XtGem Forum catalog
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Thiên thần hai mặt
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 13017
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
11:41 - 15/08/2015

Từng giây từng phút nặng nề cứ thế mà trôi qua, trong căn phòng trở nên yên tĩnh đến đáng sợ, chỉ có thể nghe hơi thở đang dồn dập của hai người họ. Chúng cứ như đang bảo rằng: “Chấm dứt rồi, tất cả đã hoàn toàn chấm dứt!”
Anh bất lực, buông cổ tay cô ra, đôi mắt đau thương xuyên suốt trái tim tôi, rạch một vết thương lên người cô, đau nhói.
Thời gian chậm chạp qua đi, phải khó khăn lắm cô mới nhấc được đôi chân nặng trĩu của mình, nhưng cũng vào đúng lúc đó, anh lại nghẹn ngào gọi tên cô một lần nữa:
“Nhã! Em không tin anh, trong mắt em hiện giờ chỉ có anh ta thôi có phải không?”
Cô liếc nhìn anh, ngay lập tức liền nhận ra người mà anh đang nói đến. Hít một hơi thật sâu, cô khẽ cười nhạt:
“Kevin… không giống anh!”
Ngay lập tức, ánh mắt của anh tràn ngập đau khổ, ngỡ ngàng, và ảm đạm một màu tang thương chết chóc. Mặt anh trắng bệch, thở ra làn khói trắng trong suốt, cười gằng nhìn tôi:
“Dường như bây giờ em đã quên mất chính mình rồi, em không phải là Jessica, em với anh ta… không thể đâu!”
Cô thừ người nhìn Quốc Thịnh, những lời nói của anh như cắm sâu vào tim cô, mọc thành rễ ở đó. Bất giác, cô dõi đôi mắt nhìn về phía trước, nơi đằng sau cánh cửa… là hình ảnh của Kevin đang đợi cô. Anh ấy đang đợi cô về bên anh ấy!!!
Nhưng…
Gió khẽ lay động, tấm rèm cửa phất phơ giữa ngọn gió trước cửa sổ. Không biết vì sao, lúc này cô thật sự rất ghét câu nói đó của Quốc Thịnh.
Quốc Thịnh nói đúng lắm!
Cô là Phương Nhã, là loại người sống ở tầng lớp của đáy tận cùng xã hội, mang trong lòng mối hận thù sâu sắc, hơn ai hết gia cảnh của cô… làm sao có thể xứng với một người như Kevin!
Anh đẹp trai, sống ở tầng lớp quý tộc, gia thế địa vị tiền bạc tất cả đều ở mức cao nhất. Liệu anh sẽ chấp nhận quá khứ của cô sao? Cho dù anh có chấp nhận, bản thân cô cũng không thể chấp nhận…
Vì trong cô còn hiện hữu bởi một thứ gọi là quá khứ, một khi chưa chấm dứt được những nỗi đau đó, làm sao cô có thể đến với anh!?
Hơn ai hết, chính anh cũng chưa chắc gì sẽ yêu một cô gái có quá khứ đen tối như Phương Nhã. Người anh yêu vốn dĩ chỉ là một Jessica, một cô gái không có thực trên đời này!
Lý trí bảo rằng cô phải ra đi, nhưng con tim lại níu giữ cô ở lại.
Trong khi tâm trạng cô trở nên vô cùng nặng nề, đầu óc rối ren, thì bất chợt giọng của Quốc Thịnh lại vang lên. Câu nói của anh, hệt như một nhát dao chí mạng lên người cô, khiến cô không thể không quay đầu lại…
“Nhã, họ đã bị bắt. Ba em ở trại cai nghiện, thần trí bất ổn. Còn mẹ em ở trong trại giam cũng đang rất đau khổ, không lúc nào là không nhớ đến em, mong em có thể quay về!!!”
Cổ họng cô khô khốc, đối diện với sự thật trước mắt, bất giác trong đầu lại hiện lên cảnh cái đêm mưa tầm tã trước khi gặp tai nạn đó, khi cô nhận được cú điện thoại của viên cảnh sát, Ông ta, đã báo rằng ba và mẹ cô đã bị bắt…
Ngoại trừ chạy, chạy mãi để có thể đến trước mặt họ, nhìn thấy ba và mẹ của mình, thì cô chẳng còn nghĩ được gì nữa cả. Rồi trời xui đất khiến, để cô gặp Kevin trong vụ tai nạn đó…
Chuyện gì cũng phải trở về điểm xuất phát ban đầu, dù sớm hay muộn… mọi thứ rồi cũng phải xảy ra!!!
Và giờ, cô phải đối mặt với sự thật quái ác, rằng ba và mẹ cô… đã thật sự bị bắt!
Thế nhưng, tại sao Quốc Thịnh lại biết điều này???
“Hai năm qua, anh không ngừng tìm kiếm em. Nhưng đáp lại anh chỉ là những chuỗi tháng ngày chờ đợi, em bặt vô âm tín. Nhưng thông qua việc tìm em, anh mới biết được bác trai và bác gái đã bị bắt. Từ đó đến nay, anh vẫn thường xuyên đi thăm họ mỗi tháng, và mẹ của em vẫn không ngừng dặn dò anh phải tìm bằng được em trở về. Nhã, bác gái mong em lắm! Chúng ta phải trở về thôi! Được không???”
Anh đặt tay lên vai cô, trả lời thay cho thắc mắc mà cô muốn hỏi. Bất chợt, anh xoay người cô lại, nói bằng giọng rất dứt khoát:
“Em không tin anh cũng không sao, rồi cũng sẽ có ngày em hiểu rõ tất cả. Thế nhưng bây giờ, điều em cần phải làm là trở về. Về Việt Nam, gặp lại ba mẹ của mình. Em có thể nhẫn tâm bỏ mặc họ, không nhìn mặt họ dù chỉ một lần sao?”
Trong căn phòng lạnh lẽo, cô và anh nhìn nhau như thế, thật lâu. Để rồi khi thời gian chậm chạp trôi qua, để rồi khi cô nghe giọng Kevin đầy hoang mang kêu tên mình phía ngoài cánh cửa mới sực tỉnh. Có điều, tiếng gọi của anh ấy ngày càng xa dần, xa dần… đến mức cô không tài nào nghe được giọng của Kevin nữa…
Hít một hơi thật sâu, cô lạnh lùng gạt tay anh ra trên vai mình, giọng nói trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết:
“Cho tôi một ngày. Sau ngày mai, tôi sẽ cùng anh trở về gặp họ!”
**********
“Jessica, Jessica!”
Tiếng gọi của Kevin như cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của cô, khiến cô giật mình sực tỉnh, ngẩng đầu lên nhìn liền bắt gặp ngay ánh mắt lo lắng đầy khẩn trương đó của anh, lửa giận bốc lên ngùn ngụt trên đỉnh đầu:
“Jessica, em sao vậy?” - Anh bất ngờ buông cô ra, nheo mắt nhìn cô đầy khó chịu. Hừ một tiếng, anh khoanh tay lại, nghiêm giọng tra hỏi - “Nói! Rốt cuộc đã có chuyện gì, ngày hôm nay em làm lơ anh mấy lần rồi???”
Giọng điệu giận dỗi trẻ con của anh phút chốc làm sống mũi cô cay cay, cổ họng trở nên khô khốc, cố gắng giữ cho giọng nói được bình thường:
“Em xin lỗi, chỉ là vụ tai nạn hôm qua khiến em còn thấy sợ, bản thân còn bàng hoàng đôi chút, nên nhất thời tâm trí lơ đãng thế thôi.”
Nghe thấy thế, anh liền dịu giọng lại, đôi mắt thoáng xao động, nhìn cô đầy xót xa:
“Anh xin lỗi, tại anh không tốt. Không bảo vệ em được an toàn, nếu như không có người lao ra cứu em thì… “
Dứt lời, anh kéo cô ôm vào lòng, đến một lúc sau anh lại hỏi, giọng điệu mang chút khó chịu:
“Hôm qua vì sao em lại gặp anh ta?”
Đầu bị bờ ngực rắn chắc ôm trọn, nên cô không thể nhìn được vẻ mặt anh lúc này. Nhưng cũng may, nhờ thế mà anh không nhận ra đáy mắt cô đang long lanh những giọt nước. Nằm trong lồng ngực ấm áp của Kevin, tim cô cứ thắt lại, ra sức vòng tay ôm lấy anh chặt hơn:
“Chỉ là tình cờ thôi.”
Ngỡ rằng anh sẽ lập tức tra hỏi tiếp tục, thế nhưng anh chỉ cười nhẹ, tì cằm lên đầu cô, giọng nói ôn tồn rõ ràng từng câu từng chữ:
“Anh biết rồi, anh ta thấy em một lần trong điện thoại của anh, nhất định là nhận ra em rồi. Jessica của anh đẹp như vậy, sao có thể không nhận ra được chứ?”
Trong khi cả người cô cứng đờ, thần thái chưa hết ngỡ ngàng thì lại nghe anh tự biên tự diễn:
“Có phải em nghe ba anh nói gì không đúng, nên buồn bã chạy ra ngoài phải không? Vì vậy nên em mới bất chấp trời mưa, lao ra đường như thế. May mà có anh ta kịp thời xuất hiện, nếu không thì… “
Giọng nói của anh ban đầu nghe rất trôi chảy, thế nhưng tới khúc cuối thì bị ngắt quãng đột ngột, anh lập tức buông cô ra, trừng mắt:
“Sau này không cho phép em tùy tiện rời khỏi tầm mắt của anh, rõ chưa?”
Rõ ràng giọng điệu của anh ra sức yêu chiều, lo lắng. Vậy mà lúc này cô không thể cảm giác được gì nữa, trong đầu chỉ mãi văng vẳng câu nói ban nãy của anh bên tai, sắc mặt cô cứng đờ, ra sức hỏi lại:
“Anh nói anh ta nhìn thấy hình em trong điện thoại anh? Hai… hai người gặp nhau rồi sao?”
“Phải!” - Anh bình thản trả lời, tay còn mân mê những ngón tay của cô, nhíu mày như cố nhớ điều gì đó - “Tên gì ấy nhỉ.. à, Quốc Thịnh. Đúng rồi! Anh chàng Quốc Thịnh là khách của anh, tình cờ cái ngày anh uống rượu say ở quán bar, đã vô tình gặp anh ta.”
Đôi mắt cô vụt tối lại, anh nói hai người đã gặp nhau ở quán bar hôm đó. Vậy chẳng lẽ Quốc Thịnh cũng chính là người đã bắt máy của Kevin, và bảo với cô rằng mau đến quán để đưa Kevin trở về hay sao?
Thì ra trái đất nhỏ như vậy? Cách biệt hai năm trời, cuối cùng cũng gặp lại nhau tại xứ sở xinh đẹp này.
Mí mắt cô lại run rẩy, hai tay bất giác buông thõng. Một người là người yêu hiện tại, một người là tình yêu đầu muôn thuở của mình. Cả hai gặp nhau trong tình cảnh này là tốt hay xấu đây?
Đến lúc này, cô mới ngỡ ra những gì Quốc Thịnh nói với cô khi bản thân còn mất trí nhớ. Vài tiếng đồng hồ trước đây, dưới con đường đông người qua lại, giữa cơn mưa tầm tã, anh đã nói rằng quyết định ban đầu của anh chỉ là thăm Kevin, thế rồi lại vô tình nghe cuộc trò chuyện giữa cô và chủ tịch Nguyễn.
Thì ra, ông trời vốn đã sắp đặt sẵn từ trước, để cô và Kevin gặp lại anh trong tình huống đầy trớ trêu như thế!!!
Như vòng xoay chuyển của định mệnh, cuối cùng cô cũng phải quay về nơi vốn dĩ thuộc về mình. Chẳng lẽ, suốt cuộc đời này cô mãi không thể thoát khỏi cái bóng của Quốc Thịnh, thoát khỏi quá khứ đen tối kia ám ảnh?
Cho dù Quốc Thịnh có phải là người tốt bụng đã tặng Phương Nhã hai mươi triệu của năm đó hay không? Dù cho anh không phản bội cô, vẫn yêu cô ra sao đi chăng nữa… thì giữa bọn họ cũng đã tồn tại một khoảng cách vô hình nào đó, không thể nào đong đếm được.
Và dù cho cô có cảm giác với Kevin, thì rồi cô cũng phải trở về lại với con người thật của mình. Là một Mai Phương Nhã của ngày xưa, chứ không phải là Jessica không có thực!
Cuộc sống Jessica mà Kevin chọn cho cô, vốn dĩ không thuộc về cô. Vì cô không thuộc về nơi này, không thuộc về Kevin!
Cô nhắm chặt mắt lại, dồn hết những nỗi đau vào tận đáy lòng, tự nhủ với mình rằng sẽ ở bên anh đến giây phút cuối cùng. Vì… ngày mai cô sẽ không còn ở đây nữa!
“Kevin, anh có còn nhớ người con trai trong giấc mơ mà em đã kể với anh hay không?”
Giọng của cô vô cùng nghiêm túc, bất chợt nhìn thấy hình ảnh của mình trong đôi mắt anh, lòng cô lại nặng trĩu. Vài giây sau, anh nắm tay cô thật chặt, gật đầu.
“Nếu như sau này chúng em gặp lại, không biết sẽ như thế nào nhỉ?”
Cô xoay người nhìn ra phía cửa, thôi không nhìn anh nữa. Anh cũng lặng im, dường như không tìm cho mình được câu trả lời, và rồi cô lại tiếp tục, tay sờ vào vết sẹo trên cổ mình, cười nhạt:
“Bây giờ nghĩ lại, em cảm thấy mừng vì vết sẹo trên người mình vẫn còn. Nếu như nó mất đi, thì sau này rất khó có thể tìm lại được quá khứ. Anh nghĩ xem, như vậy có phải tốt không?”
Bất chợt anh ôm ghì lấy cô từ đằng sau, siết chặt, đầu dụi vào cổ cô, giọng khàn đặc:
“Jessica, đừng nói nữa!”
Nước mắt cô lưng tròng, không tự chủ được liền xoay người ôm lại anh. Họ cứ ôm nhau như thế rất lâu, cho đến khi phía bên ngoài cửa vang lên giọng nói:
“Giám đốc, chủ tịch có điều muốn nói với chị Jessica.”
Là Thảo Nhi, giọng của cô bé có vẻ e dè, sợ sệt. Từ đầu cho đến giờ, Kevin đã căn dặn rằng không cho phép ai quấy rầy anh và cô nói chuyện, thế nhưng lúc này lại bắt buộc phải gởi lời căn dặn của chủ tịch Nguyễn, nhất thời đứng giữa hai người, có lẽ cô bé đang rất lo lắng, sợ hãi.
Cô thoáng nghĩ đến Thảo Nhi, nhưng rồi lại nhếch môi cười chế giễu. Cô chỉ có một ngày ở bên anh thôi, chẳng lẽ như vậy cũng không được sao? Chủ tịch Nguyễn, rốt cuộc ông muốn hành hạ cô đến thế nào nữa…
“Không cần! Bảo rằng muốn nói thì nói ở đây, Jessica chẳng có chuyện riêng nào muốn nói với ba tôi cả!”
Giọng anh vang dội, lạnh lùng lại đanh thép. Nhìn anh cứng rắn như vậy, trái tim cô lại xót xa, đau nhói. Anh đừng như thế, đừng vì cô mà bất hòa với ba của mình nữa? Cô không tốt, không xứng với anh… nhất định sẽ làm tổn thương anh mất thôi!
“Em không sao, em sẽ ra ngoài nói chuyện với bác trai!”
Cô gượng cười, vội trấn an anh rồi đứng phắt dậy. Nhưng ngay tức khắc, anh lại nắm lấy cổ tay cô kéo lại, đôi mắt sắc như dao nhìn cô như ra lệnh: ...
« Trước1...2425262728...48Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Chuyện tình Kem Kiwi (Kiss the rain)
» Cửa Tiệm Giặt Là
» Cướp anh từ tay định mệnh
» Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)
» Khi thiên thần mất đi đôi cánh
» Mãi mãi là bao xa – Diệp Lạc Vô Tâm
» Mắt Híp Và Môi Cuốn Lô
» Nếu có một linh hồn yêu em
» Nhẹ bước vào tim anh
» Những vết xước màu rêu
12»
Tags:
bạn đang xem

Thiên thần hai mặt

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Thiên thần hai mặt v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất