Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Thất tịch không mưa
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 6816
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
20:37 - 14/08/2015


Cho tới bây giờ, sau 3 năm, rất nhiều thầy cô, học sinh còn bàn tán xôn xao, năm đó Tình vừa mới vào học, vì thân phận [em gái tài tử trường Thẩm Hàn Vũ"> mà thu hút không ít ánh nhìn.

------------

3 năm trước, do thành tích đứng đầu bảng toàn huyện, thi đỗ vào trung học thành phố, khiến cho trường trung học vô danh của một thị trấn nhỏ thêm không ít ánh hào quang, cũng khó trách ngày hôm nay của 3 năm sau, cái tên [Thẩm Hàn Vũ"> vẫn vang dội trong trường.

Cũng vì quá rõ nên không ít người nói những lời như: [Cái gì? Thẩm Hàn Vũ đẹp trai, ưu tú đó là anh cậu? Hai anh em nhà cậu chẳng giống nhau chút nào…">

Anh lo lắng những lời này sẽ làm tổn thương lòng tự tôn của cô.

Biết từ chỗ bạn bè cô, Thiên Tình đã sớm rời trường, anh vô tâm để lại sự mơ mộng của các các thiếu nữ này, vội vàng về nhà.

Quả nhiên, Tình về nhà từ lâu, yên lặng ngồi học từ vựng tiếng anh.

[Hàn Vũ, hôm nay sao con về muộn thế? Chẳng phải nói đi đón Tiểu Tình à? Tiểu Tình người ta về từ lâu rồi.">

Anh quay đầu, nhìn thẳng vào Tình. [Dạ… con nói chút chuyện với giáo viên nên bị trễ, sợ Tình đợi lâu, để em về trước.">

[Vậy ư?"> Mẹ gật đầu, rồi đi vào bếp.

Thấy mẹ đi xa, anh tới trước mặt cô, hỏi khẽ:

[Vì sao không đợi anh?">

[ Em vốn dĩ không có đồng ý.">

[Tình, em ngẩng đầu lên, chúng ta nói chuyện.">

[Ngày mai em có bài kiểm tra tiếng anh."> Cô cố chấp dừng ánh mắt trên sách.

[Bắt đầu khi nào, em chăm chỉ tới mức đến thời gian nói chuyện với anh cũng không có?">

[Bây giờ.">

Thẩm Hàn Vũ hít một hơi. [Ngẩng đầu lên, có gì bất mãn thì nói thẳng với anh, anh không chấp nhận chiến tranh lạnh kiểu trẻ con này.">

[Không có.">

[Anh nói ngẩng đầu lên!"> Giọng nói có phần mất bình tĩnh, thu hút ánh mắt của cha từ xa đang đọc báo.

[Sao thế? Hàn Vũ?">

[Xin lỗi cha, chúng con không sao."> Anh giơ tay kéo cô vào phòng, đóng cửa. [Hai ngày nay em làm sao? Người mà anh biết không vô cớ gây sự, rốt cuộc em thế nào?">

Thẩm Thiên Tình định nói gì, lặng lẽ mở mắt, thấy bức thư thoang thoảng mùi thơm trong tay anh, cô cắn môi, tức giận không nói.

Chú ý thấy nơi cô đang nhìn, anh giơ bức thư viết tên anh. [Còn nữa, thư là thế nào? Nghe nói, có không ít bức thư thuộc về anh, nhưng anh không nhìn thấy một nửa, vì chiếu cố đến thể diện của em, anh không vạch trần trước mặt bạn em, nhưng anh nghĩ, em nợ anh một lời giải thích.">

[Anh quan tâm ư? Có biết bao nữ sinh ngưỡng mộ anh, viết thư tình cho anh, điều này làm thỏa mãn lòng chuộng hư vinh của anh, đúng không?"> Cô cảm thấy tổn thương, anh trai coi trọng thư tình của những nữ sinh không biết tên hơn cả cô, trong lòng thấy chua chát, tựa như có vô số những mũi kim nhỏ châm vào…

[Đó không phải là vấn đề quan tâm hay không, mà là liên quan tới anh, em có nghĩa vụ báo cho biết, còn quan tâm hay không, đó là việc anh quyết định.">

[Được, em thừa nhận em giấu thư đi, vậy thì làm sao?">

[Đem ra đây!">

[Không.">

[Anh nói em đem ra đây!">

[Không, không, không!"> Cô bướng bỉnh phản ứng lại, không sợ hãi vênh mặt trợn mắt nhìn anh.

[Thẩm Thiên Tình, em đừng làm anh tức giận.">

[Anh tức em cũng chẳng có tác dụng gì, những bức thư đó em đều xé hết, đốt hết, vứt đi hết rồi, một bức cũng không tìm lại được, rất tiếc nhỉ? Tất cả anh đều không thấy nữa, trong đó còn có hoa khôi của lớp, hoa khôi của trường, toàn bộ đều xinh đẹp vô cùng, anh mắng em đi, đánh em đi! Dù sao những bức thư đó cũng quan trọng hơn em, anh vì nó mà hung dữ với em…..">

Thẩm Hàn Vũ nhíu mày. [Anh tùy việc mà xét, nếu em không đồng ý, có thể từ chối, nhận sự giao phó của người ta thì phải làm việc một cách trung thực, đây không phải thái độ làm người nên có, anh vô cùng không thích hành vi này của em.">

Anh nói anh không thích cô, bây giờ anh đã không thích cô rồi……

Giọt lệ tủi thân đọng lại đáy mắt, cô tức giận chạy ra khỏi phòng, chưa đầy một lúc, lại xuất hiện, ném cả tập thư lên người anh. [Cầm lấy, anh thích thì giữ lấy, không cần giơ ra cái bộ mặt đòi nợ nữa, ai thèm chứ!">

Thẩm Hàn Vũ sững người, từng bức từng bức như tuyết rơi, khi ngẩng đầu, cô đã mất hút trong tầm mắt anh.

Buổi tối, Thiên Tình không ra ăn cơm, mẹ quan tâm vào phòng một chuyến, cô nói không hứng thú, không muốn ăn.

Mẹ ít nhiều cũng nhìn ra giữa hai đứa đang không vui, khuyên anh hai câu. [Tiểu Tình tính vậy, con làm anh, thì nhường nó chút đi, đừng tính toán với nó nữa.">

[Mẹ……"> Anh không nói nữa.

Mẹ cười. [Nó chẳng phải tức giận gì con, nhất cử nhất động của con đều có ảnh hưởng rất lớn với nó, nếu con không tha thứ cho nó, nó sẽ để mình chết đói.">

Vấn đề là, cô ấy có cần sự tha thứ của anh không?

Thẩm Hàn Vũ gắp mấy món ăn cô thích mang vào phòng.

Bên trong tối om, anh bật đèn, thấy cô nằm trên giường, cô vội quay lưng, kéo chăn lên tận đầu, không nhìn anh.

Anh đặt cơm tối lên bàn, ngồi cạnh giường. [Vẫn không vui vì những lời anh nói à?">

[……"> Trong chăn, lặng im một hồi.

Anh lại mở miệng: [Thực sự giận anh đến thế à, giận tới mức muốn tuỵêt thực phản đối?">

[……"> Vẫn không nói năng gì.

[Không được như thế nữa, Tình, quay mặt lại đây cho anh."> Anh dùng tay kéo chăn, lật người cô, bỗng nhiên phát hiện mặt cô đầy nước mắt, gối ướt đẫm một khoảng.

Anh sợ hãi. [Tình, em --">

[Xin lỗi, em không biết những bức thư đó quan trọng với anh như vậy, sau này em tuyệt đối không giấu thư của anh nữa, anh đừng giận, đừng ghét em……">

Điều này…. Cái gì với cái gì?

Thân thể bị người ta nhào lên ôm, cô khóc toáng trên ngực anh.

[Tiểu Tình……">

[Em chỉ sợ… sợ bọn họ lấy đi sự chú ý của anh, sau đó… anh sẽ không còn thương em nữa, không quan tâm em nữa… Em không cố ý làm anh tức giận, em cũng biết như thế không đúng… Nhưng, nhưng…. Em thực không biết như vậy khiến anh càng ghét em…">

Như vậy ư? Cô chỉ sợ mất đi sự yêu thương của anh, mới giấu thư tình?

Anh dạy dỗ cô theo góc độ về lý mà quên đi suy nghĩ của một cô gái đa cảm tinh tế……

[Đừng khóc, anh không tức giận."> Anh nhẹ nhàng vỗ về.

[Lừa đảo, rõ ràng anh hung dữ với em."> Cô thút thít lên án.

[Anh to giọng.">

[Anh nói em vô cớ gây sự.">

[Nếu anh nói câu này, ra đường bị sét đánh.">

[Anh ghét em.">

[Nói bậy, đó là việc cả đời này không thể nào xảy ra.">

Cô ngừng khóc. [Thật không?">

Vẻ mặt thận trọng thề: [Nếu anh lừa em, thì để em cả đời không lấy được chồng, làm bà cô già.">

[Sao anh thề mà người bị trừng phạt lại là em?"> Cô kêu oai oái, bất mãn phản đổi.

[Đâu có? Đâu có? Nếu em không lấy được chồng, anh phải nuôi em, vậy ai thiệt hơn ai?">

[Anh… phải nuôi em? Thật không? Cả đời á!">

[Đương nhiên rồi!"> Chiến thuật ngăn cản nước mắt thành công, anh rút giấy ăn ra lau mũi cho cô. [Em là em gái anh, anh không nuôi em thì nuôi ai? Xì mũi.">

[Người ta 15 tuổi rồi, anh đừng coi em là trẻ con nữa!"> Nói tới nói lui, vẫn là nghe lời xì mũi.

[Trong mắt anh, em mãi mãi là đứa bé khóc chạy theo đuôi anh."> Gập đôi giấy, [Lần nữa.">

Dùng sức xì sạch nước mũi, cô hỏi tiếp: [Em ăn khỏe, có thể sẽ ăn cho anh vỡ nợ. Hơn nữa sau này anh kết hôn, còn phải nuôi vợ, nuôi con, anh nuôi được không?">

Anh nhún nhún vai, đổ mỳ vằn thắn vừa ra khỏi lò vào thùng rác. [Vậy thì không kết hôn nữa, chuyên tâm nuôi em là được."> Bưng bát cơm, đặt vào tay cô. [Ăn đi, để anh xem em ăn khỏe tới mức nào.">

[Được, vậy em cũng không lấy chồng nữa, mãi mãi ở bên cạnh anh."> Cô vui vẻ tuyên bố.

Anh cười khẽ. [Nói dễ nghe nhỉ, chỉ sợ tới lúc thấy anh chàng đẹp trai, nửa đêm liền gói đồ đi theo người ta, anh trai chỉ là một cái đuôi nhỏ thì tính làm gì!">

[Sẽ không! Không ai có thể đẹp trai hơn anh."> Đã không có ai đỉnh hơn, ưu tú hơn anh vậy sao cô phải lấy chồng?

[Hừm, vậy em có thể nói cho ông anh rất đẹp trai, vì sao mấy hôm nay không để ý tới anh?">

Miếng ớt xanh trong miệng, chưa nuốt xuống.

Thấy sự trầm mặc của cô, anh nhẹ nhàng nói: [Tình, chúng ta chẳng phải nói sẽ không có bí mật ư? Lúc nhỏ, có việc gì em đều kể cho anh, anh thích Tiểu Tình nằm lười trên người anh nói chuyện trên trời dưới đất, không thích dáng vẻ bây giờ, việc gì cũng giấu trong lòng, gặp mặt cứ như người dưng.">

[Bản thân anh chẳng phải cái gì cũng đều không nói cho em!"> Giọng nói buồn rầu, nhưng nghe thấy.

[Ví dụ?">

[Việc được cử đi học, vì sao anh không nói với em?">

Anh hơi ngạc nhiên. [Anh…">

[Nếu em không phát hiện, có phải anh sẽ một mình chạy trốn đi Đài Bắc học, không cho em biết!">

[Anh… không phải…">

Nhất thời, bị á khẩu không nói gì.

Hóa ra mấy ngày nay cô đều khó chịu cái này? Tưởng anh không cần cô nữa?

Cô không phải muốn đối đầu với anh, chỉ là dùng cách này phản đối, thể hiện sự đau lòng và lo sợ bị ruồng bỏ…

Anh không có ý muốn giấu cô, chỉ vì quá biết cô sẽ đau lòng, mỗi lần đối diện cô, chính là không nói ra nỗi, thậm chí anh nghĩ, hay từ bỏ, đổi sang chọn trường phía nam…

Từ nhỏ tới lớn, anh luôn ở chỗ cô có thể nhìn thấy để bảo vệ cô, chưa bao giờ xa nhau quá xa, chưa bao giờ quá lâu, anh sợ nhỡ may cô lại gây chuyện, nhỡ may cô muốn tìm người nói chuyện, nhỡ may nửa đêm cô tỉnh dậy tìm không thấy anh… thì làm thế nào?

Nhưng mẹ nói vài câu. [Có anh em nào không phải rời xa, mỗi người đi con đường riêng? Không phải bây giờ, cũng sẽ là mai sau, vậy con bây giờ cố chấp, điều này có ý nghĩa gì?">

Anh không trả lời được, không thể nói cho mẹ biết, anh chưa bao giờ nghĩ qua sẽ rời xa Tình, từ trước tới nay, Tình chính là toàn bộ thế giới của anh, thậm chí anh cho rằng là điều đương nhiên, anh sẽ luôn ở bên cô, tới già, khi chết……

[Tình -- không muốn anh đi Đài Bắc à?">

[……"> Nói vâng thì có phần quá ích kỷ. Trong lòng cô thực ra đều rõ hơn ai hết, tài hoa trời sinh của anh trai cô không che giấu được, anh nổi bật như vậy, bị chôn vùi trong thị trấn nhỏ này, không công bằng đối với anh.

[Em chỉ là… không muốn xa anh…"> Cô lúng túng nói khẽ.

[Vậy, Tình có thể cố gắng hơn, chỉ cần thành tích tốt hơn chút, anh có thể thuyết phục cha mẹ, để em tới Đài Bắc học, làm bạn với anh?">

[Có thể… như vậy không?"> Chỉ cần thành tích tốt thì không cần xa anh, có phải như vậy?

[Vậy xem em có chịu thua không, cấp 3 công lập có phần của em không!">

[Vậy nếu… không được?"> Cô không chắc với bản thân mình. Học không nằm trong phạm vi hứng thú của cô, cô luôn chỉ cần đạt là tốt rồi, sẽ không phải suy nghĩ nhiều, bây giờ cố gắng vẫn kịp chứ?

Nếu thực sự như vậy, anh cũng không nhất định phải đi Đài Bắc. [Khi ấy nói sau, việc này, anh sẽ suy nghĩ, được không?">

[Vậy, anh, sẽ không lén đi chứ?!">

[Không.">

[Không được để em không tìm thấy anh nhé!">

[Không.">

[Không được không cần em!">

[Ở đâu ra người nói nhiều thế? Giống như bà già ý!">

Anh cười trêu chọc.

[Vậy anh có đồng ý không?">

[Ừ, ừ, ừ, anh sẽ không lén đi, sẽ không để em không tìm thấy anh, sẽ không thể không cần em, anh sẽ để em luôn nhìn thấy, chạm vào được, cho tới khi em nhìn chán phát ói, như vậy em yên tâm rồi chứ?">...
« Trước123456...24Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Bí Mật Người Yêu Cũ
» Xu Xu đừng khóc
» Chỉ có thể là Yêu
» Yêu không hối tiếc
» Sẽ có thiên thần thay anh yêu em
» Cửa Tiệm Giặt Là
» Bạn gái của thiếu gia
» Tôi không phải là công chúa
» Nhẹ bước vào tim anh
» Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái
1234567»
Tags:
bạn đang xem

Thất tịch không mưa

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Thất tịch không mưa v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất
Polaroid