Disneyland 1972 Love the old s
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Ôsin nổi loạn
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 13115
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
22:18 - 14/08/2015


- Chẳng nhẽ cậu ta có bí mật thật.

- Lại còn mấy lọ thuốc nữa chứ cậu ta bị bệnh gì sao.

Kim Anh hình thành kế hoạch trong đầu mình rồi ngủ lúc nào không hay.

.......................

- Dậy... dậy đi.

- Dậy đi... Thế Du.

Vì hôm qua cũng được ngủ cả ngày tiếp lúc nãy cũng được chợp mắt một lúc, tinh lực của Kim Anh rất dồi dào, cô không ngần ngại chạy thẳng vào phòng Thế Du phá giấc ngủ ngàn vàng của anh.

- Cút ra.

Tiếng nói lè nhè cùng hành động không hợp tác.

Kim Anh cười gian xảo, xoa hai bàn tay vào nhau và rồi... "bốp"

Tiếng vỗ mông thật kêu. Thế Du bật thẳng người dậy mặt trắng bệch.

" Có tác dụng đấy chứ." . Chưa dứt khỏi suy nghĩ thì Thế Du lại lật đổ người xuống nệm tiếp tục ngủ. Kim Anh há hốc mồm không biết nói gì nhưng bên cạnh chiếc đèn lại sáng lên.

Cô đứng thẳng dậy vuốt vuốt cổ họng :

- È... hèm... 1 2 3 4... hèm hèm...

Vừa dứt đoạn thử giọng Kim Anh liền tiến đến gần Thế Du cúi xuống hét thật to và đều như nệm thần chú với công suất hết cỡ của loa phóng thanh: " Dậy đi... dậy đi... dậy đi...."

Thế Du đang mơ màng bỗng dưng bị tiếng động kinh dị bên tai làm cho tnhr cả ngủ, sắc mặt bơ phờ. Hôm qua không ngủ được vì sợ Kim Anh tối lại phát bệnh nên thỉnh thoảng lại chạy qua phòng cô xem thử, đến gần sáng mới chợp mắt một lúc thì lại bị con ranh lấy ân báo oán này réo dậy. Mà cũng công nhận cái độ giọng của nhỏ đúng là "độc" thật.
Đang bần thần vì giọng hét kinh hoàng buổi ban mai thì bên cạnh Kim Anh đang thầm khen mình thông minh khi thấy Thế Du đã có tiến triển hơn lúc nãy là giờ đã ngồi thần ra mà không gục xuống nữa.

Thế Du cuối cùng cũng thoát ra khỏi trạng thái thẫn thờ của mình anh quay sang thì bắt gặp ngay nụ cười tà gian của Kim Anh. Không suy nghĩ gì liền nhận xét ngay câu,.

- Xấu thật đấy.

- Cái gì xấu?

Kim Anh không kém phần long trọng hồn nhiên hỏi lại.

- Cậu.

Kim Anh đang cười khuôn mặt bỗng đơ lại, sắc mặt từ gian tà sang ngây thơ rồi lại chuyển sang tức giận, môi run run :

- Cậu... cậu... tôi có ý tốt gọi cậu dậy đi học mà cậu còn xúc phạm đến nhan sắc của tôi thế à. Xấu đẹp mặc tôi không phiền cậu nhận xét. Vô duyên.

Nghe Kim Anh bắn sung liên thanh một tràng Thế Du tỉnh cả ngủ, vuốt vuốt lại tóc.

- Cậu vừa bảo tôi gì đấy.

- Tôi bảo cậu là..

Chưa nói hết câu Kim Anh giật mình khi nhìn thấy vẻ mặt vô cùng nguy hiểm của Thế Du rồi nghĩ đến món nợ lâu năm của mình với cậu ta tự nhủ phải nhẫn nhục vì tương lai con em. "Đúng, phải nhịn"

Thấy Kim An him bặt Thế Du nhướng mày nhìn cô quyết truy cứu:

- Tiếp đi.

- À... hà hà... tôi muốn bảo cậu vô cuùn duyên dáng ý mà. hề hề.

- Lúc này còn xấu hơn nãy.

Thế Du nói xong, ánh mắt thoáng nét cười rồi đi vào nhà vệ sinh.

Kim Anh không phản ứng kịp, liền hét lên một tràng **** rủa, kéo người anh lại vừa **** vừa vùi dập đạp tới tấp vào mặt, Thế Du không kịp phản kháng dung nhan liền bị huỷ hoại từ đó về sau không còn dám vác mặt ra đường.... Thật ra những chi tiết trên chỉ là ảo tưởng của Kim Anh, vật hi sinh thay Thế Du là chiếc gối giờ đã tàn tạ. Sau một hồi lâm trận Kim Anh thở phì phèo, rôi cười ha hả.

- Dạ, con đây thưa bác.
- ...
- Dạ, sang sớm con đã đến đón Kim Anh rồi ạ. Giờ đang trên đường đi học.
- ...
- Dạ đây.

Thế Du bịp loa điện thoại đưa cho Kim Anh :

- Là Bác Phùng, cẩn thận lời nói.

Kim Anh bĩu môi, mắt liếc liếc giựt chiếc điện thoại khuôn mặt thay đổi 180 độ cười tươi.
- Ba, là con.
- ...
- Dạ, con không sao để ba lo lắng rồi.
- ...
- Dạ, sang nay may có người trực nên con xuất viện nhanh, nhất định không trốn viện.
- ...
- Tý con sẽ về nhà luôn. Ba không cần lo lắng nữa.
- ...
- Dạ.

Kim Anh nói xong liền cúp máy sợ xảy ra sơ hở, vỗ ngực lại tự khen mình có tài diễn xuất với biện hộ.

Vứt điện thoại lên trên phần xe thừa ở kim chỉ tốc độ. " Thế Du với mình mà cùng xuất hiện đến trường cùng một lúc mọi người sẽ nghĩ sao. Chắn chắn bon mê trai sẽ rú ầm lên mất, có khi chúng nó còn nhảy bổ vào xe xác mình ấy chứ. OMG~."

- Thế Du này.

- Tí tôi với cậu đến trường cùng một lúc thì không ổn lắm, mọi người sẽ nói này nọ, tôi... tôi ngại lắm.

Nói xong cô vờ ngại ngùng quay mặt qua cửa kính nhìn đường chờ phản hồi của Thế Du,

Nhưng nhận lại chỉ là sự im lặng, 3 phút đủ để rút ngắn quãng đường đến trường.

- Này, cậu có nghe tôi nói không cậy.

Đang nghe "music" lại bị Kim Anh hét to đến nỗi nghe tai trong cũng xuyên thủng, Thế Du bỏ tai nghe bên tai trái ra quay qua nhìn Kim Anh :

- Cậu lải nhải gì vậy?

" Thì ra nãy giờ hẵn nghe nhạc, thế mà mình cứ luyên thuyên hèn nào..." Kim Anh bình tĩnh nén cơn nóng vì thẹn xuống nhẹ giọng nhắc lại :

- Tí tôi với cậu đến trường cùng một lúc có vẻ không ổn lắm.

- Vậy à?

Hai chữ "vậy à" vừa phát ra thôi đã làm cho Kim Anh không biết ứng xử đối phó với tên ôn thần này như nào. Không thể nào nuốt nổi tên này."

Két...

Tiếng bánh xe phanh lại trên đường làm cắt ngang dòng suy nghĩ trong Kim Anh. Mặt cô vẫn đang đỡ đẫn bị tiếng xe làm cho thức tỉnh may đầu không bị đập về phía trước/

- Hả?- Kim Anh tròn mắt. – Là sao?

- Vào cốp.

- Sao phải vậy.

- Thì cậu bảo ngại mà với lại đi với cậu... cũng ngại thật.

"Ý ý... tua lại nào. Hắn bảo đi với mình là mất mặt kìa..."

Kim Anh hiểu ra ý Thế Du, mặt cô phừng phừng lửa, cơn giận không kìm nén được mà bộc phát :

- Cậu nghĩ toi muốn đi với cậu sao.

Nói xong cô tức tối mở cửa x era rồi đống "sầm" lại như muốn phá vỡ thật không may chiếc xe quá "kiên cố".

Cô làm vẻ bất cần rồi tự khen hành động của mình lúc nãy rất "cool". " Thế nào trả năn nỉ ỉ ôi mình lên xe, giám chê mình à."

Một làn khói mỏng lướt qua còn lại Kim Anh với vẻ mặt đóng băng,



Chương 58:


Đứng bần thần trong phút chốc khi lấy lại được bình tĩnh cũng là lúc phát giác sắp đến giờ vào tiết. Vừa chạy vào cửa Kim Anh mồm không ngừng nguyền rủa Thế Du. Đi được vài bước thì có tiếng phanh xe lại sau lưng cô. Ngoái lại nhìn, Kim Anh bất giác đưa tay lên che ánh nắng phát ra từ người bước từ trên xe xuống. Một gương mặt tươi roi rói nhìn cô.

Đang tức lại cộng them được chiêm ngưỡng vẻ mặt của tên này tâm trạng của Kim Anh y như núi lửa phun trào. Thấy Kim Anh vừa nhìn thấy mình đã khó chịu, Tử Kỳ lại gần hỏi :

- Sao vậy?

Kim Anh không them trả lời. " Toàn cá mè một lứa, đểu như nhau hỏi á tôi them vào mà trả lời." Cô quay đầu bước đi tiếp, Tử Kỳ khó chịu chui vào xe phóng lên chặn ngang đường Kim Anh :

- Lên xe.

" Một người đuổi một người mời, định dở trò gì đây. Chắc lại đi được một đoạn nữa rồi đuổi mình xuống để hạ nhục mình đây mà ." Kim Anh cười khinh khỉnh rồi đáp lạnh lung :

- Không.

- Lên đi, sắp muộn học rồi đấy.

Một vẻ mặt chân thành. Kim Anh tự dưng rung động đứng suy nghĩ.

" Nếu không lên xe thì sẽ đến trường muộn mà nếu muộn sẽ bị " sát thủ học đường" cho đeo dép trên cổ chạy vòng quanh sân trường mất. Nhưng nếu lên xe nhỡ được nửa đường hắn đuổi mình xuống thì sao.

Suy nghĩ một hồi quyết nếu hắn đuổi cô xe bám vào x echo bằng được dù gì ở trên xe cũng chả ai nhìn thấy mặt mình.

- Thế chứ.- Tử Kỳ cười nói khi thấy Kim Anh sau một hồi suy nghĩ đã ngồi lên xe mình.

Cả hai không nói câu gì đi đến trường làm trấn động trong trường của các fan và bà tám nổi lên. Đám con gái yêu thầm Tử Kỳ mặt long song sọc nhìn Kim Anh với vẻ căm phẫn. Cả lũ bà tám đúng như tên gọi bàn tán xôn xao rồi chỉ chỏ Tử Kỳ đang sánh bước cùng Kim Anh.

Trong khi Kim Anh sửa lại dáng đi cho thanh cao thì Tử Kỳ vẫn lạc quan tâm hồn nhiên đi qua những người xung quanh.

- Phu nhân à, đi dịch vào đây không bị ném trứng bây giờ.

- Này, cậu nói cái gì thế.

Kim Anh bước lùi lại mấy bước trước câu " phu nhân".

- Chẳng phải lần trước ở nhà hang cậu với tôi đính ước thề non hẹn biển rồi thây.

- Cậu...

Kim Anh chỉ chỉ, mắt trợn hoả không làm gì được trước thái độ nhăn nhở của Tử Kỳ.

- Haha... phu nhân à, lại đây với anh. Haha...

Hai người cứ thế cười cười đùa đùa đi vào lớp trước ánh mắt lạnh lùng của một người trên tầng.

- Tiểu Kim, cậu làm gì đấy.

Hữu Thiện từ đằng sau đập nhẹ lên vai Trịnh Kim hỏi cậu.

Trịnh Kim khuôn mặt vẫn toát vẻ lạnh lung hướng mắt xuống dưới sân trường nơi hai người một trai một gái đang sánh bước. Hữu Thiện thấy tò mò cũng nhìn theo hướng mắt của Trịnh Kim.

Mắt cô cau lại " Lại là Kim Anh. Ai kia? Tử Kỳ ư, sao họ lại đi chung. ,... Hay là họ yêu nhau. Tử Kỳ không bị les?... Haha... Vậy tốt quá... mình bớt đi một lúc hai đối thủ....". Hữu Thiện kéo tay Trịnh Kim.

- Trịnh Kim xuống căn tin ăn sáng thôi.

Trịnh Kim không nói gì chỉ thở ơ đi theo Hữu Thiện. Hữu Thiện cười tươi rói tự nhiên khoác lấy tay anh tỏ vẻ hai người rất tình tứ như đang yêu nhau vậy. Trịnh Kim không quan tâm vì mải suy nghĩ.

Đến căn tin một cảnh tưởng làm mọi người phải nín thở chờ đợi. Tử Kỳ cùng Kim Anh đổ dồn ánh mắt về phía cánh tay Trịnh Kim khi được Hữu Thiện khoác..

" Hèn gì... đuổi mình xuống giữa đường sợ Hữu Thiện hiểu lầm chứ gì... Hứ... đồ trọng sắc khinh... vợ..".

" Quen nhau lúc nào vậy... Con két hai mặt này mà Trịnh kim cũng chấm được à?"

Hữu Thiện vẫn thản nhiên mặc kệ hai người đối diện đang nhìn mình, cô hiên ngang khoác tay Trịnh Kim kéo đi rồi đi qua nở nụ cười "dễ mến" coi như chào hỏi.

Điều không ngờ là Tử Kỳ và Kim Anh vừa ngồi xuống thì hai bong hình dính với nhau lại xuất hiện :
- Cho bọn tớ ngồi chung được không.

Tử Kỳ nhìn hai người mà ngỡ ngàng.

- Tự nhiên.- Kim Anh cũng cười làm lịch sự, chẳng nhẽ khách đến nhà lại đuổi như thế người ta sẽ bảo mình sợ...
- Tiểu Kim à, Cậu ăn gì để tớ gọi cho.

Chưa kịp nói gì, Hữu Thiện đã tự trả lời câu hỏi của mình :

- À hay ăn tokkucki nhé. Rồi! ôk vậy đi.

Hữu Thiện tự đến lấy đồ theo lời cô nói mà không hề xem biểu hiện của Tỉịnh Kim. Kim Anh mím môi nhịn cười nhìn nhìn hai người rồi lại ăn tiếp.

Trong khi đấy Tử Kỳ cũng định nói gì nhưng rồi lại thôi.

- Woa... ngon quá.

Trịnh Kim liếc món ăn trên bàn mà rung mình. Hữu Thiện tay cầm chiếc đũa bắt đầu gắp một miếng rồi nhanh chóng đưa lên miệng ăn.

- Nóng... cay... ngon quá đi mất. hì.

Lại một miếng nữa nhưng hướng đi của chiếc đũa lại sang người bên cạnh.

- Bỏ ra.

- Sao vậy? Ngon mà.

- Bỏ- Ra.

Kim Anh ghé vào tai Tử Kỳ nói nhỏ :

- Cậu ta bị sao vậy? Tự nhiên cáu lên với người đẹp

- Cậu ta... là không ăn được chua cay.

" Không ăn được... trong nhà lại có thuốc giảm đau, thuốc về đau bụng chẳng nhẽ cậu ta bị đau dạ dày?" " Ra thế." Kim Anh cười thầm trong bụng " Có cách trả thù rồi... Haha..."
...
« Trước1...4041424344...67Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Vợ ơi là vợ!
» Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi !
» Tôi không phải là công chúa
» Tình yêu pha lê
» Tìm lại yêu thương ngày xưa
» Thiên thần bóng tối (Black
» Tha Thứ Cho Anh, Yêu Em! (For Give Me, I Love You)
» Siêu quậy trường K.W (King World)
» Ôsin nổi loạn
» Nếu không phải là anh
123»
Tags:
bạn đang xem

Ôsin nổi loạn

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Ôsin nổi loạn v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất