
Làm dâu bản Bơn
Bình chọn: 431
Bình chọn: 431
Ở bản Bơn có tục vợ chồng mới thì chăn đệm mới, nên Hương và mẹ chồng lại gấp rút làm cho ông Kìn và người mới một bộ chăn đệm mới nữa. Mong là ông sớm yên ổn cho cả dòng họ đỡ lo, người bản đỡ đồn ra tiếng vào. Nhưng mong là mong vậy, trong năm ấy ông Kìn tiếp tục gặp gỡ và chung sống với hai người phụ nữ nữa, toàn bằng tuổi các con ông cả. Hương cũng ra trường, về bản làm cô giáo rồi sinh con, vợ chồng cô chuyển xuống ở hẳn nhà dưới mặc kệ ông Kìn muốn làm gì ở nhà trên thì cứ làm. Mỗi lần ông đưa một người đàn bà về ở cùng là con cháu họ Cà Mảy lại họp lại làm mâm cơm trình báo tổ tiên, sau bao nhiêu lần như thế Hương thấy ngán ngẩm chẳng muốn đến dự. Tính đến giờ, cuộc tái giá của ông Kìn lâu nhất thì cũng kéo dài được hơn hai tháng, có những tháng chưa tìm được người ông cũng bị cô đơn một mình. Những người đã đến với ông hoặc ông tìm đến đều già có, trẻ có, chưa chồng có, bị chồng bỏ có, bỏ chồng có... hầu như đủ cả. Ngày ngày con cháu vẫn tạt qua xem ông thế nào nhưng chỉ được những câu cằn nhằn mắng mỏ. Sau khi người thứ năm đi thì người thứ sáu đến, người này được mai mối hẳn hoi. Do một người họ hàng xa của ông Kìn làm mối, bà này đã bỏ chồng và ngoài bốn mươi, trẻ hơn cả bố chồng của Hương. Đến lần này cả họ Cà Mảy không để cho ông Kìn muốn làm gì thì làm nữa, con cháu lại họp gia đình và mọi người bắt đầu phản đối kịch liệt. Họ không đồng ý cho ông lấy thêm một ai về nữa, họ hứa khi nào ông không còn lao động, đi lại được nữa thì họ sẽ chăm sóc ông chứ không đời nào để ông rước ai về nữa, họ khổ lắm rồi.
Hương nhìn sang Pản đang chơi với con, cô tưởng tượng tới cảnh cả gia đình nhỏ lại khăn gói lên nhà cụ nội. Cô lại phải giặt cả đống quần áo cho cả nhà mà không dùng bột giặt, mùa đông phải rửa những cái nồi niêu đầy mỡ trong nước lạnh. Rồi thì lúc ăn cơm cũng không được ngồi sát cạnh chồng, không được gọi tên chồng, đêm đến con ngủ giữa hai vợ chồng tách nhau ra như không quen biết. Không được xem vô tuyến vào buổi tối, không được hát ru con bằng tiếng Kinh... rồi khi ông cụ già yếu hẳn, nhớ đến cảnh những ngày cuối cùng của bà Kìn mà Hương giật mình. Người cô tự dưng nổi da gà lên, mặt biến sắc vì tưởng tượng ra những cảnh hãi hùng, Pản bế con lại gần vợ, anh nhìn cô lo lắng. Buổi họp gia đình vẫn diễn ra rất sôi nổi, Hương bảo nhỏ chồng.
"Em nghĩ cứ để cụ lấy vẫn hơn, chứ lên ở với cụ em sợ lắm, em sẽ ôm con bỏ về mất".
Vợ nói vậy Pản cũng lo lắm, anh yêu vợ và không muốn nhìn vợ phải khổ sở nhưng cũng chẳng muốn ông nội cứ lấy vợ rồi bỏ vợ rồi lại lấy mãi, mà anh cũng đâu muốn sống chúng nhà với ông cụ nội anh. Cuối cùng, con cháu cũng không thắng được quyết định của ông Kìn, ông với người đàn bà kia vẫn về ở với nhau dù không có bữa cơm trình báo tổ tiên gì hết. Người trong bản cũng không biết ông đã có vợ mới, bởi ông giấu "vợ" kỹ lắm, không cho bà đi ra khỏi nhà. Con cháu cũng chẳng buồn đến thăm ông nữa vì họ nghĩ rằng ấy hôm nữa ông lại bỏ bà kia thôi nhưng được hơn một tháng vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Một hôm Pản đến thăm và thấy cảnh vợ trẻ chồng già đang ngồi ngoài hiên cắt quần áo cho trẻ con. Pản mở to mắt, há hốc mồm nhìn, anh không nói lên được một lời nào, lúc này ông nội anh mới đành thú nhận mọi sự thật với anh.
"Bà mày sắp có em bé!"
Pản không tin nổi là anh sắp có ông chú út ít tuổi hơn cả con trai anh, anh không nói được gì thêm nên đành chào hỏi qua loa rồi cáo lui ra về ngay. Về đến nhà Pản đem chuyện này kể với vợ, Hương nghe xong cười phá lên. Nếu như mọi người biết được chuyện này thì chắc đám thanh niên trong bản sẽ đến quỳ trước ông Kìn mà bày tỏ lòng thán phục. Mấy ông trung niên hiếm muộn cũng sẽ đến mời rượu ông và xin ít bí kíp. Ông năm nay đã hơn tám mươi vậy mà vẫn cường tráng đến thế, thật là chuyện hiếm có. Trước khi lại họp gia đình, lại tổ chức đám cưới mẹ chồng Hương bảo cô chuẩn bị làm chăn đệm mới cho ông cụ thằng Vảy. Chuyện này đã gây xôn xao cả bản, nhắc đến ông Kìn khắp xã ai ai cũng biết hết cả, từ trẻ con cho đến cụ già.
Họp gia đình cả họ Cà Mảy như cái chợ vỡ, đây là cuộc họp gia đình vui nhất từ trước đến nay. Một số người khen ông Kìn giỏi, trẻ và khỏe, tuy vậy nếu đứa trẻ ia được sinh ra nó sẽ là một gánh nặng cho cả dòng họ Cà Mảy. Ông Kìn sẽ còn sống được bao lâu nữa chứ, sau này đứa bé ấy lớn lên nó và mẹ nó sẽ được thừa hưởng một phần tài sản của gia đình. Đất cát, ruộng vườn lại sẽ phải chia lại, chia cho ít thì không p phải, chia cho nhiều thì chẳng ai muốn cho. Trong họ Cà Mảy nhà nào cũng đông con cháu cả, chẳng ai muốn đất đai của mình bị vơi đi, kể cả bố mẹ chồng Hương cũng thế. Cuộc họp bỗng bị trầm lắng xuống, cả đàn ông lần đàn bà trong họ đều tỏ ra đăm chiêu, buồn chán. Rồi bàn đi tính lại mọi người thấy lạ, sao mới ở cùng nhau hơn tháng mà bà kia đã có bầu nhanh thế, mọi người lại bắt đầu nghi ngờ sự nghi ngờ đó như giúp họ tìm ra lối thoát. Bà này còn chưa bỏ chồng hẳn nghe đâu ở với ông Kìn nhưng vẫn âm thầm qua lại vớ
Chị ngồi thụp xuống rồi khóc rấm rứt, những giọt nước mắt như bị dồn nén quá lâu, cho những nỗi đau tích tụ lại quá lâu nay có dịp chực trào. Hạnh phúc của chị! Cái Hạnh phúc mà chị nâng ni[…]
Truyện ngắn
"Tôi tên là An. Mẹ tôi là một con điếm. Cha tôi là một gã khốn nạn. Tôi mong tất cả các bạn chết hết đi." Chim tự do Đuổi gió! Đi muôn nơi! Thở gió ăn sương. Nào có mệt mỏi. Chim tự do Bãy […]
Truyện ngắn
"Nhưng giờ tôi biết má cũng buồn, bởi nhiều lúc tôi bỏ bà một mình ở nơi cũ, thời gian cũ để một mình tôi đi vào thế giới ảo đầy quyến rũ. Không cần nỗi lực lớn nào, không cần với tay cao, c[…]
Truyện ngắn
Mẹ ! Thế là một mùa đông nữa lại về,lại thêm một lá thư con viết mà không gửi. Mùa đông năm nay còn chưa lạnh mà sao lòng con lại lạnh đến thế? Mấy hôm rồi con về thăm quê, có hỏi thăm tin t[…]
Tâm Sự
Ở một vùng biển xa xôi, có một con cá lớn rất đẹp nhưng lại cô đơn, hàng ngày nó chỉ biết dạo chơi ở những nơi đáy biển sâu nhất, lạnh nhất, những âm thanh vắng lạnh vang lên, từng giọt từng[…]
Truyện ngắn
Lần đầu tiên Hoàng đưa bạn gái về nhà giới thiệu với mẹ, chàng đã cẩn thận dặn dò nàng : Mẹ anh là một người khá kỹ tính, em nhớ cẩn thận và khéo léo nhé, nếu biết cách làm vừa lòng mẹ, mẹ[…]
Truyện ngắn
Chia tay, tôi tìm mọi cách để xóa đi những ký ức của tôi về em. Nhưng thời gian trôi đi và tôi quên rằng tôi vẫn quan tâm, lo lắng cho em như ngày nào. Tôi vẫn lặng lẽ vào facebook dõi theo[…]
Tâm Sự
Cuộc gặp gỡ mang tên định mệnh
Đủ nắng, hoa sẽ nở Đủ gió, mây sẽ bay Và, đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy. Nhưng yêu thương đối với nó đã bao giờ là đủ? Vì vậy nên cuộc đời nó chưa bao giờ đong đầy hạnh phúc. Nó một c[…]
Tâm Sự