Vì vợ rồi lại vì con
Bình chọn: 206
Bình chọn: 206
(BlogRadio.Yn.Lt) Tôi không biết mình nên cảm ơn hay oán ghét Thanh Hải vô thượng sư, vì bà ta mà tôi có được nàng mà cũng vì bà ta mà tôi phải mất nàng.
***
Cơn lốc vô thượng sư càn quét vào Việt Nam với cường độ, cấp độ lớn. Ở thành phố, trình độ dân trí cao, ảnh hưởng không mấy, nhưng ở thôn quê, sau luỹ tre làng, nhất là ở những vùng sâu, vùng xa, sức ảnh hưởng thật sâu nặng. Lứa tuổi bị tác động và lôi cuốn mạnh nhất là thanh niên, thanh nữ mới lớn. Ở tuổi này, con người ta hay hướng đến những lý tưởng cao xa, gây dựng nên bao ước mộng đẹp, sống hết mình để thực hiện những lý tưởng, ước mộng đó.
Trong tâm thức của người Việt, Phật là bậc chí tôn, vô thượng, là hiện thân của Chân, Thiện, Mỹ, là khát vọng tu hành, vươn lên của bao kiếp người. Lần đầu tiên, một người Việt Nam được "thế giới" tôn vinh là Phật sống, là bậc vô thượng sư, mà lại là một người đàn bà, niềm kiêu hãnh ấy đánh mạnh vào khát vọng tâm linh của mỗi người.
Một hôm, Tân, thằng bạn thân hay cặp kè đi chơi chung với tôi, đến rủ : "Tối nay, ở thôn Đông tổ chức buổi sinh hoạt, có chiếu băng hình bà Thanh Hải Vô Thượng Sư thuyết pháp, hay lắm. Ngoài Đức Như Lai, trở thành Phật khi đang còn sống, bà này là người thứ hai đấy. Mày thích thì tối đi với tao".
Tôi là người ham chuyện lạ, liền sốt sắng đồng ý, hẹn nó cùng đi chơi.
Tối ấy, hai đứa đến điểm hẹn thì thấy hơn chục người quây quần bên bàn uống nước, say mê theo dõi chương trình đang chiếu trên màn hình. Biết mình đến trễ, tôi giữ phép lịch sự, im lặng ngồi chen vào chỗ trống. Khi đã yên vị, tôi phát hiện thấy mình ngồi hơi quá sát một cô gái. Một mùi hương dìu dịu, thoang thoảng toả ra từ người nàng xâm chiếm lấy tôi.
Trên màn hình, người đàn bà mà mọi người ở đây tôn trọng gọi là Cô đang thao thao bất tuyệt rao giảng về " Lục độ Ba la mật". Tôi là người tiếp xúc kinh Phật từ nhỏ, từng được nghe nhiều bậc Chân sư giảng về "Lục độ Ba la mật" này, nay nghe Cô giảng, không có gì mới lạ nên không chú ý lắng nghe. Tôi bắt đầu đưa mắt dò xét và đánh giá từng người xung quanh. Hình như biết có người đang nhìn trộm mình, cô gái ngồi bên chợt ngoảnh đầu lại mỉm cười với tôi. Tôi sững người, đầu óc dường như quay cuồng...
Trời đất quỷ thần ơi! Phải chăng "Nhất tiếu khuynh thành, nhất tiếu khuynh quốc" là đây. Người đâu gặp gỡ làm chi. Trăm năm biết có duyên gì hay không. Tôi đã đọc nhiều tác phẩm của Kim Dung tả về người đẹp, người đẹp trong tác phẩm của ông thật nhiều, thật đa dạng. Nhưng ông chỉ nói chung chung là họ đẹp chứ ít đi sâu vào miêu tả chi tiết từng dáng người, nước da, cái răng, cái tóc....Tác phẩm văn học tả về người đẹp mà tôi tâm đắc nhất là Truyện Kiều của Nguyễn Du.
Chỉ vài dòng: "Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang. Hoa cười ngọc thốt đoan trang. Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da" lột tả thần tình được cái vẻ thuỳ mị, nết na của nàng Thuý Vân đang tuổi xuân thì. Đến đoạn tả Thuý Kiều thì tác giả không đi vào chi tiết, chỉ dùng biện pháp so sánh, nói Kiều sắc sảo hơn Vân, mặn mà hơn Vân. Cái sắc sảo, mặn mà ấy nếu ví Vân là một con gà thì Kiều là con Phượng trong đám gà.
Người con gái đang ngồi bên không phải là một nàng Kiều bằng xương, bằng thịt mà tôi hằng ao ước gặp được trong đời đây sao!? Trước nàng, tôi lóng ngóng, vụng về như đứa trẻ đòi ăn quà. Vẻ đẹp của nàng dưới cái nhìn của thẩm mỹ học thì rất xinh. Này nhé: vóc người thì mình hạc xương mai, nước da trắng ngà, gương mặt hình trái xoan, mắt phượng mày ngài, tóc thề xoã ngang vai, môi chúm chím cười tươi như hoa đào để lộ ra hàm răng đều tăm tắp. Ánh mắt nàng thăm thẳm như nước hồ thu làm đắm đuối kẻ phong tình là tôi...
Nhưng tả như thế chi bằng không nên tả. Đôi lúc, tôi đồng ý với quan điểm của Kim Dung, thấy người đàn bà đẹp thì khen họ đẹp, còn tham lam đi sâu vào miêu tả từng chi tiết thì phải dùng bao nhiêu ngôn từ để diễn tả cho hết, cho đúng. Vẻ đẹp của người phụ nữ thiên kiều bá mỵ. Trong rừng hương sắc ấy, từng đoá, từng đoá...mỗi người chúng ta lại có nhiều cách cảm nhận khác nhau.Sự yêu kiều của người đàn bà đẹp có thể nói là không thể dùng ngôn từ diễn giải được, là "bất lập văn tự".
Kể từ khi gặp được nàng, tôi lập nguyện trong lòng: đời tôi phải có nàng, nếu không thì sống uổng kiếp làm người. Để kề cận bên nàng, tôi bất đắc dĩ trở thành tín đồ ngoan đạo của Cô.
Tôi thường xuyên lui tới nhà nàng. Nàng tên là Hoan. Cha mất sớm, nàng ở với mẹ và người chị gái. Cả hai người đều theo đạo của Cô như nàng. Nàng tâm sự với tôi, cuộc đời nàng bất hạnh, mất mát nhiều. Nhiều lúc chán nản muốn bỏ phắt tất cả, vào chùa đi tu nhưng sợ giới luật nhà chùa khắc khổ, không kham nổi. Nay Cô gặp cơ duyên đắc đạo thành Phật, biến tướng Phật giáo, thiện nam tín nữ theo đạo của Cô có thể sống thoải mái cuộc đời trần tục nhưng vẫn tu hành đắc đạo thành Phật. Nàng ho
Nếu tuần đó con về ! Nếu buổi chiều hôm đó con gọi cho bố! Thì có lẽ chuyện đã không thế. Con cố gắng giống bố nhưng sẽ chẳng bao giờ có cơ hội nữa cả. Những gì hạnh phúc nhất con có được l[…]
Truyện ngắn
Trời ơi! Sao dám đưa xe cho thằng đó dẫn, nó bị khùng đó! Buổi sáng đầu mùa hạ rả rích những ngày mưa, con đường quê lầy lội vì cơn mưa lớn vừa tạnh, trời hưng hửng nắng. Nó cùng chị chạy […]
Truyện ngắn
Ngày trước, tôi luôn có suy nghĩ rằng thất bại và thành công là hai thứ đối lập nhau, cũng như đúng và sai không thể nào cùng gán cho một điều gì đó.Đã thất bại nghĩa là không thể nào chạm đ[…]
Truyện ngắn
Cũng từ sau đêm hôm đó, tôi lặng lẽ đi theo chị làm người canh chừng đầy nhiệt tình mà chưa từng vặn vẹo, lý do lý tứ thêm một lần nào nữa. Tôi là tên ăn trộm. “Cướp!... Cướp!...” Tôi thả […]
Truyện ngắn
Bắt đầu từ quá khứ..... Hồi đó Nó học lớp 5. Đó chính là lúc Nó biết yêu. Nó yêu một con nhỏ cùng lớp, và Nó cũng có rất nhiều kỉ niệm với nhỏ. Năm học lớp 2, người chủ nhiệm lớp Nó là m[…]
Tâm Sự
Nhân vật chính trong một câu chuyện
Vậy mà hôm đó cô bắt gặp người yêu mình đang tán tính một người con gái khác, anh sững sờ giống như bị bắt quả tang. Một người bạn của tôi hôm trước đã chia tay người con trai mà cô ấy rất[…]
Truyện Blog
Trong tôi lại hiện về kí ức của một sân khấu chật kín người, đứa trẻ ngồi hàng ghế đầu mắt long lanh, tự hào nhìn lên ông bố bụng phệ mặc bộ quần áo lòe loẹt dang tay chào khán giả.Tôi cười[…]
Truyện ngắn
Sau khi có tiền, cầm tiền trên tay, một cảm giác hạnh phúc mơn man khắp da thịt anh. Ước mơ của anh đang dần trở thành hiện thực. Gần! Gần lắm rồi! Mẹ mất sớm. Cha là thương binh, vì mất s[…]
Truyện ngắn