
Nợ đời
Bình chọn: 494
Bình chọn: 494
- Không phải người , người thì nó đã bục nắp ra rồi. Tối qua còn mơ thấy điềm...
Ông Năm chẳng buồn nói tiếp, chậm rãi kéo cái hòm nặng trĩu vô trong mái nhà. Mấy đứa con ngơ ngác nín thở nhìn vào chiếc hòm kỳ lạ đang được đôi tay của cha chúng ôm chặt.
Mái nhà hình tam giác, xiên vẹo theo một số hướng, chật hẹp, nhưng không hiểu sao cái hòm được ông Năm kéo vô dễ dàng, nó lọt thỏm ở giữa. Trong nhà, những cặp mắt tò mò của vợ con ông chứ nhìn chằm chằm vô cái hòm như muốn dùng ánh mắt lật tung nắp hòm lên ngay tức khắc. Ý nghĩ toát ra từ ánh mắt là vậy nhưng chưa đôi tay ai dám đụng vào nó. Ông Năm tặc lưỡi :
- Cùng lắm là cái hòm đựng thóc giống khỏi nước vô, có ai mới chết đâu.
Ông nói ra miệng nhưng như thể chỉ để chính mình công nhận điều đó. Nói xong, chẳng cần ai đồng tình, ông Năm bấu cả mười ngón tay vô nắp hòm, từ từ kéo nó ra hai phía. Nắp hòm mới hé lên từ một góc, vừa đủ để khí trong chiếc quan tài chui ra.
Cái mùi tanh nồng tởm lợm chẳng ai mong đợi xộc vào không khí, một mùi vừa lạ, vừa quen. Quen vì mùi này tựa tựa cái mùi một con cóc chết hay một quả trứng ung, lạ vì rõ ràng đó không phải là những mùi đó.
Ông tái mặt, đưa mắt sang nhìn bà Loan đang sợ sắp xỉu rồi lại đứng bần thần nhìn nó.
- Đằng nào cũng lỡ rồi !
Lần này ông Năm nhìn thẳng mặt vợ rồi nói.
Đoạn, ông dùng hết sức mở nhanh nắp hòm ra. Một nửa chiếc hòm đã lộ miệng, cái nắp cũng đã trồi hẳn lên. Ông Năm gồng tay đẩy hẳn cái nắp trượt ra sau.
Bí mật đã thôi khiêu khích trong bóng tối, nắp hòm đã rời hẳn khỏi vỏ. Thứ mọi người tò mò, sợ hãi đã lồ lộ dưới ánh nắng mặt trời sau bão. Và kì lạ thay, nó cũng phản chiếu lại ánh sáng mặt trời một màu vàng chói mắt không kém.
Một cái hòm đựng đầy vàng.
Không, một chiếc rương vàng. Mà giờ nó là gì không quan trọng nữa, kho báu bên trong đã biến nó thành một thứ ai cũng mơ ước được nằm vào.
Bà Loan rú lên, chạy như bay tới cái hòm, ngồi uồm xuống,tì ngực vào thành gỗ, hươ hươ hai cánh tay vào cái hòm bóc từng nắm vàng lên rồi thả xuống, bà cười ha hả, quai hàm mở to hết cỡ rồi ngửa cái mặt đang biến dạng bởi khoái cảm tột độ đến dị hợm mà hét to với thần linh :
- Ơn trời, ơn trời, hô hô hô , ơn hô hô ha ha...
Trái với bộ dạng của bà Loan và mấy đứa con, ông Năm đứng chôn chân bên cái hòm, cơ mặt co giật chầm chập từng cơn. Ông không tin nổi vào mắt mình, ông vẫn thấy mấy cảnh kì dị như vậy nhưng hình như mấy hình ảnh đó chỉ có khi ma men dẫn lối ông xem mà thôi.
Sau một hồi bần thần nhìn nó, ông xiết tay vào nhau, rồi cũng ngửa mặt lên trời, nói một câu gì đó, giọng ông Năm rít lên như lời hoan hỉ của con rắn trước lúc vồ mồi. Ông quát lớn :
- Xê ra!
Giọng ông Năm méo mó bởi khuôn miệng đang cố nín cười.Đoạn, ông khua tay vô đống vàng ngễu nghện trong hòm. Cánh tay dài của ông chạm tới đáy. Đang bay lên đâu đó bởi sự va chạm giữa bàn tay với những miếng vàng, bỗng mặt ông Năm sa sầm lại.
Ông Năm rút bàn tay của mình ra, màu máu, màu huyết tương tạo thành một màu cam nhơn nhớt đang rin rít trên mấy ngón tay của ông. Tim đập dồn dập từng cơn, ông Năm cảm thấy con tim mình như trồi ra,chạm sát vào da ngực. Ông Năm chẳng buồn nhìn lên gương mặt tím tái vì sợ hãi của bà Loan và đứa con lớn, ông thò tiếp tay xuống chỗ lúc nãy chạm phải vật đáng sợ đó rồi mò mẫm kéo nó lên. Ông đứng lom khom để lấy sức, ai ngờ thứ đó không nặng như ông tưởng nên bị chính sức mình làm cho ngã ngửa ra sau.
Trên tay ông là một cánh tay của người đàn ông khác. Đoạn áo sơ mi còn lại trên cánh tay toát lên một vẻ giàu có phi phàm với tấm vải lụa là, thẳng nếp và mịn màng. Trên bàn tay còn đeo một chiếc đồng hồ vàng nạm những viên đá trắng đang khoe sắc đủ màu dưới ánh nắng mặt trời. Bàn tay của giới quý tộc nhìn từ năm ngón tay thon dài, trắng trẻo đến khuỷ tay vẫn đẹp đẽ, sự sang trọng có chết đi vẫn đẹp đẽ. Chỉ đến đoạn giữa bả vai và khớp giữa, mảnh thịt tái tái, đỏ đỏ bám èo ọt vào ống xương trắng đang dần thối rữa mới làm cho người ta ý thức lại. Đó vẫn là một cánh tay lìa khỏi xác gớm ghiếc.
Ông Năm sợ hãi gạt cánh tay ra rìa của mái nhà. Rồi nhanh chóng lấy hết sức mím môi nhấc nắp hòm lên đậy lại. Bà Loan và mấy đứa con lại vẽ ra những bộ mặt hệt như lúc chiếc hòm mới tiến vào. Ông Năm ngồi bệt xuống sàn ẩm ướt,vò đầu,nhìn xuống sàn qua đầu gối. Miệng rít lên những thứ âm thanh không ai hiểu nổi. Bỗng, ông Năm đứng phắt dậy, bước những bước chân nặng trĩu, trọng tâm chân dồn hết lên ngón. Mấy ngón chân bấm chặt lên sàn nhà đi tới trước cánh tay. Ông Năm đứng trước cánh tay, bàn tay ông nắm chặt,mấy ngón tay tựa hồ cắm vào da thịt, ông quắc mắt quay lại hét lớn :
- Tao cấm đứa nào léng phéng chuyện này.
Mấy đứa con sợ hãi luống cuống gật đầu rối rít. Bà Loan nhìn theo chồng không khép miệng lại được, nhễu cả nước miếng.
Ông Năm vừa dứt lời, quay phắt lại đá văng cánh tay xuống dòng nước đang rút dần, nước rút nhưng vẫn
Anh em, bạn thân, hay người yêu?
Anh, một "hot boy" toàn trường luôn được một người chú ý và được các cô gái ngưỡng mộ, đã thế còn học giỏi có nhiều tài lẻ... Nó, một cô bé "tom boy" hoạt bát, nhưng vẻ bề ngoài bình thường[…]
Truyện ngắn
Đấy là cái kết cho một bi kịch hôn nhân. Tôi đến dự đám tang chị, thấy nước mắt của đám đông dồn vào người nằm trong linh cữu còn ánh mắt thì đổ dồn vào người chồng đang đứng cúi gằm, trên k[…]
Truyện ngắn
Nhắm mắt ngừng thở không có nghĩa là chết mà đơn giản chỉ là bắt đầu cuộc sống mới... Các bệnh nhân mà nhóm giao cho tôi giúp đỡ, họ đều là những người đang tuyệt vọng, thân thể đang hao m[…]
Truyện ngắn
Ba, liệu có quá muộn cho một lời xin lỗi?
"Dòng chảy của thời gian bao giờ cũng khắc nghiệt và tiềm ẩn đầy nỗi đau đớn dằn xé đến tận tâm can. Một đời người ngắn ngủi, chớp mắt chỉ là phù du..." 1. Hạnh phúc – Hư danh – Sự kiêu ng[…]
Truyện ngắn
Rằng em muốn cả đời này mình yêu nhau; suốt cuộc đời này, anh chỉ yêu mình em. Được chứ? Anh ơi! Nếu chúng mình không có thời gian để nói chuyện. Em vẫn muốn mỗi tối trước khi đi ngủ, anh h[…]
Tâm Sự
Hãy mặc váy mini khi còn có thể
Quả vậy, thời gian quý giá nhưng có lẽ quý giá nhất chính là tuổi thanh xuân của chúng ta. Thời thanh xuân của những cô gái. Những năm tháng chúng ta được phép sống theo ý mình, được phép lầ[…]
Truyện Blog
Sáu chiếc tay của bé gái từ 8 – 18 tuổi được tìm thấy. Sáu cô gái bị mất tích tại Rome. Đội đặc nhiệm của đội trưởng Roche và bác sĩ phân tích tội phạm nổi tiếng thế giới Goran Gavila đang[…]
Sách Hay
Hồng còn tìm chọn ngày đẹp mới tiến hành kế hoạch, nó chọn hôm thứ 7 mà chả hiểu cái ngày hôm đó đẹp kiểu gì mà nó bị thầy giáo nhắc nhở mấy lần liền vì cái tội lơ mơ rồi ngủ gật, rồi còn b[…]
Truyện ngắn
Trời hôm ấy không có gì đặc biệt
Tôi chỉ nhớ năm đó cô giáo cho bài tập làm văn như sau "Chó là người bạn lâu đời nhất của con người, cho nên em hãy tả con chó nhà em đi còn chờ gì nữa." "Ví dụ, năm lớp ba tôi học chung lớ[…]
Sách Hay