XtGem Forum catalog
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Điều Bí Mật
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 11219
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
11:43 - 15/08/2015


- Nó vẫn thoải mái chạy vào phòng ngủ của em như thế sao? - Cường rướn mày hỏi Linh, giọng anh đã mất hoàn toàn vẻ tự nhiên vốn có của mình.

- Không. Chưa từng.

- Anh thấy không giống như lần đầu - Cường khoanh tay ngồi ngả hẳn ra salon.

- Có lẽ khi chị Nhật Lệ còn ở đây, anh ấy đã từng ra vào quen rồi - Linh đáp lại thẳng thừng.

Đáng lẽ ra, Cường phải cảm thấy vui vẻ khi Đại công khai đưa cô bạn gái mới quen về nhà chơi. Nếu thế thì mối quan hệ giữa Đại và Linh chắc chắn là không sâu sắc như anh vẫn tưởng. Vậy mà Cường lại không thấy vui một chút nào. Anh có thể thấy được thái độ gượng gạo của Linh sau vẻ bình thản, thờ ơ này.

Mấy phút sau, Đại bế Như Ý đi ra khỏi phòng. Tường Vi cũng đi theo sau. Như Ý có vẻ như đã nín sau trận hờn khóc khi bị ông bố xấu tính của mình phá giấc ngủ ngon. Lúc này con bé đang cầm con vịt đồ chơi trên tay, miệng bi ba bi bô những từ vô nghĩa. Đại ngồi xuống ghế, ôm con gái vào lòng, mỉm cười hiền từ:

- Ban ngày nó mà ngủ nhiều quá thì tối lại chơi khuya, chẳng làm việc được.

- Em bé nhìn yêu quá, vậy mà em ẵm là lại khóc - Tường Vi vẫn cố gắng làm quen với Như Ý.

- Như Ý biết theo rồi, lạ người là khóc ngay. Em phải chơi với nó một lúc - Đại giải thích.

- Ông nên kiếm hẳn một người trông trẻ đi, không lẽ cứ thế này mãi à? - Cường gợi ý - Nhỡ ngày mai tôi bắt nhân viên của tôi tăng ca, làm cả ngày thì sao?

- Lúc đó phải xem ông có giữ được chân nhân viên không đã - Đại cười nhạt.

- Anh ấy nói đúng đấy - Linh chợt lên tiếng - Nếu anh không tìm được thì em sẽ tìm cho. Bác Ngân, bác họ xa của em trước đây cũng từng trông trẻ con rồi. Em sẽ nói bác ấy sang trông giúp một thời gian.

- Vậy thì hay quá. Nói thật là giao con cho người xa lạ anh không yên tâm chút nào.

Rồi như chợt nhớ ra, anh nói tiếp:

- À, chút nữa Lâm với Minh cũng sang đây, em cho anh mượn bếp và đầu bếp luôn nhé!

Linh còn chưa kịp lên tiếng thì Cường đã nói chen vào:

- Lâu rồi tôi cũng không gặp hai đứa nó. Làm một bữa nhậu cũng hay đó. Sẵn có đầu bếp siêu hạng ở đây rồi.

- Ờ, từ hôm hai bố con tôi chuyển về đây, bà nội không yên tâm nên bảo hai đứa nó sang thăm cháu dùm. Bà mà dậy được chắc bà cũng đòi sang đây lâu rồi. Đồ ăn anh với Vi đã mua về rồi đấy, chỉ việc vào bếp là xong thôi.

***

Mọi người ăn xong bữa tối cũng tới gần mười giờ. Mấy người đàn ông đều say hết một lượt. Lâm thì được Trang tới đón về ngay sau đó, Đại được Tường Vi đưa về phòng mình ngủ, Minh và Cường cũng về luôn. Linh thu dọn đống bát đĩa ngổn ngang để vào bồn rửa rồi quay ra lau dọn nhà. Như Ý cũng đã ngủ được một lúc nên cô mới rảnh tay lau chùi như thế này. Đang lúi húi lau nhà thì Tường Vi đến gần.

- Hôm nay em vất vả quá, đồ ăn em nấu rất ngon nha!

- Chúng ta cùng làm mà. Chị chưa về sao? - Linh ngẩng đầu nhìn Tường Vi, thấy cô đang dọn đống đồ chơi trên ghế salon.

- Chị cũng về ngay đây, sang xem em có cần giúp gì không?

- Không có gì, cũng xong rồi - Linh lắc đầu.

- Sau này có cơ hội, em cho chị tới học nấu ăn cùng em nha.

- Vâng, được, nếu chị tính ở lại đây lâu dài.

- Chị mới đi phỏng vấn xin việc ở ngoài này, người ta nhận rồi. Sang đầu tháng là chị đi làm luôn - Tường Vi hào hứng khoe.

- À, thế là chị tính ở ngoài này luôn ạ?

- Ừ... Chị thấy mình có duyên với Hà Nội lắm nên muốn ở đây một thời gian dài xem thế nào. Nhưng chị không có nhiều bạn ở ngoài này, nên thỉnh thoảng được tới chơi với em là chị vui lắm rồi.

Tường Vi dọn hết đống đồ chơi của Như Ý rồi chào Linh ra về.

Linh tiễn cô gái ra cửa. Sau khi Tường Vi ra về rồi, cô mới thở ra một hơi thật dài. Thật may là tối nay đã không có chuyện gì khó xử xảy ra. Minh gặp lại cô nhưng thái độ vẫn lặng như nước. Cả hai đối với nhau bằng một thái độ không xa cũng chẳng gần, giống như hai người bạn thân lâu ngày mới gặp lại, nhẹ nhàng và đầy tình cảm.

Mặc dù tối nay mệt mỏi làm cô buồn ngủ tới díp cả mắt, nhưng Linh vẫn thấy khoan khoái khi được đứng ở bếp. Cô nghiện nấu ăn, nghiện mùi bếp, và nghiện cả việc đứng dọn dẹp, lau chùi căn bếp cho tới khi nó sáng bóng lên. Nó gần như trở thành thói quen mỗi ngày trước khi đi ngủ của Linh. Không khi nào căn bếp của cô bừa bộn hay có một vệt bẩn nào. Ngay cả trong những lúc buồn nhất, bối rối nhất, lo lắng nhất, chỉ cần cô ngồi ở một góc nào đó trong căn bếp, mọi thứ trong lòng cô sẽ từ từ lắng đọng.

Hành động của của Linh đột ngột dừng lại khi đột nhiên có hai bàn tay từ phía sau vươn tới, vòng qua eo và ôm lấy cô. Linh rùng mình khi một hơi thở nóng cháy và đầy mùi rượu phả vào một bên tai, xộc tới trước mặt, một mái đầu gục hẳn xuống vai cô. Linh giãy ra nhưng hai cánh tay kia tưởng ôm hờ hững mà vẫn vô cùng chặt, lưng cô dán chặt vào tấm thân rắn chắc của người đàn ông thoang thoảng mùi nước hoa mang vị biển ấy.

- Đừng giãy, cho anh ôm em chỉ năm phút thôi.

- ...

- Được rồi, thì hai phút, hai phút cũng được. Cho anh ngủ một lúc.

Tiếng Đại thì thầm như ru ngủ ở bên tai cô. Sau một phút đình chỉ, Linh lại tiếp tục lách cách với đống bát đĩa trong bồn, coi như Đại không hề đứng đó.

- Em thật giống... giống... một cô vợ... - Đại hơi nhếch miệng cười, giọng nửa say nửa tỉnh, chỉ có vòng tay là vẫn không buông.

- Anh vào phòng ngủ với Như Ý một lúc đi, để em còn dọn bếp. Phiền chết đi được - Linh cố đẩy anh ra một lần nữa.

- Đừng manh động. Anh mà không kiềm chế được là có chuyện đấy. Tất cả những cô gái đi qua đời anh, đều bắt nguồn từ... những cơn say - Đại siết chặt tay hơn một chút - Mà tại sao nhỉ? Tại sao anh lại không dám làm gì em nhỉ? Có cái gì đó nhắc nhở anh... ừ... nó cảnh cáo anh... không nên đánh đồng em với những cô gái kia...

Linh chợt nhớ đến Tường Vi và một cảm giác không vui chợt ùa tới khiến cô không giữ nổi bình tĩnh nữa. Cô mạnh mẽ xô Đại ra, gắt gỏng:

- Cần gái thì gọi cô nhà văn của anh quay lại đi, đừng ở đây lải nhải nữa.

Đại bị đẩy ra, mất đà, va vào chiếc bàn ăn ở đằng sau, ngã ngồi xuống sàn nhà cái “uỵch”. Linh nghe thấy tiếng ngã, vội quay đầu nhìn, sau đó cô tháo tạp dề đặt lên bồn rửa, chạy lại đỡ Đại ngồi lên ghế:

- Trời ạ! Say với chả sưa. Anh có sao không? Đi về phòng ngủ nhé!

- Em cứ làm việc của em đi, anh uống nhiều nhưng cũng chưa ăn thua gì đâu. Mà khi nãy em nói cái gì ấy nhỉ? Cô nhà văn của anh, ý em là Tường Vi ấy hả?

Đại nhếch miệng cười:

- Sao? Cô ấy được không? Làm mẹ của Như Ý được không?

- Đó đâu phải việc của em - Linh quay trở lại với công việc của mình, cố tình lảng tránh vấn đề.

Cô sợ Đại lúc anh say còn hơn là lúc anh tỉnh. Vì lúc say, anh hay làm những việc điên rồ, mà đau khổ nhất là cô lại không biết những lời anh nói ra khi đó là thật lòng hay nói rồi quên. Vì sau mỗi cơn say, anh chẳng nhớ gì những lời bản thân đã nói, thế thì có khác nào nói đùa đâu.

Đại vụt đứng dậy, tiến tới túm lấy cánh tay cô, kéo cô xoay người lại, ép cô đứng dựa thành bếp, ghé sát mặt cô khiến Linh phải hơi ngả người ra sau:

- Em đang ghen đúng không? Nói đi, em đang ghen đúng không?

- Không - Linh bị mùi rượu nồng nặc làm khó thở, vội quay sang một bên đáp.

- Có mà, em ghen mà. Anh biết... - Đại cười cười và bất ngờ hôn lên tai cô khiến Linh bủn rủn cả người.

- Anh có thôi đi không? - Linh vội đẩy Đại ra.

- À... ừ... một cô gái như em, không cần để ý tới một thằng như anh làm cái gì, có thì có lẽ cũng chỉ vì con gái anh... - Đại cười khẩy, quay đầu đi, cay đắng nói.

Rồi anh cất bước định đi ra phòng khách. Đi được vài bước, anh chợt quay lại nhìn vào lưng cô, cười nói tiếp:

- Những thằng đàn ông quanh em... anh cũng biết ghen đấy.

Câu nói đầy vẻ hờ hững này của Đại làm cho Linh khựng lại trong giây lát, cả người cô run bắn lên.



Chương 39: Trận hỏa hoạn



Đại đặt tập hồ sơ xuống bàn và lấy tay bóp bóp trán. Không hiểu sao từ lúc đi làm tới giờ anh không thể tập trung làm được việc gì, trong lòng cứ thấp thỏm bất an. Nếu không phải nhà hàng có việc gấp cần giải quyết thì hôm nay anh đã nghỉ trọn vẹn ở nhà với Như Ý rồi. Không ngờ, Thư vừa tới thăm hai bố con anh thì viên trợ lý lại điện đến nói có việc gấp cần tới giải quyết. Thế là anh để Thư trông Như Ý, chạy vội lên đây và bị mắc kẹt với đống giấy tờ suốt từ sáng tới giờ. Anh càng muốn giải quyết cho xong để về bao nhiêu thì đầu óc lại càng mất tập trung bấy nhiêu. Mỗi lúc anh điện về, Thư đều nói Như Ý đang ở cùng cô và rất ngoan nên anh mới yên tâm một chút. Qua bữa trưa, Linh sẽ đi làm về. Có Linh trông Như Ý thì anh không cần phải lo lắng gì nữa.

Ngồi đọc thêm một lúc, đột nhiên ruột gan Đại nóng bừng bừng. Chẳng lẽ anh sắp ốm? Đại còn đang định gọi thư ký mang cho mình chút nước mát thì có điện thoại của Minh.

Đại bắt máy. Minh chỉ nói một câu ngắn gọn nhưng với Đại không khác nào sét đánh ngang tai. Tới gần ba mươi giây sau, khi anh sực tỉnh lại thì điện thoại đã rơi xuống đất từ bao giờ. Cũng không thèm nhặt điện thoại lên, không cần mặc áo vest đang vắt trên ghế, Đại chạy ra khỏi văn phòng với tốc độ nhanh nhất có thể. Trong đầu anh lúc này vẫn còn vang vang câu nói của Minh:

“Khu chung cư nhà anh bị cháy, về nhanh lên”.

Khi Đại về tới sân khu chung cư, anh quẳng chiếc xe máy mượn của một nhân viên đổ nhào vào bồn hoa, đầu tóc rối bù lên vì phóng xe quá nhanh, lại không đội mũ bảo hiểm, quần áo xộc xệch, hoàn toàn không còn một chút phong thái nào của ông giám đốc trẻ thường ngày nữa. Dưới sân khu chung cư lúc này có tới hai chiếc xe cứu hoả, người đứng nhốn nháo chật ních, một vòng dây được căng trước lỗi lên khu chung cư để đảm bảo không ai được đi vào. Đại ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy khói đen vẫn bốc ra, mắt anh như nhoè đi khi nhìn thấy đó đúng là vị trí căn hộ của mình.

Mắt Đại đỏ ngầu, anh gầm lên một tiếng khiến hàng chục người đang đứng bàn tán nhốn nháo phải đưa mắt nhìn, chỉ thấy một thanh niên trẻ đang cố gắng vượt qua những người bảo vệ để chạy lên trên, mặc cho những lời can ngăn.

- Anh không được vào đó, lửa còn chưa được dập xong, rất nguy hiểm tới tính mạng.

- Buông tôi ra... - Đại gầm lên - Con tôi còn ở trên đó... Buông tôi ra ngay...

- Giữ chặt lấy anh ta - Mấy người bảo vệ vội vàng giữ chặt lấy Đại, không nghĩ gã thanh niên nhìn thư sinh này lại khoẻ tới như thế.

- Bỏ tôi ra... Con tôi... Con của tôi... - Đại vẫn cố giãy giụa.

Trong đầu anh lúc này chỉ tràn ngập hình ảnh của Như Ý, nụ cười ngây thơ hồn nhiên của con bé, tiếng nó ê a, bập bẹ nói chuyện với anh, bàn tay trắng mĩm mĩm, đôi mắt đen láy, cái má lúm đồng tiền xinh xắn... Tất cả hiện rõ mồn một trong đầu Đại. Một sự sợ hãi xâm chiếm hoàn toàn lấy tâm trí anh, khiến anh không thể bình tĩnh lại, khiến anh chỉ muốn vượt qua những người này để chạy lên trên kia.

- Anh Đại...

Tiếng Minh quát lên bên tai khiến Đại sực tỉnh. Anh quay lại nhìn, thấy bố đang đứng nhìn anh lo âu, mẹ anh thì khóc ngất trong tay cô Năm. Minh xông tới giữ chặt lấy anh, nói như quát:

- Anh chạy lên đó làm vướng chân người ta, ở đây đợi đi.

Đại nhìn những người thân trong gia đình, chẳng còn tâm trí mà chào hỏi họ. Đôi mắt anh lúc này đã dại đi khi thấy một thân hình đang quỳ sụp ở một chỗ, gục đầu xuống mà khóc. Mặc dù người đó gục đầu, nhưng anh vẫn có thể nhận ra. Anh lao tới như điên, túm chặt lấy vai người đó, kéo cô đứng dậy, gầm lên như một con mãnh thú:...
« Trước1...3536373839...72Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
» Lần nữa lại yêu
» Anh Hận Anh Yêu Em
» Ánh trăng nói đã lãng quên
» Tình yêu pha lê
» Nếu như yêu
» Nếu có một linh hồn yêu em
» Nếu không là tình yêu
» Ký Ức Yêu
» Có duyên nhất định sẽ có phận
1234»
Tags:
bạn đang xem

Điều Bí Mật

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Điều Bí Mật v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất