Pair of Vintage Old School Fru
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Bí Mật Tình Yêu Phố Angel
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 8877
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
19:21 - 13/08/2015


”Hay quá! Ăn bánh gatô đi!” Tiểu Dực vừa tuyên bố, Hiểu Ảnh đã hét lên sung sướng. Hai người họ hì hụi cắt bánh gatô thành năm phần, rồi đưa cho mỗi người 1 phần.

”Chà, Hiểu Ảnh nè! Cái bánh này nhìn được đấy!” Thấy chiếc bánh được trang trí rất đẹp mắt, tôi xuýt xoa khen.

Hiểu Ảnh sướng phổng cả mũi, cười lớn tiếng.

”Đương nhiên rồi! Hiểu Ảnh giỏi nhất là làm bánh gatô mà!”

”Ha ha ha ha! Nhìn điệu bộ đắc ý của Hiểu Ảnh, tôi không nhịn nổi cười, cắn 1 miếng thật to.

Ặc

Oh my god!

Cái bánh này....

”Ọe! Hiểu Ảnh! Bà bỏ cái gì vào bánh vậy? Cay xé lưỡi!” Tô Cơ cũng ăn một miếng rất lớn như tôi, nước mắt nước mũi ròng ròng.

”Ủa? Là mùi tạt đó. Hiểu Ảnh thất mùi tạt có màu rất đẹp nên cho mười mấy muỗng mùi tạt vào.”

”Cái gì ? Mười mấy muỗng mùi tạt?”

Ặc ặc ặc!

Vừa nghe xong, mọi người đồng thanh rú lên.

Tôi, Tô Cơ, và Lăng Thần Huyền cầm chiếc bánh trên tay, 2 mắt trợn ngược lên, ngã oạch xuống đất. Thật vinh dự vì được làm vật thí nghiệm cho Hiểu Ảnh!

Nhưng không hiểu sao lòng tôi lại tràn ngập niềm vui và xúc động...



FIVE

Thời gian trôi nhanh như tên bắn, tưởng chừng mới hôm trước còn lo ôn thi mà hôm nay đã đến ngày công bố kết quả thi.

Tôi như ngồi trên chảo lửa, hồi hộp đi đi lại lại trên phố Angel. Mỗi khi nghe thấy tiếng hét mừng rỡ hay tiếng thở dài ngao ngán của những người đứng vây quanh bảng điểm là tôi lại giật thót.

Ôi, làm sao bây giờ? Làm thế nào bây giờ?

Bảng điểm đã được dán ở bảng thông bào số 23 phố Angel

Cho dù tôi đã làm bài rất tốt, nhưng nhỡ đâu… nhỡ đâu lại một lần nữa tôi kém Kim Nguyệt Dạ 0,5 điểm thì…

”Hựu Tuệ, bà đang làm gì vậy?” Hiểu Ảnh chạy lại bá cổ tôi

Cái con nhỏ này nặng như heo… “Tôi sắp bị đè chết rồi! Buông tay! Buông tay ra!”

”Hiểu Ảnh! Bà muốn ôm vai bá cổ Hựu Tuệ đến bao giờ nữa? Mau xuống đi!” Tô Cơ - vị cứu tinh của tôi đến thật đúng lúc.

”Hiểu Ảnh, Tô Cơ, Lăng Thần Huyền và cả Tiểu Dực nữa, sao các cậu đều đến đây?”

”Chị Hựu Tuệ, mọi người cùng đến để xem chị thực hiện lời hứa thế nào!”

”Hả? Ha ha ha ha… Không cần đâu, không cần đâu, chỉ là bảng điểm thôi mà, không cần nhiều người cùng đến xem thế này! Tôi đi một mình cũng được!” Nghe thấy Tiểu Dực nói vậy tôi cuống cả lên.

”Được rồi, Hựu Tuệ, bảng điểm đã dán lên rồi, bà còn căng thẳng gì nữa, mau đó xem thôi.”

”Oái, Tô Cơ, Tiểu Dực, Hiểu Ảnh, đừng có vậy mà! Để tôi tự đi xem 1 mình đi! Hu hu hu hu…”

Mặc cho tôi chống cự quyết liệt, Tô Cơ vẫn dửng dưng như không, cùng Tiểu Dực kéo tay tôi, lôi xềnh xệch đến trước bảng điểm.

”Hựu Tuệ à, nếu Hựu Tuệ thắng, chúng ta sẽ đến Happy House ăn mừng…” Hiểu Ảnh nói liến thoắng, chẳng để ý đến khuôn mặt đang đờ ra như khúc gỗ của mình

Tôi không dám tin vào mắt mình, không dám tin vào con số trên bảng điểm. Tôi vội dụi dụi mắt nhìn lại lần nữa.



Tôi… vẫn không thể thắng nổi Kim Nguyệt Dạ.

Nhưng tôi vẫn không hề thua!

Bởi chúng tôi bằng điểm nhau.

Vị trí số 1: Kim Nguyệt Dạ: 799 điểm

Tô Hựu Tuệ: 799 điểm

”Hựu Tuệ, bà siêu quá, đứng thứ nhất rồi kìa!”

”Chỉ có 1 tháng mà xuất sắc như vậy, đúng là công chúa Tô Hựu Tuệ có khác!”

”Hai người họ giỏi ngang ngửa nhau, chẳng biết cuối cùng ai sẽ là người chiến thắng! Cuộc thi dành quyền quản lý khu biệt thư số 23 sẽ gay cấn lắm đây.”



Chẳng bận tâm đến ánh mắt ngạc nhiên của mọi người xung quanh, ba tên ngốc đứng bên cạnh tôi sướng rên, ôm chầm lấy nhau. Người đứng thứ nhất rõ ràng là tôi, nhưng sao họ sung sướng như thể họ là người đứng thứ nhất thế nhỉ?

Haiz… Thôi kệ họ, kể ra nếu không có ba tên ngốc này… và sự khích lệ, động viên của Lăng Thần Huyền, tôi làm sao có được kết quả như ngày hôm nay?

Được rồi! Tối nay phải đi ăn mừng thôi! Coi như cảm ơn mấy đứa bạn ngốc này.

Nhìn Tô Cơ, Hiểu Ảnh và Tiểu Dực vừa nhảy như con choi choi la hét ầm ĩ, tôi phì cười.

Nhưng đúng lúc quay người định trở về lớp, tôi chợt nhìn thấy Kim Nguyệt Dạ. Hắn đứng trong đám đông, lặng lẽ nhìn chúng tôi ăn mừng.

Trong mắt Kim Nguyệt Dạ dạ có sự kinh ngạc, lạc lõng… và cô đơn…

Cuối cùng, Kim Nguyệt Dạ cũng đưa mắt nhìn tôi. Hắn nhìn tôi một cách khó hiểu, rồi lẳng lặng quay đầu rời đi, biến mất trong đám đông.

Trong mắt tôi chỉ còn lại hình ảnh một cái bóng cô độc…

Tại sao?

Tại sao mọi người đều bỏ mặc Dạ?

Dạ rất đáng thương

Không phải mọi người từng đã hứa

Phải sống hạnh phúc bên nhau sao?

Hiểu Ảnh đã lén đi gặp Dạ

Dạ không nói gì mà chỉ nhẹ nhàng xoa đầu Hiểu Ảnh

Dạ à,

Khi nào cậu mới quay trở về với mọi người

Cùng mọi người ăn bánh gatô mùi tạt Hiểu Ảnh làm?


By: Hiểu Ảnh



Chương 4: CUỘC CHIẾN CỦA NGƯỜI BẢO VỆ


Địa điểm:

Sân vận động trường Minh Dương

Phòng học

Phố Angel

Happy House


Nhân vật:

Tô Hựu Tuệ: Nữ sinh lớp 11 trường cấp III Minh Dương

Bạch Tô Cơ: Nữ sinh lớp 11 trường cấp III Minh Dương

Khâu Hiểu Ảnh: Nữ sinh lớp 11 trường cấp III Minh Dương

Kim Nguyệt Dạ: Nam sinh lớp 11 trường cấp III Minh Dương

Lăng Thần Huyền: Nam sinh lớp 11 trường cấp III Minh Dương

Lý Chấn Dực: Nam sinh lớp 11 trường cấp III Minh Dương

Nhã Văn: Trợ lí chủ tịch trường Minh Dương


ONE


Ồn ào… Ồn ào…

Bùm… Bùm bùm bùm bùm! (Tiếng pháo giấy nổ)

Sáng sớm ngày thứ hai, trên bầu trời trường Minh Dương đầy ắp pháo hoa giấy và tiếng reo hò rộn ràng. Khắp sân vận động vang lên ca khúc Trường trung học Minh Dương quen thuộc.

Toàn bộ học sinh trong trường chia thành mười nhóm, xếp hàng ngay ngắn trên sân vận động rộng thênh thang. Người dẫn đầu mỗi nhóm đều giơ cao lá cờ ngũ sắc, oai nghiêm hướng về phía khán đài.

Hai nhóm ở giữa có số người đông nhất, xếp thành một hàng kéo dài từ đầu sân đến tận bức tường chắn phía cuối sân, trông chẳng khác nào ranh giới chia đôi tám nhóm khác.

Tô Cơ đứng ở hàng trên cùng. Đối diện với nỏ ta là một nữ sinh mặt đầy tàn nhang. Ánh mắt cả hai đều bừng hực khí thế chiến đấu, bắn ra cả tia lửa điện. Họ giơ cao lá cờ có ghi tên hai kì phùng địch thủ: Kim Nguyệt Dạ, Tô Hựu Tuệ.

“Xin chào tất cả các bạn! Thời tiết hôm nay thật đẹp, rất vui vì chúng ta được gặp lại nhau. Các bạn còn nhớ tôi không nhỉ?”

Mỗi lần có cuộc thi gì quan trọng là y rằng anh chàng MC gà mờ hay mặc áo hoa loè loẹt lại xuất hiện trên khán đài. Anh ta cầm mirco, đứng ở giữa khán đài, hào hứng vẫy tay chào mọi người phía dưới. Ai ngờ đều bị mọi người kêu “xuỳ xuỳ” hắt hủi.

“Ha ha ha, cách các bạn thể hiện tình cảm kì lạ thật! Nhưng không sao, vì hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau trải qua những giây phút tuyệt vời nhất! Đó chính là…”

Tùng tùng tùng tùng tùng tùng!

MC cầm chặt mirco, giơ tay chỉ về phía chiếc băng rôn đỏ rực treo trên khán đài.

“Cuộc thi chung kết tìm người quản lí khu biệt thự số 23 phố Angel lần đầu tiên của trường trung học Minh Dương xin chính thức bắt đầu!”

Hu la hu la hu la (Tiếng học sinh hò reo)

Mc vừa dứt lời, trên sân vận động liền vang lên những tràng vỗ tay long trời lở đất, cùng tiếng gào thét cổ vũ của tất cả học sinh.

“OK! Các bạn thân mến, xin yên lặng một chút!” Tiếng MC phải vặn to hết cỡ mới có thể át được tiếng hò hé tom sòm dưới sân. “Tôi biết rằng tất cả các bạn đang rất nóng lòng muốn nhìn thấy Idol mà mình cổ vũ. Nhưng trước đó, chúng ta hãy mời trợ lí chủ tịch trường Minh Dương, ngài Nhã Văn lên đọc diễn văn khai mạc cuộc thi!”

Mặc dù rất nhiều người dưới sân có vẻ không thích thú với kiểu nói loằng nhoằng của MC, nhưng khi nghe đến cái tên “Nhã Văn” thì dường như tất cả đều cố dồn nén cảm xúc của mình, vỗ tay nhiệt liệt.

“Các em thân mến!” Chú Nhã Văn mặc đồ vest đen, thắt chiếc cà vạt đỏ, đứng nghiêm trang trên khán đài, “Thú thực hôm nay tôi vô cùng xúc động, không chỉ vì trận chung kết này, mà quan trọng hơn cả, trường Minh Dương bị chia cắt bấy lâu, nay đã được sát nhập làm một, cùng đứng bên nhau…”

Rào rào rào rào (Tiếng vổ tay của mọi người).

Học sinh bên dưới vổ tay ầm ĩ, tán đồng với lời nói của chú Nhã Văn.

“Các bạn…” Chú Nhã Văn hắng giọng nói tiếp, “Cuộc thi chung kết này sẽ thúc đẩy mối quan hệ tốt đẹp giữa hai trường! Ai cũng hiểu rằng, mặt dù trên danh nghĩa thì hai trường đã hợp lại làm một. Nhưng vì kì trước, cuộc thi cuối cùng của hai học sinh đại diện cho trường Minh Đức và Sùng Dương bị ngắt quãng giữa chừng, nên quyền quản lí khu biệt thự số 23 vẫn chưa được quyết định. Do vậy cả hai trường chưa thật sự hợp lại làm một…”

Nghe thấy vậy, mọi người ở dưới bắt đầu xì xào.

“Cũng bởi nguyên nhân này…” Vì muốn thu hút sự chú ý của toàn bộ học sinh bên dưới, chú Nhã Văn nói to hơn, “Chúng tôi hi vọng có thể chọn ra một học sinh ưu tú nhất, có khả năng nhất, đảm nhận nhiệm vụ quản lí biểu tượng của trường Minh Dương – đó chính là khu biệt thự số 23 phố Angel, không những thế còn thay mặt cho cả hiệu trưởng trường Minh Đức và Sùng Dương vun đắp tình cảm hữu nghị cho hai trường, làm cho hai trường có sự hoà hợp tốt nhất.”

Nói đến đây, chú Nhã Văn nhìn một lượt mười nhóm đứng hai bên sân vật động.

“Cuối cùng, tôi muốn chúc tất cả các học sinh tham gia cuộc thi này sẽ phát huy hết tài năng của mình. Chúc cho cuộc thi thành công rực rỡ!”

Rào rào rào rào (Tiếng hco5 sinh hò reo).

“Tô HựuTuệ! Tô Hựu Tuệ! Tô Hựu Tuệ!”

“Kim Nguyệt Dạ! Kim Nguyệt Dạ! Kim Nguyệt Dạ!”

Chú Nhã Văn vừa dứt lời, trên sân vậ động liền vang lên tràng vỗ tay giòn giã.
Mặc dù trên sân chỉ có mời nhóm, mỗi nhóm đều cỗ vũ cho ứng viên của mình, nhưng số người cổ vũ cho tôi và Kim Nguyệt Dạ dường như áp đảo tất cả các ứng viên khác. Hầu như trên sân chỉ nghe thấy tiếng mọi người gào thét tên hai chúng tôi.

“Vâng, xin cảm ơn ngài Nhã Văn đã phát biểu ý nghĩa của cuộc thi ngày hôm nay. Các bạn thân mến, khoảnh khắc chúng ta chờ đợi bấy lâu đã đến rồi, hãy cùng chào đón nhiệt liệt mười ứng viên được đề cử!” MC vừa dứt lời, cả sân vận động đầy ắp tiếng vỗ tay, cỗ vũ không ngớt. Không khí vô cùng náo nhiệt.

Sau khi MC giới thiệu xong, mười ứng viên lần lượt chuẩn bị tinh thần bước lên khán đài.


Cứ mỗi lần có ứng viên bước lên khán đài, nhóm cổ vũ cho ứng viên ấy liền đứng nhanh dậy, hô tên ầm lên. Người đứng đầu tiên trong nhóm giơ cao cờ và poster ứng viên đó lên, cùng mọi người cất vang khẩu hiệu, cổ vũ nhiệt tình.

Bắt đầu màn tự giới thiệu của tám ứng viên. Tôi đứng bên trái, liếc mắt nhìn những ứng viên khác, tự dưng cảm thấy căng thẳng vô cùng.

Chỉ còn màn tự giới thiệu của tôi và Kim Nguyệt Dạ nữa là xong. Không biết những phút sắp tới, mọi chuyện sẽ diễn ra thế nào… Nhìn đám fan do Tô Cơ dẫn đầu đứng phía dưới cỗ vũ hết mình cho tôi, những cảm xúc đè nén trong lòng tôi như trào dâng, lan toả khắp người....
« Trước1...147148149150151...160Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Lời chúc phúc của Odin
» Nếu không phải là anh
» Nếu có một linh hồn yêu em
» Nếu không là tình yêu
» Tìm lại yêu thương ngày xưa
» Lớp học siêu quậy
» Anh là thiên thần hay ác quỷ? (New Version)
» Cao thủ học đường (hai lớp học đối đầu)
» Hoàng Tử Lạnh Lùng và Cô Nhóc Lanh Chanh
» Bà xã nghịch ngợm, em là của anh
12»
Tags:
bạn đang xem

Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Bí Mật Tình Yêu Phố Angel v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất