Thiên đường sụp đổ
Bình chọn: 374
Bình chọn: 374
Vẻ mặt anh vẫn dửng dưng, khuôn mặt lạnh tanh không chút cảm xúc.
- Đây là cơ hội của anh. Lên ghế điện hoặc là hưởng khoan hồng, đều do anh cả.
- Đây là thử thách của các người, tìm ra bí mật hay để bí mật nằm mãi trong bóng tối, đều do các người.
Ông ta đập mạnh bàn, ông ta nhìn anh, gằn giọng. Anh gẩy điếu thuốc xuống sàn, anh không hề lảng tránh ánh mắt của ông ta. Vẻ mặt anh điềm tĩnh và cái ánh mắt lạnh toát kia dường như đang khống chế ông ta. Ông công an nhìn thẳng vào anh. Anh khẽ cười trong khi môi ông ta vẫn mím chặt.
- Ông Hà! Có người gửi cho phạm nhân Đức thứ này!
Ông công an đứng ngoảnh đi, anh nhìn ông mỉm cười như để chế giễu rằng cho dù anh chàng kia không vào thì ông cũng sẽ sớm bỏ cuộc thôi.
Thứ mà người cảnh sát kia đưa cho Anh là một chiếc hộp gỗ. Có một bức thư ở ngoài. Chiếc hộp nhỏ bằng bàn tay và điều lạ là chiếc hộp lạnh toát, y như vừa được lấy ra từ hầm băng.
Ông công an đưa cho anh chiếc hộp rồi bỏ ra ngoài. Khi đi ra, ông lầm bầm " Thứ người thế này thật đáng sợ". Chiếc cửa sắt được đóng lại.
Anh rờ lên mặt hộp, khá lạnh. Ai đã gửi đồ cho anh, đám cấp dưới ai lại tốt như vậy. Anh cười nhạt một tiếng rồi bóc thư ra. Một bức thư chép tay, nét chữ đẹp và mềm mại.
Gửi Anh Đức !
Khi nghe tin anh bị bắt em rất hoảng loạn. Có lẽ anh không nhớ ra em. Nhưng có lẽ em sẽ là người cuối cùng được ở cạnh anh trước khi Pháp luật lên tiếng.
"Là cô. Không sai được"
Anh biết không, tôi vốn chỉ yêu túi tiền của anh. Nhưng rồi thì sự ân cần, chu đáo của anh đã khiến tôi động lòng. Tôi nghĩ tôi đã yêu anh, tình yêu của tôi thậm chí còn lớn hơn số tiền anh gửi trong ngân hàng.
"Rõ là ngớ ngẩn. Loại đàn bà đáng ghét"
Tôi nghĩ chúng ta đã có một gia đình êm ấm. Nhưng tại sao anh lại hại chết con mình? Dù là con gái nhưng anh không nên nhẫn tâm như vậy. Anh còn độc ác hơn bất cứ tên độc tài phát xít nào trong lịch sử.
"Có lẽ cô ta điên. Thời gian thừa thãi thế này đáng lẽ đã có thể làm được rất nhiều chuyện".
Anh đã vứt bỏ tôi. Tôi rất hận anh. Anh đã huỷ hoại cái thiên chức làm mẹ của tôi. Loại người như anh không nên sinh ra trong một xã hội công bằng.
"Mẹ kiếp, tiền đã đưa vậy mà vẫn múa mép. Loại đàn bà tham lam thế này thì riêng việc nghĩ tới thôi cũng là một cực hình"
Khi ra khỏi phòng nạo tôi đã mang theo một thứ. Thứ đó tôi đã bảo quản rất kĩ và giờ thì nó đang nằm trong chiếc hộp. Nó là của con anh và nó dành cho anh.
"Cô ả nói linh tinh gì vậy". Nhưng linh tính anh mách bảo có chuyện gì đó không bình thường. Anh mở nắp hộp ra và nhìn vào. Hai con mắt anh bỗng lồi ra. Cái mồm ngoác ra đớp không khí. Mặt anh tái đi thấy rõ. Hai tay anh run lẩy bẩy. Anh gào lên một tiếng rồi nôn ra một vũng máu.
Bên trong chiếc hộp có một vài mẩu đá. Những mẩu đá đã tan khi vũng máu của anh dính vào. Ở giữa chiếc hộp có một vật nho nhỏ. Nó vốn dĩ đã đóng thành băng nhưng những giọt máu nóng hổi đã biến nó trở lại nguyên dạng. Cái vật nhỏ xíu đó giống như một mẩu thịt. Nó lũn nhũn như bộ phận sinh dục của một đứa bé trai.
Mây bay qua và nắng vàng tràn ngập ... An không thể tưởng tượng được một ngày như hôm nay! Đầu tiên là việc An dậy muộn đến hai mươi phút, tiếp theo là chiếc xe máy trở chứng trên đường đi[…]
Truyện ngắn
Đang đi vô mục đích như vậy thì bỗng thấy trên mặt đường: cái gì thế này? Một chiếc ví con bằng nhung màu đỏ. Và có vẻ không rỗng ruột mà chật căng tiền. Một hôm tôi và chị Liôla nhặt được […]
Truyện ngắn
Ký ức màu gì. Ký ức trôi vèo như một tiếng chuông xa. Tuần sau thì Phiên đi Tôi đưa Phiên lòng vòng quanh những con đường nhỏ xíu của thị trấn. Những ngày này chẳng có nhiều nữa. Tôi nhì[…]
Truyện ngắn
Sáng nay, bầu trời âm u xám xịt với những đợt gió quần vũ như khiến ông trời muốn đổ sụp vì những cơn mưa xối xả không ngừng. Thẫn thờ nhìn trời đất với nét mặt đầy lo âu, mẹ liên tục chặc l[…]
Truyện ngắn
Tôi còn nhớ như in hình hài thầy tôi nằm đó, trên chiếc giường trắng, vẫn còn mặc bộ đồ trắng của bệnh viện, gương mặt vẫn hiền hòa và thanh thản như đang nằm ngủ. Những chiều mưa màu hạ ma[…]
Truyện ngắn
Tôi phải bảo vệ tình yêu của mình như thế nào?
Người ta bảo: "Ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên", thế mà mẹ tôi ép tôi nhiều quá. Tôi gần 30 tuổi mà chưa có một cô bạn gái nào có thể ở bên tôi quá 6 tháng. Nhà tôi thì chẳng giàu có gì cho cam[…]
Tâm Sự
Sự đan xen giữa tình bạn, tình yêu và biết bao lộn xộn nơi công sở được thể hiện qua những bức email giữa các nhân vật... Tóm tắt nội dung: Khi Holly, bạn thân nhất của cô họa sĩ vẽ tranh […]
Sách Hay
Khi sinh ra, người đầu tiên tôi nhìn thấy là "người ấy". Những vui buồn trong đời "người ấy" chia sẻ cùng tôi. Khi tôi ốm, người ấy đau, khi tôi buồn, người ấy xót. Khi tôi vui, người ấy hạn[…]
Tâm Sự