
Cảm ơn cậu nhé, Nobita
Bình chọn: 375
Bình chọn: 375
(truyenngan. com. vn - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không trở lại")
Chưa bao giờ cậu hỏi tớ về chuyện yêu đương nhưng cậu lại là người làm cho tớ vui bên tớ khi tớ chia tay cậu ấy, khi không còn ai bên cạnh, dù sự quan tâm đó khá lạnh lùng...
***
Mình quen nhau từ khi nào cậu nhỉ? À đúng hơn là nói chuyện với nhau từ lúc nào ấy chứ ? Học cùng nhau từ hồi lớp 10 mà mãi tận kì 2 lớp 11 tớ với nói chuyện với cậu. . Nghe thì có vẻ buồn cười nhỉ? Vì mình học cùng lớp, đã thế tớ lại là lớp trưởng, kiểu gì cũng có lúc chạm mặt cậu, ấy vậy mà... Sao nhỉ, tại mỗi lần dù có thế cậu cũng nhìn, gật gật lắc lắc. Bao lần nộp bài tập, hay lớp có chuyện gì có hỏi cậu cũng chỉ vậy, nhiều lắm thì cũng ậm ừ cho qua chuyện. Có lẽ do duyên số hay sao, cô lại chuyển chỗ cho cậu lại ngồi cạnh tớ. Có vẻ như ai cũng thấy đó là một điều bất thường và có lẽ chúng ta sẽ không hợp nhau đâu... Vì sao nhỉ, cậu biết chứ?
Tớ - một đứa con gái mà chẳng giống con gái, chẳng có tí duyên nào. Tên đầu xỏ trong những vụ nghịch ngợm của lớp, toàn bị thầy cô phạt suốt mấy năm cấp 3, và có cái không thể không kể đến là trình độ chém gió xuyên quốc gia, miệng lúc nào cũng như tép nhảy. Cậu bảo tớ là: "Sao lại có đứa nói nhiều, cười nhiều như mày nhỉ? Chắc chẳng bao giờ cái miệng mày biết ngừng ấy... " Cậu, một thằng con trai mà rõ dịu dàng, ít nói vô cùng, hiền lành, tốt tính... Thế quái nào mà mình lại chơi với nhau được nhỉ? Tớ gọi cậu là tự kỉ, và từ đó trở đi chẳng thấy ai gọi tên cậu nữa toàn gọi "Tự kỉ ơi, tự kỉ ơi!!" Hi hi...
Tớ vẫn nhớ như in cái ngày đầu tiên cậu chuyển chỗ lại chỗ tớ. Không biết cậu đã bị tớ tra tấn lỗ tai như thế nào, nói chẳng ra gì chỉ vì tại cậu lại chỗ này mà cái thằng tớ quý nhất lớp phải chuyển đi chỗ khác. Mà nào phải lỗi do cậu, do cô chủ nhiệm cơ mà với lại tại tớ mới tên kia nói chuyện hợp cạ quá, nói nhiều quá cơ....hic. Cậu cũng chẳng mảy may ý kiến gì, chỉ nói mỗi câu: "Thích nói gì thì nói, tao không nói chuyện với con gái..." Ai đời lại có người như vậy???
Từ đó, tớ có mục tiêu mới đó chính là làm cho cậu nói chuyện được với tớ. Ai lớp mình cũng bảo ít nhất cũng cả năm, mà có khi chẳng bao giờ. Ai cũng bảo tớ nên bỏ ngay cái ý nghĩ hâm hâm đó đi, kệ cậu, cả lớp này cậu có nói chuyện với đứa con gái nào đâu, con trai thì cũng chỉ mấy thằng thân thân, quan tâm làm gì ... Hazzzzz. Làm thế nào cậu nhỉ? Tớ mà, sẽ không bỏ cuộc vì những điều đó, cái đó làm tớ càng muốn đạt được mục tiêu hơn... Vậy là cả tuần tớ cứ hỏi hỏi, rồi trêu cậu mà cậu thì vẫn ăn bánh bơ đội mũ phớt không them phản ứng lại, làm tớ tức điên lên như kiểu cậu bị câm ấy không phải tự kỉ nữa. Tớ đánh cậu, nghịch tóc cậu, vẽ lên tay cậu, vẽ lên sách vở cậu. Làm cậu lườm cho phát: "Tao ghét đứa nào vẽ vào sách tao, tao không đánh con gái, tránh xa tao xa, tao không thích nói chuyện với mày...." Lúc đó cũng hơi bị sợ đấy, nhưng biết sao được, trót hứa với bản thân, hứa với bọn bạn rồi. Tớ vẫn kiên trì, ngồi tỉ tê cậu, gạ cậu nói chuyện, mãi thôi đang định bỏ cuộc... thì hôm sau cậu cũng đã đầu hàng vì sự cứng đầu của tớ. Hôm đó cậu làm trực nhật còn tớ là lớp trưởng nên được miễn mà, tớ ở lại trực nhật với cậu, hì hì. Thế là từ đó cậu bắt đầu nói chuyện với tớ....
Hôm sau đi học cậu còn kể tớ nghe về gia đình cậu, hậu quả là cậu bị ghi vào số đầu bài vì tội nói chuyện riêng. Cả lớp ngỡ ngàng vì không tin được, cô chủ nhiệm còn hỏi đi hỏi lại thầy dạy hôm đó có ghi nhầm không? Cô cho cậu một trận, cả lớp thì nhao nhao, cậu im im không nói gì. Có mỗi tớ cứ tủm tỉm cười, thì tại cậu nói chuyện với tớ mà. . còn bảo là: Mày là đứa con gái đầu tiên trong lớp tao nói chuyện như này, cũng là đứa đầu tiên tao cho số nhá... Lại ở lại trực nhật cùng cậu nữa. Vui thế, chắc vui mà hai tên làm trực nhật còn cười đùa được. Tớ bình thường luôn là đứa nói để người ta lắng nghe, tớ nói nhiều mà, thế mà giờ lại ngồi nghe cậu nói, nghe cậu tâm sự... Nghịch cảnh quá nhỉ, giờ tớ mới hiểu người ít nói là người có nhiều tâm sự, không phải là không nói mà là chưa tìm được người hợp để chia sẽ. .
Tớ đã biết sao cậu lại ghét con gái rồi, ghét mà sao cậu vẫn tán gái nhưng chỉ yêu chơi bời thôi, còn cậu chỉ yêu thật sự một người từ lâu mà giờ cậu vẫn đơn phương vẫn dành tình cảm cho cô gái đó, mà không ai biết, và cô gái đó cũng lăng nhăng, cậu buồn vì điều đó. Sâu thẳm trong đôi mắt đó là nỗi buồn, hay đúng hơn là nỗi ám ảnh từ một tuổi thơ không mấy hạnh phúc. Ai nhìn cậu cũng nghĩ cậu là một người may mắn, khi có một gia đình hạnh phúc. Vâng, có lẽ nhìn thì thế, cậu không phải lo nghĩ gì, sinh ra vốn là con nhà giàu. Khi tớ đã ra đồng mới mẹ từ sáng thì cậu đang ôm chăn ngủ một cách ấm áp. Khi tớ đang còn lang thang ngoài đồng trên lưng trâu cùng cả bì cỏ lúc mặt trời đã xuống núi lâu rồi thì cậu đã ăn no và đang ngồi chơi rồi. Cậu cũng sẽ chẳng biết băm bèo thái rau, chẳng bi
"Cũng cần có thời gian cho mấy vết thương bớt sưng. Để còn chụp hình. Níu được nhau lúc nào hay lúc đó, đời đầy những rủi ro.." Vào thời khắc cha quét váng nhện trên mảng tường tróc lở vôi […]
Truyện ngắn
Đôi khi, một điểm yếu của ai đó lại trở thành điểm mạnh vững chãi nhất của họ. Có ưu điểm là một điều tốt nhưng nếu có thể biến khuyết điểm thành lợi thế lại càng là một điều kỳ diệu hơn. Hã[…]
Truyện ngắn
Hạnh phúc luôn rất mong manh và khó nắm giữ. Điều nhỏ bé duy nhất đưa mỗi cặp vợ chồng vượt qua những gian khó là sợi dây tình cảm. Giá như trong mọi hoàn cảnh họ luôn kiên nhẫn giữ lấy sợi […]
Truyện ngắn
Tôi quay qua nói với Lãm: Chúng ta cưới nhau đi! Tại sao? Chẳng tại sao cả. Lãm 35, tôi 30, đã quá già để bắt đầu một cuộc yêu đương. Lãm nheo mày suy nghĩ. Đó là một buổi chiều tôi cùng[…]
Truyện ngắn
Bà mẹ quê, ngày tháng không ao ước gì
Mẹ mình, dù có quê kiểu làng thôn hay thị trấn, dù có quê xìtin này hay quê xìtin kia, thì đó là cái quê luôn đáng được thứ tha và kính trọng. Hôm rồi tôi đi chợ Dalat, thấy có hai bà mẹ[…]
Truyện ngắn
42 lời khuyên của cha mà bạn cần ghi nhớ
Con số 42 tưởng rằng rất nhiều, nhưng mỗi lời khuyên đều ngắn gọn và vô cùng sâu sắc. Chắc hẳn có không ít bạn, khi cha mẹ cất lời khuyên sẽ gạt phăng đi và nghe tai phải cho ra tai trái[…]
Truyện ngắn
Khi sinh ra, người đầu tiên tôi nhìn thấy là "người ấy". Những vui buồn trong đời "người ấy" chia sẻ cùng tôi. Khi tôi ốm, người ấy đau, khi tôi buồn, người ấy xót. Khi tôi vui, người ấy hạn[…]
Tâm Sự
Tôi đang đánh vi tính ở trong thư phòng, vợ tôi đang hướng dẫn Lợi Tân, con trai học lớp hai, làm bài tập ở bên bàn trong phòng khách. Vợ tôi hiện nay là mẹ ghẻ của Lợi Tân, khi nàng lấy tôi[…]
Truyện ngắn