Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Đạo tình
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 16903
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
12:05 - 15/08/2015


Người đàn ông yêu mị liền bật cười ha hả, tiếng cười của anh ta chứa đựng sự hách dịch và ngông cuồng khó diễn tả. Ly Tâm phát hiện khí chất của anh ta không khác Tề Mặc là bao, đều cao ngạo và bá đạo như nhau. Chỉ là Tề Mặc có vẻ lạnh lùng hơn, còn người đàn ông này tà khí hơn.

Người đàn ông trên màn hình nở nụ cười khinh miệt: "Đúng là trẻ con có khác".

"Đủ rồi". Ngữ điệu lạnh lùng của Tề Mặc cắt ngang tiếng cười của người đàn ông yêu mị. Tề Mặc cất giọng trầm trầm: "Lam Tư, tôi không rảnh nói mấy chuyện vớ vẩn với anh, không còn lời nào nữa thì biến đi".

Người đàn ông tên Lam Tư thu lại tiếng cười. Anh ta đổi tư thế, nhếch mép cười với Tề Mặc, nụ cười của anh ta vẫn mê hồn như lúc thường nhưng chứa mùi máu tanh nồng nặc: "Đúng là chẳng có phép lịch sự gì cả". Từ người anh ta toát ra sự trầm ổn đặc biệt, anh ta và Tề Mặc giống như một âm một dương, không ai kém ai.

Ly Tâm không rời mắt khỏi người đàn ông trên màn hình, cô phát hiện thấy anh ta thay đổi thái độ nhanh như tên bắn. Nhưng từ anh ta tỏa ra khí chất uy nghiêm, tạo áp lực vô hình cho người đối diện. Có điều Ly Tâm đến Tề lão đại cũng không sợ, nói chi là lão đại của Lam Bang. Tuy nhiên cô cảm thấy hứng thú khi nghe câu "trong lúc anh ta tung hoành tứ hải không biết Tuấn Kỷ đang ở đâu". Tên Lam Tư này không biết bao nhiêu tuổi, nhìn bề ngoài cũng chỉ tầm ba mươi tuổi, vậy mà khẩu khí còn cao hơn trời.

Thấy Ly Tâm ngồi trên đùi Tề Mặc, Lam Tư đưa mắt đánh giá cô từ đầu đến chân, anh ta nở nụ cười tao nhã: "Ly Tâm, chúng ta lại gặp nhau rồi".

Ly Tâm nói lãnh đạm: "Lam lão đại".

Lam Tư nhếch mép cười: "Không ngờ cô có sức hút lớn như vậy. Nếu biết sớm, tôi đã mời cô đến làm khách ở lâu đài của tôi".

Ly Tâm nghe ra hàm ý trong câu nói của Lam Tư, sắc mặt cô không hề thay đổi: "Chỉ cần lão đại có khả năng, tôi cũng không phản đối làm khách mời".

Lam Tư liền bật cười thành tiếng, anh ta hơi gật đầu: "Có lẽ rồi cô sẽ có cơ hội đến làm khách ở lâu đài của tôi, nhưng với điều kiện Tề Mặc không khiến tôi thất vọng".

Tề Mặc nghe vậy ánh mắt hơi thâm trầm, Lam Tư không phải nhân vật tầm thường, bề ngoài anh ta có vẻ ôn nhu, xinh đẹp như con gái nhưng thủ đoạn tàn nhẫn hơn ai hết, năng lực mạnh hơi ai hết. Nếu không có những yếu tố đó, anh ta không thể leo lên vị trí lão đại của Lam Bang lúc mới hai mươi mấy tuổi. Bao nhiêu năm đối đầu, anh ta là đối thủ duy nhất của hắn, trong cuộc giao tranh hai bên có lúc thua lúc thắng, nhưng không ai có bản lĩnh tiêu diệt ai. Anh ta tuyệt đối không phải là người làm việc không mục đích.

Bắt gặp ánh mắt Tề Mặc, Lam Tư nhếch mép cười giơ ly rượu vang về phía Tề Mặc: "Muốn nhờ sức mạnh của kẻ khác để phá vỡ sự cân bằng thế lực giữa hai chúng ta, Tề Mặc, anh đúng là bị tôi chọc tức rồi. Được thôi, anh cứ việc ra tay, tôi sẽ tiếp anh đến cùng. Chúng ta hãy chống mắt xem trên thế giới này rốt cuộc ai mới là người chiến thắng sau cùng, hy vọng đại dương bao la không phải là nơi chôn thân của anh, sau này tôi có thể gặp lại anh, nếu không thế giới sẽ bớt đi rất nhiều hứng thú". Nói xong anh ta liền tu một hơi cạn ly rượu.

Màn hình hiển thị nháy một cái, Lam Tư cắt đứt liên lạc, Tề Mặc lạnh lùng không lên tiếng, Tuấn Kỷ trầm ngâm: "Không biết hắn ta muốn giở thủ đoạn gì?"

"Lão đại, tín hiệu xuất phát từ tổng bộ của Lam Bang ở Washington". Lập Hộ xuất hiện trên màn hình hiển thị, lên tiếng báo cáo.

"Chúng tôi không phát hiện ra tín hiệu theo dõi hay tấn công gì, cũng không có bất cứ mệnh lệnh đặc biệt nào". Hoàng Ưng báo cáo.

Đến lượt Hồng Ưng lộ diện trên màn hình: "Mặt biển không có dấu hiệu bất thường, trong phạm vi rada theo dõi không phát ra động tĩnh của kẻ địch, tất cả đều bình thường".

Nghe ba người báo cáo xong, Tề Mặc gật đầu: "Các tàu hãy kiểm tra toàn bộ". Lam Tư không phải là người vô vị, chắc chắn anh ta không nối liên lạc để nói chuyện phiếm, bên trong chắc chắn có vấn đề gì đó, càng là thứ sạch sẽ càng che dấu vấn đề nghiêm trọng.

"Không có vấn đề, tất cả tín hiệu đều bình thường".

"Tất cả thiết bị hoạt động bình thường".

"Tất cả người trên tàu đều bình thường".

Mọi con tàu đều gửi báo cáo trong vòng hai phút, Tề Mặc lạnh lùng ra lệnh: "Tiến về phía trước".

Tuấn Kỷ ngồi bên cạnh theo dõi hành động của Tề Gia, mọi việc đều diễn ra nhanh chóng, không do dự, không có bất cứ một lời thừa thãi, chỉ có chấp hành mệnh lệnh, phục tùng tuyệt đối. Đây chính là thực lực của Tề Gia, có lẽ Lam Tư nói đúng, anh ta và bọn họ còn một khoảng cách khá xa.

Bọn họ đều là những người trưởng thành từ những trận chiến máu lửa, từ vô số cửa ải sinh tử, đây không phải là điều anh ta có thể so sánh. Dõi theo bóng dáng uy nghiêm của Tề Mặc và thân hình nhỏ bé của Ly Tâm ở trong lòng hắn, Tuấn Kỷ bất giác nhíu mày mà không lên tiếng.

Nửa ngày trôi qua, đoàn tàu của Tề Mặc không gặp bất cứ trở ngại hay hiểm nguy nào. Tất cả mọi người trên tàu đều trầm mặc, đây không phải là cách làm của Lam Bang, tự nhiên bỏ cuộc không phải là tác phong của Lam Tư. Lam Tư là một phần tử nguy hiểm đến mức cực đoạn, thứ anh ta thích nhất là hoa máu nở rộ trên đầu mũi dao nhọn. Vì vậy dưới vỏ bọc yên tĩnh chắc chắn tàng chứa một sự phản kích đáng sợ.

Không khí trên con tàu của Tề Mặc rất đè nén. Ly Tâm quay đầu về phía đám Tú Thủy, thấy Tú Thủy mặc trắng bệch tựa vào vai Ngô Sâm, toàn thân Tú Thủy không ngừng run rẩy, Ly Tâm chỉ biết lắc đầu.

Tuấn Kỷ dõi theo ánh mắt Ly Tâm lập tức lên tiếng an ủi Tú Thủy: "Cô đừng sợ, cô nên nhớ chúng ta đang đi cùng ai. Có Tề lão đại ở đây, chẳng có gì đáng sợ hết. Cô xem đi, Ly Tâm tỏ ra hốt hoảng đâu nào". Mọi chuyện vẫn chưa bắt đầu mà Tú Thủy đã hoảng sợ đến mức này rồi?

Bị Tề Mặc ôm chặt trong lòng, Ly Tâm không còn cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Lam Bang không hề là khái niệm đối với Ly Tâm nên cô không cảm nhận thấy sự nguy hiểm. Vòng tay ôm của Tề Mặc lại giống như cảng tránh gió bão, mang lại cảm giác tin cậy và yên lòng cho Ly Tâm hơn bất cứ thứ gì khác.

"Tại sao vẫn chưa đến nơi?" Tề Mặc đột nhiên cất giọng lạnh lùng.

Tuấn Kỷ liếc nhìn hải đồ trong tay: "Vẫn còn khoảng hơn hai mươi hải lý nữa".

Tề Mặc hơi nhíu mày suy nghĩ rồi đột nhiên lên tiếng: "Dừng lại, không đúng". Bảy con tàu lập tức dừng lại trong giây lát.

Tuấn Kỷ đứng dậy đi đến bên cạnh Tề Mặc: "Có vấn đề gì sao?"

"Mau gọi nhân viên thăm dò của Phương công tử tới đây". Tề Mặc nhíu chặt đôi lông mày, Tuấn Kỷ bắt gặp vẻ mặt nghiêm túc của Tề Mặc lập tức làm theo lời hắn. Ở trên biển không thể không nghe lời Tề Mặc, anh ta có ưu điểm là không bao giờ làm ra vẻ hiểu biết một khi thật sự không hiểu.

"Chúng ta đang ở vĩ độ bao nhiêu?" Tề Mặc theo dõi mấy nhân viên thăm dò đang không ngừng điều chỉnh hải đồ, giải thích vị trí nhưng không có một đáp án chính xác. Hắn hơi cất cao giọng đầy tức giận khiến mấy nhân viên thăm dò sợ đến mức tái mét mặt.

"Vĩ độ 25". Một người nhân viên nhanh nhảu trả lời.

Nghe câu này, ánh mắt Tề Mặc càng tối sầm, Ly Tâm mở miệng hỏi: "Có vấn đề gì sao?"

Mọi la bàn và rada trên tàu đều chỉ vào con số 25 độ, thế thì có vấn đề gì? Cùng lúc này, đám Hồng Ưng và Hoàng Ưng đều lộ diện trên màn hình hiển thị, tất cả chờ đợi mệnh lệnh của Tề Mặc.

"Đây không phải là 25 độ". Tề Mặc ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, gương mặt hắn lộ vẻ nghiêm túc hiếm thấy.

"Không phải? Tại sao không phải? Rada...bị gây nhiễu sao?" Lập Hộ mới nói nửa câu đã lập tức hiểu ra vấn đề.

"Chuyện này...sao Tề lão đại biết được? Theo sự quan sát của chúng tôi thì phương hướng này là không sai". Một nhân viên thăm dò nói nhỏ. Anh ta xuất thân là thủy thủ nên rất có kinh nghiệm đi biển. Chuyến đi này anh ta cũng là người dẫn đường, dựa vào định vị của mặt trời thì đúng là phương hướng này.

Tề Mặc không thèm để ý đến người vừa lên tiếng, hắn cúi xuống Ly Tâm hỏi: "Em có cảm giác lạ thường không?"

Ly Tâm ngẩng lên nhìn Tề Mặc, thấy ánh mắt hắn dừng lại trên chiếc hoa tai của cô. Ly Tâm lập tức khởi động hoa tai, cô liền nghe thấy tiếng rè rè rất khẽ, nếu không chú ý kỹ chắc cũng không thể phát giác.

Sắc mặt Ly Tâm hơi thay đổi, cô ngồi thẳng người bắt đầu thâm nhập vào hệ thống vi tính trên quân hạm. Do luôn ở bên cạnh Tề Mặc nên Ly Tâm không mở hoa tai, trong khi đó Tề Mặc chưa tắt hoa tai bao giờ. Tề Mặc không rành về mấy thứ công nghệ cao, hắn chỉ dựa vào cảm giác nhạy bén đã phát hiện ra điều bất thường. Trong khi đó, Ly Tâm là cao thủ nên cô vừa nghe là biết ngay có một tín hiệu gây nhiễu cực mạnh.

"Lập Hộ, hãy kết nối với tôi". Mười ngón tay Ly Tâm múa trên bàn phím, Lập Hộ biết Ly Tâm rất thạo về phương diện gây nhiễu, anh ta lập tức kết nối với Ly Tâm. Đám Hồng Ưng và Hoàng Ưng cũng kết nối với Ly Tâm.

"Tín hiệu bị gây nhiễu". Sau khi tập hợp tín hiệu của mấy con tàu, Ly Tâm cau mày kết luận.

Tề Mặc nói lạnh lùng: "Loại trừ ngay"

Ly Tâm không trả lời, đôi bàn tay cô vẫn hoạt động liên tục trên bàn phím. Quân hạm là một thứ vũ khí hiện đại hóa, tất cả đều được chỉ huy bằng hệ thống vi tính. Nếu hệ thống điều khiển bị gây nhiễu, vậy thì phương hướng, chỉ tiêu, vũ khí đều xảy ra sai sót. Lúc này mà người của Lam Bang xuất hiện, chắc chắn bọn họ sẽ gặp nguy hiểm.

"Tôi thiếu nhân lực". Tín hiệu gây nhiễu dày đặc và rất mạnh, một chút loại trừ không có tác dụng lớn, cần phải tiến hành xóa bỏ từ nhiều góc độ mới được.

"Để tôi". Tuấn Kỷ liền đi tới chiếc máy vi tính ở bên cạnh. Anh ta cũng có trình độ tương đối về phương diện này.

Tề Mặc hơi hất cằm với thuộc hạ ngồi trước máy vi tính, người này lập tức đứng dậy nhường chỗ cho Tuấn Kỷ, Tuấn Kỷ ngồi xuống bắt tay ngay vào công việc.

"Hãy theo tốc độ của tôi". Ly Tâm cất giọng trầm trầm với Tuấn Kỷ, một khi đã vào việc thì Ly Tâm không cần biết đối phương là ai. Tuấn Kỷ gật đầu rồi bấm tạch tạch theo Ly Tâm.

Lúc này, Ly Tâm và Tuấn Kỷ cùng liên thủ loại bỏ tín hiệu gây nhiễu. Còn ở trên mặt biển, sóng vẫn cuồn cuộn xô vào mấy chiếc quân hạm đang đứng im, dòng nước chảy mỗi lúc một nhanh hơn, đẩy tất cả những con tàu cùng trôi về một hướng.

Tín hiệu bị gây nhiễu sẽ không thể đưa ra phương hướng chính xác, cũng không thể đưa ra phán đoán chuẩn xác, tất cả chỉ có thể đợi đến khi tín hiệu gây nhiễu bị loại bỏ. Vào lúc này không ai lên tiếng, mọi người chỉ còn cách duy nhất là chờ đợi. Nhìn từng đợt sóng cuồn cuộn xô vào thân tàu, đôi lông mày của Tề Mặc càng nhíu chặt hơn.

"Tín hiệu gây nhiễu số một bị loại bỏ".

"Tín hiệu số hai bị loại bỏ"

Nửa tiếng đồng hồ sau, giọng nói bình tĩnh của Ly Tâm vang lên, khiến bầu không khí bớt căng thẳng. Tại sao Lam Bang lại gây nhiễu? Nếu nói Lam Tư chỉ vì muốn bọn họ bị mất phương hướng trên biển mới tiến hành gây nhiễu thì không thông lắm, ánh mắt Tề Mặc càng sắc lạnh hơn....
« Trước1...102103104105106...115Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Bạch mã hoàng tử
» Biệt thự hoàng tử
» Bồ công anh bất tử
» Cao thủ học đường (hai lớp học đối đầu)
» Chỉ có thể là Yêu
» Chiếc ôm từ vệt gió quỉ
» Có duyên nhất định sẽ có phận
» Công tắc tình yêu
» Cuối cùng...mình cũng thuộc về nhau
» Cướp anh từ tay định mệnh
1234»
Tags:
bạn đang xem

Đạo tình

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Đạo tình v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất
XtGem Forum catalog