Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Hợp đồng hôn nhân 100 ngày
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 8266
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
12:09 - 15/08/2015

"Còn! Anh không phải là một người tốt!" Uất Noãn Tâm không hề do dự nói ra.

Ngũ Liên vui vẻ nói: "Cô hiểu rõ tôi sao? Cô làm sao biết được tôi không phải là người tốt hả? Tôi là chủ tịch hội từ thiện của Đài Loan, hàng năm quyên góp số tiền hàng trăm triệu đấy."

"Đó là do anh làm chuyện xấu quá nhiều, sợ ông trời báo ứng!"

"Về điểm này cô sai rồi! Tôi trước giờ không tin vào số mệnh! Chỉ tin vào chính bản thân mình, tôi chính là số mệnh!" Giọng điệu của Ngũ Liên ngông cuồng, lông mày nhíu cao lên. Bày ra bộ dạng đầy âm mưu, kiêu ngạo trước cả thế giới, thái độ không để bất cứ ai trong mắt mình!"

Ở trên cái thế giới này, người có thể làm cho anh sợ, vẫn chưa ra đời! Với thân phận của anh, ở Đài Loan này muốn đi đường vòng cũng có thể đi được. Anh muốn làm gì thì làm, không có ai dám nói anh dù nửa chữ.

"Tự tin quá thành tự phụ, thật buồn cười mà!" Uất Noãn Tâm thoải mái nói một câu mỉa mai. "Anh có thể chú tâm lái xe được chưa?"

"Tại sao chứ?"

"Bởi vì tôi không muốn nói chuyện với anh!"

Khi Ngũ Liên cười, đôi lông mày và khóe môi nhếch lên mang theo ý cười. Anh rất ít khi cười thoải mái đến vậy, ở bên ngoài tiếp rượu, mặc dù cũng cười, nhưng đó là nụ cười giả tạo, cũng không cười đến mức hiếp cả mắt lại. Nụ cười ở giây phút này chính là nụ cười chân thật xuất phát từ trong lòng.

Người phụ nữ này chọc giận anh ba lần, đã vậy còn làm anh mất mặt, giở giọng châm biếm anh nữa chứ. Theo tính tình của anh, tuyệt đối sẽ không để cô nhìn thấy được ánh mặt trời của ngày mai.

Anh thật sự rất tức giận, nhưng nhìn thấy thái độ của cô, lại cảm thấy buồn cười, anh đã rất lâu rồi không gặp được người nào thú vị đến vậy!

Có lẽ, anh muốn cô nhiều hơn một đêm.

Con mèo nhỏ giương nanh múa vuốt, nuôi dưỡng ở bên cạnh, thỉnh thoảng có thể đem ra trêu chọc, cũng là một chuyện rất thú vị!

...................

Hai người hợp sức đưa Lương Cảnh Đường trở về phòng, Uất Noãn Tâm giúp anh cởi đồ vest ra, dùng khăn lông lau qua một lượt. Đợi anh ngủ say, mới đi ra ngoài.

Ngũ Liên ngồi dựa trên ghế sofa,lông mày nhíu lại có chút mệt mỏi, nhưng hai đôi mắt lại sáng ngời, giống như một con dã thú trong đêm tối. Tất nhiên, anh là một con dã thú vô cùng xinh đẹp, vóc dáng và khuôn mặt đều vô cùng cân đối.

"Anh tại sao vẫn chưa đi?" Uất Noãn Tâm chán ghét nhíu mày lại.

"Cô tại sao không đi?"

"Tôi ở đây chăm sóc anh ấy!"

"Tôi cũng vậy!"

"Anh tốt lành đến vậy sao!"

Ngũ Liêm mỉm cười nói: "Cô vẫn hiểu rõ con người tôi đấy! Bản thiếu gia thật ra cũng không nhàn rỗi để ý đến anh ta đâu!" Anh đứng ở đó, từ từ bước đến gần Uất Noãn Tâm.

Cô ý thức được mục tiêu của anh là chính mình, quay lưng muốn chạy đi. Nhưng tốc độ không nhanh bằng Ngũ Liên, anh một tay nắm lấy chặt lấy cánh tay của cô, thẳng tay ép cô vào tường, khuôn mặt đẹp trai hòa cùng với sự tức giận từ từ tụ lại.

"Nợ nần giữa hai chúng ta vẫn chưa tính xong đó!"

Khi Ngũ Liên cười nhìn rất đẹp, vô cùng hấp dẫn, lộ ra hàm răng thẳng tắp trắng ngời. Cơ bắp cuồn cuộn, rắn chắc, những đường cong xinh đẹp trải dài, giống như một con mảnh thủ đang chuẩn bị hành động, che giấu sự nguy hiểm khó mà lường trước được.
"Anh buông tôi ra! Bên trong có người đó!"

"Chẳng qua chỉ là một con quỷ say mèm thôi! Cô gào khản cả cổ, anh ấy cũng không thể cứu cô được đâu!"

"Rốt cuộc anh muốn gì!" Uất Noãn Tâm phát hỏa rồi. Có phải anh ta ăn no không có việc gì làm chứ? Cứ dây dưa với cô không dứt vậy! Cô thật sự rất ghét anh!

"Từ trước đến giờ chưa có kẻ nào chán sống chọc giận tôi...cô dám làm...thì nên nghĩ đến hậu quả...." Giờ phút này không nhìn thấy sự thù địch trong anh, mà ngược lại giống như đôi tình nhân đang dịu dàng nỉ noi với nhau vậy.

Giống như một con quỷ hút máu thanh lịch đang bắt giữ con mồi, nhưng lại không vội vàng nuốt trọn con mồi vào trong, rất có hứng thú thưởng thức bộ dạng tuyệt vọng của cô.

"Vậy anh giết tôi đi!"

"Giết cô sao? Nhưng vậy không phải quá lợi cho cô rồi sao?" Ngũ Liên càng ngày đè sát hơn, vô cùng quyến rũ, hơi thở phả vào lỗ chân lông của cô, nóng rực. Uất Noãn Tâm bất giác rùng mình, không thể tiếp tục như vậy nữa, cô không thể để mặc cho anh ức hiếp chính mình.

Cô khụy xuống hung hăng đá vào phía dưới của anh...

Nhưng Ngũ Liêm đã đoán trước được cô sẽ có động tác này, thông thả ngăn lại, cùng lúc lùi về sau hai bước. "Đá thật hung ác, muốn tôi tuyệt tử tuyệt tôn sao?" Anh cười trêu chọc, nhưng đối mặt với ánh mắt cảnh cáo và oán giận của cô, nhẹ nhàng đưa tay đút vào túi quần.



Chương 47 - Kinh cung chi điểu



Chú thích: Kinh Cung Chi Điểu (ý chỉ một chú chim một khi đã bị cung tên làm cho sợ hãi thì rất khó ổn định trở lại. Đây là một phép ẩn dụ chỉ một người đã bị hoảng hốt thì chỉ cần gặp phải một tiếng động nhỏ cũng làm cho người đó cảm thấy vô cùng sợ hãi)

Uất Noãn Tâm biết Nam Cung Thiếu Khiêm rất lo lắng cho cô, nhưng không muốn làm cô cảm thấy áp lực, hết sức kiềm nén cảm xúc của chính mình lại.

Một người đàn ông thật chu đáo mà! Nếu như tất cả đàn ông đều giống như anh thì quá tốt rồi!

"Thật xin lỗi, tối hôm nay em không thể về nhà được, anh đi nghỉ sớm đi!"

"Ò...." Anh che giấu sự mất mát trong lòng mình. "Có thể cho anh biết nguyên nhân không?"

"Bạn của em uống say rồi, em phải chăm sóc người ấy!"

"Là....đàn ông sao?"

Uất Noãn Tâm không ngờ anh sẽ hỏi mình câu này, sững người một lúc, thành thật trả lời. "Ưm! Hai chúng em chỉ là bạn bè thôi!"

"Em giải thích, là đang quan tâm đến anh sao?"

"....." Đây là câu hỏi gì vậy trời? Cô chỉ thuận tiện nói một câu thôi mà, tại sao lại cảm thấy anh rất để ý tâm nhỉ? Nhưng cô lại không thể trả lời với anh là không phải sao?

Uất Noãn Tâm gật đầu.
"Ưm! Em quan tâm anh!"

"Vậy ngày mai em có thể về nhà sớm chút được không?"

"Được! Ngủ ngon!" Uất Noãn Tâm cúp điện thoại. Cảm giác có chút là kỳ lạ. Thiếu Khiêm không phải đang ỷ lại vào cô sao? Giống như một đứa trả không cảm thấy an toàn ỷ lại vào mẹ mình vậy. Nếu vậy cô chăm sóc cho nam hay nữ, có gì khác nhau chứ?

Có lẽ anh chỉ thuận miệng hỏi thôi, cũng giống như cô rất thản nhiên giải thích quan hệ giữa cô và Lương Cảnh Đường chỉ là bạn bè bình thường vậy!

Có thể cô nghĩ quá nhiều rồi, Thiếu Khiêm đối với cô, tuyệt đối không phải là loại tình cảm kia!

......................

Biệt thự Nam Cung.

Bên trong phòng không bật đèn, không sao không trăng. Một người đàn ông ngồi bên quầy bar, dưới ánh sáng mặt trăng, chỉ nhìn thấy được một nửa bóng dáng. Vẻ mặt tôn quý, kiên nghị, giống như một bức điêu khắc của một bậc thành nổi tiếng tạc thành vậy.

"Chuyện của ngày mai, đã sắp xếp ổn thỏa chưa?" Giọng nói của anh rất trầm thấp, âm cuối run run, từ tính.

"Vâng! Chúng tôi trong ba ngày này đã thu mua hết mấy công ty truyền thông lớn nhất trong nước rồi!"

"Rất tốt! Tất cả cứ dựa theo kế hoạch mà làm việc!" Anh cúp điện thoại, ánh mắt sâu thâm nheo lại, càng nhìn càng làm cho người khác khiếp sợ!



Chương 48 - Sự kiện bùng nổ



Buổi tối đến phòng thăm Lương Cảnh Đường vài lần, nhìn thấy anh ngủ rất say, Uất Noãn Tâm cũng cảm thấy yên tâm, ngã lưng trên sofa ngủ một giấc. Ngày hôm sau thức dậy rất sớm, chuẩn bị buổi sáng.

"Morning!" Một giọng nói ấm áp từ đằng sau truyền đến.

"Anh thức dậy rồi à!" Uất Noãn Tâm quay đầu lại, Lương Cảnh Đường đã tắm rửa sạch sẽ. Đầu tóc được gội sạch sẽ, ướt sũng rủ xuống trán. Cả người mặc một bộ quần áo ở nhà, màu xám trắng nhẹ nhàng, chất liệu cotton, đem đến cho người khác cảm giác yên lòng.

Anh luôn gọn gàng sạch sẽ, cách xử sự nhẹ nhàng, cùng với khuôn mặt tuấn tú, làn da trắng, gần như là một người hoàn hảo.

"Ưm! Xin lỗi! Hôm qua...Anh quá lỗ mãng rồi!" Anh mặc dù đã say, nhưng có thể biết được xảy ra chuyện gì. Không ngờ cô lại chăm sóc anh cả đêm, đây có thể hiểu là, cô đang quan tâm anh sao?

Lương Cảnh Đường bất giác đỏ mặt, cũng may lúc đó Uất Noãn Tâm đang bận rộn chuẩn bị bữa sáng, nên không phát hiện.

"Mau đến ăn sáng đi! Ăn no mới có sức để làm việc!"

"Được!" Lương Cảnh Đường ăn được một chút, cảm thấy mùi vị rất ngon. "Tay nghề của em rất tuyệt nha!"

Uất Noãn Tâm nhe răng cười. "Về điểm này em không khiêm tốn rồi! Dù gì mẹ em cũng là một đầu bếp nổi tiếng về món tây, em được truyền thụ bài bản đó!"

"Ưm! Anh có thói quen vừa ăn sáng vừa xem tin tức, em không ngại chứ?"

"Tất nhiên là không rồi!
Em mở TV giúp anh!"

Hai người vừa ăn sáng vừa tin tức. Một đám phóng viên vây quanh ở trên đường của biệt thự, nhìn thấy một chiếc Lamborghini màu trắng liền bu quanh đến kín mít, vô số microphone chèn ép tranh dành để ở phía trước.
Uất Noãn Tâm cảm thấy chiếc xe này nhìn hơi quen.

"Ngũ thiếu, nghe nói ngài tuần trước đã cường bạo một thiếu nữ chưa vị thành niên đúng không?"

"Ngũ thiếu, xin ngài ra ngoài, chứng thật chuyện này được không?"

"Ngũ thiếu...." Các ký giả vô cùng kích động, giống như ruồi nhặng ngửi thấy một miếng thịt béo bỡ vậy.

Nửa cái trứng gà vẫn còn nghẹn lại trong họng của Uất Noãn Tâm.

Chuyện này ếm nhẹ được vài ngày, không có một phương tiện truyền thông nào dám đưa tin, tại sao lại đột phanh phui ra chứ?

Bảo vệ của khu biệt thự chạy ra, kéo đám ký giả ra sau, mở đường cho xe chạy. Nhưng chiếc đó lại không chạy đi, người trong xe ngược lại mở cửa, bước ra, đi về phía đám ký giả.

Trên màn hình, Ngũ Liên y phục chỉnh tề, thái độ nhẹ nhàng, mang một cặp kính râm lớn, rất thản nhiên với đám phóng viên điên cuồng, khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười xấu xa. "Một đám chó săn cùng một ông chủ, giở ra bộ dạng tranh giành để làm gì?"

Cầm một cái microphone, nhìn vào máy quay nói: "Nếu như ngươi cho rằng làm như vậy có thể lật đổ được Ngũ Liên này, không phải quá xem thường tôi rồi sao! Ai thắng ai thua, chờ xem..."

Anh ta mang microphone trả lại cho phóng viên, lái chiếc xe thể thao, ngạo mạn tăng tốc chạy thằng một mạch.

"Đáng ghét! Rõ ràng là bản thân làm, lại còn bày ra bộ dàng bị người khác đổ oan!"

Việc này, chưa chắc là cậu ấy làm." Lương Cảnh Đường uống sữa, nhẹ nhàng nói một câu.

"Theo ý anh thì...anh ta bị người khác hãm hại sao?"

"Ngũ Liên là kẻ tàn độc, ngây thù rất nhiều, có người muốn hại cậu ta, cũng không có gì lấy làm lạ!"

Uất Noãn Tâm do dự nói: "Vậy tại sao anh lại tiếp nhận vụ án này chứ?"

"Anh là luật sư, có vụ án, anh điều tiếp nhận! Huống chi theo những bằng chứng trước mắt đều chứng minh Ngũ Liên có liên quan đến, anh muốn tra rõ vụ này!"

"Vốn không cần thiết điều tra, nhất định là do anh ta làm!"...
« Trước1...2021222324...168Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Lời chúc phúc của Odin
» Gặp em dưới mưa xuân
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày
» Đạo tình
» Hãy nhắm mắt khi anh đến
» Nợ em một đời hạnh phúc
» Chênh vênh hai lăm
» Ngồi khóc trên cây
» Lần nữa lại yêu
1234...789»
Tags:
bạn đang xem

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất
XtGem Forum catalog