Cơ hội nhỏ nhất
Bình chọn: 151
Bình chọn: 151
Lời khuyên của cha rất thực tế, nhưng cũng thật đau lòng cho tôi, bởi lẽ, trường Westminster là trường dành cho người nghèo và chẳng có tương lai. Lòng tự ái của tôi bị tổn thương ghê gớm. Tuy vậy, tôi vẫn đến gặp ông hiệu trưởng của trường Westminster.
***
Khi thấy bộ dạng thiểu não của tôi ở thềm nhà, cha tôi hiểu ngay. Ông hiệu trưởng trường Đại học luật Colorado, đã cho tôi thôi học vì điểm quá thấp. Cha tôi đã đến gặp ông hiệu trường nhưng vẫn chẳng thay đổi được gì. Ông hiệu trưởng nói rằng tôi là một người cũng khá được, nhưng có lẽ tôi không hợp với nghề luật sư. Ông khuyên tôi nên chọn một nghề khác.
Tôi cũng đã viết cho ông một lá thư, nhưng cũng chẳng thấy ông hồi âm. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể diễn tả hết nỗi thất vọng của tôi lúc đó. Vì kết quả học tập xuất sắc mà tôi đã được đặc cách vào trường này. Thế mà bây giờ lại bị đuổi học!
Cha tôi hiểu là tôi muốn trở thành một luật sư đến mức nào, ông khuyên tôi xin học ở trường Cao đẳng Luật Westminster, vì ở đây có các lớp học buổi tối rất thuận tiện cho tôi.
Lời khuyên của cha rất thực tế, nhưng cũng thật đau lòng cho tôi, bởi lẽ, trường Westminster là trường dành cho người nghèo và chẳng có tương lai. Lòng tự ái của tôi bị tổn thương ghê gớm. Tuy vậy, tôi vẫn đến gặp ông hiệu trưởng của trường Westminster.
Nhìn vào bảng kết quả học tập của tôi, ông nói: "Anh chỉ giỏi chơi thể thao, học tiếng Tây Ban Nha và hoạt động xã hội thôi. Còn các môn học hàn lâm thì anh không khá." Mặc dù vậy, ông vẫn cho tôi ghi danh học, với một điều kiện, tôi phải học lại hết các môn của năm thứ nhất và phải đạt được kết quả cao thì mới mong được học tiếp.
Vậy là mặc dù cánh cửa trường Luật Colorado đã đóng sầm trước mặt tôi, nhưng đã có một cánh cửa khác mở ra cho tôi. Tôi học tập chăm chỉ và cực kì hứng thú với chuyên ngành luật. Năm thứ hai, giáo sư dạy chính của chúng tôi qua đời. Tôi được thay thế ông. Đó là điều có lẽ không thể xảy ra nếu như tôi học ở trường Luật Colorado.
Càng ngày tôi càng cảm thấy bị quyến rũ bởi môn học của những bằng chứng, suy đoán, chi tiết... Tôi đã dạy luật cho các thẩm phán, sinh viên và các luật sư tập sự trong cả nước. Trong thời gian học, tôi làm thêm ở văn phòng luật sư của thành phố Denver.
Năm 28 tuổi, tôi trở thành thẩm phán trẻ nhất ở Denver. Sau đó, tôi được bầu làm thẩm phán của hạt, rồi được tổng thống chỉ định làm thẩm phán của toà án liên bang Mỹ. Và cuối cùng, tôi trở lại trường Đại học Luật Colorado để nhận giải thưởng George Norlin và bằng tiến sĩ danh dự về luật. Rồi trở thành hiệu trưởng của chính ngôi trường xưa kia đã từng từ chối tôi, trường Đại học Luật Colorado.
Trong đời mình, ai cũng ít nhất một lần thất bại. Nhưng sự thất bại sẽ dậy bạn rằng cuộc đời là một con đường với những lối ngoặt không thể biết trước. Và để đi được đến đích, bạn không thể để bản thân bị huỷ hoại bởi bất kỳ một thất bại nào, và nắm lấy những cơ hội, dù nhỏ nhất.
Sau khi tụi mình học chung với nhau gần hết năm, tớ nhận ra cậu thật sự rất là dễ thương nhé. Không phải vì cậu cho tớ mượn vở Văn hôm tớ nghỉ học, hay chỉ bài kiểm tra Sử cho tớ sáng nay m[…]
Truyện ngắn
Có một vùng kí ức tuổi thơ trong tôi
1. Cánh bèo trôi nổi đưa tôi trôi dạt nhiều nơi, khắp chốn rồi neo lại ở một góc nhỏ của thị trấn miền biển cuối trời tổ quốc. Nhiều lúc tôi cứ chạnh lòng, tủi thân vu vơ khi nhìn đám nhỏ ch[…]
Truyện ngắn
Nỗi đau không bao giờ là mãi mãi
Mẹ kể rằng chị vào tù khi 21 tuổi, cái tuổi xuân nồng nàn đưa đón biết bao cuộc tình chóng vánh. Chị bị lừa, mà lại bị lừa bởi người chị thương... Tôi gặp lại chị vào một ngày ít nắng, gi[…]
Truyện ngắn
Đối diện với bộ mặt đang cau có của tôi là một nụ cười rạng rỡ. Đẹp. Minh đang cười, với tôi. Nhìn nụ cười ấy, tôi như mềm nhũn ra. Chẳng biết nói gì, cũng chẳng biết làm gì hơn. Tôi hoàn to[…]
Truyện ngắn
Hắn lục lại tờ giấy tìm người. Trong ánh sáng vàng nhạt của chiếc bóng đèn dây tóc duy nhất trong căn phòng, tờ giấy ố vàng dường như càng bạc màu hơn. Chắc nó đã được in lâu lắm rồi. Chừng […]
Truyện ngắn
Audio Cả nhà tôi ai cũng ghét nàng, khắp mọi người trong họ hàng ai cũng thất vọng khi tôi yêu nàng, các bạn bè không ai còn muốn nhìn mặt khi tôi lấy nàng. Nhưng tôi không thể bỏ được. Bởi[…]
Truyện ngắn
Sài Gòn, ngày 1 tháng 7 năm 2014 Mẹ yêu của con, mẹ khỏe không mẹ, lên trên này mới có ba hôm thôi mà con nhớ mẹ quá chừng. Bây giờ, Sài gòn đang đắm mình trong mùa mưa, mưa phủ trắng xóa ,[…]
Tâm Sự
Tin em đi, rồi anh sẽ lại yêu – September Rain
Cuộc sống có những giai điệu và thanh âm của riêng nó, những diệu kì và nồng nàn của riêng nó, những bão giông và khắc khoải có lẽ cũng rất đời thường. "Tin em đi, rồi anh sẽ lại yêu" gói g[…]
Sách Hay