Làm dâu bản Bơn
Bình chọn: 428
Bình chọn: 428
"Mày đi đâu đấy hả mẹ thằng Vảy?"
"Con đi làm chăn đệm mới cho cụ thằng Vảy đó ạ!"
Hương cố tình trả lời thật to như muốn cho cả bản đều nghe thấy, chuyện cũng đã rồi cô chẳng việc gì thấy xấu mặt như trước đây nữa. Mọi người ồ lên rồi quay sang nhìn nhau, không chỉ những người ở suối mà còn cả những người đang nhổ cỏ trên đồng và những người qua đường cũng đã nghe thấy. Tin đồn ông cụ thằng Vảy tức ông Kìn lại lấy vợ lần nữa như vậy đã được xác nhận là có thật.
Tám mươi tuổi hơn rồi, ông Kìn cũng đâu còn trẻ trung gì nữa nhưng từ sau khi bà Kìn mất ông đã tái giá được cả thảy năm lần, mà thêm lần này nữa là lần thứ sáu. Trong đó bốn cái đám cưới của ông diễn ra trong vòng chỉ có chưa đầy một năm, ông bắt đầu tái giá sau khi vợ mất được nửa năm nhưng ý định đi bước nữa của ông đã xuất hiện từ lâu. Từ ngày về làm dâu nhà họ Cà Mảy đây là lần thứ sáu Hương làm chăn đệm mới cho ông cụ nội của con trai mình, để ông còn chuẩn bị đi lấy vợ mới. Chuyện ông Kìn cứ... không ngừng lấy vợ, lấy rồi lại bỏ đã là một đề tài cũ với các tay buôn bán nước bọt ở bản Bơn. Bao nhiều điều có thể phóng tác lên họ đều đã làm cả rồi nhưng người ta vẫn không bao giờ thấy ngán ngẩm câu chuyện về ông Kìn. Biết người bản hay dòm ngó tới mình càng những lần lấy vợ về sau ông Kìn càng kín đáo hơn nhưng điều đó lại càng khiến người ta tò mò hơn. Người ta không biết ông đã bỏ người vợ kế thứ năm từ lúc nào và chuyện tình của ông với bà kế thứ sáu ra sao, nghe nói họ cũng mới quen nhau được vài ngày vậy mà đã cưới rồi. Dân bản thắc mắc lắm nhưng con cháu của ông Kìn những người trong họ Cà Mảy thì cứ im ỉm, chẳng ai nói gì về chuyện ông Kìn. Mẹ chồng của Hương còn làm mặt mày khó chịu khi nghe ai đó nhắc tới chuyện bố chồng mình, Hương thì khác vì thấy bị mất mặt nhiều rồi nên cũng cảm thấy chẳng còn gì để mà mất nữa.
Hương là người Kinh về làm dâu bản người Thái đã được gần hai năm nay vì đã được sống cùng người Thái từ nhỏ nên cô cũng thích nghi nhanh chóng với cuộc sống vùng cao. Tuy vậy không biết bao nhiêu là chuyện kinh thiên động địa xảy ra bên họ nhà chồng cũng làm Hương mấy lần suýt ngất vì quá sợ và ngán ngẩm. Chồng của Hương là Pản một chàng trai khỏe mạnh, tuấn tú và hiền lành, vợ đã học xong trung cấp Mầm non và trở thành cô giáo dạy trẻ ở bản thì Pản mới chỉ học xong lớp 11. Anh đang có ý định học nốt lớp 12 như mong muốn của vợ nhưng mà lại muốn đợi cho xong chuyện ông nội đã rồi tính. Hương và Pản từng là bạn học cùng trường cấp hai với nhau, năm Hương đang học năm đầu trường Trung cấp Mầm Non trên tỉnh thì Pản đòi cưới bằng được. Sau mấy lần Pản tự tử bất thành thì Hương mới đồng ý làm vợ anh. Ngoại trừ ông nội chồng ra thì bố mẹ chồng và họ hàng nhà chồng đều rất yêu quý Hương, mẹ chồng cô chẳng bao giờ để cô phải đi nương, gánh củi, gùi ngô. Pản – chồng Hương thì khỏi phải nói là anh yêu cô đến nhường nào, hồi vợ mới sinh anh không rời khỏi nhà nửa bước. Vợ kêu lên một tí là anh chạy tới liền, bao nhiêu việc nhà anh giành làm hết cho đến tận bây giờ, khi con trai đã được gần một tuổi. Mọi việc to nhỏ trong gia đình, dòng họ bố mẹ chồng đều đem ra bàn bạc với Hương rồi mới quyết định. Những chuyện khác thì không nói làm gì nhưng chuyện của ông nội chồng mỗi lần nhắc đến Hương chỉ lắc đầu cáo lui và bảo:
"Thôi cái đó quyền ở cụ và Pá, Mế con không biết làm thế nào đâu".
Mọi người ai cũng khen Hương làm vợ Pản sướng lắm, là cô dâu sướng nhất cái bản Bơn này. Ngày mới về làm dâu chẳng cần mang theo của hồi môn gì nhiều, vì cô không phải người cùng dân tộc nên nhà chồng cũng không yêu cầu. Lấy chồng xong mà vẫn được tiếp tục đi học, rồi còn được đi làm "cán bộ" thoải mái, dạy học xong rồi thì về ăn cơm, chơi với con nhiều khi chỉ ở nhà không chẳng phải làm gì... Hương luôn được làm những gì mình thích mà bố mẹ chồng và chồng chẳng bao giờ ngăn cản, vân vân. Nghe thiên hạ khen vậy Hương cũng chỉ biết cười trừ, người ta không ở trong chăn nên không biết chăn có rận. Nhà chồng Hương cũng có điều kiện nên dựng được hai ngôi nhà sàn rất to, cái ở trong bản Bơn được gọi là nhà trên thì để cho ông bà nội ở còn một cái ở ngoài bản gọi là nhà dưới thì bố mẹ chồng cô làm trang trại nên dựng thêm ngôi nhà và ở đó luôn. Mới cưới nhau chưa được mười ngày thì bà nội chồng lại đổ bệnh nặng, vợ chồng Hương phải lên ở nhà trên ở với ông bà để chăm sóc. Những ngày cuối cùng người bà Kìn bốc mùi hôi thối khủng khiếp, dù mẹ chồn
Trên chuyến xe bus cuộc đời đông đúc, để không ngã, mọi người phải học cách chia sẻ và nương tựa vào nhau. Một chú chuột nhìn qua vách nhà, thấy bác nông dân và vợ đang hí hoáy mở một cái h[…]
Truyện ngắn
Nước mắt tôi cứ trào ra không thể ngăn lại được, nhỏ nhẹ nói: "An An! Ngoan nào, cố gắng học tốt, đợi mẹ trở về, nhất định sẽ cho con rất nhiều chocolate và ký vào vở cho con. Và nếu thành t[…]
Truyện ngắn
Nhỏ ôm chầm lấy nó và một nửa bức tranh bướm phượng. Những giọt lệ nức nở của nhỏ lăn trên gò má mà không nói lấy một lời. Hồi nhỏ nó sống ở một thành phố đầy nắng, gió, bão giông. Mang ti[…]
Truyện ngắn
Tôi không cố gắng bắt hoa mặt trời hướng về phía mình nữa, vì đơn giản nắng mới là thứ nó cần. Cái bạn lớp trưởng 12A dễ thương nhỉ? Nghe nói còn học giỏi nữa. Thì sao? Lại say nắng nữa h[…]
Truyện ngắn
Sau một lúc làm việc, ánh mắt tôi chú ý đến một người.Anh ta có vẻ lớn tuổi nhất trong số họ, mặc bộ đồng phục. Đó là điều đặc biệt vì công ty chúng tôi không hề có đồng phục. Tôi rúc đầu v[…]
Truyện Blog
Đức vua đang thủng thỉnh dạo chơi trong vườn thượng uyển, tai lắng nghe chim hót líu lo, mắt ngắm muôn hoa đua nở thì gặp rùa. À rùa, hôm nay đến chơi thăm trẫm đó à? Khỏe không? Dạ cũn[…]
Truyện ngắn
Sự im lặng là điều cần có trong cuộc sống. Tình Bạn cũng vậy, nó cũng cần những khoảng lặng đủ dài để cùng chiêm nghiệm cùng suy ngẫm về những điều đã qua và những gì sắp tới. Nhưng khoảng l[…]
Truyện ngắn
Yêu người như em, có nghĩa là ai đó sẽ phải chịu thiệt thòi hơn rất nhiều nếu như người đó yêu một người con gái khác... Yêu người như em, cũng có nghĩa mỗi mùa đông, ai đó sẽ chẳng có nhữn[…]
Truyện Blog