
Nhiều năm về sau
Bình chọn: 658
Bình chọn: 658
Phần hai của "Bình thường à, chúc cậu may mắn!"
Thời gian cuốn nhanh như nước chảy mây trôi. Đã bảy năm rồi... Biển trời đôi phương, lòng người hai ngã. Nhưng mà...trái đất đúng là tròn thật.
***
Tai tôi nghe thấy tiếng gì đó lao xao ngoài kia. Âm thanh hôm nay có phần rõ ràng hơn mọi hôm nhiều.
- Uầy! Con này đáng yêu quá!
Tiếng nói của ai đó ngay sát trên đầu tôi.
- Sức khỏe của con này rất tốt, chỉ là nó đã sinh ra được 21 ngày nhưng chưa mở mắt.
- Bác mở lồng ra cho cháu xem một chút được không ạ?
Sau đó tôi cảm nhận có thứ gì đó áp lên người tôi, nhẹ nhàng vuốt dọc sống lưng.
- Lông nó thích thật!
- Ừ! Nhìn nó đẹp đúng không? Trong mấy con mới đẻ, mỗi nó là có hai khoang trắng. Nhưng nó lại mở mắt muộn nhất. Cháu xem, bây giờ mắt vẫn nhắm này.
- Dạ vâng!
Đang nói về tôi sao? Tôi đâu có muốn nhắm mắt. Tại mắt nó không mở được đấy chứ. Buồn thật! Tôi mở mở mở... Đấy thấy chưa? Đâu có được.
- Ô...Bác ơi nó mở mắt rồi này...
Hả? "Nó" ở đây là tôi à? Đúng thật! Cái thứ kèm nhèm kia cuối cùng cũng không ngăn được tôi mở mắt. Chói quá! Đây là cái gì vậy? Có gì đó ươn ướt trào ra từ mắt tôi.
- Cháu thật có duyên với nó đấy. Đúng ngày nó mở mắt!
Tôi cố gắng nhìn, qua song sắt thấy mờ mờ một đôi mắt đang nhìn tôi chăm chú. Nước mắt vẫn trào ra và cái thứ khiến tôi chói mắt kia nữa. Thật khó chịu! Tôi lại nhắm mắt vào!
***
Lần thứ hai mở mắt ra, tôi thấy đằng sau song sắt mọi thứ xẹt qua rất nhanh. Mắt tôi không còn bị khó chịu với cái thứ chói mắt kia nữa. Thỉnh thoảng cả chiếc lồng và tôi trong đó nảy lên một cái. Mọi thứ thật kì lạ!
Khi mọi vật đứng yên không chuyển động nữa, tôi , hay nói chính xác hơn là chiếc lồng nhốt tôi, bị nhấc bổng lên.
- Con chó ở đâu xinh thế?
Một người đi ra, nhìn tôi vẻ thích thú.
- Con chào mẹ! Con mua nó để tặng sinh nhật Chi!
- Thế sao con mua bé thế? Khó chăm đấy!
- Chắc thế! Nhưng mà nó có duyên với con nên con mới mua nó!
- Duyên gì?
- Con đến đúng lúc nó vừa mở mắt đấy.
- Thế thì duyên cái gì?
- Duyên mà mẹ!
- Được rồi! Kệ anh! Để nó đấy vào giúp mẹ!
- Không! Con đi mua sữa cho nó đã!
- Bây giờ chó quan trọng hơn mẹ cơ à?
- Sao mẹ lại so đo với nó?
Thế rồi người đó chạy vụt đi. Người còn lại ngồi xổm xuống, nhìn nhìn tôi. Người đó lấy tay gõ vào lồng nghe tiếng keng keng.
- Chó con! Nhìn mày xinh thật! Lại còn có duyên!
Tôi ngước mắt lên nhìn người này. Chó con? Hóa ra tôi là chó con! Người này mỉm cười với tôi một cái rồi đứng dậy đi vào.
***
Tối hôm sau, lại một lần nữa tôi thấy mọi vật xẹt qua rất nhanh nhưng mà có một sự tuyệt vời. Có biết bao nhiêu thứ lấp la lấp lánh lướt qua trước mắt tôi. Oa! Nhìn kìa nhìn kìa! Đẹp quá đi mất!
Như theo một quy luật, mọi thứ lại dừng lại, tôi lại bị nhấc bổng lên. Rồi tôi bị đặt vào một góc khuất, bóng tối bao trùm. Người đó lại đứng ở chỗ sáng. Tại sao chứ? Thật bất công!
- Long! Ông đến rồi à?
Một giọng nói trong trẻo cất lên.
- Chúc mừng sinh nhật!
Người đó cười và định đi vào. Khoan đã!
- Khoan đã!
Giọng nói trong trẻo chặn người đó lại.
- Quà của tôi đâu?
- Làm gì có!
- Cái gì?
- Tôi tặng tôi cho bà được không?
- Còn lâu đi!
- Không có thật mà!
- Lại điêu đi! Tao thấy mày nghĩ đến mấy ngày cơ mà!
Giọng nói trong trẻo thứ hai cất lên.
- Con lợn Giang kia! Ai bảo mày thế?
- Mày chẳng kêu với tao suốt còn gì? Bày đặt! Mang ra đây đi!
- Hừ...
Người đó hậm hực nhấc tôi lên, đưa tôi ra chỗ sáng. Một trong hai giọng nói trong trẻo đưa tay nhận lấy tôi, rồi lại đặt tôi xuống. Này, mấy người có thể đối xử tốt hơn với tôi không? Cái người nhận lấy tôi đi qua chiếc lồng, vòng tay ôm chầm lấy người vừa hậm hực kia.
- Làm gì thế?
Người đó để yên, lên tiếng hỏi.
- Không có gì. Nhân ngày sinh nhật tôi, tặng ông một cái ôm vô điều kiện.
Người kia buông tay, cười tươi rói.
- Hai đứa có thôi đi không? Kệ đấy!
Giọng nói trong trẻo còn lại nhấc tôi lên một lần nữa. Chóng mặt quá đi!
***
Đây là một đoạn duyên phận giữa tôi và cô chủ của tôi. Cô chủ của tôi thì là cái người có giọng nói trong trẻo thứ nhất ấy. Cô chủ tên là Chi. Người tặng tôi cho cô chủ thì đương nhiên là cậu chủ, tên là Long. Sở dĩ cậu chủ thì phải là chồng cô chủ nhưng mà cô chủ của tôi chưa có chồng. Mà cậu chủ Long cũng có thể coi là chồng...mà không...căn bản là một cái gì đấy đại loại như thế. Còn cụ thể dùng từ gì để miêu tả thì... để tôi nghĩ đã. Còn cái giọng nói trong trẻo thứ hai là bạn thân cô chủ, tên là Giang.
Sau đây là phần tự bạch của chó con:
- Tôi tên là Muối. Đây là cái tên mà cô chủ và bạn thân cô
Mặt trời chưa kịp nhú lên khỏi đằng Đông thì bà Tư đã lom com chuẩn bị cho ngày làm việc vất vả. Hôm nay bà và đứa cháu mới hơn hai tuổi sẽ đi ba điểm cũ: đầu chợ, siêu thị và một ngã tư có […]
Truyện ngắn
Sinh nhật 18 tuổi, trong sự ngạc nhiên của tôi, thằng bé chủ động xin tôi được làm một điều nó muốn. Ngày hôm đó, tôi về và thấy tất cả đồ đạc trong nhà bị đập vỡ. Chỉ còn một thứ nguyên vẹn[…]
Truyện ngắn
Buổi sáng, vợ Bằng Tam hỏi anh ta: Anh Bằng Tam ơi, đêm qua vợ của em trai anh ở trong bệnh viện, anh có biết không? Bằng Tam nói: "Tôi biết rồi, tôi đang muốn đến bệnh viện thăm đây!" An[…]
Truyện ngắn
Có hai cậu bé nữa như thế ở làng này. Chúng nghèo lắm. Ông Jim nhà tôi cứ thích đổi chác, cho chúng quả đậu, táo, cà chua và những thứ khác. Cứ khi chúng giơ viên bi màu xanh ra, ông ấy lại […]
Truyện ngắn
Anh bạn mất liên lạc cả chục năm, một ngày tình cờ tìm được tôi trên facebook. Hai thằng nói chuyện say sưa, chuyện gia đình, con cái, làm ăn, mọi chuyện trên trời dưới biển. Sau đó một tuần[…]
Truyện Blog
Người ta nói mối tình đầu là mối tình dang dở, mối tình đầu của nó đến không rào cản nên ra đi cũng không dữ dội, không để lại nhiều đau đớn cho ai. Nó đang lao nhanh chiếc xe đạp vào […]
Truyện ngắn
Hân, mình nắm tay cậu, được không? "Duy, con cần tập trung hơn!" – Giọng ông thầy giáo già khàn khàn vang lên phá vỡ màn im lặng ảm đạm chỉ độc tiếng chì chạy sột soạt trên giấy trong căn […]
Truyện ngắn
" Khi cha mẹ cho con cái thứ gì đó, con cái cười. Khi con cái cho cha mẹ thứ gì đó, cha mẹ khóc!" Khi tôi lên giường đi ngủ là 11 giờ đêm, bên ngoài cửa sổ những bông tuyết nhỏ đang rơi. […]
Truyện ngắn