
Nhiều năm về sau
Bình chọn: 647
Bình chọn: 647
- Dạ? Để làm gì hả chị?
- Tại chị cứ hay khoe con Muỗi với thằng bạn mê chó của chị nên nó bảo đưa Muỗi đến chơi với nó. Ngày kia là ngày cưới của em gái nó, em cho chị đưa Muỗi đi chơi một hôm được không?
- Muỗi không đi được đâu chị, chị đưa Muối đi thì còn được, Muỗi không có em thì không được đâu.
- Nhưng Muối bé thế chị sợ lạc mất nó.
- Chị không trông được Muỗi đâu! Chị cũng biết nó nghịch mà!
- Ừ thì chị cũng không hợp với con Muỗi lắm nhưng biết làm sao? Bạn chị thích Samoyed lắm! Hay là em đi với chị?
- Người ta đâu có mời em.
- Chị bảo với bạn chị là được. Nhé?
- Vâng cũng được!
- Đã thế thì mang cả Muối đi luôn cho vui!
- Vâng!
Khi cô chủ kết thúc cuộc nói chuyện, tôi tổng kết lại rằng: ngày kia tôi và Cục Bông được đi dự đám cưới của em gái của bạn của sếp cô chủ.
Hôm đó là một ngày xuân ấm áp, trời trong nắng vàng. Người cưới cũng biết chọn ngày thật! Tôi đứng trước cổng khu tổ chức đám cưới ở ngoại ô thành phố, chiếc cổng trắng với giàn hoa giấy cong cong rủ xuống, hàng rào bao quanh khu cũng màu trắng với những dây leo Mai Hoàng Yến rực rỡ. Sau cổng là con đường lát đá, hai bên đường là thảm cỏ trải dài có điểm xuyết vài bông hoa dại hồng, tím, vàng. Cái phong cảnh này thật khiến người ta thư thái. Bất quá, tiền đổ vào cũng không ít. Nghe sếp cô chủ nói, cái khu này là nhà bạn sếp cô chủ tự xây để tổ chức đám cưới cho con gái. Có tiền là có phong cách! Tôi tấm tắc.
Chúng tôi đến rất sớm, bây giờ nhân viên mới đang xếp bàn ghế ra. À thì là vì bạn của sếp cô chủ muốn chơi với Cục Bông nhiều nhiều ý mà. Bạn của sếp cô chủ đón chúng tôi, rất vui vẻ bế tôi trên tay và xoa xoa đầu Cục Bông. Đành chấp nhận thôi! Haizzzz! Ai bảo tôi thấp bé chứ!
Từ xa đi đến một cu cậu Husky trắng xám ngang tuổi Cục Bông, Cục Bông ngước lên hỏi tôi:
- Gâu gâu gâu? (Bác, kia là bạn hay thù?)
Cục Bông bị ngố rồi.
- Gâu gâu. (Đương nhiên là bạn)
- Đây là Ky nhé, chơi với nhau vui vẻ!
Bạn của sếp cô chủ đặt tôi xuống đất. Tầm nhìn bị thay đổi, tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé trước cu cậu Ky. Haizzzz...Chó nhà giàu quả nhiên oai phong hơn.
- Gâu gâu. (Chào anh)
Ky chào tôi.
- Gâu gâu gâu. (Gọi là bác)
- Gâu? (Tại sao?)
Haizzzz...Chó nhà giàu quả nhiên thông minh hơn Cục Bông nhà tôi. Ít ra nó không bị tôi lừa gọi là bác.
- Grừ...gâu gâu gâu gâu... (Bảo gọi thì gọi đi)
Cục Bông bất bình.
- Hừ...gâu gâu. (Không gọi)
Nói rồi nó lững thững quay đi. Haizzzz...Chó nhà giàu quả nhiên chảnh chó.
- Nguyễn...Hoàng Long?
Tôi nghe thấy tiếng cô chủ, quay đầu lại thì thấy cô chủ đang nhìn trân trân lên phông màn trên sân khấu.
- À, người đó sẽ là em rể tôi.
Bạn của sếp cô chủ lên tiếng làm đứt đoạn trạng thái thất thần của cô chủ.
- Ồ, vậy sao? Cái tên này thật thông dụng quá, tên thị trường có khác.
Cô chủ cười nhẹ.
- Đúng vậy! Cái tên rất bình thường, cậu ta cũng không có gì đặc biệt cả. Không hiểu sao em gái tôi theo đuổi cậu ta suốt 2 năm trời.
- Không nhất thiết người đó phải đặc biệt, yêu chính là yêu thôi!
Cô chủ lại dán mắt vào dòng chữ cách điệu trên phông màn đó. Tôi nghĩ, có lẽ chính cô chủ của tôi cũng không rõ là đang nói về cô dâu hay đang nói về chính mình nữa.
- Thôi được rồi! Hai người có muốn vào xem cô dâu trang điểm không? Em gái tôi cũng thích động vật lắm, cô có thể đưa Muối vào chơi với nó. Còn Muỗi thì để tôi dẫn nó ra vườn chơi với Ky nhé.
- Được, có chuyện gì thì cậu gọi bọn tớ đấy. Muỗi nghịch lắm!
Sếp cô chủ cười nói.
- Được!
Sau đó, cô chủ bế tôi cùng vào phòng trang điểm của cô dâu. Đứng trước mặt cô dâu, cô chủ tròn mắt ngạc nhiên:
- Cô...cô là...cô gái nhớ nhầm ngày?
- Ô! ^o^ Chị gái si tình ở sân bay đúng không? Gặp lại chị thật vui quá! Chúng ta quả thật có duyên!
Cô dâu đang làm tóc dở cũng nhảy dựng lên, đi đến nắm tay cô chủ lắc đi lắc lại. Òa, cô dâu cũng thật tùy hứng, con gái nhà giàu có khác. Tóc cô dâu chưa kịp cố định lại bị xổ tung ra, cô gái làm tóc với vẻ mặt hết kiên nhẫn hét lên:
- Cô có thể ngồi yên mà! Đây là lần thứ ba, lần thứ ba rồi cô biết không?
- Được rồi được rồi! Hì hì hì!
Cô dâu cười trừ với cô gái làm tóc, ngồi yên vị lại chỗ cũ, mỉm cười nói chuyện với cô chủ.
- Tình cờ nhỉ? Sao chị lại đến đám cưới của em thế?
- Là chị dẫn nó đến. Nó là cấp dưới của chị.
Sếp cô chủ cười hì hì nói với cô dâu
- Trái đất tròn thật! Không ngờ chị lại là cấp dưới của chị Huyền.
- Hầy! Cái duyên cái số nó vồ lấy nhau. Nếu hôm đấy em không nhớ nhầm ngày thì chắc bây giờ chị với em vẫn là xa lạ.
- Hi hi. Con chó của chị yêu quá nhỉ?
Nói rồi cô dâu vuốt nhẹ lông tôi.
- Chồng em cũng thích những chú chó như thế này lắm. Anh ấy còn đặt
Chiếc hộp rỗng chứa đầy những nụ hôn của cô con gái chính là món quà vô cùng quý giá mà người cha luôn giữ bên mình. Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta nhận được những món quà quý giá như vậy[…]
Truyện ngắn
Về nhà đi con gái Bên góc vườn xưa cha vẫn ngồi đó ngóng chờ Về nhà đi con gái Cuối mùa này hoa Lộc Vừng vẫn nở Nhành đỏ tươi đợi người thiếu nữ cài lên tóc Chú họa mi ngày nào chẳng hót nữa[…]
Truyện ngắn
Để rồi sau 5 năm, khi lòng Thi vẫn tràn đầy tình yêu thì anh lại ra đi, ra đi vì một hình bóng khác. Mệt mỏi và chán nản, Thi ngã mình xuống chiếc giường cũ kỹ với mùi âm ẩm quen thuộc, im […]
Truyện ngắn
Tôi lên 10 tuổi và anh Nick 14 tuổi. Ngày các bà mẹ đã sắp tới. Chúng tôi chuẩn bị mua quà tặng mẹ. Đây là lần đầu tiên trong đời chúng tôi làm việc này. Chúng tôi nghèo nhưng món quà phải c[…]
Truyện ngắn
Anh ấy sẽ không thích nước Mỹ đâu
Chúng ta đã, đang và sẽ cháy cho cạn nhiệt của tuổi thanh xuân với những hoài bão, ước mong và dự định để rồi một ngày bất chợt nhận ra định mệnh đã đưa mình sang một lối rẽ khác không thể n[…]
Truyện Blog
Ôi hạnh phúc mong manh, tình yêu mong manh!
Anh chồng xoa xoa mái tóc ướt rồi ghé mặt vào tai vợ nói những gì không rõ, nhưng có lẽ là một chuyện vui, bởi cô vợ trẻ cười như nắc nẻ, gục đầu vào vai chồng. Họ đứng như vậy vừa mỉm cười […]
Truyện ngắn
Có nhiều thứ để đánh đổi, tại sao lại luôn là tình yêu
"Chúng tôi đã từng nghĩ là người ta yêu mình, yêu sâm đậm nhưng thực ra chúng ta yêu bản thân mình hơn. Thoát khỏi những ràng buộc vốn có, chúng ta mới thấy mình cô độc. Có lẽ trên con đường[…]
Truyện Blog
Vẫn biết rằng khi mất đi, sẽ được nhận lại, nhưng sao cuộc đời cô, trãi qua bao thăng trầm, cuộc sống này lấy đi khá nhiều thứ nhưng có cho lại cô thứ gì hoàn hảo đâu? Tuổi trẻ cô đầy mơ ướ[…]
Truyện ngắn