Old school Easter eggs.
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Hợp đồng hôn nhân 100 ngày
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 8314
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
12:09 - 15/08/2015


Anh ta quay đầu bỏ đi, Hạ Nghiên Chi sợ rồi, vội vàng chạy theo níu anh ta lại, nghiến răng nói: "Hai mươi triệu đúng không? Được, tôi cho anh. Sau này, biến mất mãi mãi!"

Uất Noãn Tâm nhìn thấy cô ta muốn lấy tờ cuốn chi phiếu trên bàn, đứng ngăn lại trước mặt cô ta. "Cô không thể để anh ta đắc ý, tôi có thể giúp cô kiện anh ta."

"Kiện tôi sao? Được thôi!" Lăng Bân cười ồ lên. "Đến lúc đó tôi sẽ đem những chuyện lúc nãy ở trên pháp đình nói lại thêm một lần nữa, còn một số tình tiết....tôi nghĩ....nhất định sẽ rất khuấy động...."

Quá khứ đen tối hiện lên trước mắt, Hạ Nghiên Chi gần như sụp đổ, đẩy Uất Noãn Tâm ra. "Cô tránh ra, không cần cô lo!" Cô phải mất thời gian năm năm, phải chịu đựng rất nhiều quay tắc ngầm mới có thể có được địa vị như ngày hôm nay, tuyệt đối không thể thất bại trong chốc lát. Bất luận phải trả bất cứ cái giá nào! Cô cũng không muốn quay về cuộc sống trước kia, chết cũng không muốn!

Cô ta xé một tờ chi phiếu, đưa cho Lăng Bân. "Nếu như anh sau này dám đến làm phiền tôi, tôi sẽ cho anh đẹp mặt."

Lăng Bân vui vẻ ra mặt. "Biết rồi....một ngày vợ chồng trăm năm ân ái, anh làm sao có thể hại em chứ?" Hôn tấm chi phiếu, đắc ý hướng về phía cô ta huýt sáo. "Anh đi đây, bảo bối!"

Hạ Nghiên Chi mệt mỏi ngồi la liệt trên ghé sofa, vắt tay lên trán, trong lòng nhiễu loạn.

"Loại người giống như anh ta, tuyệt đối không thể bảo qua. Nếu như không bắt anh ta lại, anh ta vẫn sẽ...."

"Im miệng, tôi bây giờ rất phiền, không muốn nghe cô nói chuyện!" Hạ Nghiên Chi nhanh chóng ký bản hợp đồng bằng chữ ký của mình, quăng trả lại cho Uất Noãn Tâm. "Cô có thể đi rồi!"

Lúc này cô biết rõ, tốt nhất nên để cô ấy yên tĩnh một chút, thu dọn đồ đạc rời khỏi.

"Đợi đã...." Hạ Nghiên Chi gọi cô, ánh mắt sắc bén u ám. "Chuyện hôm nay, cô tốt nhất coi như chưa nghe thấy gì, nếu không, tôi sẽ không để cho cô yên."
Uất Noãn Tâm không hứa gì hết, đẩy cửa ra ngoài, hít một hơi thật sâu. Thì ra ngôi sao vốn không đẹp đẽ hào nhoáng như trong tưởng tượng của cô, cũng có rất nhiều người không biết được u ám và cực khổ của nó. Đổi lại là cô, cũng không biết nên làm như thế nào?

..............

Cả ngày này Hạ Nghiên Chi tinh thần bị phân tâm không yên, cứ cảm thấy sẽ xảy ra chuyện gì đó, ở nhà nghỉ ngơi một ngày. Bình minh buổi sáng ngày hôm sau, bị những cuộc gọi liên tục của trợ lý đánh thức, lo lắng như lửa đốt nói: "Chị hạ, chị mau xem tin tức đi, xảy ra chuyện lớn rồi!"

Cô ta mở TV ra, tất cả các đài truyền hình, trên trời dưới đất đều đưa tin scandal của cô, làm sáng tỏ chuyện cô là con gái của một kỹ nữ, mười ba tuổi đã bắt đầu ra đời , hút thuốc phiện. Cô sợ đến nỗi mặt mày tái mét, một lúc sau mới phản ứng trở lại, vội vàng gọi điện cho Lăng Bân, hỏi anh ta tại sao lại làm như vậy.

"Làm sao có thể do anh làm chứ? Anh đều phải dựa vào em để sống. Buổi sáng nhìn thấy tin này, bản thân anh cũng bị hết hồn. Đúng rồi, hôm qua ở nhà em không phải vẫn còn một người sao? Nhất định là do cô ta đồn ra ngoài! Có cần anh làm một chút việc gì không?"

"Anh thành thật chờ đợi cho tôi, chuyện gì cũng không được làm." Hạ Nghiên Chi hung hăng cúp điện thoại, hận đến nỗi run rẩy cả người.

Uất Noãn Tâm, cô là đồ tiện nhân, dám ở phía sau hãm hại tôi. Cho dù tôi phải chết, cũng sẽ kéo cô xuống nước!

..............

Uất Noãn Tâm trong lúc mua đồ ăn sáng nhìn thấy cái tin tức này, lúc đó cô cũng kinh ngạc đến mặt mày trắng bệch. Cô cho rằng Lăng Bân muốn chỉ là tiền, không nghĩ đến lại mang những scandal này làm sáng tỏ. Nhưng ngoài trừ việc tiến nuối thay cho Hạ Nghiên Chi, cô cũng không có cách nào khác.

Cầm Sandwich chạy trên đường, bất thình lình cảm thấy phía sau có người theo dõi mình. Nhưng cô khi cô quay đầu, lại không thấy ai.

Cô càng đi càng cảm thấy có gì đó không đúng, có thể ngửi thấy mùi nguy hiểm. Quay người quẹo vào một cái hẻm nhỏ, muốn tìm một nơi nào đó nấp, cửa hàng bên trong hẻm lại không mở, đã vậy còn là ngõ cụt. Đợi đến khi cô muốn quay lại, bị vài tên đàn ông chặn lại.

Cô lùi về phía sau: "Các người muốn làm gì hả? Đừng qua đây! Tôi kêu lên đó...."

"Cô kêu đi, xem ai đến cứu cô!"

"Cút đi...." Uất Noãn Tâm lấy túi sandwich và túi bánh bao đập vế phía bọn họ, vừa chạy vừa gọi điện thoại cho Nam Cung Nghiêu. "Là tôi.....mau đến cứu tôi.........a!"

"Uất Noãn Tâm, Uất Noãn Tâm!" Nam Cung Nghiêu gào lên vài tiếng, điện thoại đã bị ngắt. Sắc mặt của anh tái mét, lòng nóng như lửa đốt, xông thẳng ra cửa, gào lên với Hướng Vi: "Xác định xem Uất Noãn Tâm đang ở đâu. " Xông thẳng vào thang máy, ấn nút xuống điên cuồng.

Uất Noãn Tâm, cô tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, phải đợi tôi đến đó! Đợi tôi....

Điện thoại bị đập vỡ, Uất Noãn Tâm bị bọn họ giữ chặt tay chân lại, đè lên trên người cô là một con dao nhò, nở ra một nụ cười dữ tợn. "Có người bảo chúng tôi cho cô một bài học, cô không thể trách chúng tôi......."

Nhìn thấy con dao sắp đâm về phía khuôn mặt mình, trước mắt cô một màn đen kịch, hôn mê bất tỉnh....



Chương 110 - Cô ấy là vợ tôi



Hướng Vi thông qua thiết bị định vị của điện thoại tra ra chỗ của Uất Noãn Tâm, nhưng khi Nam Cung Nghiêu đuổi đến, đã không nhìn thấy cô, chỉ nhặt được chiếc điện thoại vỡ nát. "Đáng chết!" Anh nện một đấm vào tường, ngón tay đều chảy ra toàn máu.

Lúc này, Hướng Vi lại gọi điện thoại đến, nói Uất Noãn Tâm đã được đưa vào bệnh viện. Anh mừng như điên, chạy thẳng đến bệnh viện, chạy một mạch như điên đến khu nhập viện, lại thấy Ngũ Liên đang đứng trước phòng bệnh. Thả chậm bước đi khẩn cấp lại, giả vờ bình tĩnh.

Nhưng Ngũ Liên vẫn nhìn ra được sự căng thẳng của anh, mỉm cười trêu chọc. "Sao nào? Anh cũng đến thăm cô ấy sao?"

"Chẳng qua tôi chỉ muốn biết, cô ta chết chưa." Mũi của Nam Cung Nghiêu thở ra khói, từ cửa sổ nhỏ trên cửa phòng bệnh, có thể nhìn thấy bác sĩ đang kiểm tra cho cô.

"Rõ ràng rất quan tâm, tại sao phải mạnh miệng chứ? Làm như vậy có thể vui vẻ hơn sao?"

"Không liên quan gì đến cậu!"

"Cô ấy chịu tổn thương, tức là có liên quan đến tôi." Ngũ Liên vốn đang nở nụ cười, ánh mắt đột nhiên lạnh đi, nắm lấy cổ áo của Nam Cung Nghiêu, kéo anh đè lên tường, hai mắt nhìn thẳng vào anh. "Tôi mang cô ấy trả lại cho anh, anh lại khiến cho cô ấy tổn thương!"

Nam Cung Nghiêu vốn đang lo lắng cho Uất Noãn Tâm, tâm trạng rất sốt ruột. Ngũ Liên lại khiêu khích như vậy, càng đổ thêm dâu vào lưa, anh cũng nắm lấy cổ áo của anh ta, đẩy anh ta ra. "Cô ấy là vợ của tôi, cậu có tư cách gì nói những lời đó hả?"

"Anh cũng biết cô ấy là vợ anh, vậy anh có bao giờ xem cô ấy là vợ chưa hả? Lúc anh lợi dụng cô ấy cướp lấy 'Khai thác mỏ Lôi Đình', có bao giờ nghĩ đến, cô ấy là vợ anh không hả?"
Những câu chất vấn của anh từng chút từng chút một làm đau đớn trái tim Nam Cung Nghiêu, anh rất tức giận, nhưng không có cách nào cãi lại.

Tình cảm đối với cô không biết từ lúc nào bắt đầu trở nên phức tạp, trên lý trí thì đối với cô tràn ngập phản kháng, một lần lại một lần nhấn mạnh, cô chẳng qua chỉ là một con cờ, anh một chút cũng không để ý đến cô.

Nhưng mà, cái ôm giữa cô và Lương Cảnh Đường làm cho anh tức giận đến gần như thất thường. Khi nghe thấy lời khẩn cầu của cô trong điện thoại, cả trái tim anh như bị rỗng tuếch, cả thế giới chao đảo, mặc kệ những tưởng tượng nếu cô xảy ra chuyện gì, bản thân phải làm sao đây.

Anh không rõ bản thân đối với cô rốt cuộc là yêu hay hận, vì vậy mới chịu giày vò!

Anh tức giận, một đấm hướng về phía Ngũ Liên. "Cậu muốn chết!"

Một đấm sắp sửa rơi xuống mặt đẹp đẽ của Ngũ Liên, may mắn y tá xuất hiện đúng lúc, ngăn cản cuộc chiến giữa hai người đàn ông. "Ở đây là bệnh viện, xin nhỏ tiếng một chút, để tránh ảnh hưởng đến những bệnh nhân khác."

Hai người lúc này đồng thời buông tay, mặt của Nam Cung Nghiêu đen thui đi qua một bên, nắm chặt bàn tay đang nổi gân xanh. "Cô ấy sao rồi?"

"Đối phương ở trên mặt cô ấy rạch vài đường, bác sĩ nói, không có cách nào khôi phục lại."

"Đáng chết! Cô nói lại một lần nữa!" Tâm trạng của Nam Cung Nghiêu lập tức trở nên kích động, lại một lần nữa đè Ngũ Liên lên góc tường, cả bệnh viện gần như vang lên tiếng gầm thét. "Cô ấy như thế nào rồi hả?"

Y tá muốn giữ chặt anh lại. "Tiên sinh, xin anh....."

"Cút...." Nam Cung Nghiêu như con sư tử gầm thét lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ngũ Liên. "Nói...."

Ngũ Liên thản nhiên liếc nhìn anh một cái, nở nụ cười. "Nếu như anh không quan tâm đến cô ấy, tại sao phải kích động đến vậy chứ?"

Anh lạng lùng nói: "Anh yên tâm, cô ấy không có chuyện gì, chỉ là chịu một chút hoảng sợ, cánh tay tróc một tí da...."

"Cậu dám gạt tôi!" Nam Cung Nghiêu vẫn cứ điên cuồng tức giận, nhưng nghe thấy Uất Noãn Tâm không có việc, trong lòng cũng có chút nhẹ nhõm.

"Tôi chỉ muốn để anh nhìn rõ trái tim của chính mình."

"Không cần cậu lo chuyện bao đồng!" Nam Cung Nghiêu quay người bước đi.

"Anh không ở lại đợi cô ấy tỉnh sao?"

"Cô ấy không có quan hệ gì với tôi!"
"Anh vẫn tiếp tục tự lừa dối mình đi!" Ngũ Liên chế nhạo nở nụ cười lạnh. "Nếu như anh không biết trân trọng cô ấy, vậy thì, tôi sẽ không tiếc bất cứ giá nào, đoạt lấy cô ấy về mình!"

Nam Cung Nghiêu sững cả người.

Trong đáy lòng tràn ra một nỗi sợ hãi.

Ngũ Liên ở bất kỳ mặt nào cũng không thua kém anh, hơn nữa còn rất biết làm cho phụ nữ vui vẻ, nếu như cậu ta bắt đầu theo đuổi mãnh liệt, có lẽ Uất Noãn Tâm sẽ....

Anh cảm thấy bị uy hiếp, trong lòng buồn bực lo lắng. Nhưng anh không muốn biểu hiện ra ngoài, cân nhắc lòng tốt của Ngũ Liên. Chỉ lạnh lùng phu ra hai chữ: "Tùy cậu!" Đầu cũng không quay lại, nhanh chóng rời khỏi.

Ngũ Liên lắc đầu, bất đắc dĩ nở nụ cười. Người đàn ông này, muốn yêu lại không dám yêu, sớm muộn gì bản thân cũng gục ngã trong sự cố chấp của chính mình.

..................

Cô chạy thụt mạng, bị đuổi đến chân tường, không còn đường để chạy. Muốn gọi điện thoại cho Nam Cung Nghiêu cứu giúp, lại bị mấy tên đàn ông ném vỡ, mấy nhát dao rạch lên mặt cô.

"Không cần.....không cần.....cứu mạng............a!" Uất Noãn Tâm hoảng sợ tỉnh lại, lưng đổ đầy mồ hôi, khắp nơi đều vang vọng tiếng thở gấp, khắp nơi đều là màu trắng, không giống trong hẻm nhỏ. Thì ra lúc nãy chỉ là một cơn ác mộng, vẫn may....

"Tỉnh rồi." Một giọng nói yêu nghiệt nhàn nhạt bay vào trong tai của cô.

Cô nghiêng đầu qua nhìn, hai mái tóc vàng mắt xanh, hai cô người mẫu chỉ mặt một bộ bikini trên người đang ôm nhau, phóng điện về phía cô, ở trên đầu còn in rất nhiều chữ tiếng anh.
Play boy!

Kẻ ăn chơi?

Tạp chí sắc tình?

Người đàn ông đang thưởng thức "cảnh đẹp nhân giang" buông tờ tạp chí xuống, lộ ra khuôn mặt đẹp trai yêu nghiệt, nở nụ cười cực kỳ đẹp về phía cô. "Tỉnh rồi, vật nhỏ."...
« Trước1...6162636465...168Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày
Tags:
bạn đang xem

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất