Vẫn chưa chịu cưới
Bình chọn: 374
Bình chọn: 374
(BlogRadio.Yn.Lt) Cha mẹ Hiển đưa mắt nhìn nhau, cùng thốt lên ba chữ: "Bệnh đường dưới".
***
Trích ngang lý lịch :
- Họ và tên : Lý Hiển
- Ngày tháng năm sinh : 12 -12 - 1962
- Từ nhỏ đến năm 1980 : Học sinh
- Năm 1980 : đi bộ đội, thực hiện nghĩa vụ quân sự ở chiến trường Campuchia.
- Năm 1983 : xuất ngũ, sau đó công tác tại Công ty xuất nhập khẩu quế Trà Bồng.
- Năm 1990, Công ty xuất nhập khẩu quế Trà Bồng giải thể, đi làm ăn ở Thành phố Hồ Chí Minh.
- Năm 2002, về sống tại địa phương, hiện là cán bộ địa chính ở xã nhà.
Hiện tại sống độc thân, chưa vợ, không có người yêu. Sở thích đặc biệt : các trò chơi game trên mạng.
***
Chị dâu tôi là người có tính ưa than phiền. Trong quan hệ với nhà chồng, chị thân với vợ tôi nhất. Mỗi lần giỗ chạp tết nhất, anh chị em trong nhà mới có dịp sum họp, gặp lại vợ tôi, chị như gặp được người để trút bầu tâm sự. Hết than thở, kể lể chuyện chồng, chuyện con là chị quay sang kể chuyện anh Hiển, anh trai của chị.
Mà anh Hiển quả là người lập dị, gần năm mươi tuổi đầu rồi mà vẫn còn là trai tân. Ở vào cái thời đại này, một người có quyền thế, có tiền bạc trong tay mà không tận dụng cuộc sống hưởng lạc, lại cam chịu lối sống khổ hạnh, gần như là một điều hiếm có. Mỗi khi chị kể đến chuyện anh Hiển, tôi lắng tai nghe, sau đó tổng hợp lại, cố phác hoạ trong tâm trí mình chân dung của con người không bình thường này.
Hiển sinh ra trong một gia đình đông anh chị em nhưng chỉ có mình Hiển là con trai. Cũng lạ là người trong dòng họ Hiển, khi sinh con, bề con gái có thể nhiều nhưng bề con trai thường chỉ có một, trải qua mấy đời đều đã như thế. Từ nhỏ, Hiển được cả nhà cưng như trứng mỏng, được coi là thằng cu giống. Năm 18 tuổi, Hiển nhận được giấy báo khám sức khoẻ để thực hiện nghĩa vụ quân sự.
Lúc ấy, chiến trường miền Tây Nam đang hồi khốc liệt, người đi nhiều, kẻ về ít. Cha mẹ Hiển lo sốt vó, giải pháp duy nhất của ông bà là lo cưới vợ gấp cho Hiển để kiếm người nối dõi. Mười tám tuổi đầu nhưng Hiển còn ngây thơ, non nớt lắm, nói đến chuyện lấy vợ là nhất quyết cự tuyệt, sợ ra đường chúng bạn biết được rồi chê cười. Vả lại, Hiển rất muốn thực hiện nghĩa vụ quân sự, hình ảnh anh bộ đội oai hùng luôn luôn là thần tượng của lớp trẻ lứa tuổi Hiển thời bấy giờ, thân làm trai là phải thoả chí tang bồng, tung hê hồ thỉ bốn phương trời. Lúc lên đường, Hiển khắc cốt ghi tâm câu nói của thầy Hiệu trưởng trường cấp ba khi tiễn quân: "Môi trường bộ đội là trường Đại học thứ hai đào luyện con người tốt nhất".
Ba tháng quân trường huấn luyện gian nan cùng với ba năm chiến trường ác liệt đã biến đổi cậu bé Hiển khờ khạo ngày nào thành một chàng trai cương nghị, dũng mãnh. Vừa mới chân ướt chân ráo xuất ngũ về nhà, cha mẹ Hiển đã đề cập đến chuyện mai mối hỏi vợ cho anh. Hiển chối phắt. Anh hẹn khi nào có công ăn việc làm ổn định mới tính đến chuyện lấy vợ. Cha mẹ nghe anh nói có lý nên cũng xuôi theo.
***
Sau vài tháng đi tìm việc, Hiển được Công ty xuất nhập khẩu quế Trà Bồng ưu tiên nhận vào công tác. Đây là một trong những chỗ làm béo bở nhất trong tỉnh thời bấy giờ, công việc nhàn hạ mà trong túi lúc nào cũng rủng rỉnh tiền bạc. Có thể nói thời gian công tác tại Công ty quế là thời vàng son nhất trong cuộc đời Hiển. Tuổi trẻ năng động, lý lịch tốt, được cấp trên luôn ưu ái...đường tiến thân của Hiển sau này khó có thể lường trước được.
Hiển thuộc diện đẹp trai, dáng người cao ráo, là hoàng tử trong mơ khiến bao trái tim cô gái ở phố núi phải thổn thức. Thấy con mình có được chỗ làm tốt, cha mẹ Hiển rất mừng, lại biết con mình được nhiều cô gái để ý tới, cha mẹ Hiển chắc mẩm rằng rồi sắp có cháu nội để bế đến nơi.
Nhưng mãi rồi không thấy Hiển đưa cô gái nào về nhà trình diện, lại không thấy Hiển cặp kè với cô gái nào, cha mẹ Hiển đâm lo. Ông bà họp gia đình lại, gây áp lực với Hiển: "Con à, cha mẹ nói với con điều này không biết bao nhiêu lần rồi, cha mẹ càng ngày càng có tuổi, trông cho con yên bề gia thất, có cháu để cha mẹ bế bồng, cha mẹ lỡ có nhắm mắt xuôi tay, cũng an lòng. Vả lại, nhà ta chỉ có mình con là con trai, sông có khúc người có lúc, con bây giờ đang là lúc cực thịnh của đời mình, cưới vợ lúc này là phải lẽ phải thời nhất. Đừng làm cho cha mẹ lo buồn nữa đi con".
Cũng như mọi lần trước, lần này Hiển cũng thoái thác: "Cưới ngay, cưới ngay, chả là con chưa tìm được người hợp với mình đấy thôi. Sớm muộn gì rồi ông bà cũng có cháu để ẵm thôi".
Cha mẹ Hiển quay sang đám con gái, bảo: "Lo vợ cho anh trai tụi mày, không phải chỉ là trách nhiệm của hai ông bà già này mà còn là nghĩa vụ của bọn bây. Bắt đầu từ hôm nay, chủ nhật nào thằng Hiển cũng phải về nhà, chủ nhật nào, mấy đứa con gái cũng phải dẫn đám bạn gái của tụi bây giới thiệu cho thằng Hiển, đứa nào làm mai giỏi, trong nhà này có đồ vật nào
20h30phút, nó vừa kết thúc một cuộc gọi về nhà, và cũng như những lần khác sau khi nói chuyện với mẹ nó muốn được chuyển máy cho cha, nhưng cũng như bao lần trước đó cuộc gọi luôn kết thúc k[…]
Truyện ngắn
Anh tin rồi mùa xuân sẽ lại đến trên cánh đồng hoang dại. Chỉ cần ta gieo những hạt mầm và nuôi dưỡng nó một cách tận tâm, bằng tất cả những gì ta có. Mùa xuân sẽ lại đến. Thật đấy! Nó sẽ đế[…]
Truyện ngắn
Mọi việc đơn giản mà. Có phải không? 1 giờ đêm. Hai anh em ngồi fix lỗi tại phòng máy chủ bên khách hàng. Mệt, đói... mắt tôi bắt đầu hoa lên, đầu đã không còn tiếp thu thêm được gì nữa, uể[…]
Truyện ngắn
Chú cho phép cháu ngồi đây một chút nhé? Thanh giật mình nhìn sang bên cạnh. Một con bé khoảng mười tuổi, đang co ro vì lạnh, tay thọc sâu vào túi chiếc áo khoác cũ, mắt nhìn Thanh chờ đợi.[…]
Truyện ngắn
Và cho dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng sẽ đánh đổi tất cả để Trang luôn được sinh ra sau tôi... vài phút. Thật đen đủi cho tôi khi có một cô em gái không bao giờ an phận. Nó được sinh ra […]
Truyện ngắn
Cậu - Người mãi xem tớ là bạn thân
Nhưng có lẽ số phận đã ghép nhầm sự gặp gỡ để đến bây giờ tớ vẫn không hiểu tình đến từ đâu bất chấp chờ. Cậu à! Tình yêu này tớ giữ cho riêng mình tớ thôi nhé, bạn thân! Tớ 1 đứa con gái […]
Truyện ngắn
"Nhưng giờ tôi biết má cũng buồn, bởi nhiều lúc tôi bỏ bà một mình ở nơi cũ, thời gian cũ để một mình tôi đi vào thế giới ảo đầy quyến rũ. Không cần nỗi lực lớn nào, không cần với tay cao, c[…]
Truyện ngắn