Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Đạo tình
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 16975
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
12:05 - 15/08/2015


Ly Tâm biết vào lúc này, cô không thể tỏ ra hoảng hốt hay sợ hãi, nhưng tim cô vẫn đập thình thịch trong lồng ngực. Đám thổ dân có tới trăm người đuổi theo, chưa kể không biết bao nhiêu tên bị rừng cây che khuất. Đến bây giờ vẫn không thấy bóng dáng máy bay của Lập Hộ. Nếu đám thổ dân đuổi tới nơi, hậu quả sẽ rất khó lường.

"Lập Hộ, nhanh lên đi. Bọn chúng còn cách chúng tôi khoảng hai dặm thôi". Ly Tâm vừa quan sát tình hình ở bên dưới, vừa không ngừng thúc giục Lập Hộ. Ở đầu kia, Lập Hộ cũng căng thẳng theo Ly Tâm.

"Sợ gì chứ?". Tề Mặc lên tiếng khi có cảm giác Ly Tâm không giữ nổi sự bình tĩnh, tim cô đập liên hồi trên lưng hắn, hai cánh tay cô siết chặt vào cổ hắn đến mức hắn cảm thấy khó thở.

Chứng kiến đám thổ dân ngày càng tiến lại gần, Ly Tâm rất muốn nói cô không sợ. Nhưng trên thực tế, cô cảm thấy vô cùng khẩn trương. Ly Tâm bất giác cúi đầu nói khẽ: "Tôi sợ". Mặc dù biết không nên tỏ ra sợ hãi nhưng Ly Tâm hiểu rõ Tề Mặc không thích nghe lời nói dối. Cô không phải là siêu nhân, hoảng sợ cũng là lẽ thường tình.

"Em chỉ có thể chết trong tay tôi. Nếu chúng đuổi đến nơi, tôi sẽ tự tay giết em". Giọng nói lạnh lùng và bá đạo của Tề Mặc vang lên bên tai Ly Tâm. Thân thể Ly Tâm hơi run nhẹ. Hình như Tề Mặc đã từng nói với cô câu này, bây giờ nghe lại vẫn thấy bá đạo như thường.

Ly Tâm biết Tề Mặc nói được làm được. Chết ở trong tay hắn, có lẽ tốt hơn chết trong tay đám thổ dân đáng sợ kia. Trong lòng Ly Tâm bỗng dưng thấy bình tĩnh hẳn. Hai tay vẫn ôm chặt cổ Tề Mặc, nhìn đám thổ dân ngày một tiến lại gần, Ly Tâm bất giác mỉm cười và gối đầu lên lưng Tề Mặc.

Ầm ầm ầm, trên không trung đột nhiên có tiếng máy bay. Ly Tâm liền ngẩng đầu, thấy chiếc máy bay bay mỗi lúc một tiến lại gần, giọng nói Lập Hộ truyền đến chiếc hoa tai: "Có phải là nơi này không? Có phải nơi này không? Mau trả lời tôi đi".

"Đúng rồi, chính là nơi này, các anh mau hạ cánh đi". Ly Tâm vốn đang bình thản chờ đợi tình huống Tề Mặc ra tay với cô, nghe giọng nói của Lập Hộ, cô vội vàng trả lời và giơ tay lên vẫy vẫy.

"Không thể hạ cánh". Tề Mặc lên tiếng, hắn dùng hết sức leo lên đỉnh núi.

"Thang dây, bảo bọn họ thả thang dây xuống". Hắc Ưng ở bên cạnh vừa thở hổn hển vừa nói nhanh.

Lúc này Ly Tâm mới nghĩ ra, đợi máy bay hạ cánh và bọn cô leo lên máy bay sẽ tốn khá nhiều thời gian, vô hình chung tăng thêm cơ hội cho đám thổ dân. Cô lập tức lên tiếng: "Thả thang dây xuống, thang dây".

"Lão đại nhanh lên. Bọn chúng sắp đuổi đến nơi rồi, chỉ cách chúng ta hơn một trăm mét, nhanh lên đi". Lập Hộ đứng ở cửa chiếc máy bay trực thăng cỡ nhỏ, tay cầm khẩu súng hạng nặng. Anh ta vừa chỉ huy hạ độ cao máy bay, đồng thời nhìn đám thổ dân hung hãn ở phía sau Tề Mặc bằng ánh mắt đầy lo lắng.

Tề Mặc nghiến răng, điên cuồng lao về phía thang dây từ máy bay thả xuống. Tiếng gầm gừ của đám thổ dân ở phía sau một lúc một lớn, như ngay sát bên tai.

Pằng, pằng, pằng...tiếng súng kịch liệt vang lên. Lập Hộ đứng trên máy bay không ngừng nhả đạn về đám thổ dân đang đuổi theo Tề Mặc. Người của Tề Mặc ở trên máy bay cũng điên cuồng nổ súng, tạo thành âm thanh điếc tai.

"Nhanh, nhanh lên". Lập Hộ hét lớn vào thiết bị liên lạc.

Một trăm mét, năm mươi mét, mười mét. Tề Mặc và Hắc Ưng phi nhanh đến nơi có chiếc thang dây. Sau lưng họ vẫn là tiếng gầm rú ghê sợ và tiếng súng nổ kịch liệt.

"Nắm lấy thang dây". Ly Tâm vừa hét lên với Tề Mặc, vừa mở chốt an toàn trên nòng súng. Đằng sau cô có một tên thổ dân đang lao tới. Gương mặt dữ tợn của hắn, tư thế hung hãn của hắn khiến Ly Tâm toát mồ hôi lạnh, nhưng cô vẫn điên cuồng nhả đạn vào người tên thổ dân.

Tề mặc đã nắm được thang dây đang bay đến. Nghe đằng sau có tiếng động khác thường, hắn liền quay đầu nhìn.

Tên thổ dân bị Ly Tâm bắn trúng, toàn thân máu tuôn xối xả, hai mắt trợn trừng trừng. Nhưng hắn vẫn tiếp tục xông vào hai người, móng vuốt sắc nhọn của hắn chụp đúng lưng Ly Tâm.

Tề Mặc phản ứng nhanh như tia chớp. Hắn quăng khẩu súng hạng nặng trong tay cho Hắc Ưng lúc này cũng đã bám được vào thang dây rồi vòng một tay về phía sau túm người Ly Tâm lôi ra đằng trước ngực. Hắc Ưng lập tức nổ súng vào tên thổ dân, đồng thời hét lớn: "Đi thôi".

Ly Tâm vốn chỉ biết trợn mắt nhìn móng vuốt của tên thổ dân bổ xuống người cô. Không ngờ đúng lúc đó, Tề Mặc túm lấy người cô lôi cô ra đằng trước, khiến móng vuốt sắc nhọn của tên thổ dân bập xuống đúng vai Tề Mặc.

Ly Tâm có cảm giác Tề Mặc cứng người. Lúc này, chiếc máy bay cũng bay lên cao. Ly Tâm không nghĩ ngợi gì chỉ biết ôm chặt cổ Tề Mặc.

Máy bay bay mỗi lúc một cao. Ly Tâm không nhìn thấy vẻ mặt của Tề Mặc và vết thương trên vai hắn. Cô chỉ có thể dùng toàn lực ôm chặt Tề Mặc. Cảm nhận được thân thể Tề Mặc ngày càng căng cứng, Ly Tâm bất giác chúi đầu vào cổ hắn.

Ở trên máy bay, Lập Hộ chỉ huy viên phi công lái máy bay rời khỏi đỉnh núi dày đặc thổ dân địa phương. Vũ khí trong tay Lập Hộ không còn uy lực với đám người ở bên dưới, anh ta liền ra lệnh người ở trên máy bay nhanh chóng kéo Tề Mặc và Ly Tâm lên máy bay, đồng thời anh ta cho mở khoang sau máy bay.

Vào thời điểm ba người được kéo lên máy bay, một ánh sáng trắng phóng xuống đỉnh núi bên dưới. Chỉ trong giây lát, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng khắp dãy núi. Một luồng sáng đỏ hủy diệt quả núi trong chớp mắt.

Ly Tâm nằm trên sàn máy bay, thấy Lập Hộ và những người khác tiến lại gần, cô liền thở phào nhẹ nhõm. Ly Tâm vẫn ôm chặt Tề Mặc đang nằm đè trên người mình, đầu cô tựa sát vai hắn. Sau đó, Ly Tâm từ từ lịm đi.

*****

Lúc Ly Tâm tỉnh lại đã là ba ngày sau. Ly Tâm đảo mắt nhìn quanh căn phòng rồi đưa tay bóp mi tâm. Đau quá, cảm giác đầu tiên của cô sau khi tỉnh dậy là đau đớn, giống như thân thể không có một chỗ nào là lành lặn. Toàn thân đau nhức đến mức cô không muốn tỉnh cũng không được.

"Tiểu thư tỉnh rồi à?" Một giọng nói tiếng Anh kiểu Mỹ vang lên bên tai Ly Tâm. Chỉ có điều, giọng nói này đều đều không mang bất cứ sắc thái tình cảm nào.

Ly Tâm nheo mắt hướng về nơi phát ra tiếng nói. Cô thấy một người đàn ông đang cung kính cúi người đứng ở bên cạnh giường. Ly Tâm liền mở miệng: "Nước".

"Vâng ạ". Người đàn ông quay người đi lấy nước cho Ly Tâm. Anh ta hai tay đưa khay nước đến trước mặt Ly Tâm, không hề có ý đỡ cô ngồi dậy.

Ly Tâm thấy vậy chửi thầm trong lòng, cô nghiến răng ngồi dậy, đón cốc nước từ tay người đàn ông. Sau khi uống hai hớp, Ly Tâm nói chậm rãi: "Tôi không bảo anh đỡ tôi ngồi dậy, nhưng anh không thể tìm cho tôi cái ống hút hay thứ gì đó tiện cho tôi sao?". Mặc dù không hài lòng nhưng Ly Tâm không muốn nổi nóng. Toàn thân cô đau đến mức không cáu nổi.

"Tôi xin lỗi, ở đây không có mấy thứ đó. Từ trước đến nay chưa có người nào sử dụng đồ tiểu thư vừa nói. Sau này tôi sẽ chú ý". Người đàn ông cúi thấp đầu, nói giọng bình thản.

Ly Tâm hơi nhíu mày, chưa có người nào sử dụng? Cô cố chịu đau, lên tiếng hỏi: "Đây là nơi nào?". Không hiểu tại sao dù phát hiện đang ở trong một căn phòng xa lạ nhưng Ly Tâm không thấy bất an hay có cảm giác căng thẳng. Nếu không phải người đàn ông có mặt ở đây, cô cũng chẳng thèm tìm hiểu.

"Tề Gia". Hai chữ đơn giản nhưng khiến Ly Tâm giật mình. Hóa ra là Tề Gia, thảo nào người ở đây biến thái như vậy. Ở đây là Tề Gia, chắc sẽ không có mấy thứ nhân tính hóa như cô vừa nói.

Ly Tâm không ngờ cô đang ở trong nhà của Tề Gia. Ly Tâm nhớ lại tổng bộ của Tề Gia ở bên Mỹ, xem ra cô vừa ngồi máy bay qua nửa vòng trái đất. Ly Tâm đảo mắt nhìn quay căn phòng. Không tồi, cách trang trí thể hiện sự mạnh mẽ giống như phong cách của Tề Mặc.

"Tiểu thư! Đây là thuốc của cô". Người đàn ông đưa mấy viên thuốc đến trước mặt Ly Tâm.

Ly Tâm hơi cau mày nhưng không lên tiếng. Người đàn ông đứng bên cạnh cung kính giải thích: "Đây là thuốc do bác sỹ Lập Hộ kê, nói là thuốc kháng sinh giảm đau, có tác dụng hồi phục vết thương".

Nghe nói thuốc do Lập Hộ kê đơn, Ly Tâm lập tức nuốt vào. Đưa mắt nhìn quanh không thấy một người nào khác, Ly Tâm liền mở miệng hỏi: "Tề Mặc...À, Tề lão đại đang ở đâu?"

Người đàn ông trả lời nghiêm túc: "Tôi không biết".

"Ý anh là gì?" Ly Tâm trừng mắt với người đàn ông trước mặt. Trước đây nếu không phải Tề Mặc ở bên cạnh cô thì là Lập Hộ hay Hoàng Ưng, Bạch Ưng. Bây giờ cô đang ở ngay trong đại bản doanh của Tề Gia, thế mà không một người nào xuất hiện, bọn họ chẳng nể mặt cô gì cả.

Mặc dù nghĩ vậy nhưng Ly Tâm không định thắc mắc nhiều. Tề Mặc là lão đại của Tề Gia, hắn ở bên cạnh cô mới là chuyện lạ. Nên biết đây là Tề Gia, nơi tập trung toàn những nhân vật đẳng cấp, còn cô chỉ là loại ruồi muỗi mà thôi.

Ly Tâm phất tay ra hiệu người đàn ông không cần trả lời. Anh ta liền lùi một bước, cúi người trước Ly Tâm: "Thuộc hạ thật sự không biết. Tìm hiểu hành tung của lão đại là một tội lớn".

Thái độ hoảng sợ và thận trọng của người đàn ông khiến Ly Tâm chớp chớp mắt. Xem ra Tề Mặc có nhiều quy tắc quy định thật đấy, cô chỉ tiện mồm hỏi thôi mà. Ly Tâm nhún vai, không tiếp tục gây khó dễ cho người đàn ông.

Ly Tâm đột nhiên sực nhớ ra điều gì, cô lập tức nhảy xuống giường, túm lấy cổ áo của người đàn ông: "Bạch Ưng, Hoàng Ưng, Hắc Ưng, Hồng Ưng, Lập Hộ thì sao? Anh nói cho tôi biết hành tung của một người thôi cũng được, bọn họ đang ở đâu?".

Vừa rồi đầu óc Ly Tâm còn chưa tỉnh táo. Sau một hồi nói chuyện, cô bỗng cảm thấy có gì đó bất thường. Trước khi bị ngất, cô tận mắt chứng kiến Tề Mặc bị thương. Dựa vào sức khỏe của Tề Mặc, Ly Tâm đoán vết thương đó không là gì. Nhưng khi cả đám người biến mất, Ly Tâm đột nhiên có cảm giác chẳng lành.

Người đàn ông cúi đầu: "Tôi không biết Tứ Ưng đại nhân đang ở đâu. Lập Hộ đại nhân hôm qua có đến đây thăm tiểu thư rồi vội vàng đi ngay. Không biết đại nhân mới lúc nào trở lại".

"Shit...rốt cuộc bọn họ làm sao vậy?". Ly Tâm không thể kìm chế tiếng chửi thề khi nghe câu trả lời của người đàn ông. Tất cả đều mất dạng, chuyện này rõ ràng không bình thường.

"Cô tỉnh rồi à". Một giọng nói bình thản vọng đến. Ly Tâm ngẩng đầu nhìn, thấy Lập Hộ đang đứng ở cửa. Lập Hộ khoanh tay trước ngực rồi mỉm cười: "Tôi cũng đoán cô đã tỉnh lại. Anh lui ra ngoài đi, chỗ này để tôi". Lập Hộ phất tay với người đàn ông và chậm rãi đi về phía Ly Tâm.

Ly Tâm thấy Lập Hộ dù mỉm cười, nhưng nụ cười chỉ dừng nơi khóe mắt, tim cô liền đập nhanh một nhịp. Khi người đàn ông khuất dạng, Ly Tâm cau mày hỏi Lập Hộ: "Lão đại đâu?"

"Muốn biết thì đi theo tôi". Lập Hộ đến bên Ly Tâm, lấy một thứ gì đó ở trong tủ đồ. Nụ cười trên mặt Lập Hộ vẫn không thay đổi, nhưng Ly Tâm cảm nhận được nụ cười đó không thật. Vì vậy, cô không nói bất cứ lời nào, lập tức đi theo Lập Hộ ra ngoài.

"Cô hãy tươi tỉnh lên". Còn chưa ra khỏi cửa, Lập Hộ lên tiếng nhắc nhở. Ly Tâm bất giác nhíu mày, Lập Hộ mở miệng giải thích: "Đây là Tề Gia"....
« Trước1...5758596061...115Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Tôi ghét anh...đồ du côn
» Siêu quậy trường K.W (King World)
» Lời thách đố tình yêu – Ni Xảo Nhi
» Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)
» Khi thiên thần mất đi đôi cánh
» Cướp anh từ tay định mệnh
» Cao thủ học đường (hai lớp học đối đầu)
» Thừa nhận đi, cậu Yêu Tôi phải không?
» Bên nhau trọn đời
» Bắt được rồi, Vợ ngốc
12»
Tags:
bạn đang xem

Đạo tình

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Đạo tình v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất
XtGem Forum catalog