
Làm dâu bản Bơn
Bình chọn: 437
Bình chọn: 437
Người bản bảo Hương sướng vì không phải mất nhiều của hồi môn khi về nhà chồng, bố cô lại còn được nhiều sính lễ từ nhà trai nữa. Chuyện đó thực ra không chính xác như người ta đồn đoán nhưng chẳng ai trong cuộc buồn giải thích. Để lấy được Hương, nhà Pản mất một con bò, ba con lợn nái to, mấy chục con gà và chục yến cá, gạo nếp, rượu để làm đám cưới bên nhà vợ. Đó là tục lệ của người Thái, chứ gia đình Hương không hề bắt buộc. Quà cho riêng Hương là bộ trang sức bạc trong đó có mấy thứ vòng bạc cổ, Hương chẳng bao giờ đeo. Nhà Pản vẫn biếu bố Hương một món tiền lớn dù ông không nhận, không thách cưới. Sau này Hương đã trả lại nhà chồng bằng cách lấy tiền lương giáo viên của mình bù đắp vào những khoản chi tiêu trong gia đình. Bố cô còn cho cô một miếng đất đủ xây nhà ở ngoài thị trấn, phòng khi cô không chịu được cuộc sống ở bản Bơn thì ra đó mà ở, chỗ đất ấy có giá cũng bằng mấy quả đồi của nhà Pản. Nhiều người bản Bơn luôn gắn liền chuyện hôn nhân với vật chất nhưng Hương lấy Pản là vì tình yêu tha thiết anh dành cho cô nên vật chất với họ không quan trọng, chỉ là phong tục nên tuân theo. Pản và bố mẹ chồng của Hương cũng biết điều ấy, nên với họ dù cô có về nhà chồng tay không cũng chẳng ai nói gì. Lấy được cô dâu tài giỏi, xinh đẹp như cô đâu dễ gì, mà nếu cô không đồng ý lấy Pản chắc anh chết lâu rồi. Pản thấy ngại vợ chuyện ông nội mình lắm, anh cứ sợ vợ bỏ nhà đi vì chuyện của ông. Cũng may khi lấy vợ xong ông Kìn không cần con cháu lên ở cùng nữa, mọi người cũng muốn ông với vợ thoải mái nên để ông trên nhà trên một mình. Vài ngày sau khi lấy vợ thấy ông Kìn tươi tỉnh hẳn, ông lại bắt đầu đi chăn dê, làm vườn... Những tưởng mọi chuyện từ đó sẽ thuận buồm xuôi gió, ai ngờ hai mươi ngày sau bà Bín bỏ về nhà và không trở lại nữa. Nhà bà đem trả lại ông Kìn hai triệu và thủa ruộng, còn những thứ khác họ giữ hết cả, mẹ chồng Hương vẫn sang đòi nốt con bò cũng may được mà không xảy ra xô xát gì. Mọi người gặng hỏi nhưng ông Kìn không nói gì nhiều, ông chỉ bảo bà Bín lười nhác nên đuổi về thôi.
Ông Kìn bỏ vợ Hương là người lo lắng nhất, cô sợ lại phải theo chồng lên ở cùng ông nội để cho ông... đỡ buồn, vì cả nhà chỉ còn có hai vợ chồng cô. Vợ chồng anh chị bên chồng đều đã có nhà riêng cả, mà tính ông lại như thế nên cũng chẳng ai dám lên ở. Hương chưa hết lo thì nghe đâu đã có người lên ở cùng ông rồi. Ông Kìn chẳng cần phải đi tìm kiếm đâu xa, nghe đâu người đàn bà này tự tìm đến với ông khi biết ông đang muốn tìm người cùng chung sống. Cả họ Cà Mảy như nháo nhác lên khi nhận được tin này, mọi người vào cuộc điều tra về lí lịch của người đàn bà kia. Người phụ nữ này đã hai đời chồng, toàn bị chồng bỏ cả, bà ta sống bằng nghề hái thuốc, cũng là người cùng xã. Sau vài buổi họp gia đình mọi người nhất trí cho ông Kìn sống cùng bà ta ở nhà trên vì ông Kìn ưng, bà kia cũng ưng hai bên ưng nhau rồi thì cứ thế mà sống, đám con cháu cũng mệt mỏi vì ông lắm rồi.
Dù vậy ông Kìn vẫn có vẻ chưa được hài lòng, ông ậm ừ ám chỉ chuyện đám cưới, con cháu ông im lặng nhìn nhau. Hồi trước cưới bà Bín ông Kìn cũng làm to lắm, dù rằng theo tục lệ đám cưới lần hai không được làm đinh lình. Kệ con cháu nói như thế nào, ông Kìn vẫn bắt các con đi mời hết bạn bè vong niên, tri âm, tri kỉ, thông gia của các con đến cháu tới tham dự hết. Ông bảo việc gì phải giấu, chuyện vui nên để anh em họ hàng cùng biết, cũng là người thân với mình cả. Thế mà chưa được một tháng đã đường ai nấy đi rồi. Lần này con cháu ông cẩn trọng hơn, bố chồng Hương thay mặt cả họ giải thích cặn kẽ nhưng có vẻ như ông Kìn không nghe. Hương liền lên tiếng, cô nói tuy có làm ông nội chồng mếch lòng nhưng cả họ rất ủng hộ.
"Dù sao thì ông bà cũng mới quen nhau, cứ ở cùng nhau dăm bữa coi như là để tìm hiểu, giờ kinh tế cũng đang khó khăn tại ông cũng mới cưới "bà trước" chưa được bao lâu mà. Chúng con nghĩ ông nên để thư thư đã ông ạ, nếu ông muốn có nghi có lễ thì tạm thời cứ làm mâm cơm trình tổ tiên, ch
Thơm đứng bên cửa sổ, tóc buộc ở sau gáy bằng một sợi dây thun màu vàng. Trong ngày, hễ có lúc nào thuận tiện chị lại đứng bên cửa sổ nhìn ra khoảng sân xi măng rợp bóng cây bàng. Gió đưa nh[…]
Truyện ngắn
Bà gần 70, sống cùng con cháu. Con trai bà làm bác sĩ, tối ngày bận rộn. Con dâu chẳng khá hơn, nó trực ca cho một trung tâm tư vấn, mấy khi thấy nó đâu. Có thằng cháu thì đi học từ sáng đế[…]
Truyện ngắn
Thành chăm chú gỡ từng chiếc kẹp hoa gài trên tóc cô dâu. Biết anh đang sốt ruột My càng cố ý ngọ nguậy. "Yên nào. Không là anh bắt cóc ngay bây giờ đây. Rồi không đợi được nữa anh bế bổng […]
Truyện ngắn
Tuổi trẻ của chúng ta, nếu không phải là tình yêu sâu đậm thì hẳn sẽ phải là một tình bạn sâu đậm. Đến mức khắc cốt ghi tâm. Sau này, lúc nghĩ về, sẽ vô cùng vui vẻ. Cho dù đã từng có những […]
Truyện ngắn
Tôi nhắn cho anh 1 sms khi anh chưa kịp nói những câu tôi cần nghe...vì tôi biết rằng có những thứ tình cảm thầm lặng thật khó nói, và cũng thật khó lý giải như một bí mật bị chôn dưới đáy đ[…]
Truyện ngắn
Khi gặp một người, anh sẽ coi trọng người đó bởi những gì anh ta mặc, hay những gì anh ta làm? Lốp xe ôtô của tôi bị một cái đinh chọc thủng trên một con đường vắng vẻ vùng nông thôn, khi t[…]
Truyện ngắn
Cảm ơn em, người yêu cũ số.....
Cảm ơn em, người yêu cũ số 1. Em đã cho anh biết thế nào là tình đầu, thế nào là "nắm tay còn run", cái thời đấy với anh giờ đây quá xa, y như chuyện ra hàng net dùng Yahoo messenger, kể r[…]
Truyện Blog
"Nếu.... thì hôm nay mình lấy gì mua thức ăn?......Hay là.... Mặc kệ bà ta đi...!". Nhưng rồi anh lại phân vân! Anh không đành lòng! Chua xót nhìn vào chiếc ví đã sứt gần hết những đường c[…]
Truyện ngắn