
Người đàn bà ở tầng hai
Bình chọn: 257
Bình chọn: 257
- Em cũng nghĩ mãi không ra, đúng là chẳng có ý nghĩa gì... Giấc mơ về sáng chẳng có linh đâu phải không anh?
- Đừng tin vào những giấc mơ - anh lầm bầm - em nên tin vào cuộc sống ban ngày.
Chị ngã nhẹ đầu trên vai anh, đầy tin cậy:
- Từ lâu rồi, em không tin vào những giấc mơ nữa. Em chỉ tin anh....
*****
Mây đen tụ về phía biển và mưa rùng rùng từ biển mưa về.
Ngờm ngợp mây mù đen âm u ùn ùn lên nơi chân trời giáp với mặt biển, và ù ù gió lộng đẩy mây xô dạt về đất liền, nơi chân mây giao với mặt đất bằng màn mưa dầy đặc trút ào ào bỏng rát mặt.
Đất lở rào rào chung quanh, chị thấy mình hụt hẫng, nhẹ hút tụt sâu vào chân sóng.
Chị nghe tiếng anh gào thét:
- Đất lở rồi, chạy đi em!
Chị giật mình tỉnh dậy, đất đá nổ ầm ầm ngay bên giường ngủ, mặt đất toác ra thành 1 lổ hổng đen ngòm và anh đang đứng bên kia lổ hổng, ngoài cửa phòng ngủ, mắt lạc đi nhìn chị hoảng hốt. Giữa anh và chị là lổ hổng nứt toác và tiếng gạch đá tiếp tục sôi lên trong cơn giận dữ.
Chị thảng thốt nhìn anh như còn mề ngủ:
- Có chuyện gì vậy anh?
- Nền nhà bị nứt ra, chắc có động đất hay bị lún. Sao anh nói chạy mà em không chịu chạy? – Anh ngiến răng nhìn chị.
Chị bình thản khoanh tay vào áo ngủ mỏng:
- Bây giờ mình phải làm sao?
- Em đi ra đây với anh- Ahh giang tay về phía chị tha thiết - em đi nhè nhẹ men theo miệng hố - mình sẽ đi khỏi nhà ngay bây giờ.
Chị nhẹ nhàng bước vòng theo miệng hố đi về phía anh, đất đá vẫn kêu rắc rắc dưới chân. Anh gần như kéo chị ngã ập vào vòng tay ôm xiết, thở phào nhẹ nhõm:
- Em đây rồi. Cảm giác anh chạy khỏi phòng 1 mình, và bỏ em lại bên kia miệng hố thật là kinh khủng.
- Sao anh không ẵm em chạy đi? - Chị vùi vào ngực anh...
- Bây giờ anh ẵm em chạy đi đây.
Anh xốc chị trên tay, vơ vội vài bộ áo quần và mở toang cửa garage chạy xe ra khỏi nhà.
Chị nép vào tay anh, thì thầm:
- Mình quên tắt đèn và đóng cửa sổ rồi anh.
Đèn ngủ soi lờ mờ từ trên tầng hai, gió lật tung tấm rèm voan xám, lờ mờ 1 khuôn mặt đàn bà. Chị giật mình thảng thốt:
- Anh!
Người đàn bà quay hẳn khuôn mặt về phía chị, nở 1 nụ cười buồn, rồi tan dần vào màn đêm.
- Gì nữa đây? - Anh xoa má chị.
- Không, em tưởng mình đang ngủ mơ.
Phải cho nó biết tự vươn vai đứng dậy trước những khó khăn thách thức thì sau này nó mới can trường được con à! Có cậu bé kia sinh thành trong một gia đình khá giả, ngày ngày cứ nũng nịu[…]
Truyện ngắn
Ừ! Chuyện gì rồi chẳng sẽ qua. Chỉ là mỗi người có một cách riêng để vượt qua những nỗi đau trong đời... Năm đó, mẹ vừa nhận quyết định nghỉ hưu – chính thức chấm dứt hơn 25 năm dài làm gi[…]
Truyện ngắn
Băng qua một cánh đồng, để biết những ước mơ và hiện thực nó hay như một cánh chim trời, để biết khi nào mỏi mệt mà quay lại. 1. Cả làng chúng tôi sống trên một cánh đồng. Một cách đồng rộn[…]
Truyện ngắn
Mưa rơi, sao tay em chẳng buông lơi? Tôi là một thằng đàn ông. Đàn ông thì ham chơi, lớn chậm. Tôi yêu vài người. Yêu cho có, yêu cho biết mùi. Yêu là bởi thích thích một tí là yêu. Yêu cho[…]
Tâm Sự
Và sau cùng tuổi trẻ chúng tôi đã làm những gì để chống chọi lại những nỗi cô độc ám ảnh đó! Lúc vừa bước lên xe buýt thì trời đổ mưa tầm tã. Gió rít mạnh từng hồi, khiến cho hàng cây bằng […]
Truyện ngắn
Những năm tháng ấy. Người ta giận nhau bằng những lý do kì lạ. Những năm tháng ấy. Người ta tổn thương nhau một cách vô lý. Những năm tháng ấy. Người ta thề thốt cả đời này sẽ chẳng bao giờ […]
Truyện Blog
20h30phút, nó vừa kết thúc một cuộc gọi về nhà, và cũng như những lần khác sau khi nói chuyện với mẹ nó muốn được chuyển máy cho cha, nhưng cũng như bao lần trước đó cuộc gọi luôn kết thúc k[…]
Truyện ngắn