Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Đợi anh ở Toronto
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 15111
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
11:40 - 15/08/2015

- Xin hãy làm ơn giúp tôi một việc - Anh mở đầu ngay khi họ vừa yên vị ngồi vào bàn - Chỉ có anh là người duy nhất có thể giúp tôi gặp được Vi lúc này. Chắc anh cũng biết giữa chúng tôi đang có một sự hiểu lầm, và cô ấy không muốn nghe tôi nói.
- Tôi nghĩ tốt hơn anh đừng nên làm phiền cô ấy lúc này. Tôi không thể hiểu tại sao anh có thể gây chuyện với cô ấy giữa lúc cô ấy đã suy sụp vì việc cô ấy bị bắt. Anh cũng nên nghĩ cho cô ấy một chút chứ! - Quân bắt đầu bằng giọng lạnh lùng nhưng lại kết thúc bằng âm điệu gay gắt không thể kìm nén.
- Bố cô ấy bị bắt? Vì tội gì thế? - Anh như đông cứng lại trên chiếc ghế bọc da, miệng lắp bắp hỏi Quân, không buồn để ý đến những lời chỉ trích mà Quân dành cho anh.
- Anh không biết thật sao? - Quân hỏi, thoáng chút ngạc nhiên - Bố cô ấy bị bắt vì công việc kinh doanh có dính lúi đến thuế má gì đó, nhà cô ấy bị tịch thu rồi, hiện em trai cô ấy đang phải đi ở nhờ. Cô ấy có lẽ sẽ phải bỏ học thôi.
- Bỏ học ư? Sao có thể như thế? Tương lai của cô ấy... Anh bỏ lửng câu nói, chợt lạnh toát cả người trước cái viễn cảnh ảm đạm về cô mà anh đang tưởng tượng thấy. Cô ấy cô đơn không người thân thích, cô ấy phải chật vật kiếm sống và nuôi cậu em trai, cô ấy phải bỏ dở ước mơ học hành của mình. Miệng tiếng thế gian, không một bờ vai để nương tựa, bao nhiêu cạm bẫy trong cái xã hội đầy phức tạp này... Liệu cô ấy có đủ nghị lực để vượt qua? Nhỡ cô ấy sẽ làm điều gì đó dại dột trong lúc cùng quẫn? Anh rùng mình với ý nghĩ đó. Trong mắt anh, cô mỏng manh như một chiếc bình pha lê dễ vỡ. Anh không biết liệu cô có thể chịu đựng được một cuộc sống như vậy hay không, nhưng anh biết chắc chắn một điều: chính anh mới là người không thể chịu đựng được, cho dù chỉ mới tưởng tượng thấy cô trong hoàn cảnh ấy. Anh ngồi im lìm như một bức tượng đá, bàn tay vươn ra chưa kịp cầm lấy ly nước giờ đây vẫn đặt nguyên trên bàn, quên bẵng mất mục tiêu của nó. Trong đầu anh ngổn ngang những ý nghĩ rối ren. Anh chắc chắn phải làm một cái gì đó để giúp cô thoát khỏi tình cảnh trước mắt, ít nhất cô cũng cần một bờ vai để tựa vào. Vậy mà trớ trêu thay, anh lại không thể ở bên cạnh cô lúc này.
- Nguyên, anh có sao không? - Quân hỏi anh mấy lần, giọng nói đã bắt đầu trở nên lo lắng khi không thấy anh có phản ứng gì.
- Tôi không sao - Mãi một lúc lâu sau anh mới như sực tỉnh quay sang trả lời Quân - Quân, tôi xin anh hãy giúp tôi một việc. Xin anh đừng từ chối, hãy vì Vi mà giúp tôi được không?
Quân nhìn anh trân trối, ngạc nhiên vì cảm nhận được sức nóng của sự quyết tâm trong giọng nói của anh. Anh chăm chú quan sát những phản ứng trên nét mặt Quân và nhận thấy có vẻ như những gì anh đang nói bắt đầu có đôi chút ảnh hưởng. Tràn trề hy vọng, anh cố gắng vận dụng hết khả năng ăn nói để thuyết phục Quân giúp đỡ anh thực hiện kế hoạch của mình, dù biết rằng anh đang đánh cược với số phận...
Cuộc họp sáng nay bàn về việc mở thêm hai chi nhánh mới ở Đồng Nai và Nha Trang, và cũng bắt đầu chuẩn bị cho việc thành lập công ty mua bán nợ, đánh dấu lộ trình Nam tiến của tập đoàn DP. Nguyên nhìn đồng hồ đeo tay, còn hơn một tiếng nữa mới đến cuộc họp tiếp theo. Đây là cuộc họp quan trọng bàn về kế hoạch “thâu tóm” một ngân hàng lớn ở khu vực phía nam của DP. Tài liệu chuẩn bị cho cuộc họp anh đã nghiên cứu kỹ lưỡng từ tối hôm qua. Cứ theo cái đà này thì lịch trình làm việc của anh trong thời gian sắp tới chắc sẽ hết sức khít khao. Anh mệt mỏi nới lỏng cà vạt. Công việc trước đây chiếm đến 90% cuộc sống của anh, nhưng sau cuộc hôn nhân bất đắc dĩ này đã hoàn toàn chiếm trọn thời gian và tâm trí anh. Nguyên khẽ nhắm mắt lại. Có lẽ bây giờ đã đến lúc anh phải lên kế hoạch cho các tham vọng của riêng mình. Sau vài giây do dự, anh nhấc điện thoại lên, bấm số di động của mẹ: “Mẹ, nếu tối nay mẹ không phải đi đâu thì nấu cơm cho con ăn với nhé”.
Buổi tối hết giờ làm việc, Nguyên đến thẳng nhà mẹ anh. Người phụ nữ khoảng hơn sáu mươi tuổi, khuôn mặt thanh thoát mở cửa đón anh với một câu hỏi thay cho lời chào:
- Sao, hôm nay con không có kế hoạch gì à? Hay lại có chuyện gì?
- Vâng, mãi mới có một hôm thoát khỏi rượu và cơm hàng - Anh cười - Mẹ nấu món gì thế?
- Canh chua cá - Mẹ anh mỉm cười, đôi mắt lấp lánh sau cặp kính cận.
Nguyên ngồi xuống đối diện với mẹ. Bà nhanh nhẹn đẩy bát canh đến trước mặt anh:
- Kế hoạch mở chi nhánh và công ty mua bán nợ tiến hành đến đâu rồi?
- Mọi việc đang tiến triển tốt, chắc không có vấn đề gì. Giấy phép đã xin được rồi mẹ ạ.
Anh khẽ ngước lên trả lời bà. Có thể dễ dàng thấy anh được thừa hưởng những nét đẹp nhất từ khuôn mặt mẹ anh, đặc biệt là đôi mắt màu nâu sẫm, to và sâu thăm thẳm.
- Dạo này vợ chồng con thế nào? - Mẹ anh hỏi khẽ sau một thoáng ngập ngừng.
- Có gì để nói đâu - Giọng anh bỗng lạnh như băng - Chỉ có xấu hơn thôi.
Bà khẽ thở dài, đẩy cao cặp kính đang trễ xuống trên sống mũi.
- Hôm nay con đến đây cũng vì chuyện này - Anh nói.
Rồi anh đặt bát xuống, ngẩng lên nhìn mẹ. Một cách ngắn gọn, Nguyên nói thẳng vào vấn đề đã ám ảnh anh suốt mấy năm nay:
- Con muốn ly hôn.
Một phút im lặng nặng nề. Mẹ anh không trả lời, lặng lẽ dọn bàn ăn rồi vào bếp mang ra một tách trà nóng đặt trước mặt anh.
- Con không thể làm thế lúc này được - Bà nhẹ nhàng lên tiếng.
Nguyên nhìn mẹ ngỡ ngàng, không dám chắc liệu mình có đang nghe nhầm không. Mẹ luôn là một đồng minh của anh trong chuyện này. Hơn ai hết bà là người hiểu rõ nhất cuộc hôn nhân gượng ép của anh.
- Trước sau gì thì cũng sẽ như vậy thôi mẹ - Anh trả lời sau khi đã định thần lại.
- Nhưng không phải lúc này - Mẹ nhìn anh bằng đôi mắt nghiêm khắc như thể anh là một cậu bé lên năm.
- Con biết là DP đang có kế hoạch “thâu tóm” KT bank - Mẹ anh nhẹ nhàng giải thích.
- Con có tham gia cuộc họp chiều nay - Giọng anh lạnh lùng.
- Biết vậy rồi mà con còn đặt ra vấn đề đó vào lúc này? DP đang âm thầm thu gom cổ phiếu của KT bank, không có ai muốn một vụ ly hôn ầm ĩ sẽ thu hút sự chú ý của báo chí và thị trường. Hơn nữa, con có biết cái giá của một cuộc ly hôn sẽ như thế nào không? Sẽ là một nửa tài sản của con đấy! Khủng hoảng kinh tế còn kéo dài chưa biết khi nào mới kết thúc. Bất động sản đóng băng, chứng khoán thì lao đao. Bây giờ kiếm tiền không dễ như trước đây. Số vốn còn tồn đọng trong mấy dự án xây dựng không biết khi nào mới rút ra được. Thời điểm này nếu con không khéo léo, con có thể tay trắng ra đường bất cứ lúc nào. Con nên nhớ, khối tài sản con đang nắm giữ trong tay là mồ hôi nước của cả gia đình biết bao nhiêu năm qua, không thể một chốc ném qua cửa sổ cho người ngoài được.
- Mẹ - Anh ngỡ ngàng kêu lên, không hề chờ đợi một thái độ như vậy từ phía mẹ anh.
- Con Dung liệu có đồng ý ký vào đơn ly hôn của con không? Liệu bố nó có để yên cho con làm việc đó không? Có trời mới biết họ sẽ còn giở trò gì nữa. Mà đã đơn phương nộp đơn ly hôn, thủ tục đầu tiên chắc chắn sẽ là hòa giải. Cả con và gia đình nó sẽ là miếng mồi ngon cho báo chí khai thác. Con muốn trở thành tâm điểm và mục tiêu đàm tiếu của thiên hạ không? Nhưng chắc chắn bố vợ con sẽ không bao giờ muốn điều đó. Rốt cuộc người thiệt thòi sẽ chỉ là con và gia đình mình thôi - Bà khẽ khàng phân tích.
- Mẹ, như thế này đâu phải là cuộc sống gia đình. Trước sau gì cũng sẽ phải ly hôn - Anh cương quyết nhìn mẹ.
- Mẹ biết - Bà thở dài - Nhưng ít nhất cũng nên để qua một thời gian nữa, khi công việc xong xuôi... tốt nhất hãy để cho con Dung tự nguyện đề xuất ly hôn thì sẽ thuận lợi hơn.
- Mà hiện tại, cuộc hôn nhân này đang rất có lợi cho các kế hoạch công việc của con - Bà nói thêm sau một thoáng do dự.
- Con không muốn đợi. Việc này con sẽ tự giải quyết được - Anh nhẹ nhàng đứng lên, nói với một thái độ điềm tĩnh nhưng dứt khoát - Thôi mẹ nghỉ đi, con cũng về đây.
- Nguyên, con đang yêu ai phải không? - Bà bỗng hỏi thẳng anh không chút ngập ngừng.
Anh thoáng sững người lại trong một giây, rồi cũng bằng một thái độ thẳng thừng như thế, anh nhìn vào mắt bà, dứt khoát gật đầu:
- Vâng, đấy là lý do vì sao con muốn mọi chuyện sớm kết thúc.
Mẹ anh im lặng, không hỏi thêm điều gì, nhưng trong đôi mắt bà, anh thoáng thấy một ánh xót xa.
Khi bước ra đến cửa, Nguyên dừng lại một lát như đang do dự điều gì. Sau phút ngập ngừng, cuối cùng anh cũng quyết định nói với mẹ:
- Có lẽ hai tuần nữa con sẽ đi Toronto mấy ngày.
- Có việc gì ở đó sao? - Bà hỏi.
- Chỉ là giải quyết vài chuyện cá nhân thôi ạ.
Mẹ anh đứng lặng sau cánh cửa đã khép lại. Cuộc sống không bao giờ dễ dàng. Trời chẳng cho không ai cái gì nhưng cũng không lấy hết của ai cái gì. Đứa con trai đáng thương của bà sẽ bắt buộc phải đứng giữa những sự lựa chọn khắc nghiệt, sẽ phải ra những quyết định khó khăn, mà nhiều khi không có cơ hội để hối tiếc. Con trai bà sẽ thật sự là một thằng bé hoàn hảo nếu như nó không quá dễ bị tình cảm chi phối.



Chương 23: Cuộc gặp bất ngờ


Buổi chiều thứ bảy ở Eaton Centre đông nghẹt người. Vi tự hỏi hình như người Canada cuối tuần không có việc gì làm ngoài việc đi mua sắm hay sao? Hay họ cũng giống cô, đi ra đường là để chạy trốn nỗi cô đơn? Vi dừng lại trước cửa kính của một quầy hàng bán quần áo. Cô mải ngắm nghía chiếc áo đang hờ hững khoác trên vai của một cô ma nơ canh có nét mặt lạnh lùng, đôi môi đỏ chót mở he hé và đôi mắt vô hồn nhìn về phía xa xăm. Làm một con búp bê hóa ra lại hay, chẳng phải suy nghĩ nhiều và chẳng bao giờ biết đến nỗi đau nhân tình thế thái. Đang mải suy nghĩ miên man thì bất ngờ một khuôn mặt hiện ra trên tấm cửa kính sáng choang. Trái tim cô như ngừng đập. Hai bàn chân như đóng đinh xuống đất. Anh, có đúng là anh không? Vi quay phắt lại theo phản xạ. Bốn mắt gặp nhau. “Làm gì bây giờ?”. Cô đứng như trời trồng trước con người tưởng như sẽ không bao giờ còn gặp lại. Khi anh định làm một cử chỉ tiến lại gần hơn thì đột nhiên cô quay người chạy trốn. Thật không may, trong lúc vội vã, cô va phải một người đi ngược chiều khiến cho chiếc túi cô đang cầm rơi xuống đất, đồ đạc trong đó văng ra tung tóe. Bất đắc di, cô phải quay lại thu nhặt chúng. Nhưng một bàn tay đã nhanh hơn, túm được chiếc túi và bắt đầu nhặt những vật vừa rơi ra trả về vị trí ban đầu. Cô lặng lẽ nhận chiếc túi từ tay anh, mắt vẫn không nhìn anh, miệng lí nhí một câu cảm ơn rồi quay người bước đi thật nhanh. Nhưng mới được hai bước cô đã phải dừng lại vì một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai:...
« Trước1...2627282930...38Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Gặp em dưới mưa xuân
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày
» Đạo tình
» Nợ em một đời hạnh phúc
» Đợi anh ở Toronto
» Hợp đồng yêu
» Mãi mãi là bao xa – Diệp Lạc Vô Tâm
» Để hôn em lần nữa
» Về nơi đáy mắt trong
1234»
Tags:
bạn đang xem

Đợi anh ở Toronto

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Đợi anh ở Toronto v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất
Teya Salat