Snack's 1967
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Tha Thứ Cho Anh, Yêu Em! (For Give Me, I Love You)
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 5671
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
20:42 - 14/08/2015


Học ngành xây dựng nên hắn làm khá được việc, hiểu nhanh, biết cái gì nên và không nên khi đổ cột, dựng xà dù trước đó chưa làm qua. Anh Cường quản lý rất ưng bụng, thậm chí đôi lúc còn bàn luận bản vẽ kết cấu với hắn. Hắn cũng học được kha khá từ anh. Tuy nhiên, hắn mệt kinh khủng, mỗi ngày sáng đi học, chiều ra công trường, tối làm quán bar… nhiều lúc hắn thấy mình cày như trâu!

Dàn đèn bên góc phải quán cứ chớp chớp, nhá nhá. Không để ý thì thôi, nhưng nếu chú tâm thì nó dễ làm người ta phát bực. Chị chủ quán ngoắc hắn lại: “Em và Long lên coi thay cho chị, để mấy cha khách này cằn nhằn kiếm chuyện phiền lắm”.

Hắn dựng cái thang vào tường, dặn Long: “Mày giữ chặt đó!”
“Biết rồi”. Long nói chắc nịch.
Hắn leo được 3 bậc, bỗng thấy chóng mặt, mọi vật nhòe đi. Hắn lắc lắc đầu, bóp trán.
“Mày làm được không? Để tao…” – Long có vẻ không yên tâm khi thấy bộ dạng hắn. Nhưng câu đó của Long càng làm hắn muốn tiếp tục. “Sao không được?”
Vừa dứt câu, hắn bước thêm bậc thứ tư, và bây giờ, hắn quay mòng mòng, cảm giác như đang ở trên con tàu Titanic lúc gặp bão. À, không phải, gặp băng trôi thì đúng hơn. Hắn buông ngừơi vì không giữ thăng bằng được nữa.
“Rầm”. Hình như Long đã kịp đỡ hắn, chỉ có chiếc thang ngã ra sàn. Có tiếng lao chao…


Hắn mở mắt, thấy mình đang nằm trên băng ghế, trong phòng thay đồ của quán. Tiếng nhạc vẫn xập xình ngoài kia. Mũi hắn cay xè. Khỉ thật, chắc thằng Long đã đổ cả chai dầu vào đó! Hắn loạng chọang đứng dậy, vào toalet rửa mặt.
“Em khỏe rồi hả?” – Tiếng chị chủ khiến hắn giật mình. – “Vậy em ra phụ tụi nó, thứ bảy đông quá mà em lại…thiệt là…” Gịong chị ta vẫn ngọt dịu nhưng thật đáng sợ.
“Để em ra.” – Hắn lách người qua góc hẹp giữa chị ta và cánh cửa phòng. Cô ca sĩ trên sàn nhảy cố gào thét trong tiếng ầm ầm của chiếc loa. Hắn thấy đầu bưng bưng…
Chị chủ đưa tiền cho hắn và Long, sau khi đếm đi đếm lại 2-3 lần. Long cầm lấy, nói với chị: “Mai Chủ nhật cho tụi em nghỉ…”
“Một đứa đến đi, nghỉ cả hai thì khó quá. CN lại là ngày cao điểm. Mấy tuần trước 2 em xin nghỉ thứ 2 mà.” Chị ta tỏ ra không hài lòng.
“Nhưng thằng Hòang nó…” Long cố thuyết phục.
“Hoàng nghỉ thì em đi làm nhe” – Chị chủ nói gút câu, không cho Long cơ hội thoái thác “Vậy đi, 2 đứa về được rồi”. Và chị ta kêu mấy đứa khác tới tiếp tục đếm tiền phát lương.
Hắn nãy giờ vẫn nghe câu chuyện, nhưng không lên tiếng. Hắn mệt lả người, chỉ muốn nằm xuống giường, nên chuyện ngày mai có đi làm hay không hắn chẳng thể biết được.


20.

Hắn thức dậy khi trời đã quá trưa. Bụng cồn cào, hắn uể oải vươn vai. Một chiếc áo len trắng thấp thoáng trong bếp…Nàng? Hắn nhỏen miệng cười. Bóng chiếc áo càng gần, tay bưng cái tô to tướng… Không, đó là Linh. Hắn mới nhận ra chiếc áo len của Linh khác của nàng, không phải dạng áo khóac tay dài mà là kiểu chồng đầu không tay.
“Trưa nóng mà em thấy lạnh?” – Hắn đón lấy tô cháo nóng.
“À…Không. Áo mẹ đan cho em…” – Linh giải thích bằng giọng buồn buồn. Hắn húp muỗng cháo, chẳng hỏi thêm gì, chỉ nói: “Ừ. Anh chưa thấy bao giờ.”
Linh cười nhẹ. “Hình như anh không phải bị sốt…”- Cô nói trong lúc xếp lại tấm chăn. Hắn chỉ ậm ừ, mải lo ăn, đang đói mà.

Con bé Vy từ đâu chạy ào vào, nắm tay Linh. “Chị biết làm bánh bông lan hun?”
Ba chữ “bánh bông lan” làm hắn giật thót. Đặt tô cháo xuống ghế, hắn quát: “Đi ra!!” Con bé vẫn tỉnh ruồi, nhìn Linh chờ đợi. Linh hơi lúng túng, nhưng rồi cũng gật đầu: “Em thích ăn à? Để chiều chị làm cho.”
“Khỏi cần, kệ nó”. Hắn hơi gắt, liếc con bé: “Tao bảo mày đi ra!” Nó bắt đầu hơi sợ, vẻ rụt rè: “Anh làm gì dữ vậy? Chị này không được thì chị kia cũng làm cho em hà!” Nó nói xong rồi bỏ chạy nhanh như sợ hắn đá cho 1 phát, mà cũng có thể lắm chứ. Mặt hắn đang đỏ ngầu thế…
Linh sững sờ. Rõ ràng là câu nói của bé Vy đã nằm gọn trong tai cô ấy. Chỉ cần Linh hỏi, hắn sẽ có hàng chục câu chuyện để phân trần. Nhưng khác với chuẩn bị của hắn, Linh không tra khảo gì, thậm chí 1 ý thắc mắc nhỏ. Cô chỉ nhẹ giọng: “Anh ăn hết đi.”
Thái độ của Linh khiến hắn thấy băn khoăn, nhưng không khảo mà khai thì là thằng ngu nhất trên đời. Hắn vét tô cháo trong cái nhìn kín đáo của Linh.
Phụ nữ luôn có những suy nghĩ và hành động chỉ cô ta mới hiểu.


21.

…Hắn đang bước xuống con dốc… Phía xa nàng đang sánh bước cùng Long. Hắn cố gọi…Nhưng họ không nghe thấy. Gió thổi khiến cát bay mù mịt, dáng nàng mờ khuất. Hắn chạy theo, bước chân nặng trịch trên cát… Ai đó kéo áo từ phía sau, hắn quay lại… Linh… hắn cố thóat, bước tới… Nhưng Linh vẫn kéo áo hắn…Hắn lấy tay giật mạnh vạt áo…

“Trời ơi là trời, đưa cái mền cho em!!” – Tiếng bé Vy chan chát. Hắn giật mình. Giấc mơ vừa rồi hơi kỳ lạ ... Con bé đang kéo cái mền, còn tay hắn thì giữ chặt nó. “Quái đản, cái con này, bộ hết mền đắp rồi hả mà dám…?”
“Cháy nhà kìa mà ở đó còn ham ngủ!” – Nó tiếp tục kéo cái mền. Hắn thì đã buông ra, vò đầu gắt gỏng: “Cháy cái gì…” Hắn lắng tai nghe, tiếng người ồn ào ngoài hẻm. Đồng hồ chỉ 2 giờ khuya, cũng đỡ là tối nay hắn nghỉ làm ở quán, nếu không thì việc bị đánh thức kiểu này dễ biến hắn thành quái vật lắm. Con bé Vy đã vác tấm mền chạy ra ngoài.
Hắn vén rèm cửa sổ, bên ngoài sáng vàng rừng rực, hắn nhoài người nhìn ra. Cảnh tượng thật nhốn nháo, nhiều người chạy tới chạy lui, có người đứng xem, nhưng hầu như nhà nào cũng có người đổ ra con hẻm chỉ rộng 3 mét. Khói quyện từng dòng xám mù…
“Hoàng!” –Nghe tiếng ba hắn hét, hắn liền lật đật nhảy tót xuống giường, trên người chỉ mặc mỗi… chiếc quần đùi. Ba hắn đang ôm cái mền của hắn vừa nhúng nước xong, đưa cho hắn cái xô. “Xách nước qua tạt phụ người ta!” Ông ra lệnh.
Hắn làm theo như con robot, hì hục múc nước từ bồn nhà, cũng may không phải nhà mình đang cháy…

Lò bánh mì ở gần đầu con hẻm đang bốc cháy, tạo thành cột khói cao ngút. Ai nấy đều căng thẳng, người dùng mền ném vào, người xối nước, người phụ khiêng đồ đạc của hai căn nhà bên cạnh ra… Mồ hôi hắn vã ra. Hắn chạy đi chạy lại mấy lượt mà không để ý người ta lấy nước từ những căn nhà gần hơn… Khi thấy 1 anh trong xóm xách xô rẽ vào căn nhà nọ đang mở toang cửa lấy nước, hắn mới thấy mình ngu không kể nổi!

Tiếng còi xe cứu hỏa hụ ngoài đường cái. Hắn và nhiều người nữa thở phào. Nhân viên cứu hỏa kéo đường ống nước vào trong hẻm, mọi người đứng dạt ra. Hắn cũng nép vào mép tường…
“Mẹ để con… Mẹ vào nghỉ đi” – Giọng nói thanh thóat trong như thủy tinh quen thụôc. Hắn chưa kịp quay sang thì 1 vòi nước xịt ngang mặt, ướt sũng. Khá bực dọc, hắn quay mặt lại. Nàng đang cầm ống nước, mẹ nàng cũng đang đứng sát, giữ 1 phần chiếc ống. “Thấy chưa, con thiệt là…” Bà trách nàng rồi bước qua chỗ hắn đứng, vuốt mái tóc đang đầy nước của hắn, dịu dàng như 1 bà tiên trong cổ tích. “Mệt không con? Có bị nước vào mắt không?”
“Dạ..Không sao!”. Hắn mím môi, nhìn bà. Nàng thật hạnh phúc khi còn có mẹ. Bà cười vỗ vai hắn rồi quay vào, bảo nàng: “Cẩn thận đó con”. Lưng áo mẹ nàng đẫm ướt.
Nàng vẫn giữ chiếc vòi, hướng lên khiến nước phun òng ọc. “Xin lỗi…Hảo..không cố ý!”
Hắn vẫn còn hơi tức vì bị xịt nước bất ngờ, sẵn chiếc xô trên tay còn đọng chút ít, hắn … tạt luôn vào người nàng. Bấy giờ mà hỏi hắn tại sao làm vậy thì…hắn cũng không thể lý giải đựơc!
Nàng, đương nhiên là sốc cực độ, sau phút trân trối nhìn hắn, liền cầm ống nước chĩa ra… Hắn đâu có ngốc để bị “phản công”, tay chụp lấy ống nước quay lại vào nàng… Kẻ giằng người kéo, cả hai như đang tắm mưa, hắn cười, nàng cũng cười, vui - vui không cần biết trời đất, thế giới như chỉ có nàng và hắn… “Đang lúc như vầy mà còn giỡn”. Mấy người hàng xóm nói bằng giọng khó chịu.
Tiếng cười khanh khách của cả hai im bặt, nhận ra sự vô tư không đúng chỗ của mình, hắn ngồi xuống, đặt cái xô bên cạnh. Còn nàng thì cúi mặt chìa vòi châm nước vào xô của… 1 ông bác vừa đem tới.


22.

Có vẻ như họ đã dập tắt được ngọn lửa. Người ta lục *****c trở vào nhà… Hắn quay sang nhìn nàng đang ngồi trên bậc thềm ngay bên cạnh, mắt quan sát những người cứu hỏa. Mái tóc bới quất lên bằng một chiếc kẹp, đuôi tóc bung rũ xuống. Tóc phía trước dính bệt vì ướt, sau “trận chiến” ban nãy. Mặt nàng cũng còn nước, má lem luốc những vệt dơ… hắn khẽ cười. Nàng trông dễ thương quá đi mất, chỉ muốn véo cho 1 cái. Hắn liếc xuống chiếc cổ áo hình tim, nó ướt mem làm nổi lên làn da hồng bên trong, cả chiếc bra… trong ánh đèn lờ mờ của con hẻm. Hắn sượng đỏ mặt, quay đi, nuốt nước miếng. Một sự quyến rũ khó tả.

“Mệt thật ha” – Nàng cất tiếng.
“Hảo có làm gì đâu mà kêu mệt!” – Nói vậy nhưng hắn cảm nhận được sự vất vả trên mặt nàng, mồ hôi rịn ra nơi thái dương.
“Hảo xách nước cho mọi người còn trước cả Hoàng!” – Nàng cao giọng vẻ bất bình khi bị phủ nhận công lao – “Trong lu hết nước mẹ Hảo mới kéo vòi ra.”
“Vậy hả?”. Hắn cười toe, xấu hổ nhớ tới việc mình còn ngái ngủ khi bị kêu dậy.
“Hoàng không nhìn thấy Hảo, Hoàng cứ chạy…” – Nàng tiếp – “Nhưng Hảo đã thấy Hoàng ngay từ lượt đầu tiên Hoàng chạy ngang…”
“…” Hắn im lặng. Dường như câu nói có 1 hàm ý gì đó…
“…dù rằng Hoàng không mặc áo vẫn nhận ra!”- Nàng cười khúc khích. Hắn chợt nhớ ra “phục trang gợi cảm” của mình lúc này, chiếc quần đùi màu đỏ… ặc, ôi mẹ ơi!!…

“Khiêng ra rồi lại khiêng vô. Oải ******!”- Em trai nàng, thằng Tiến, đang đi tới than thở, ba nàng bước chậm rãi phía sau. Lúc tạt nước vào đám cháy, hình như hắn có thấy bóng họ…Hắn đứng lên, hơi cúi người khi ba nàng bước qua. “Vào nhà thôi, xong cả rồi”. Giọng ông từ tốn.
Nàng đứng dậy, vẫy tay ra hiệu “bái bai” với hắn. Hắn không đáp lại, bỏ đi 1 mạch. Cái xô trên tay nhẹ tênh…

Hắn không ngủ được nữa, trằn trọc. Đã gần 3 giờ rưỡi. Ánh trăng hắt qua cửa sổ, đêm lại tĩnh mịch như đúng cái vẻ vốn có. Hắn đã đùa giỡn rất vô tư, cười trong niềm vui thật sự… Tại sao? Hắn không biết. Hình ảnh nàng với cái vòi nước, và cái áo cổ tim gợi cảm… vây chặt hắn. “Mày đừng giành Hảo với tao”. Tiếng Long văng vẳng… Hắn kéo cái gối đè lên đầu, co ro: “… Nếu đó là Linh thì mày cũng vui như vậy thôi, Hoàng à.” Hắn tự nhủ rồi cố ngủ, nhưng sự thật là hắn đã ôm hình bóng đó của nàng cho tới sáng.


23.

Hôm sau và nhiều hôm sau nữa, nếu tình cờ chạm mặt nhau ở đầu hẻm, trong khi nàng nở 1 nụ cười tươi như hoa mùa xuân thì hắn đáp bằng cái nhếch môi khẽ, và nhanh chóng bỏ đi.
Hắn vẫn mỗi ngày đi học buổi sáng…
Buổi chiều ra công trường. Tối đến quán bar.
Mỗi chiều Chủ nhật, hắn đi chơi với Linh như 1 thói quen: xem phim, ăn uống và… âu yếm nhau.
Linh nhận tiền của hắn đưa như 1 lẽ tự nhiên.

Thỉnh thỏang chạy ngang cửa trước, hắn thấy Long đang ngồi trong phòng khách nhà nàng, sau lớp cửa kính.
Họ nói rất say sưa.
Mỗi cuối tuần đi ngang cửa sau, hắn thoáng thấy nàng mải mê quậy bột, và y như rằng tối đó hắn có 1 gói bánh để ở đầu giường: “Chị đó dặn để phần cho anh”. Nàng chỉ làm mỗi loại bánh bông lan, nhưng hắn chưa bao giờ thấy ngán.
Long không kể cho hắn nghe những chuyện về nàng như trước nữa, kể từ sau ngày nó cảnh cáo hắn. Mà hắn cũng đâu có muốn nghe....
« Trước1...34567...9Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Lời chúc phúc của Odin
» Gặp em dưới mưa xuân
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày
» Đạo tình
» Hãy nhắm mắt khi anh đến
» Nợ em một đời hạnh phúc
» Chênh vênh hai lăm
» Trái tim màu hổ phách
» Điều Bí Mật
1234...8910»
Tags:
bạn đang xem

Tha Thứ Cho Anh, Yêu Em! (For Give Me, I Love You)

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Tha Thứ Cho Anh, Yêu Em! (For Give Me, I Love You) v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất