Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Đợi anh ở Toronto
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 14967
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
11:40 - 15/08/2015

- Anh có làm em mất tập trung không? - Anh viết.
Vi khẽ ngước lên. Anh đang nhìn cô chăm chú.
- “Có” - Cô viết. “Biết thế sao anh còn đến đây???” - Sau khi tô đậm ba dấu chấm hỏi, cô vẽ một mặt người đang mếu ở bên cạnh.
- Anh không tập trung học được - Anh lại đẩy tờ giấy đến trước mặt cô.
- Vì sao???- Lại ba dấu chấm hỏi. Lần này cô vẽ một mặt người đang ngạc nhiên, mắt chữ A, mồm chữ O, rồi đẩy trả tờ giấy về phía anh.
Vi quan sát anh trong lúc anh tập trung viết, cố nén để không bật ra một tiếng cười. Nét mặt anh đầy căng thẳng, như thể anh đang soạn thảo một tài liệu rất quan trọng, mang tính quyết định tới số phận của một người nào đó, chứ không phải đang chơi trò chơi chuyền giấy với Vi như những cô cậu học trò cấp hai. Tờ giấy lại được đẩy sang phía Vi. Cô cúi xuống đọc. Trước mắt Vi, những nét chữ bay bỗng nhưng rắn rỏi của anh như đang nhảy múa. Mọi thứ bỗng trở nên mờ ảo, chỉ còn lại duy nhất dòng chữ của anh nổi bật trên nền giấy trắng. Anh đã viết:
- Bởi vì… anh nhớ em. Vi, ANH YÊU EM!
Bây giờ thì đến lượt Vi hốt hoảng, ba chữ in hoa, đậm nét khiến trái tim Vi nhảy điệu rumba trong lồng ngực. Cô gấp vội tờ giấy lại, nắm chặt nó trong hai bàn tay run run như thể sợ ai đó có thể đọc thấy điều bí mật của mình. Dường như cơ thể cô có bao nhiêu máu đều đã dồn hết lên mặt khiến cho khuôn mặt cô đỏ bừng như một trái cà chua chín. Vi bối rối ngước lên nhìn anh. Anh cũng đang nhìn cô, ánh mắt còn tha thiết hơn hàng ngàn vạn lời nói. Mãi mãi sau này, cô cũng không bao giờ có thể quên được giây phút đặc biệt đó…



Chương 8: Quân


Noel năm ấy đúng là một Noel trắng… Càng gần đến Noel, tuyết càng rơi nhiều hơn và nhiệt độ cũng xuống thấp hơn. Nhưng bất chấp giá rét, không khí ấm áp của mùa lễ hội len lỏi vào đến tận mỗi nhà. Đường phố chăng đèn kết hoa, những cây thông Noel trang trí với đèn màu, ngôi sao pha lê và quả cầu kim loại xanh đỏ bóng loáng được dựng lên trong các trung tâm mua sắm, các cửa hàng, siêu thị… Dundas Square rực rỡ ánh đèn và ánh sáng lấp lánh phát ra từ một cây thông pha lê to tướng ngay giữa quảng trường. Các trung tâm thương mại nghìn nghịt người đi mua sắm. Ngay cả những khu phố xa trung tâm như chỗ Vi ở, người ta cũng đã treo đèn kết hoa chuẩn bị Noel trước cả tháng trời. Năm nay, ông bà Dora quyết định về Pháp đón Noel, vậy là chỉ còn lại Vi một mình với căn nhà nhỏ. Nhưng vừa mới hôm qua, ông bác họ của Vi gọi điện bảo Vi đến ăn Noel với gia đình. Đây là một người họ hàng xa bên đằng nội. Gia đình ông bác là dân Bắc di cư vào Nam những năm năm mươi tư rồi vượt biên sang đây đã hơn hai mươi năm rồi, vì vậy tuy là họ hàng nhưng bác và bố cô cũng ít liên lạc với nhau. Vi đã đồng ý thu xếp hai ngày đến thăm gia đình họ. Thời gian còn lại trong hai tuần nghĩ lễ, Vi sẽ dành cho Nguyên. Anh đã hứa với cô một Noel với nhiều bất ngờ thú vị.
Gia đình ông bác họ ở tít tận Mississauga, nơi được coi là thủ phủ của người Việt ở Toronto. Nói là “thủ phủ” cho oai chứ thực ra cộng đồng người Việt ở Toronto rất ít, sinh sống rải rác và cũng lẫn lộn với người Tàu chứ không thành một khu riêng biệt như Little Sài Gòn ở California. Bác Vi là chủ một tiệm ăn Việt Nam. Bác có hai anh con trai, một anh bằng tuổi Vi, một anh thì đã có gia đình riêng nhưng cũng ở quay quần quanh đó. Bữa ăn tối đông đủ mọi người, có thêm một người bạn của anh Minh - anh con trai cả đã có gia đình. Câu chuyện bên bàn ăn diễn ra rôm rả. Bác trai và bác gái tíu tít hỏi chuyện Vi, những câu chuyện dây cà ra dây muống tưởng chừng như chẳng bao giờ dứt được. Nào là chuyện làm ăn của bố Vi, chuyện họ hàng hai bên, những bà dì, ông bác, anh A, chị B, người còn, người mất, có những người mà Vi thậm chí còn chưa một lần gặp mặt. Nếu như bác gái thích hỏi chuyện họ hàng thì bác trai lại thích chuyện thời sự, chính trị và kinh tế.
- Ồ, mà dạo này bà C có còn khỏe không? Giờ chắc bả cũng trên tám mươi rồi thì phải.
- Dạ, bà C là ai thế ạ? - Vi ngơ ngác.
- Cháu không biết hả, ừ, mà không biết cũng phải thôi. Bà C là vợ của ông D, ông D là cháu họ đằng vợ gọi ông thân sinh ra bác mày bằng chú đấy.
Vi nghe lời giải thích mà ù hết cả tai, chưa kịp hoàn hồn thì bác trai đã ngắt lời:
- Thôi dẹp đi bà ơi, ba cái chuyện họ hàng, bọn trẻ làm sao mà biết được. Mà dạo này dân Việt Nam làm ăn cũng khá quá đi chứ, có tiền cho con du học. Nhớ dạo năm 85-86 thì đến miếng ăn cũng còn không có mà ăn, chậc chậc. À, thế dạo này...
Sau mỗi tiếng chậc thì ông lại à lên một cái, nghĩa là Vi phải chuẩn bị tinh thần sẵn sang hầu chuyện ông một đề tài khác. Ở góc bàn bên kia câu chuyện cũng đang lên đến cao trào, chỉ có khác là tiếng Anh, tiếng Việt lẫn lộn, và chốc chốc những người trẻ tuổi lại rộ lên một tràng cười vui vẻ. Anh Minh sinh ra ở Việt Nam thì còn nói được tiếng Việt, nhưng anh Bình - anh chàng bằng tuổi Vi sinh ra và lớn lên ở đây thì hầu như chỉ có thể nghe hiểu lõm bõm, chứ anh nói tiếng Việt thật chẳng khác gì “sinh viên” lớp một tập đánh vần. Vi cứ tự thắc mắc không biết anh giao tiếp với bố mẹ bằng thứ ngôn ngữ gì nhỉ?
Đúng lúc bác cô đang “à” ra một cái đề tài liên quan đến chính trị thì có một vị cứu tinh đã đến cứu cô ra khỏi hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng. Đó là anh Quân, bạn của anh Minh, người mà từ lúc gặp mặt, Vi mới chỉ chào xã giao. Anh rời góc bàn bên kia đến hỏi chuyện hai bác của Vi. Câu chuyện dang dở về đề tài Việt Nam được tạm dừng để bác giới thiệu Vi và Quân với nhau. Sau vài câu hỏi thăm, Vi tìm cách rút lui, viện cớ vào bếp chuẩn bị gọt hoa quả làm món tráng miệng. Cô trút một hơi thở nhẹ nhõm khi được đứng lên và ba chân bốn cẳng đi thẳng vào bếp.
Bữa ăn trưa ngày hôm sau Quân cũng có mặt khiến Vi đoán anh chắc hẳn là một người bạn rất thân của cả gia đình. Hôm nay Vi chủ động ngồi về phía đám thanh niên để mong trốn tránh nghĩa vụ phải hầu chuyện hai bác, những câu chuyện mà cô không mấy hứng thú. Chẳng biết vô tình hay cố ý, Quân đến ngồi cạnh cô. Trong suốt bữa ăn anh hỏi Vi rất nhiều về chuyện học hành, về cuộc sống ở đây và thậm chí cả những dự định tương lai của cô nữa. Anh rất chịu khó gắp thức ăn và tiếp nước uống cho cô, làm như anh mới là chủ nhà còn cô là khách của anh vậy. Vi thấy anh cũng là người dễ chịu, hiểu biết và tinh tế. Vì vậy đến khi Vi xin phép hai bác ra về, được cả nhà hậu thuẫn, Quân xung phong làm tài xế cho cô thì Vi cũng không tiện từ chối. Quãng đường từ nhà bác cô đến nơi cô ở trọ đủ dài để Vi biết được rằng Quân là bạn rất thân của anh Minh và hai bác coi anh như con cái trong nhà, phần vì ba mẹ anh đã mất, anh không còn người thân, phần vì anh cũng đã từng làm cho quán ăn của hai bác một thời gian dài. Bây giờ thì anh đã có một cửa hàng của riêng mình, bán đồ ăn Việt kiểu fast food trong một trung tâm thương mại nhỏ. Cô cứ tấm tắc khen anh giỏi, có ý chí:
- Em cũng chỉ mong một ngày nào đó được một phần như anh là bố em mừng lắm rồi.
- Em mong có một cuộc sống ngày cắm mặt vào công việc và tối cô đơn trở về nhà một mình giống anh hay sao? - Anh cười - Còn anh lại mong được giống em, được tới trường đi học, có gia đình và người thân.
- Thì anh cứ lấy vợ đi, có khi lúc ấy anh lại ước được quay trở lại thời kỳ độc thân ấy chứ - Vi khuyên anh, làm như cô rất có kinh nghiệm trong lĩnh vực này.
- Đó, đó - Anh reo lên như được gãi đúng chỗ ngứa - Vấn đề nằm ở chỗ đó. Tìm được một người hợp với mình ở cái xứ này đâu có dễ đâu em. Xứ này lạnh quá nên cũng toàn người máu lạnh hết trơn à - Anh cười.
Cho đến khi xe đỗ trước cổng nhà Vi thì anh cũng đã xin được Vi số điện thoại để “lâu lâu nói chuyện chơi cho đỡ buồn”. Vi cảm ơn anh một lần nữa vì đã đưa cô về nhưng không mời anh vào nhà chơi. Còn anh đứng chờ cho đến khi Vi vào nhà và đóng cửa lại mới nổ máy. Chiếc xe nhẹ nhàng vọt đi, để lại đằng sau một vệt khói mỏng.



Chương 9: Love means never having to say you’re sorry


Đúng như đã hẹn, năm giờ chiều, chiếc điện thoại di động của Vi đổ chuông. Cô không cần nhìn số cũng biết là ai đã gọi đến.
- Alô, về đến nhà chưa em? Đi chơi vui không?
- Vui chứ, anh thì sao?
- Không vui chút nào cả.
- Sao vậy, mới xa em có hai ngày thôi mà? - Cô khúc khích cười.
- Ừ, nhưng cái xe của anh đột nhiên trở chứng, phải mang đi bảo dưỡng đúng hai ngày đó.
- Hả, hóa ra anh không vui chỉ vì cái xe của anh thôi à?
Đáp lại giọng điệu đe dọa của cô chỉ có tiếng cười nho nhỏ từ đầu dây bên kia. Mấy giây im lặng, rồi bất chợt cô nghe thấy một giọng dịu dàng:
-Vi, anh nhớ em… Anh đến đón em bây giờ nhé…
Vi buông máy nhưng trong lòng vẫn ngây ngất cảm giác của kẻ say. Quả thực cô đang say, say trong tình yêu đầu mới mẻ, say trong vòng tay ấm áp và che chở của anh, say trong những rung động kỳ diệu mà lần đầu tiên cô được nếm trải. Sau buổi tối không thể nào quên trong thư viện hôm đó, mối quan hệ giữa cô và anh đã biến đổi và chuyển sang giai đoạn thăng hoa mới: họ đã bước vào mê cung quyến rũ có tên gọi là tình yêu. Đó là một giai đoạn hạnh phúc trong cuộc đời Vi, khi mà tình yêu như một liều doping khiến cô luôn cảm thấy yêu đời, những cuộc hẹn hò nhờ thế cũng ngày càng lãng mạn và thú vị hơn.
Bữa tiệc Noel đầu tiên của hai người sẽ được “tổ chức” tại nhà anh. Anh bảo rút kinh nghiệm lần trước, lần này ăn ở nhà thì tha hồ nói chuyện mà không sợ ồn ào, vả lại “anh có một bất ngờ nho nhỏ dành cho em”. Bởi vậy khi lên đến tầng hai mươi đứng trước cửa phòng anh, anh yêu cầu cô nhắm mắt lại.
- Em chỉ được mở mắt ra khi anh đếm đến ba thôi nhé. Tuyệt đối không được ăn gian đấy! - Anh vừa dặn cô, vừa dắt tay cô dò dẫm vào nhà và để cô đứng chờ ở một góc.
Khi Vi “được phép” mở mắt, cô thấy anh không bật đèn, cả căn phòng tràn ngập một thứ ánh sáng dịu dàng và mờ ảo của những ngọn nến. Chiếc bàn nước ở phòng khách được biến thành bàn ăn với một tấm khăn trải bàn trắng tinh có viền ren sang trọng. Một giá đỡ nến bằng kim loại sáng choang với hai cây nến đang cháy. Ở giữa bàn là lọ hoa pha lê nhỏ xinh cắm một bông hoa hồng đang hé nở, vẫn còn đọng một vài giọt nước long lanh trên những cánh hoa dày và đỏ tươi như nhung. Một chai rượu vang đặt trên giá đỡ hình chiếc xích lô, hai cái ly pha lê, hai bộ dao dĩa và khăn ăn đặt sẵn trên bàn như đang mời mọc. Trên bức tường kính lớn, tấm rèm cửa đã được vén sang hai bên, mở ra tầm nhìn về hướng trung tâm rực rỡ ánh đèn. Vi nhìn thấy CN Tower như một ngọn hải đăng nổi bật trên nền trời đêm. Trong lúc Vi còn đang ngỡ ngàng, anh đến bên bộ dàn loa, khẽ nhấn nút. Nhạc không lời êm dịu từ chiếc đĩa CD đã được đặt sẵn trong ổ đĩa lập tức tràn ngập căn phòng, nhấn chìm Vi trong thứ âm thanh du dương của nó. Cô xúc động không nói nên lời, đôi mắt Vi ngấn nước.
Món Spaghetti và một con gà tây vàng rộm được dọn ra, kèm theo mỗi người một đĩa salat trộn. Vi thật sự ngạc nhiên trước tài nấu nướng của anh.
- Anh cũng biết nấu ăn à? Còn biết nấu cả gà tây - Cô tròn mắt nhìn con gà tây dễ đến bảy, tám cân đang chễm chệ trên chiếc dĩa to ở giữa bàn.
Anh được thể lên nước, bảo “cái món Spaghetti đặc biệt này anh làm chỉ để dành riêng cho em thôi đấy”, nhưng cũng khiêm tốn thú nhận là “gà tây thì anh mua ngoài hàng”. Rồi sau đó lại phê phán cô quá tiết kiệm lời khen: “Hết nửa đĩa mỳ rồi mà chẳng thấy khen được câu nào”. “Thì em cũng chỉ nghĩ cho anh thôi, sợ mũi anh nó nổ” - Cô cười....
« Trước1...89101112...38Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Tôi ghét anh...đồ du côn
» Siêu quậy trường K.W (King World)
» Lời thách đố tình yêu – Ni Xảo Nhi
» Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)
» Khi thiên thần mất đi đôi cánh
» Cướp anh từ tay định mệnh
» Cao thủ học đường (hai lớp học đối đầu)
» Thừa nhận đi, cậu Yêu Tôi phải không?
» Bên nhau trọn đời
» Bắt được rồi, Vợ ngốc
12»
Tags:
bạn đang xem

Đợi anh ở Toronto

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Đợi anh ở Toronto v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất
Teya Salat