Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Hợp đồng hôn nhân 100 ngày
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 8240
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
12:09 - 15/08/2015


"Người bị hại và luật sư biện hộ là cùng một người, ngược lại rất có ý nghĩa nha. Ngũ Liên gióng trống khua chiêng cưới một người vợ mà ngay đêm tân hôn bị chồng trước cưỡng bức, hẳn là rất chấn động nha! Có cần không, tôi cung cấp luôn chứng cứ cho em nha?" Nam Cung Nghiêu xoay người, lấy những mảnh nhỏ từ cục đá ra, bên trong có gắn một cái camera nhỏ.

Uất Noãn Tâm kinh ngạc mở to mắt ra, vẻ mặt vốn đã xanh xao bây giờ càng không có giọt máu nào, cả người run rẩy dữ dội.

"Cảnh đắm chìm hôm qua của em cũng không tệ nha, camera lại để gần, hẳn là quay rất rõ ràng. Tôi sẽ chuyển một phần cho em xem trước, còn lại thì đăng lên trên mạng nhé?"

Uất Noãn Tâm không ngờ lại bị anh chọc tức đến muốn hộc máu, "anh dám sao?"

"Sao lại không dám? Không phải em muốn kiện tôi sao?" Nam Cung Nghiêu cau mày lại, đột nhiên cười xấu xa rồi rút người ra, vẻ mặt càng trở nên âm trầm đáng sợ hơn, âm thanh vang ra từ trong kẽ răng. "Tôi nói rồi, em đừng có mơ gả cho Ngũ Liên. Trước đêm tân hôn em bị tôi cưỡng bức rồi, em cho rằng thằng đó còn cần em sao?"

"Ngũ Liên không phải là người như vậy! Anh ấy không vô liêm sỉ giống như anh."

"Cho nên, em vẫn muốn đi tìm thằng đó sao? Cho dù nó không để ý chuyện em bị cưỡng bức, cũng không ngại chuyện vợ mình bị tung ảnh nóng lên mạng sao? Đến lúc đó, mọi người trên cả thế giới đều biết chuyện này, cả nhà họ Ngũ sẽ xấu hổ vì em! Em cho rằng đến lúc đó, nó còn có thể yêu em như bây giờ sao?"

Uất Noãn Tâm tuyệt vọng cùng tức giận trừng mắt nhìn anh, giống như con nai con bị đẩy vào đường cùng, không có sức chống trả lại. Nếu như không phải còn có bé Thiên, cô đã sớm tự sát ở trước mặt anh.

Trong lúc tuyệt vọng nhất, muốn khóc, lại khóc không ra nước mắt.

Nam Cung Nghiêu nhìn cô, khuôn mặt nhỏ xanh xao, đôi môi trắng bệch, trên cơ thể trần trụi đầy vết thương, vùng kín lại sưng đỏ, còn dính lại chút máu, cả người cô giống như một món đồ chơi bị giập nát, nhếch nhác đáng thương như vậy.

Có một giây anh rất hối hận, cảm thấy mình đúng thật ngay cả cầm thú cũng không bằng. Nhưng lòng anh rất mau liền cứng rắn lại, anh đã cho cô cơ hội, chính cô không biết trân trọng, tất cả đều do cô gieo gió gặt bão thôi, không thể trách anh. Nếu như cô không ngoan ngoãn nghe lời anh, thê thảm hơn còn đợi cô ở phía sau.

................

Điên rồi...........

Ngũ Liên sắp phát điên lên thật rồi.

Đã liên tục tìm kiến ở bên ngoài suốt một đêm, hơn nữa còn điều động quân đội, lật tung hết Đài Loan lên, nhưng không hề tìm thấy Uất Noãn Tâm. Thời gian cô mất tích đã gần hai mươi bốn giờ, không hề có chút tin tức gì. Anh không dám tưởng tượng, giờ phút này cô đang chịu giày vò đáng sợ thế nào.

Mà anh ngay cả tìm cũng không tìm được cô!

Anh thật vô dụng mà!

Chỉ có thể liều mạng uống rượu, cầm bình rượu lên, đập thật mạnh vào tường, trái tim đau đớn mà gào. "Noãn Tâm, rốt cuộc em đang ở đâu....."

Càng không tìm được cô, anh càng cảm thấy mình sắp chết mất, trái tim giống như bị khoét rỗng, máu mủ chảy ra ngoài, rất khó chịu, đau khổ đến nghẹt thở. Nếu Nam Cung Nghiêu bị anh tìm thấy, anh nhất định sẽ phanh thay tên đó ra làm trăm mảnh!



Chương 269: Thoái hôn



Thông báo trước với mọi người là chương này hơi bị buồn đến vật vã.

Cho nên bạn nào đang có tâm trạng vui vẻ, hí hửng, hào hứng gì đấy.

Tốt nhất không nên xem chương này, mắc công bị ảnh hưởng cảm xúc.

Và nhớ cũng đừng đọc trước khi ngủ, mắc công lại mất ngủ.

Uất Noãn Tâm để mặc cho Nam Cung Nghiêu ôm mình vào trong xe, chạy đến chân núi. Suốt cả chuyến đi một câu cũng không nói, ánh mắt ngơ ngác nhìn về nơi xa xăm ở phía trước, cả người giống như một con búp bê vải đánh mất linh hồn, không hề có chút phản kháng nào.

Anh để xe dừng ở chân núi, quay đầu cười mỉa. "Em tính dùng cách im lặng này để chống đối sao?"

Uất Noãn Tâm không nói câu nào, Nam Cung Nghiêu nâng cằm của cô lên, để cô nhìn vào mặt mình, ánh mắt như đang mỉm cười, chế giễu cô. "Em cứ trưng bộ mặt đáng thương này, muốn tôi ném em lên giường rồi dốc sức làm nhục em lần nữa à.... không lẽ, em cũng đang nghĩ như vậy sao? Bằng không chúng ra quay về...."

Tay của anh bị cô đẩy ra.

"Sao vậy hử? Giận rồi sao?" Anh nở nụ cười với vẻ mặt không quan tâm, "tôi đưa em đến đây, trên đường quay trở về, em hãy suy nghĩ cho kỹ phải chia với Ngũ Liên như thế nào đi! Tôi bắt đầu chờ đợi được nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của cậu ta đấy..."

"Anh quả thực không phải là con người!" Cô căm hận đến run rẩy.

"Không phải em đã sớm biết rồi sao? Bây giờ mới tỏ thái độ căm hận tôi đến tận xương tủy, em không thấy quá muộn rồi sao? Em hủy hoại thế giới của tôi, tôi hủy hoại lại thế giới của em. Công bằng quá còn gì, không phải sao?"

"Chính anh hủy hoại bản thân mình, cũng hủy hoại cả tôi! Loại người như anh, phải bị đày xuống địa ngục."

"Tôi vốn dĩ đã bị đày xuống địa ngục rồi, chẳng qua tôi chỉ kéo thêm em xuống nước thôi! Về vấn đề này, có tranh cải thêm cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, em vẫn nên suy nghĩ kỹ phải giải thích với Ngũ Liên như thế nào đi! Nếu như em cố chấp ở bên cậu ta........" Anh dừng lại, "không đến hai ngày, đoạn phim về cảnh nóng của chúng ta sẽ được lan truyền khắp thế giới đấy. Đến lúc đó, tôi xem Ngũ Liên sẽ nghĩ như thế nào."

Anh quay cái ót của cô lại, hôn lên cánh môi của cô.

Uất Noãn Tâm vốn dĩ đang chết lặng bỗng dưng tức giận, tát một cái tát lên mặt anh, cào rách một đường màu đỏ tươi.

Anh giận sôi gian lên, "em dám đánh tôi sao?" Ánh mắt tức giận dừng lại ở chiếc nhẫn kim cương đang đeo trên ngón áp út của cô, cảm thấy thật chói mắt, nắm lấy tay cô kiên quyết cướp lấy.

"Buông ra....... đừng mà............. Nam Cung Nghiêu anh mau buông tay ra.........."

Uất Noãn Tâm vừa giãy dụa vừa cắn anh, nhưng chiếc nhẫn vẫn bị anh cướp đi, trước mắt lướt qua một vệt sáng màu trắng, chiếc nhẫn bay thẳng qua ngoài. Lọt vào một dòng suối nhỏ, bị nước cuốn trôi.

Anh bá đạo tuyên bố ở bên tai cô từng câu từng chữ, vang lên thật rõ ràng. "Em đã là người của tôi, tôi không cho phép em và Ngũ Liên tiếp tục quấn lấy nhau. Nếu không, những thứ mà em phải chịu đựng, chắc chắn không chỉ như thế này đâu."

..............

Ngũ Liên vẫn luôn ngồi chờ ở nhà, tay cầm lấy điện thoại, sợ sẽ bỏ lỡ tin tức về Uất Noãn Tâm. Thời gian cứ trơi qua từng giây từng phút, anh nóng lòng như có lửa đốt, một phút một giây cũng không cách nào có thể chờ đợi được. Cố gắng vịnh vào tường để đứng dậy, gấp gáp xông ra ngoài tìm Uất Noãn Tâm. Nhưng cả một ngày cũng không có chút tin tức gì, hơn nữa do uống nhiều rượu, làm cho cơ thể anh trở nên cực kỳ yếu đuối. Mỗi một bước đi, đều lảo đảo nghiêng ngã, bước đi không vững.

Còn chưa đi đến cửa, đột nhiên nghe thấy tiếng chuông từ bên ngoài vọng vào.

Không lẽ là cô sao?

Mắt anh chợt sáng lên, kích động đến nỗi máu sôi sục lên, cố gắng xông ra ngoài.

Ngay phút giây nhìn thấy Uất Noãn Tâm đó, anh mừng như điên, nhào đến ôm lấy cô. "Em rốt cuộc cũng quay về rồi! Em rốt cuộc cũng đã quay về!"

Hai tay của Uất Noãn Tâm buông lỏng xuống, không hề ôm lại anh. Cô cảm thấy mình rất dơ bẩn, rất ghê tởm, không có tư cách để ôm anh.

Ôm cô rất lâu rất lâu, Ngũ Liên mới buông cô ra, vội vàng hỏi cô: "Hôm qua em đã đi đâu vậy? Có phải Nam Cung Nghiêu đã bắt em đi? Anh ta có làm gì em không hả? Tên cầm thú đó đã làm gì em rồi hả?"

Nhìn thấy cả người và ánh mắt của cô đều ngây dại, anh gấp gáp kiểm tra cơ thể của cô, nhưng lại bị cô dùng sức đẩy ra, lảo đảo lùi về sau vài bước.

Cô vội vàng gào to, "em không sao!"

"Noãn Tâm...."

Khuôn mặt tiều tụy của anh làm cho cô không dám nhìn thẳng, quay mặt đi, nắm chặt tay lại đè nén nước mắt. "Không phải Nam Cung Nghiêu bắt em đi, mà do em tự bỏ đi."

Ngũ Liên không dám tin mở to hai mắt, "em nói gì hả? Chính em tự bỏ đi sao? Không! Anh không tin!"

"Đó là sự thật! Bởi vì đột nhiên em thấy hối hận, không có dũng cảm kết hôn với anh. Cho nên, em chọn cách bỏ đi."

"Không thể nào! Lúc anh đi, rõ ràng em vẫn còn tốt mà, làm sao có thể bỏ đi chứ? Nhất định là Nam Cung Nghiêu, chính anh ta uy hiếp em đúng không? Anh ta rốt cuộc đã làm gì em hả, em nói anh nghe đi! Đừng lừa gạt anh nữa!"

"Em không có gạt anh! Em không muốn anh bị liên lụy, không muốn liên lụy nhà họ Ngũ, không muốn hại anh chỉ còn hai bàn tay trắng, cho nên em phải bỏ đi!"

"Nhưng em đã hứa với anh, cho dù xảy ra chuyện gì, cũng sẽ ở bên anh mà."

"Đúng vậy! Lúc đó em đã nghĩ như vậy. Nhưng ngay giây phút thực sự kết hôn, em mới ý thức được, em không thế ích kỷ như vậy. Em không có cách nào mở to mắt nhìn anh vì em rơi vào cảnh khốn cùng, em không muốn em trả thành tai họa của anh."

Uất Noãn Tâm ép buộc mình phải nói những lời trái lương tâm đó.

Cô biết rõ như vậy sẽ làm cho anh rất đau khổ rất tuyệt vọng, nhưng đứng ở góc độ khác mà nói, cô càng không bằng lòng để anh nhìn thấy đoạn phim ghê tởm đó, điều đó như lấy cả mạng anh rồi! Cũng sẽ làm cho nhà họ Ngũ phải xấu hổ.

Nhưng sự thật tàn nhẫn đến nỗi khiến người ta khó có thể chấp nhận được, lời nói dối mới là cách giải quyết tốt nhất.

Ngũ Liên lắc đầu, "anh không tin, lời em nói, anh một chữ cũng không tin, em không phải là người như vậy............... nhất định là do Nam Cung Nghiêu có phải không? Nhất định là anh ta!"

"Bất kể anh có tin hay không, đó là sự thật. Xin lỗi anh, xin anh hãy tha thứ cho sự yếu đuối của em, em không có cách nào ở bên cạnh anh được."

"Anh biết em nhất định có nỗi khổ riêng, anh không em ép, anh để cho em có thời gian suy nghĩ kỹ lại có được không? Chúng ta tạm thời đừng nói chuyện này nữa được không?"

Ngũ Liên gấp gáp đến nỗi khóe mắt đỏ ửng, nói chuyện cũng lộn xộn. "Anh, anh về trước đây.............. chúng ta trước hết hãy bình tĩnh lại đã. Có lẽ, có lẽ do em quá mệt rồi, mới nói như vậy, có chuyện gì, đợi sau khi suy nghĩ kỹ rồi, chúng ta hẳn nói sau."

Đầu của anh rất hỗn loạn, trái tim cũng rất đau, vốn không có cách nào nói chuyện với cô, đành phải chọn cách rời khỏi.

Anh đẩy cửa bỏ đi, sức của cả người Uất Noãn Tâm trong chớp mắt bị rút hết, nằm la liệt trên ghế sofa, rơi nước mắt.

Từ đầu đến cuối cô không rõ, cái ngày đáng ra phải là ngày cô vui vẻ nhất, tại sao lại trở thành cơn ác mộng đáng sợ nhất?



Chương 270: Hai người đàn ông đấu đá lẫn nhau



Ngũ Liên chạy thẳng đến phòng làm việc của Nam Cung Nghiêu, cũng không quan tâm đến một đám người đang chặn lại ở phía sau, đá vào cửa phòng làm việc. Anh đang vô cùng bình thản ngồi giải quyết các văn bản, khóe miệng khẽ nhếch lên, tâm trạng rất tốt. Ngẩng đầu lên, ung dung liếc anh ta một cái, chầm chậm nói một câu. "Cái cửa này của tôi rất quý giá, đá hư rồi cậu phải đền đấy!"

"Tôi thấy đầu anh bị đá hư rồi, đáng ăn đòn."

Nam Cung Nghiêu liếc mắt nhìn Hướng Vi, cô đóng cửa lại rồi đi ra ngoài, trong lòng lo lắng không yên....
« Trước1...160161162163164...168Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2]
» Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái
» Yêu không hối tiếc
» Yêu đi để còn chia tay
» Yêu anh hơn cả tử thần
» Xu Xu đừng khóc
» Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi !
» Về nơi đáy mắt trong
» Vẽ em bằng màu nỗi nhớ
» Truyện cổ tích Mèo và Sói
1234...789»
Tags:
bạn đang xem

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất
Snack's 1967