pacman, rainbows, and roller s
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Đợi anh ở Toronto
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 15981
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
11:40 - 15/08/2015

Trẻ tuổi, đẹp trai, có học thức, lại là con trai duy nhất của một gia đình giàu có, anh trở thành niềm mơ ước của các cô gái dịu dàng, và mục tiêu theo đuổi của các cô nàng đáo để. Nhưng hình như mũi tên của thần tình ái chưa nhắm trúng anh, cho nên anh vẫn còn là một chàng trai độc thân vui tính. Theo tình, tình chạy, chạy tình, tình theo... Anh còn chưa chạy thì tình đã rượt theo anh sát nút. Bằng chứng là số lượng các vệ tinh vây quanh anh vẫn đang ngày một tăng lên. Trong công ty còn rộ lên tin đồn: các nhân viên nữ của anh đang cá cược với nhau xem cô nào sẽ giành được trái tim của chàng sếp trẻ đẹp trai. Cậu bạn thân vẫn thường bảo, ở đời này vỏ quýt dày có móng tay nhọn, mày cứ khó tính thế rồi thế nào cũng gặp phải nữ quái cho mà xem. Anh chỉ cười, nhún vai: “Tao không vội”.
Anh không vội, nhưng cô thì rất vội.
Cô tất nhiên là đã được nghe tiếng tăm về anh. Trong cái ngành ngân hàng nhỏ hẹp ở cái đất Hà Nội bé bằng lòng bàn tay mà cô và bố cô đang làm việc, có ai mà không biết gia đình bà Mỹ Anh. Mà đã biết gia đình bà Mỹ Anh thì đương nhiên phải biết cậu con trai nổi tiếng của bà. Nghe thì nghe vậy thôi, chứ cô cũng chẳng thèm tham gia, bàn tán. Cô lạ gì mấy cậu công tử bột, dù có đẹp trai, nhiều tiền thật đấy, nhưng chắc gì đã phải loại giỏi giang, tử tế. Lại kiểu thiếu gia dựa thế gia đình. Loại ấy, cô hơi đâu mà thèm để ý. Chẳng gì thì ở nhà cô cũng là công chúa đấy thôi. Bố cô chẳng bao giờ từ chối cô con gái rượu duy nhất của ông điều gì. Được cái là nhà cô có điều kiện, bố cô lại là quan chức lớn. Cho nên tiêu chuẩn kén rể của cô cũng chẳng thể tầm thường. Cô vẫn cứ nghĩ về anh như thế, cho đến tận khi cô gặp mặt anh lần đầu tiên trong đám cưới của một người bạn.
Tiệc cưới của Hoa được tổ chức long trọng tại khách sạn Melia Hà Nội. Cả gia đình cô dâu và gia đình chú rể đều làm trong ngành ngân hàng. Bố mẹ cô dâu, chú rể lại nắm những chức vụ tương đối quan trọng, cho nên thành phần khách mời của cả hai bên (khoảng trên dưới một nghìn người) cũng toàn là những người có máu mặt. Anh và cô đều thuộc danh sách khách mời bên nhà gái, lại được ban tổ chức sắp xếp ngồi chung một bàn... Ấn tượng với vẻ bề ngoài bảnh bao và lịch thiệp của anh trong bộ vest đen cắt may vừa khít, lại thêm kích động bởi những tiếng xì xào và những cái liếc mắt dấm dúi của mấy cô gái trẻ bàn bên cạnh đang dõi theo bước chân anh, cô quyết định sẽ chơi trội một phen cho biết. Đương nhiên cô tự đặt mình lên một vị trí cao hơn so với những đồng nghiệp nữ đáng thương kia. Cái mà người ta thèm muốn thì cô có thể dễ dàng có được, âu cũng là chuyện bình thường thôi mà... Vì vậy khi anh ngồi xuống cạnh cô, cô đã chủ động đưa tay ra bắt với một nụ cười tươi: “Chào anh, em là Dung, bạn của cô dâu.” Anh lịch sự nắm lấy bàn tay thon thả của cô, tự giới thiệu tên mình, cũng với một nụ cười niềm nở. “Ôi, thế hóa ra anh làm cùng ngân hàng với cô dâu”, cô reo lên mừng rỡ khi nghe anh giới thiệu, “em thì làm ở ngân hàng Y, cũng có thể coi là đồng nghiệp với nhau được rồi”.
Người trong cùng ngành, có chung đề tài để nói nên câu chuyện bên bàn tiệc nở như ngô rang. Cô cung khéo léo tự giới thiệu về ông bố quan chức cho anh biết, nhằm khẳng định địa vị “quý tộc” của mình. Cô cảm thấy hài lòng với thái độ lịch thiệp, mực thước trong cư xử của anh, vừa ý với sự thông minh, chín chắn trong tranh luận của anh, cô cũng rất thích dáng ngời gọn gàng, khỏe mạnh, chiếc mũi cao và đôi mắt nâu sâu thẳm của anh nữa. Anh rõ ràng không phải loại thiếu gia vớ vẩn, tầm thường. Ngay sau cuộc tiếp xúc đầu tiên ấy, cô đã nhất định muốn có anh bằng được.
Tiệc cưới tàn cũng đã hơn mười giờ khuya. Khi anh ra đến chỗ để xe của khách sạn, chưa kịp định hình xem xe mình để ở chỗ nào thì bỗng nhìn thấy cô đang loay hoay quanh một chiếc Toyota Camry màu trắng. Thấy anh, cô lập tức reo lên mừng rỡ:
- A, may quá, em đang không biết nhờ ai. Cái xe của em chẳng hiểu sao tự nhiên lại trở chứng, không thể nào nổ máy được.
Anh nhanh nhẹn bước đến, chìa tay ra:
- Đưa chìa khóa đây để mình xem thử cho.
Cô hơi do dự, rồi ngập ngừng:
- Thôi, khuya rồi anh ạ, cứ để nó lại đây, mai em nhờ người đến giải quyết sau vậy. Anh cho em đi nhờ về nhà là được rồi.
Anh vui vẻ gật đầu:
- Thế cũng được. Để mình chở Dung về.
Anh không hề biết rằng, mình đã lọt vào tầm ngắm của cô.
Trong mắt anh, cô tuy không nghiêng nước nghiêng thành, nhưng cũng có khuôn mặt ưa nhìn. Ngoại trừ cái tính hiếu thắng một cách thái quá ra thì cô cũng có thể coi là một cô gái đáng mến. Nhưng mà chỉ thế thôi, cô không phải là mẫu phụ nữ mà anh thích. Anh sẽ quên cô ngay sau bữa tiệc hôm đó.
Nhưng cô không để cho anh được phép quên. Nếu anh có muốn quên thì cô cũng phải nhắc cho anh nhớ tới cô, bằng rất nhiều biện pháp: tin nhắn, điện thoại, gặp mặt trực tiếp, gửi điện hoa, thiệp chúc mừng, quà tặng... nhân bất cứ ngày lễ hay dịp kỷ niệm nào... Cô không ngại tới thẳng ngân hàng để gặp anh trong giờ làm việc, và cả ngoài giờ làm việc nữa. Được một thời gian, anh bắt đầu thấy ngạt thở, và khó chịu, cảm thấy mình giống như một mục tiêu bị săn đuổi. Nhưng anh cũng không muốn làm tổn thương cô, vì vậy, ba mươi sáu chước, chước chuồn là hơn. Anh bắt đầu tìm cách tránh mặt cô... Đến lần thứ năm thì cô tới tận nhà khiến anh không có cách nào tránh được. Lần này cô ngửa bài với anh:
- Chắc anh cũng hiểu tình cảm của em dành cho anh. Nếu chúng mình kết hôn, thì sẽ là việc tốt cho cả hai nhà. Bố em có thể giúp đỡ nhiều cho công việc của gia đình anh.
Anh đã cười khẩy vào cái đề nghị trơ trẽn của cô. Thực ra anh không hề có ý định làm cho cô mếch lòng, nhưng có giàu tưởng tượng đến mấy, anh cũng không bao giờ nghĩ rằng cô lại có thể thẳng thừng như thế. Cô chẳng vì thế mà sờn lòng. Cô cho anh thời hạn một tuần để suy nghĩ. Nhưng anh bảo anh không cần đến ngần ấy thời gian mới quyết định được. Anh thậm chí còn không yêu cô thì làm sao có thể nói đến chuyện kết hơn cơ chứ. Trước thái độ kiên quyết của anh, cô chỉ cười nhạt: “Đừng vội vàng như thế, em thật lòng yêu anh, Nguyên ạ”.
Anh đã dám cự tuyệt tình cảm của cô sao? Càng nghĩ cô lại càng tức tối. Cô thì có gì là không tốt chứ: ưa nhìn, cá tính, có học thức đàng hoàng, lại là con gái duy nhất của một quan chức cao cấp... Đầy người sẵn sàng xin chết dưới chân cô, chỉ mong được cô để ý tới. Trong thâm tâm, cô tự thấy cô và anh hoàn toàn môn đăng hộ đối. Hơn nữa, đã tuyên bố với mấy cô bạn thân là sẽ chiếm được trái tim anh, giờ mà bị từ chối thì mất hết cả thể diện. Mấy tháng vừa qua, cô cứ dính lấy anh như hình với bóng, xuất hiện ở mọi nơi mọi lúc có anh. Cả cái ngành ngân hàng này có ai là không biết rằng cô đang tấn công anh đâu? Nhiều người thậm chí còn hỏi thăm cô đã sắp cưới chưa. Thế mà sự nhiệt thành và tấm chân tình của cô lại được đền đáp lại như thế này đây... Tính hiếu thắng trỗi dậy. Như một đứa bé không lấy được món đồ chơi ưa thích, cô đã khóc một trận như mưa, như gió trước mặt bố cô. Giữa những tiếng nức nở, nghẹn ngào, cuối cùng cô cũng đã kể được cho bố cô đầu đuôi sự việc. Ông đã nổi trận lôi đình. Khuôn mặt phương phi của ông đỏ lên ngang với màu đỏ của chú gà chọi khi vào sới, bàn tay múp míp của ông chém chém vào không khí một cách dứt khoát: thằng nhãi vô danh tiểu tốt đã dám phụ tình con gái cưng của ông, lại còn dám quất ngựa truy phong hay sao? Sỉ nhục con ông cũng chính là sỉ nhục ông. Nhất định phải dạy cho nó một bài học nhớ đời. Quyết định rõ ràng như thế, ông rút ngay điện thoại di động ra, sai cấp dưới của ông điều tra xem cái thằng nhãi ranh to gan đó mặt ngang mũi dọc ra làm sao.
Một tháng đã trôi qua. Đột nhiên không còn bị làm phiền bởi những tin nhắn hay sự xuất hiện dày đặc của cô nữa, Nguyên những tưởng cô đã quên lời đề nghị hôm trước. Bản thân anh cũng đã không còn bận tâm đến chuyện đó nữa. Nhưng thật là sai lầm, anh đã đánh giá khả năng của cô quá thấp.
Buổi sáng đầu tuần hôm đó, vừa bước chân vào ngân hàng, anh đã nhận được điện thoại của mẹ gọi anh lên gặp bà trong phòng làm việc của bà. Chưa kịp ngồi xuống, mẹ anh đã vứt ra trước mặt anh một xấp báo. Khuôn mặt mẹ anh choán hết một phần tư trang nhất của các tờ báo. Tất cả đều chạy những hàng tít lớn: Các dấu hiệu sai phạm nghiêm trọng ở Ngân hàng Z - Tổng giám đốc ngân hàng Z dính líu tới những gian lận trong công tác tín dụng - Tổng giám đốc ngân hàng Z bị tố cáo cố ý làm sai nguyên tắc - Phát hiện sai phạm trong khoản vay lên đến hàng chục tỉ tại ngân hàng Z... Tin này chắc cũng đã tràn ngập trên các trang báo mạng.
Mắt Nguyên hoa lên, sao lại có chuyện như thế này mà anh không hề biết:
- Mẹ, thế này là thế nào ạ?
Mẹ anh lắc đầu nhìn anh:
- Mẹ cũng mới biết sáng nay thôi, con đọc xem.
Nguyên nhặt tờ báo trên cùng lướt nhanh theo các dòng chữ. Bài báo nói về khoản cho vay với tổng số tiền lên đến tám mươi tỉ đối với công ty TNHH BN. Đây là khoản cho vay với lãi suất ưu đãi. Theo bài báo, các sai phạm gồm có: cho vay không đủ căn cứ pháp lý, công ty không đủ điều kiện để vay vốn những vẫn được vay, tài sản thế chấp không bảo đảm, cho vay vượt quá nhu cầu vốn của công ty. Nhưng điểm mấu chốt như bài báo nhấn mạnh, là có người làm đơn tố cáo đích danh tổng giám đốc ngân hàng Z đã cố ý làm sai quy định, đề nghị điều tra về tội danh lợi dụng chức vụ, quyền hạn để kiếm lợi bất chính, gây tổn thất nghiêm trọng cho ngân hàng. Nguyên lật nhanh những tờ báo khác, tất cả đều đăng cùng một nội dung như nhau.
Sự việc nghiêm trọng hơn là anh tưởng tượng.
- Mẹ, cụ thể khoản vay này là thế nào? - Anh hỏi.
Mẹ anh khẽ thở dài. Chắc chắn có kẻ nào đó đứng sau vụ này muốn hại bà, nhưng là ai thì bà không dám chắc. Bà vẫn còn nhớ rất rõ trường hợp khoản vay của công ty TNHH BN. Làm quản lý thì không được quá cứng nhắc, bà thở dài. Ở cương vị này, lúc nào bà cũng căng thẳng như đang làm xiếc trên dây giữa những nguyên tắc và những mối quan hệ đan xen chi phối. Lằn ranh giới mỏng manh, chỉ cần chệch một bước là có thể không bao giờ gượng dậy được nữa...
- Mẹ có nghi ngờ ai làm đơn tố cáo không? - Anh băn khoăn hỏi.
Bà khẽ lắc đầu. Đây mới chính là mấu chốt của vấn đề. Rõ ràng là có kẻ muốn hãm hại bà nên đã bới lông tìm vết. Nhưng là ai? Ai mà lại có mối thù sâu sắc với bà đến thế?
- Con phải tìm ra người đó trước khi cơ quan điều tra vào cuộc - Anh quả quyết.
Nhưng anh chưa cần phải nhọc công tìm kiếm thì câu trả lời đã tự nó tìm đến với anh, dưới hình dáng của ông chủ tịch HĐQT. Ông chủ tịch cho gọi cả hai mẹ con anh lên gặp ông ngay buổi trưa hôm đó. Chẳng mất công vòng vo, ông vào ngay chủ đề chính:...
« Trước1...2829303132...38Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Anh là thiên thần hay ác quỷ? (New Version)
» Ánh trăng nói đã lãng quên
» Bà xã nghịch ngợm, em là của anh
» Bạch mã hoàng tử
» Bắt được rồi, Vợ ngốc
» Bảy ngày để nói Anh yêu Em
» Bên nhau trọn đời
» Bí Mật Người Yêu Cũ
» Bí Mật Tình Yêu Phố Angel
» Biệt thự hoàng tử
1234...789»
Tags:
bạn đang xem

Đợi anh ở Toronto

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Đợi anh ở Toronto v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất