Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Thất tịch không mưa
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 6845
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
20:37 - 14/08/2015



Nếu như, em còn có thể sống thêm một ngày, em muốn dũng cảm nói cho anh biết – Em yêu anh!

Dâng tặng anh sự đẹp đẽ của 24 tiếng đồng hồ cuối cùng, vỏn vẹn em có.

Chờ đợi kiếp sau, hoá thành con ve mùa thu, hát cho anh khúc ca du dương mùa hạ.

-----------


Chương 10. Mất đi sự cân bằng


Một tuần cuối cùng trước khi đi Anh huấn luyện, quan hệ giữa Thẩm Hàn Vũ và Thẩm Thiên Tình trở nên xa cách như cố ý lại như vô tình.

Anh bận, cô cũng bận, ít có cơ hội ngồi xuống tâm sự, khi ở cùng, cũng thường rơi vào cục diện bế tắc lạnh lẽo không lời, khi cô dùng ánh mắt có điều suy nghĩ, không nói mà nhìn anh kỹ lưỡng, anh sẽ theo bản năng lẫn trốn.

Không nhớ bắt đầu từ khi nào, cô không còn ngủ cùng giường với anh, hoặc có lẽ là phát hiện một người khác ngủ bên anh, cũng không còn chỗ chứa cho cô nữa.

Không còn nhớ bắt đầu từ khi nào, nụ cười của cô ít đi, hoặc có lẽ là từ đêm đó, cô hỏi anh – [Trong lòng anh rốt cuộc yêu ai?"> Cùng với sự im lặng của anh, nụ cười của cô cũng vắng lặng theo.

Cô không còn gọi anh là anh trai, từ hôm phát hiện Lưu Tâm Bình đứng cạnh anh, rất ngọt ngào, rất hạnh phúc gọi anh, cũng không còn gọi nữa.

Tiếng gọi dịu dàng [Hàn Vũ"> của chị Tâm Bình có lẽ đã chạm được vào trái tim anh, nhưng làm đau linh hồn cô.

Thế là, cô cũng thử âm luật vướng vít đó để gọi, nhưng đổi lại anh gõ nhẹ lên trán cô, nghiêm túc uốn nắn: [Anh là anh trai em, không biết lớn bé!">

Không giống nhau, bất luận gọi thế nào, cũng đều không thể như nhau, người khác dốc hết tiếng gọi dịu dàng có thể đổi lại cái ôm yêu thương thân mật, còn cô, cái được chỉ là quở mắng.

Không phải cô không muốn gần gũi anh, mà là anh từng bước đóng cửa trái tim, không cho cô lại gần.

Một tuần trước khi chia xa, lẽ ra nên biết trân trọng, nhưng quăng đi trong cứng lạnh, ngưng đọng không lời. Khi anh đi, cô xin nghỉ nửa ngày đưa anh ra phi trường, trước khi anh lên máy bay, cô lặng lẽ nói với anh đủ chỉ mình anh có thể nghe thấy: [Cho dù thế nào, em đợi anh.">

Anh không quay đầu, nhưng nước mắt của cô rớt lại phía sau không muốn thương yêu của anh.

Ba tháng sau, anh trở về đúng thời gian, chị Tâm Bình nói muốn ở nhà chuẩn bị vài món ăn ngon để anh mời khách, ngữ khí ngọt ngào như đánh vào trái tim cô, hỏi Hàn Vũ của cô thích ăn gì…

Cô tưởng rằng có thể đọc được dấu vết thương nhớ trong mắt anh, nhưng anh trở về rồi, người đầu tiên anh ôm là chị Tâm Bình, dấu vết thương nhớ giữ lại cho người phụ nữ trong vòng tay anh.

Cô, cái gì cũng đều không có.

Nhìn bọn họ tình thắm ngọt ngào, ánh mắt đung đưa giao chuyển nhau trong sự hiểu ý vô tận, trái tim cô – – rất đau! Đau tới mức vượt quá sự chịu đựng, nỗi đau đặc sệt dường như tràn ra khỏi cổ họng, cô bắt buộc phải cầm thứ gì đó, ép xuống, thế là chai rượu vang chuẩn bị cho anh, một nửa đã xuống bụng cô.

Nỗi nhớ của cô, không ai có thể nói; sự dịu dàng của cô, không ai có thể thu nhận; đến trái tim đau cũng không có chỗ để diễn tả – –

Tiễn khách, Thẩm Hàn Vũ dìu Thẩm Thiên Tình say bí tỉ vào phòng nghỉ ngơi, vắt khăn nóng giúp cô lau mặt.

[Em nhất định phải khiến anh bận tâm ư? Không biết uống còn uống nhiều thế…"> Anh thở dài, vén tóc ẩm ướt của cô.

Sự khác thường của cô đêm nay, sợ đến Tề Quang Ngạn và Tâm Bình cũng đều nhận ra.

Tề Quang Ngạn còn xắn áo lên, khẽ hỏi: [Cậu khẳng định đây là lần đầu tiên Tiểu Tình uống rượu ư?"> Trong chốc lát, nửa chai rượu cô ấy giải quyết hết, mọi người đều bị cô ấy dọa cho sợ hãi.

[Nghe nói thế."> Anh đáp lời với vẻ mặt vô cảm, trút sạch cốc, không cho Thẩm Thiên Tình uống thêm một ngụm.

Chia xa đã ba tháng, việc anh nên làm là ở bên bạn gái, bộc lộ nhớ nhung, nhưng anh lại tiễn bạn gái, giữ con bé uống tới mức say bí tỉ bên cạnh – –

Thẩm Hàn Vũ, mày đang làm gì?

Thẩm Thiên Tình, em lại đang làm gì?

Anh nhắm mắt, trái tim mâu thuẫn đã không thể cho bản thân đáp án.

Đứng lên định đổi khăn lạnh, cô giơ tay ra ngăn, không cho anh đi. [Vũ – –">

Anh cứng lại, không thể di chuyển.

Cô quấn lấy anh, vùi mặt lên vai anh. [Em không muốn gọi tiếng anh trai, vốn dĩ anh không phải anh trai em, vì sao phải ép em chấp nhận thân phận anh em? Anh có biết hay không… em đau khổ biết bao? Em không cam tâm, nếu em không phải em gái anh, thì có lập trường cạnh tranh công bằng với bọn họ không? ">

[Tình…"> Hiểu rõ là một việc, chính miệng nghe cô nói ra lại là việc khác, anh chấn động, không thể nói lên lời.

[Em không muốn làm anh em, em chỉ muốn yêu anh, dùng tình cảm một người con gái đối với một người con trai, em rõ ràng còn yêu anh hơn bất kỳ người con gái nào anh từng qua lại, từ nhỏ đã yêu, bao nhiêu năm, bao nhiêu năm rồi… Vì sao anh không thấy, thà ôm họ cũng không nhìn em một cái… Không, thực ra anh thấy, anh rõ hơn ai hết, nhưng anh không cần em… Anh không cần em… năm 15 tuổi đó vứt bỏ em, năm 23 tuổi lại một lần nữa vứt bỏ em…">

[Không phải như vậy!"> Thực sự không phải… Là tình yêu ruồng bỏ bọn họ……

Cảm giác ấm áp dần lên khoang mắt, rớt xuống trong đôi mắt mịt mờ ánh nước, hòa trộn nước mắt của anh và cô, rơi ra khỏi khóe mắt, anh ôm chặt cô, tim đau đớn hôn lên môi cô.

Nước mắt thầm lặng từng giọt từng giọt rơi xuống, giữa môi răng giao nhau của bọn họ, mặn chát, đắng ngọt, dệt thành sự đau khổ bám vào gan ruột đục khoét con tim… đó là dư vị của tình yêu, đối với họ mà nói là dư vị tình yêu xa xỉ tận cùng…

Nhìn gương mặt ngủ lặng lẽ cả đêm của cô, trước khi trời sáng, anh ra khỏi phòng, đồng thời, tất cả đau khổ, tình yêu sâu đậm, ngọt ngào đó đều giữ lại đêm qua, những tâm sự, vướng mắc không thể nói ra đó lại một lần nữa được ép trở về nơi sâu thẳm không nhìn thấy đáy của linh hồn, mãi mãi không mở ra.

Anh đi tới chỗ Tề Quang Ngạn một chuyến, sáng sớm đã bị quấy rầy, Quang Ngạn vẻ mặt mệt mỏi, không rõ tình hình nhìn anh ngoài cửa.

[Tôi chỉ hỏi cậu môt câu – – Cậu đối với Tình là nghiêm túc chứ?">

[Hả?"> 6 giờ sáng bấm chuông cửa nhà anh, chỉ để hỏi câu này? Anh cắn răng, khó chịu trả lời: [Rất nghiêm túc! Nghiêm túc tới mức cho dù 3 giờ đêm cậu đến ấn chuông cửa tôi cũng không dám vung nắm đấm đánh anh vợ tương lai!">

[Được, vậy thì hãy theo đuổi đi, nếu theo đuổi được, cô ấy sẽ là của cậu."> Vẻ mặt anh trống vắng, giọng nói nghe không ra tâm tình bất ổn.

Tề Quang Ngạn sững sờ, cơn buồn ngủ còn lại bị dọa chạy sạch. [Cậu nói thật hay giả đấy?"> Trước khi còn thề sống chết phản đối, chỉ thiếu chút chưa trở mặt với anh?

[Nghiêm túc hết mức.">

[Vậy có kèm thêm điều kiện không?"> Đột nhiên tốt với anh thế, anh hơi sợ!

[Yêu cầu duy nhất của tôi chính là đem lại hạnh phúc cho Tình, mãi mãi mãi mãi không để cô ấy đau khổ.">

[Thế có vấn đề gì, anh vợ – –"> Tề Quang Ngạn mặt mày hớn hở gọi.

[Đừng gọi sớm thế, đợi đạt được tới tay gọi cũng chưa muộn.">

[Được rồi, được rồi, cậu đợi đấy mà xem!">

Thẩm Hàn Vũ gật đầu, đã thành công một nửa, còn có vấn đề gì!

[Còn nữa, trước khi kết hôn, cậu ngoan ngoãn chút cho tôi, không được linh tinh với cô ấy, nếu không da cậu sẽ bị lột từng chút, dao phẫu thuật của tôi vẫn chưa giải phẫu người sống."> Lạnh lùng nói xong, anh quay người rời đi.

Này, loại uy hiếp này rất biến thái nhé!

Tề Quang Ngạn còn muốn kháng án, sự bất mãn làm ngực anh ngột ngạt.

Sương mờ sáng sớm chưa tan, anh một mình đi về phía làn sương đó, cái lạnh ngấm vào da thịt nhưng anh không cảm thấy lạnh, vì linh hồn đã lạnh thấu từ lâu.

Anh đánh giá quá cao bản thân, tưởng có thể lý trí đủ để khống chế, nhưng đau thương phát hiện ra, đối diện với cô ấy, anh hoàn toàn yếu đuối tới mức không chịu nổi một đòn, anh có thể để linh hồn chìm trong vực thẳm tội ác, từ đó không thấy ban ngày, nhưng còn cô? Cô trẻ như vậy, còn cả một tương lai dài đẹp đẽ, sao có thể kéo cô xuống địa ngục, cùng anh muôn kiếp không trở lại?

Anh nên buông tay từ lâu, để người có thể mang lại cho cô hứa hẹn một cuộc đời đầy hy vọng khác, nhưng anh tin, Tề Quang ngạn có thể.

Anh trai đang tránh cô!

Rất nhanh, Thẩm Thiên Tình liền phát hiện ra điểm này.

Anh dường như giảm bớt hết sức thời gian hai người ở một mình xuống mức ít nhất, trước đây còn có thể vô tình cùng ăn cơm, đi dạo, bây giờ không phải thêm Lưu Tâm Bình thì mời Tề Quang Ngạn làm khách, có một lần còn vứt vé xem phim cho Tề Quang ngạn, để anh ta đi xem cùng cô.

Anh rốt cuộc đang làm gì? Anh nghĩ đẩy cô cho Tề Quang Ngạn, là như vậy ư?

Lẽ nào anh không hiểu, ngoài anh, trong lòng cô không thể chứa thêm người đàn ông thứ hai? Anh nên biết, làm vậy sẽ khiến cô đau lòng biết bao?

Nhưng nếu như không phải, vì sao gần đây thời gian anh và cô bên nhau ít đi, cơ hội ở cùng Tề Quang Ngạn càng ngày ngày nhiều? Điều này lẽ nào là anh ra sức thúc đẩy?

Cách làm của anh, hết lần này lại tới lần khác làm tổn thương trái tim cô.

Có một lần, 4 người hẹn nhau cùng đi chơi, nhưng khi dùng cơm anh lại nói muốn đi xem phim.

Được, cô không có ý kiến nhưng anh lại từ chối đi cùng cô.

[Vì sao?"> Cô nhìn anh bằng ánh mắt tổn thương.

[Tiểu Tình Tình, em phải thông cảm cho người đàn ông đang yêu, em như vậy giữ bước không dời, làm đèn Philips, sẽ cướp đi [hạnh phúc và lợi ích"> của anh trai em!"> Tề Quang Ngạn cười rất mờ ám, vẻ mặt thể hiện thấu hiểu, khiến Lưu Tâm Bình bị trêu chọc xấu hổ đỏ cả mặt.

[Là như vậy ư?"> Cô nhìn thẳng Thẩm Hàn Vũ không chớp mắt, bắt buộc chính miệng anh nói ra.

Thẩm Hàn Vũ lẩn tránh ánh mắt của cô, cười khan nói: [Vẫn là đàn ông hiểu đàn ông hơn, chúng ta lên tầng 18 xem phim.">

Cười giả tạo đến thế, rốt cuộc anh đang lừa ai?

[Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi, mọi người yêu tâm [phát huy tự do"> đi, tôi và Tiểu Tình sẽ tự mình tiêu phí thời gian."> Tề Quang Ngạn cười ngoác mồm, thuận tay khoác vai Thẩm Thiên Tình.

Điều này là cái gì? Cô không phải búp bê bằng tượng đất, tùy ý bọn họ vê tròn nặn dẹt!

[Em không cần, các người muốn đi thì đi, em có thể tự mình về nhà."> Phẩy tay trên vai ra, cô lạnh mặt quay người, chạy ra khỏi nhà hàng.

[Này, Tiểu Tình – –"> Tề Quang Ngạn kinh ngạc, vội đuổi theo.

[Như thế được không?"> Lưu Tâm Bình lo lắng hỏi. Như vậy sẽ khiến Tiểu Tình không thông cảm với cô không? Cho dù muốn làm mối cô ấy và Tề Quang Ngạn cũng có cách hay hơn, đâu cần thiết phải dẫn đến sự hiểu lầm của cô ấy, cho rằng anh thấy sắc quên em gái, hoàn toàn không quan tâm cảm nhận của cô ấy.

Nhưng, hình như anh cố tình làm vậy…

Cô nhíu nhẹ mày, nhìn bóng dáng đi xa, lại nhìn Thẩm Hàn Vũ bên cạnh vô thức nắm chặt tay vịn ghế, tự ép mạnh bản thân kiềm chế.

Thực ra, anh mới là người muốn đuổi theo nhất?

Khi phát hiện ra người đuổi theo là Tề Quang Ngạn, trái tim cô lạnh đi.

Người nên đến không đến, người không nên đến lại đuổi theo thì có tác dụng gì?

Tình hình như vậy lại xảy ra lần nữa, Tề Quang Ngạn nhắm mắt theo đuổi, cố chấp chờ đợi, nhưng hình ảnh Thẩm Hàn Vũ và Lưu Tâm Bình thân mật cứ luôn xuất hiện trước mắt, chưa từng quan tâm cảm nhận của cô, cô có chậm hiểu nữa cũng nhìn ra quyết tâm của anh, không có ý nghĩa nữa, dù sao trái tim tê liệt đã không thể đau hơn nữa....
« Trước1...1516171819...24Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Ánh trăng nói đã lãng quên
» Bà xã nghịch ngợm, em là của anh
» Bạch mã hoàng tử
» Bảy ngày để nói Anh yêu Em
» Bí Mật Tình Yêu Phố Angel
» Biệt thự hoàng tử
» Bồ công anh bất tử
» Cao thủ học đường (hai lớp học đối đầu)
» Chân ngắn, sao phải xoắn
» Chỉ có thể là Yêu
1234567»
Tags:
bạn đang xem

Thất tịch không mưa

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Thất tịch không mưa v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất
Teya Salat