
Lý trí thắng, trái tim có buồn không?
Bình chọn: 309
Bình chọn: 309
- Nhà cậu? Cô trần trừ.
- Ừ. Có vấn đề gì à? Cậu hỏi lại.
- Tớ lên đó, rủi mọi người hỏi tớ là ai? Cậu trả lời sao?
- Trả lời thế nào có quan trọng gì.
- ...
Cô im lặng. Cậu cho rằng chuyện đó không quan trọng, nhưng cô thì không. Cô vẫn chưa bao giờ hết hi vọng nơi cậu. "Với cậu tớ là ai?" cô chỉ muốn hét lên cho cậu nghe điều đó. Cụm từ đặc biệt ấy xuất hiện không biết bao nhiêu lần trong trang nhật kí ngày ấy. Cô không sao hiểu được mọi hành động của cậu. Từ những cử chỉ quan tâm chăm sóc thời sinh viên, những buổi gặp gỡ chỉ riêng hai đứa, những quan tâm lo lắng cô dành cho cậu, những buổi gặp bạn bè của cậu ... tất cả những điều đó là gì? Với cô, cậu không phải là người bạn bình thường? - Cậu biết điều đó. Còn với cậu, cô là ai? Cậu cứ lập lờ, và cô cũng chấp nhận lập lờ theo cậu. Sự lập lờ đó sẽ đưa cô tới đâu? Buổi đó lên nhà cậu, chỉ là bữa cơm mà cậu mời bạn bè mình về nhà, cô xuất hiện ở đó thì cũng giống như các bạn kia mà thôi.
Cười nhạt, cô đã nghĩ quá nhiều. Người đón cô đi là cậu, nhưng người trả cô về lại là bạn của cậu. Cô vẫn nhớ như in câu nói của cậu nói với cậu bạn kia : " Mày đưa Ngọc về giúp tao, tao phải đưa Quỳnh về ". Hụt hẫng, cứ như cô vừa trượt chân xuống một vực sâu thẳm. Lần này cậu có còn biết để kéo cô lên? Không phản đối, thậm chí cô còn bông đùa với cậu bạn kia một cách nhanh chóng. Đi học, rồi đi làm đã làm cô biết cách cười, cách nói mà không để lộ suy nghĩ thật của mình. Thật hữu dụng trong tình huống này. Với sự giả tạo đó, cô có thể che mắt tất cả mọi người, kể cả cậu, nhưng cô cũng không thể che đậy cho chính cảm giác của mình. Có mạnh mẽ tới đâu chăng nữa thì cô vẫn là con gái cơ mà. Cô thấy sống mũi cay cay, cổ họng nghẹn đắng, thấy tai mình như đang ù đi không nghe rõ mọi người nói gì. Trái tim nhói đau ... dù vô tình hay cố ý thì cậu cũng từ chối cô tới ba lần rồi... Chẳng có đúng sai cho một mối quan hệ, nhưng lần này cô biết, trái tim cô biết, mình đã sai. Đã sai khi bỏ qua mối quan hệ mới với những người mới tới bên cô vì một điều vô nghĩa. Đã sai, sai nhiều lắm khi biết kết quả của sự lập lờ đó mà vẫn luôn không thôi hi vọng. Mai, đứa bạn thân của cô khuyên cô nên từ bỏ đi, nó nhắc cô đừng phí thời gian thêm nữa, đừng tự nhấn chìm mình như vậy... Những lời khuyên ấy là chân thành nhưng cô có làm được như vậy không. Hai năm rồi, cô đã lún quá sâu trong cái bẫy mà cô bày ra trong đêm sinh nhật đó. Cô thoát ra bằng cách nào đây?
Như để kéo lại cái sĩ diện cuối cùng, cô ngắt mọi liên lạc với cậu, lao vào công việc, vào những mỗi quan hệ tình cảm mới. Người mới chưa lấp đầy được chỗ trống mà người cũ để lại. Bởi cậu bên cạnh cô như một phần cuộc sống, vui cô nhớ tới cậu, mệt mỏi, khó khăn, cô càng nhớ cậu. Nhớ tới quay quắt. Cô chưa quên được cậu, nhưng thời gian qua cô tin mình sẽ làm được điều đó. Và cũng bởi bên cô còn có lý trí mạnh mẽ, minh mẫn, luôn rành rọt vẽ cho trái tim cô con đường tươi sáng nhất.
Cuối cùng, trên võ đài danh vọng kia, lý trí đã thắng trái tim ít nhất một lần.
Lý trí thắng, trái tim có buồn không?
***
- Ngọc ơi, có Minh tới đón này con.
Tiếng mẹ vọng từ dưới nhà làm cô giật mình thoát khỏi dòng hồi ức xa xưa. Hôm nay, Minh hẹn cô tới một nơi mà anh gọi là nơi đẹp nhất thế gian. Cô quen Minh đã hơn một năm, anh chu đáo, chín chắn và có một bờ vai rộng sắn sàng làm chỗ dựa cho cô. Ngỡ ngàng, nơi mà Minh đưa cô đến là nơi ấy. Đã lâu rồi cô không đến nơi đây, cảnh vật xưa cũ, kí ức xưa cũ, nhưng bên cô lúc này không còn là người cũ...
Lý trí thắng, trái tim có buồn không?
Hôm nay cô đã có câu trả lời cho riêng mình. Khẽ mỉm cười, cô yên lặng đặt gọn bàn tay của mình trong bàn tay Minh ấm nóng...
Leng keng
Bà lão chống gậy, một tay cầm mảnh gáo dừa đứng trước cửa mọi nhà xin của bố thí. Tiếng con chó nhà chủ rít lên nghe khác thường, quyết liệt hơn mọi khi. Một chú bé chừng năm tuổi đứng gần b[…]
Truyện ngắn
Cha không nghĩ rằng con có thể đền đáp được cho người đó đâu...Nhưng con vẫn chưa được biết con ạ. Cậu sinh ra không có vành tai như bao người khác, trông vào gương thì trông rất là kì dị.[…]
Truyện ngắn
Tôi tự nhủ với lòng mình sau này sẽ kiên quyết bảo với người yêu là sau khi cưới nhau là phải sống riêng, bởi tôi quá ám ảnh cảnh chị gái tôi lấy chồng phải về nhà chồng ở. Yêu chồng, chị g[…]
Truyện ngắn
"Người ta nhiều khi tưởng chỉ một mình lủi thủi nơi thâm sơn cùng cốc, xa làng xa chợ mới gọi là cô đơn. Nhưng sống giữa bầy đàn đông đúc mà không ai hiểu được mình, không ai chia sẻ với mìn[…]
Truyện ngắn
Con Hậu bực bội nói với con Vua: "Này, tại sao tôi là người có quyền lực cao nhất ở đây, nhưng lũ quan lính kia lại cứ lăng xăng bảo vệ ông mà không thèm bảo vệ tôi thế hở?" Vua trả lời: "T[…]
Truyện ngắn
Ký ức cóp nhặt: Những ngày mưa
Mấy ngày nay, Sài Gòn mưa nhiều! Không còn là những cơn mưa ngắn, đỏng đảnh như người ta thường ví mà dai dẳng, âm ỉ như một thiếu nữ nhu mì, đoan trang đang hờn dỗi. Ngồi một mình trong phò[…]
Tâm Sự
Audio Cả nhà tôi ai cũng ghét nàng, khắp mọi người trong họ hàng ai cũng thất vọng khi tôi yêu nàng, các bạn bè không ai còn muốn nhìn mặt khi tôi lấy nàng. Nhưng tôi không thể bỏ được. Bởi[…]
Truyện ngắn