
Nhiều năm về sau
Bình chọn: 657
Bình chọn: 657
Phần hai của "Bình thường à, chúc cậu may mắn!"
Thời gian cuốn nhanh như nước chảy mây trôi. Đã bảy năm rồi... Biển trời đôi phương, lòng người hai ngã. Nhưng mà...trái đất đúng là tròn thật.
***
Tai tôi nghe thấy tiếng gì đó lao xao ngoài kia. Âm thanh hôm nay có phần rõ ràng hơn mọi hôm nhiều.
- Uầy! Con này đáng yêu quá!
Tiếng nói của ai đó ngay sát trên đầu tôi.
- Sức khỏe của con này rất tốt, chỉ là nó đã sinh ra được 21 ngày nhưng chưa mở mắt.
- Bác mở lồng ra cho cháu xem một chút được không ạ?
Sau đó tôi cảm nhận có thứ gì đó áp lên người tôi, nhẹ nhàng vuốt dọc sống lưng.
- Lông nó thích thật!
- Ừ! Nhìn nó đẹp đúng không? Trong mấy con mới đẻ, mỗi nó là có hai khoang trắng. Nhưng nó lại mở mắt muộn nhất. Cháu xem, bây giờ mắt vẫn nhắm này.
- Dạ vâng!
Đang nói về tôi sao? Tôi đâu có muốn nhắm mắt. Tại mắt nó không mở được đấy chứ. Buồn thật! Tôi mở mở mở... Đấy thấy chưa? Đâu có được.
- Ô...Bác ơi nó mở mắt rồi này...
Hả? "Nó" ở đây là tôi à? Đúng thật! Cái thứ kèm nhèm kia cuối cùng cũng không ngăn được tôi mở mắt. Chói quá! Đây là cái gì vậy? Có gì đó ươn ướt trào ra từ mắt tôi.
- Cháu thật có duyên với nó đấy. Đúng ngày nó mở mắt!
Tôi cố gắng nhìn, qua song sắt thấy mờ mờ một đôi mắt đang nhìn tôi chăm chú. Nước mắt vẫn trào ra và cái thứ khiến tôi chói mắt kia nữa. Thật khó chịu! Tôi lại nhắm mắt vào!
***
Lần thứ hai mở mắt ra, tôi thấy đằng sau song sắt mọi thứ xẹt qua rất nhanh. Mắt tôi không còn bị khó chịu với cái thứ chói mắt kia nữa. Thỉnh thoảng cả chiếc lồng và tôi trong đó nảy lên một cái. Mọi thứ thật kì lạ!
Khi mọi vật đứng yên không chuyển động nữa, tôi , hay nói chính xác hơn là chiếc lồng nhốt tôi, bị nhấc bổng lên.
- Con chó ở đâu xinh thế?
Một người đi ra, nhìn tôi vẻ thích thú.
- Con chào mẹ! Con mua nó để tặng sinh nhật Chi!
- Thế sao con mua bé thế? Khó chăm đấy!
- Chắc thế! Nhưng mà nó có duyên với con nên con mới mua nó!
- Duyên gì?
- Con đến đúng lúc nó vừa mở mắt đấy.
- Thế thì duyên cái gì?
- Duyên mà mẹ!
- Được rồi! Kệ anh! Để nó đấy vào giúp mẹ!
- Không! Con đi mua sữa cho nó đã!
- Bây giờ chó quan trọng hơn mẹ cơ à?
- Sao mẹ lại so đo với nó?
Thế rồi người đó chạy vụt đi. Người còn lại ngồi xổm xuống, nhìn nhìn tôi. Người đó lấy tay gõ vào lồng nghe tiếng keng keng.
- Chó con! Nhìn mày xinh thật! Lại còn có duyên!
Tôi ngước mắt lên nhìn người này. Chó con? Hóa ra tôi là chó con! Người này mỉm cười với tôi một cái rồi đứng dậy đi vào.
***
Tối hôm sau, lại một lần nữa tôi thấy mọi vật xẹt qua rất nhanh nhưng mà có một sự tuyệt vời. Có biết bao nhiêu thứ lấp la lấp lánh lướt qua trước mắt tôi. Oa! Nhìn kìa nhìn kìa! Đẹp quá đi mất!
Như theo một quy luật, mọi thứ lại dừng lại, tôi lại bị nhấc bổng lên. Rồi tôi bị đặt vào một góc khuất, bóng tối bao trùm. Người đó lại đứng ở chỗ sáng. Tại sao chứ? Thật bất công!
- Long! Ông đến rồi à?
Một giọng nói trong trẻo cất lên.
- Chúc mừng sinh nhật!
Người đó cười và định đi vào. Khoan đã!
- Khoan đã!
Giọng nói trong trẻo chặn người đó lại.
- Quà của tôi đâu?
- Làm gì có!
- Cái gì?
- Tôi tặng tôi cho bà được không?
- Còn lâu đi!
- Không có thật mà!
- Lại điêu đi! Tao thấy mày nghĩ đến mấy ngày cơ mà!
Giọng nói trong trẻo thứ hai cất lên.
- Con lợn Giang kia! Ai bảo mày thế?
- Mày chẳng kêu với tao suốt còn gì? Bày đặt! Mang ra đây đi!
- Hừ...
Người đó hậm hực nhấc tôi lên, đưa tôi ra chỗ sáng. Một trong hai giọng nói trong trẻo đưa tay nhận lấy tôi, rồi lại đặt tôi xuống. Này, mấy người có thể đối xử tốt hơn với tôi không? Cái người nhận lấy tôi đi qua chiếc lồng, vòng tay ôm chầm lấy người vừa hậm hực kia.
- Làm gì thế?
Người đó để yên, lên tiếng hỏi.
- Không có gì. Nhân ngày sinh nhật tôi, tặng ông một cái ôm vô điều kiện.
Người kia buông tay, cười tươi rói.
- Hai đứa có thôi đi không? Kệ đấy!
Giọng nói trong trẻo còn lại nhấc tôi lên một lần nữa. Chóng mặt quá đi!
***
Đây là một đoạn duyên phận giữa tôi và cô chủ của tôi. Cô chủ của tôi thì là cái người có giọng nói trong trẻo thứ nhất ấy. Cô chủ tên là Chi. Người tặng tôi cho cô chủ thì đương nhiên là cậu chủ, tên là Long. Sở dĩ cậu chủ thì phải là chồng cô chủ nhưng mà cô chủ của tôi chưa có chồng. Mà cậu chủ Long cũng có thể coi là chồng...mà không...căn bản là một cái gì đấy đại loại như thế. Còn cụ thể dùng từ gì để miêu tả thì... để tôi nghĩ đã. Còn cái giọng nói trong trẻo thứ hai là bạn thân cô chủ, tên là Giang.
Sau đây là phần tự bạch của chó con:
- Tôi tên là Muối. Đây là cái tên mà cô chủ và bạn thân cô
Hãy sống hết mình! Không phải vì lo tương lai mọi thứ sẽ lụi tàn, mà bởi vì cuộc đời là như vậy, những cái đã qua rồi thì không níu lại được, những cái sẽ đến, những thứ bất ngờ, những xoay […]
Truyện ngắn
Má ơi! Nhà mình giờ hết nghèo rồi má hè! Má cười làm nhăn dúm mấy nếp da đồi mồi trên mặt: Nhà mình có nghèo bao giờ đâu con, nhà mình chỉ ít tiền thôi. Có một bến sông đã tắm mát suốt c[…]
Truyện ngắn
Buổi trưa về đến nhà, trước mặt khách đến thăm, cậu cắt nát vụn chiếc áo mới của mình. Mẹ cậu lao đến trước mặt con, giơ cao tay, nhưng cuối cùng không giáng xuống. Anh ấy còn nhớ, năm tổ c[…]
Truyện ngắn
Ròng rã rồi cũng đến ngày ra trường, thế nào mới gọi là xã hội, vậy thì nó là đây, đọc lại những dòng này tôi thật thấy thật xấu hổ, tôi nhìn nó, thấy nó, đi theo guồng quay của nó rồi thành[…]
Truyện ngắn
Bài chia sẻ rất hay của Chủ tịch của Trường Việt Mỹ. Đặc biệt hữu ích cho các bạn trẻ bắt đầu vào đời. Tôi rất hân hạnh được có mặt trong buổi lễ tốt nghiệp ngày hôm nay của các bạn, những […]
Truyện ngắn
Ngày gặp anh - là ngày không hẹn trước!
Ngày nắng... Những tia nắng đầu tiên của mùa hè bắt đầu rực màu, mưa cũng đã ngớt... Gửi anh – Anyce, Chắc chắn anh sẽ rất bất ngờ khi lỡ đâu đọc được những dòng này của em. Em không biết p[…]
Tâm Sự
Em Người con gái bé nhỏ, với mái tóc đuôi gà thật ngịch ngợm. Em luôn luôn mỉm cười thật tươi mỗi khi nhìn thấy tôi. Em có một đôi mắt rất đẹp nhưng mang nỗi buồn miên man. Tôi thực sự rất t[…]
Tâm Sự