Polly po-cket
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Vá lại trái tim - BlogRadio.Yn.Lt
Vá lại trái tim

Vá lại trái tim

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 474

Vá lại trái tim

15:33 - 09/09/2015
mắm quê mình.


Đêm đó, tôi dường như không ngủ được. Cái nỗi ám ảnh vì sắp phải sống cùng một một bà cô khó tính cứ day đi day lại mãi. Cuối cùng tôi cũng chợp mắt trong vẻ chán chường và giật mình thức dậy khi nhà xe gọi báo nửa tiếng nửa sẽ có xe tới rước.


*****


Sài Gòn.


Nắng nóng và bức bối. Đi đâu cũng toàn là nhà với xe.


Tôi tới nhà cô lúc quá trưa, vì bị kẹt xe mất gần nửa tiếng và còn phải đi lòng vòng để đưa những khách ưu tiên. Cô niềm nở đón tôi, xách cái vali đầy ứ sách vở tranh truyện của tôi lên phòng. Tôi liếc nhìn cửa, vẫn cái bảng nội quy to sụ nằm ngay ngắn. Tôi nén một tiếng thở dài.


- Con rửa mặt đi rồi ngồi nghỉ chút, cô hâm lại thức ăn. Cô tưởng con lên sớm nên nấu cơm sớm, giờ nguội hết rồi.


- Xe đi lâu quá với kẹt xe nữa nên con tới trễ.


Cô đi xuống dưới nhà. Tôi nằm vật ra giường, chán nản. Ở nhà có nội quy ở nhà và ở Sài Gòn có nội quy của Sài Gòn. Chao ôi!


*****


- Ê tối nay đi xem phim không? Suất cuối lúc 9h30 á...- Linh rủ rê cả hội.


- Tao không đi được đâu. 10h tao phải có mặt ở nhà rồi.


- Vậy hả? Chán nhỉ, thôi tao với con Hằng đi vậy.


Tôi về nhà tối đó và uất ức đến nghẹn cổ, chẳng buồn ăn món lẩu mắm mà cô tôi đã làm từ mấy kí mắm mà tôi xách lên. Tại sao lại là 10h, tại sao không phải là nửa đêm, tại sao lại bắt tôi tuân thủ những nội quy trời ơi đất hỡi mà tôi không thể nào hiểu được???


Cô tưởng tôi bệnh, lật đật chạy lên sờ đầu sờ trán. Tôi cố nén nước mắt, nhưng cũng không sao kìm chế được. Tôi khóc òa. Cô bối rối, không hiểu chuyện gì xảy ra với tôi.


- Con bị sao vậy? Bệnh hay sao? Hay thằng nào chọc con?


Tôi lắc đầu nguầy nguậy.


- Con muốn đi coi phim với bạn...


Cô bật cười.


- Thì đi... Sao lại về nhà khóc?


- Suất phim lúc 9h30 mà 10h cô bắt con phải có mặt ở nhà. – tôi mếu máo.


Và cô không cười nữa.


- Sao không nói các bạn đi xem lúc 6h hay 7h tối gì đó, đi khuya như vậy lỡ có chuyện gì thì sao?


- Chuyện gì được chứ? Tụi nó đi làm thêm, 9h mới về thì sao đi coi lúc 6h,7h gì được.


- Vậy con thích đi thì cô chở con đi.


- Còn shop của cô?


- Cô đóng cửa sớm cũng được.


Tôi hết ý kiến. Trong đầu thắc mắc ghê gớm vì sao cô lại cương quyết ép buộc tôi như thế. Và tôi ghen tị với đám bạn cùng lớp. Tụi nó ở nhà trọ, đi đâu tùy ý, mấy giờ về không ai quản. Còn tôi, chỉ có bốn bức tường và cái bảng nội quy to đùng. Tôi chỉ muốn về nhà cho xong nhưng sợ ba mẹ buồn. Lần nào ba mẹ gọi điện tôi cũng toàn phải nói dối là tôi ở với cô vui lắm, thoải mái lắm cho ba mẹ yên lòng, chứ ba mẹ đâu biết rằng tôi đang chẳng khác nào một tù nhân, chỉ khác là tôi được ăn ngon mặc đẹp chăn ấm nệm êm và không phải lo lắng tiền điện tiền nước tiền phòng như các bạn thuê nhà khác.


*****


- Ôi zời ơi hơi đâu mà chấp với mấy bà li dị chồng. Mấy bả nhìn đời với cặp mắt màu đen ngòm và xám xịt, thấy đâu đâu cũng là cạm bẫy là xấu xa là gian ác hết á.


Huy nói với tôi thế khi tôi uất ức về mấy vụ khó chịu của cô tôi. Tôi gật gù, thấy có lý vì cô tôi đúng như những gì Huy nói. Dù có yêu có quý cô cỡ nào thì tôi cũng phải công nhận rằng cô đã "hắc ám" rất nhiều so với vẻ hiền lành hồi tôi còn nhỏ xíu.


- Phong nên dọn ra ngoài ở đi, chứ ở với bà cô như thế sau này kiểu gì cũng nhiễm tính lo lắng thái quá của cổ đó. Với lại sống ở bên ngoài tập dần tính bươn trải với đời. Đi làm thêm nè, quản lý chi tiêu nè...sau này không bị bỡ ngỡ.


Tôi nhăn mặt. Gì thì gì, tôi không thể làm ba tôi buồn được, nên dù cô có hắc ám cỡ nào, tôi cũng không dám hó hé đến chuyện dọn ra một nơi khác để ở.


Tối đó, lớp phải diễn tập văn nghệ chào mừng ngày nhà giáo nên tụi tôi về trễ. Hơn 10h mới xong mọi thứ. Tôi mệt nhoài. Vũ bảo đưa tôi về vì xe tôi bị hư, lúc chiều phải nhờ cô chở đi.


Tôi về, thấy cô đứng ở cửa, bộ đồ đi làm vẫn chưa thay. Nhìn cô mệt mỏi và lo lắng. Vũ thả tôi xuống, chào cô rồi về. Tôi cũng lí nhí chào cô, tinh thần chuẩn bị nghe hạch sách. Nhưng không, cô chỉ điềm tĩnh đóng cửa rồi nói tôi lên tắm rửa thay đồ rồi xuống ăn cơm. Tôi thở phào như vừa thoát khỏi một kiếp nạn gì ghê gớm lắm.


Tôi lên phòng, mở điện thoại. Phải có đến hơn chục cuộc gọi nhỡ và ba tin nhắn. Toàn là của cô. Tôi rón rén bước xuống, định nói một lời xin lỗi. Nhưng nhìn cảnh cô đang điềm nhiên chiên cá nấu canh, tôi lại thôi. Ở cô có một cái gì đó luôn khiến tôi sợ hãi.


Hôm sau là một ngày kinh hoàng. Cô tuyên bố sẽ đưa đón tôi theo đúng giờ giấc của thời khóa biểu mà tôi đã nộp. Dĩ nhiên, tôi có khai man một buổi để dự phòng những lúc muốn tụ tập bạn bè. Việc ở shop chẳng hiểu sao cô vẫn sắp xếp được ổn thỏa để mà đưa đón tôi, dù cho lịch học của tôi có tréo ngoe thế nào đi chăng nữa. Lý do cô đưa ra là: dạo này có nhiều trường hợp nữ sinh bị rạch đùi, rồi bị giật giỏ, bị cướp điện thoại...cô không an tâm để tôi đi một mình giữa Sài Gòn đầy rẫy nguy hiểm như thế. Cô còn nói t

1[2]345
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
Người con hiếu thảo

Người con hiếu thảo

Tôi chuyển nhà đến nơi ở mới không bao lâu, cứ mỗi ngày vào lúc trời gần sáng ở lầu trên vang ra tiếng đóng cửa rất mạnh, và kế tiếp là âm thanh của một tràng tiếng chân bước đi ting ting ta[…]

Truyện ngắn

Cậu thuộc về nơi ấy

Cậu thuộc về nơi ấy

An à, cậu mãi mãi thuộc về nơi ấy, nơi luôn có một tình yêu chân thành, của tớ, dành cho cậu... Sự cố... Mặt trời cô độc bị mây đen bao phủ, gió thổi mạnh khiến người tôi lạnh […]

Truyện ngắn

Con không cần mắt kính nữa đâu ba!

Con không cần mắt kính nữa đâu ba!

Hôm sau trước cửa nhà chỉ có mình cậu bé đứng đợi ba về. Anh tôi không thấy bé Quyên, nét mặt biến sắc: "Chị con đâu?" Chị tôi ốm nặng rồi qua đời khi bé Quyên vừa tròn một tháng tuổi. Bé b[…]

Truyện ngắn

Ít nhất là đến cuối ngày, bạn vẫn còn có gia đình

Ít nhất là đến cuối ngày, bạn vẫn còn có gia đình

"Bố mẹ luôn bên con. Chúng ta là một gia đình. Chúng ta sẽ không đi đầu cả. Trừ phi mày là thằng giết người hàng loạt hoặc đại loại như thế." "Mẹ vẫn sẽ yêu con, Justy, mẹ chỉ cần biết tại s[…]

Truyện ngắn

Cà phê đắng hay ngọt?

Cà phê đắng hay ngọt?

Trong chuyện tình cảm, không thể thúc giục... Nó hồng hộc chạy lên tầng 4 trong lòng nguyền rủa con Ngọc nghỉ học mà không báo, làm nó chả kịp chuẩn bị mà đi muộn. Bạn bè thân là thế! Bạn b[…]

Truyện ngắn

Chuộc lương tâm

Chuộc lương tâm

Audio Câu hỏi của bố nhen lên một tia hy vọng trong lòng tôi. Rất nhanh trí, tôi bịa ra một câu chuyện: "Hồi này lớp con đang học ngày học đêm để chuẩn bị thi đại học, vì là lớp cuối nên bâ[…]

Truyện ngắn

Thằng cháu nội đích tôn

Thằng cháu nội đích tôn

" Con luyện võ Vovinam vì lòng kiêu hãnh và lòng tự hào về tinh thần bất khuất của dân tộc Việt Nam mình, chớ không phải để đánh lộn đâu!" Trước năm 1975. Cha tôi là thầy giáo, dạy tại một […]

Truyện ngắn

Ước mơ lớn nhất trong đời

Ước mơ lớn nhất trong đời

Bảy năm trước, thầy giáo dạy Tiếng Anh của tôi có nói với tôi rằng: "Đừng bao giờ để mình cảm thấy nghèo đến mức, chỉ còn lại mỗi tiền bạc." Tôi nhìn lên thầy và băn khoăn hỏi: " Khi một ng[…]

Truyện Blog

Người bạn

Người bạn

Dũng có một chú chó tên là Phốc. Hai năm trước, ngày Dũng lên lớp 3, ba mẹ Dũng mua cho nó một chú chó màu vàng, đó chính là Phốc. Ngày Phốc mới về, Dũng dành chủ yếu thời gian để ngồi bên[…]

Truyện ngắn

Ngày em yêu anh

Ngày em yêu anh

Anh biết không, tình cảm luôn là thứ không bao giờ lường trước được. Ừ thì chấp nhận. Ừ thì đúng người nhưng sai thời điểm. Nắng tàn rồi ... Em loay hoay với bao nhiêu kỉ niệm xưa cũ, có nh[…]

Truyện Blog

  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất