Polaroid
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Tìm lại yêu thương ngày xưa
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 11776
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
22:00 - 14/08/2015


- Trước cổng trường đại học – Cô đáp cộc lốc.

- Này, em ăn nói với đàn anh như vậy à – Vũ Phong không hài lòng đáp.

- Cho anh năm phút để chạy tới, nếu không tôi về – Cô ra điều kiện để có thể quang minh chính đại bỏ đi .

Nói xong cô liền cúp máy, ngẫm nghĩ có nên ra về luôn hay không, nhìn đồng hồ, đã hơn 11 giờ rưỡi trưa rồi. Chờ hắn ta thêm năm phút nữa, hắn không đến thì là lỗi của hắn, không phải tại cô.

Ngọc Loan cứ nhìn đồng hồ trên tay mình rồi đếm từng giây , từng phút.

Cuối cùng năm phút cũng đã trôi qua, cô nhấc người khỏi bức tường đang dựa sau lưng định cất bước đi thì một bóng người cao lớn lao tới khiến cô bật lại vào tường. Cả người cô va vào tường ê ẩm đến nhăn cả mặt mày.

Hơi thở gấp gáp của người đó phủ lên người cô, có hương vị bạc hà nhẹ nhàng dễ chịu.

Cô ngẩng đầu bắt gặp ngay sóng mũi cao của Vũ Phong chỉ chút nữa là chạm vào sóng mũi của cô. Cô phát hiện đôi mắt của anh đen lánh nhưng tỏa sáng , giống như mặt nước hồ bình lặng giữa buổi sớm thu. Đầy cuốn hút với hàng mi dày và rậm, khiến người khác nhìn vào là lập tức bị cuốn lấy.

Ngọc Loan bối rối đến đỏ mặt, cảm giác gần gữi như thế này cô không quen chút nào, đúng là dễ khiến tim cô đập lung tung. Cô nuốt nước bọt cái ực hít thật sâu, dùng hết sức đẩy Vũ Phong ra khỏi người mình.

- Này! Ai cho anh lợi dụng tôi hả

- Nè, em gái. Em chỉ cho anh có 5 phút, chạy từ lớp học ra đây. Anh phải vắt chân lên cổ mới chạy kịp đến đây, lại thấy em định bỏ đi, bất đắc dĩ mới lao vào em như vậy thôi – Vũ Phong nhăn mặt trả lời, hơi thở vẫn còn hổn loạn, nên lời nói có chút ngắt quảng.

Ngọc Loan nhìn vầng trán đẫm mồ hôi của Vũ Phong, thấy đúng là anh ta phải chạy thật nhanh ra đây, cô tằng hắng vài cái rồi cao giọng hỏi:

- Anh bắt tôi chờ ở đây làm gì.

- Đi theo anh – Vũ Phong mĩm cười nữa miệng đầy bí ẩn hất đầu nói. Nụ cười khiến gương mặt anh tỏa sáng, mái tóc vì cú hất đầu mà bồng lên rồi rơi nhẹ, khiến người ta chìm đắm.

Ngọc Loan lưỡng lự không biết có nên đi theo Vũ Phong hay không thì anh đã nắm tay cô kéo đi.

Vũ Phong kéo cô vào một shop thời trang, lựa cho cô một cái váy trắng, rồi ép cô bận. Anh ta còn kéo phăng sợi dây buộc tóc của cô ra để mái tóc dài của cô xõa vai.

Sau đó Vũ Phong đưa cô đến một quầy bán bánh, khẽ huých vai cô:

- Mau chọn đi.

- Để làm gì? Mà chúng ta sẽ đi đâu – Cô ngơ ngác, không hiểu được anh chàng này muốn làm cái gì.

- Con gái đúng là vừa chậm tiêu, vừa rắc rối, hễ chút là thắc mắc – Vũ Phong thở dài, rồi chẳng buồn giải thích với cô, tay anh quơ quào mỗi thứ 1 bịch bánh, thành một cái bịch to đầy bánh xong tính tiền. Sau đó lại tiếp tục kéo cô đi.

Ngọc Loan cảm thấy tức giận vì bị Vũ Phong mắng, tự nhiên lại bị người khác kêu ra rồi lôi đi không một lời giải thích thì ai hiểu được gì đâu mà không hỏi chứ.

Cô phụng phịu gương mặt đi theo Vũ Phong đến một công viên.

- Em ngồi ở đây chờ đi – Vũ Phong chỉ vào một cái ghế đá trong công viên.

Sau đó nhét vào tay cô cái bịch đựng đầy bánh kia, còn có cả nước uống nữa. Ngọc Loan chả hiểu Vũ Phong muốn làm gì, nhưng được ngồi nghỉ, cô cũng không muốn tranh luận nhiều.

Vũ Phong để cô ở đó rồi bước đi về phía trước, Ngọc Loan thấy ở đó một cô gái tóc dài, buông thả trên nền trắng của chiếc váy khiến cô nổi bật giữa đám đông.

Bây giờ thì cô đã hiểu vì sao Vũ Phong lại mua cho cô nhiều bánh và nước như thế. Hóa ra là để cô giết thời gian, vừa ăn vừa xem phim. Mà nhân vật chính là anh ta và cô gái kia.

Chỉ có điều, cô ngồi xa quá, chẳng thể nghe họ nói gì, chỉ có thể nhìn hình đoán âm thanh, giống như đang xem kịch câm vậy.

Cô tò mò muốn chết được khi họ cứ chỉ chỉ trỏ trỏ vê phía cô, cô gái kia còn đi về phía cô với bộ dạng hùng hổ đáng sợ. Nhưng bị Vũ Phong lôi lại. Sau đó dường như họ cãi nhau một trận, mà hầu như là cô gái kia tức giận, còn Vũ Phong thì điềm nhiên như không có gì?

Sau đó….

- Bốp….

Ngọc Loan xém chút bị sặc bánh vì cái tát của cô gái giáng vào mặt Vũ Phong. Sau đó, cô thấy cô gái kia tức giận đùng đùng bỏ đi.

Vậy là hết kịch câm. Ngọc Loan thở ra một cái, định đứng dậy, nào ngờ một cô gái khác lại xuất hiện.
Vẫn mái tóc dài xỏa ngang lưng, vẫn chiếc váy trắng mong manh phấp phơ trong gió. Cô lại ngồi xuống tiếp tục xem kịch câm, có bánh, có nước, đúng là đỡ chán hơn.

Sau đó lại tiếp tục.

- Bốp …

Một cái tát nữa vào mặt của Vũ Phong.

Ngọc Loan thấy hứng khởi vô cùng, xem ra màn kịch câm này đặc sắc hơn cô tưởng nhiều. Mà anh chàng này, vì sao lại dẫn cô đến đây xem anh ta bị con gái đánh nhỉ. Cô đang nghi ngờ không phải Vũ Phong muốn người ta biết mình mắc chứng thích ngược đãi đó chứ.

Cô còn đang mãi suy nghĩ thì Vũ Phong đã đến bên cạnh cô ngồi xuống tu một hơi chai nước của cô. Rồi hỏi:

- Hay không?

- Rất đặc sắc – Cô thản nhiên đáp.

- Anh cũng nghĩ vậy – Vũ Phong cũng đắc chí gật đầu, tay xoa xoa má đã bị đỏ hồng in dấu bàn tay trên mặt cậu.

Ngọc Loan nghe xong thì cảm thấy nóng máu, cái tên đàn ông lăng nhăng này, quen một lượt con gái rồi lại bỏ rơi con người ta một lượt. Còn tỏ vẻ thích thú nữa chứ, đúng là đáng ghét vô cùng. Cô nhịn không được bèn liếc anh nói:

- Đáng lí ra nên dùng axit thay vì mấy cái tát, cái đó còn đặc sắc hơn.

- Hay không?

- Rất đặc sắc – Cô thản nhiên đáp.

- Anh cũng nghĩ vậy – Vũ Phong cũng đắc chí gật đầu, tay xoa xoa má đã bị đỏ hồng in dấu bàn tay trên mặt cậu.

Ngọc Loan nghe xong thì cảm thấy nóng máu, cái tên đàn ông lăng nhăng này, quen một lượt con gái rồi lại bỏ rơi con người ta một lượt. Còn tỏ vẻ thích thú nữa chứ, đúng là đáng ghét vô cùng. Cô nhịn không được bèn liếc anh nói:

- Đáng lí ra nên dùng axit thay vì mấy cái tát, cái đó còn đặc sắc hơn .

Dù cô ác ý nói như thế nhưng Vũ Phong chỉ cười lớn rồi xoa đầu cô như đứa trẻ, sau đó giành lấy bịch bánh trên tay cô bắt đầu ăn một cách ngon lành.

Thái độ của anh, khiến Ngọc Loan tò mò vô cùng, cô khẽ liếc nhìn anh nửa muốn hỏi, nửa lại sợ rước phiền phức vào người. Chỉ sợ anh lại lôi cô vào mấy chuyện điên khùng của anh nửa.

Nhưng chờ hoài không thấy anh phản ứng gì. Cô bèn lén lút quay mặt lại nhìn anh, thấy Vũ Phong có vẻ an nhàn vô cùng, ăn bánh.

- Xong hết rồi chứ? – Cô cáu giận hỏi, đột nhiên bị lôi đến đây để xem mấy chuyện vô vị này, cô cảm thấy bực dọc vô cùng, muốn ra về lại gặp ngay cái vẻ nhàn rỗi thật là chướng mắt của anh.

Vũ Phong chậm rãi phủi tay sạch sẽ rồi đưa tay lên trước mặt xem giờ. Hành động chậm chạp của anh khiến Ngọc Loan tức giận vô cùng.

- Hình đâu? – Cô xè tay trước mặt của Vũ Phong yêu cầu.

- Hình gì? – Vũ Phong nhún vai làm ra vẻ không hiểu cô hỏi gì cả

- Hình hồi nhỏ của em anh giữ – Ngọc Loan trợn mắt nhìn Vũ Phong đáp.

- À ….- Vũ Phong vỗ trán làm như vừa nhớ ra, rồi nheo mắt nhìn cô đầy ý châm chọc – Hình từ lúc nhỏ, em nghĩ bây giờ anh vẫn còn giữ sao?

- Anh…anh….- Ngọc Loan tức giận chỉ tay vào Vũ phong nói không nên lời, hóa ra anh ta lừa cô.

- Đi thôi, để chuộc tội, anh đãi em ăn một bữa no say – Vũ Phong đứng dậy kề tay vô cổ cô kéo đi.
Nhưng Ngọc loan đâu có tâm trí hay bụng dạ nào để ăn, cơ cảm thấy sự tức giận dâng cao lên tận ngực, hơi thở bị dồn nén cuối cùng bùng phát ở giây phút cô hất tay Vũ Phong ra người mình.

- Này em sao thế – Vũ Phong nhìn cô la lên hỏi.

- Anh là đồ khốn – Ngọc Loan ghiến răng mắng một câu rồi quay lưng bỏ đi.

Nếu có thể cô thật sự muốn lao đến đánh cho anh một trận nhừ tử , không ngờ cô ngốc nghếch đến nỗi đi tin lời anh như thế. Chờ anh một buổi , phí mất thời gian quý báu của mình, cô đúng là quá ngốc mà. Nhưng đối với hạng người nhìn vào là biết hạ lưu như anh thì có tranh cãi chỉ tổ làm phí thời gian thêm mà thôi.

Cho nên cô quyết định thà rằng bỏ ra về còn hay hơn, từ nay về sau, nhất quyết không thèm nhìn mặt hắn ta nữa. Tuyệt đối không dính líu đến hạng người như anh ta nữa.

Ngọc loan tự dặn lòng mình như thế.

Nào ngờ cô vừa đi được vào bước thì phía sau lưng vang lên tiếng cười khúc khích, sau đó nghe tiếng Vũ Phong nói qua điện thoại:

- A lô, mẹ à, có đúng là tấm hình bé gái đó là của con gái chú Nam không hả mẹ. Hình như tên Ngọc Loan đúng không ạ.

……

- Đúng là em ấy hả mẹ.

……

- Dạ con biết rồi…..

Ngọc Loan nghe xong thì dừng bước, khi nghe Vũ Phong kết thúc cuộc nói chuyện, cô quay đầu nhìn lại anh. Nào ngờ Vũ Phong đang ngồi thảnh thởi ở ghế đá, hai chân sải dài đầy ung dung, trên môi nở một nụ cười đắc ý nhìn cô. Trên tay anh là tấm hình hồi bé tí của cô, tay anh lắc lắc tấm hình trước mặt cô như khiêu khích như châm chọc.

Ngọc loan tức giận, Vũ Phong rõ ràng là cố ý trêu cô mà. Cô đứng im nhìn tấm hình trên tây Vũ Phong hồi lâu rồi nhanh chóng lao về phía anh quyết tâm đoạt lại tấm hình của mình bằng mọi giá.

Vũ Phong như đoán biết trước cô sẽ lao đến, anh vội vàng đứng lên, giơ cao cánh tay cầm tấm hình lên cao, khóe môi nhếch lên đầy thách thức chờ cô đến.

Ngọc Loan cao 1m66, cô được xem là có chiều cao khá chuẩn, nhưng so với người cao 1m84 như Vũ Phong thì quả thật là một trời một vực. Nội việc đứng bên cạnh, cô thua anh cả cái đầu rồi, cho nên dù cô có nhón gót chân, hay nhảy lên cao thế nào cũng không tài nào với tới được.

Trong khi mặt cô đỏ bừng, thở hổn hển thì Vũ Phong cứ ung dung giơ một cánh tay lên cao, thỉnh thoảng chỉ nhón chân một cái, vậy mà Ngọc loan đành chịu khuất phục trước anh.

Đến cả một góc hình, cô cũng không thể chạm tay đến được.

Ngọc Loan quyết tâm cướp lại lần cuối tấm hình trong tay Vũ Phong, cô nắm chặt vạt áo trước ngực anh, nhảy lên một cái, nhưng Vũ Phong đã nhón người lên , khiến Ngọc Loan mất đà trượt ngã về phía sau, tay cô đang nắm chặt áo Vũ Phong, cho nên kéo theo cả anh cùng ngã xuống đất.

Vũ Phong vì đang vui vẻ trêu chọc Ngọc Loan, thấy cô ngã muốn đỡ lấy cô, nào ngờ bị cô kéo theo, lại vừa nhón chân lên nên nhất thời mất thăng bằng, không trụ vững thế là ngã theo Ngọc Loan.

Ngọc Loan bị té, cứ tưởng lần này sẽ tiêu , vì cô biết mình còn kéo theo cả Vũ Phong nữa, cả thân hình cao lớn nặng như chì của anh mà ngã lên cô thì đúng là rất thê thảm.

Cô nhắm mắt lại chờ đợi một cơn đau ập đến, nhưng chỉ có chút ê ẩm mà thôi, hoàn toàn không có sự đau đớn như trong tưởng tượng. Cứ nghĩ đầu sẽ bị va đập mạnh xuống đất, không ngờ lại được một cánh tay khỏe mạnh đỡ lấy. Chỉ có điều cả thân hình của Vũ Phong đúng là đè ập lên cô, môi anh cũng đập lên môi cô, răng hai người va đập vào nhau gây nên một trận đau ê ẩm.

Sau mấy giây choáng voáng, cả hai mới bừng tĩnh, bốn mắt lập tức chạm nhau. Một tay cô còn đang nắm chặt lấy vạt áo của Vũ Phong, nhưng Vũ Phong thì một tay đỡ lấy đầu cô, một tay thì lại đang đặt trên ngực của cô.

Cảm giác mềm mại từ ngực cô truyền đến khiến tay Vũ Phong như có một luồng điện đi ngang làm cho nó nóng lên muốn phỏng. Nhất là anh nhìn thấy đôi mắt hoảng hốt của cô, càng khiến anh bấn loạn hơn.

Dù cách một lớp áo, nhưng Ngọc Loan vẫn cảm giác được độ nóng của bàn tay Vũ Phong đang đặt trên người mình. Cô nhìn thấy trong đôi mắt Vũ Phong một sự bối rối, dù là thế nào thì với tình huống này, thật đúng là khiến người ta không biết phải phản ứng tiếp theo thế nào....
« Trước1...7891011...48Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Anh Hận Anh Yêu Em
» Anh là thiên thần hay ác quỷ? (New Version)
» Ánh trăng nói đã lãng quên
» Anh yêu em, 1m45 ạ!
» Bà xã nghịch ngợm, em là của anh
» Bạch mã hoàng tử
» Bạn gái của thiếu gia
» Bắt được rồi, Vợ ngốc
» Bảy ngày để nói Anh yêu Em
» Bên nhau trọn đời
1234...789»
Tags:
bạn đang xem

Tìm lại yêu thương ngày xưa

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Tìm lại yêu thương ngày xưa v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất