
Khi cô ấy khóc
Bình chọn: 348
Bình chọn: 348
Khi cô ấy khóc.
Người phụ nữ mạnh mẽ ấy đã bao lần lén lau nước mắt trong những ngày cuộc đời nổi gió? Tôi không nhớ. Tôi chẳng thể đếm được nước mắt mẹ đã rơi bao lần kể từ ngày bố quay lưng lại với mẹ con tôi.
Có những đêm tôi vờ ngủ say để biết được mẹ ôm tôi chặt thế nào, để biết mẹ đã cắn rách môi để nén bao tiếng khóc nhọc nhằn dằn vặt trôi ra từ tim, để biết mẹ của tôi cũng chỉ là một người phụ nữ yếu đuối tới nao lòng...
Bố buông tay mẹ con tôi từ ngày tôi chưa bước chân vào trường tiểu học. Nhận thức của tôi lúc ấy chỉ dừng lại ở việc bố mẹ sẽ không còn sống chung với nhau nữa. Rồi "người lớn" cũng nói với nhau về việc tôi sẽ sống với mẹ hay với bố. Một con bé bốn tuổi nó chỉ đơn thuần nghĩ rằng, mẹ quan trọng hơn rất nhiều. Nó úp mặt vào gối, quay vào góc tường khóc nấc lên vì "người lớn" nói mẹ chẳng giành được quyền nuôi con từ bố đâu.
Người ta hỏi tôi rằng tôi yêu bố hơn hay yêu mẹ hơn? Đứa trẻ bốn tuổi bị "người lớn" bắt chọn giữa bố và mẹ. Tôi có được chọn không? Nếu được, tôi chọn cả hai có được không?
Cả bố và mẹ đều yêu tôi, tôi biết, nhưng có lẽ từ lúc biết nhớ tôi đã chỉ có thể nhớ nổi mùi hương ấm áp của mẹ. Tôi không nói được tôi yêu ai nhiều hơn nhưng tôi nói được tôi cần ai hơn.
...
Mẹ của tôi.
Mẹ của tôi vẫn còn trẻ lắm dù con gái mẹ cũng sắp hai mốt tuổi rồi. Người mẹ trẻ mười bảy năm qua cứ một mình dùng đôi vai gầy tới xót xa ấy che chắn cuộc đời cho tôi. Mẹ dám vứt bỏ tất cả những gì quan trọng trong đời mình để giữ lại cho con gái mẹ niềm vui từ tận trong đáy mắt.
Mẹ có đánh mắng con gái mẹ bao giờ không? Có chứ. Mẹ đánh nhiều và mẹ cũng khóc nhiều, mẹ mắng xong mẹ lại xin lỗi. Có bao giờ mẹ nỡ làm con gái mẹ buồn lâu?
Ai cũng nói mẹ giỏi, mẹ mạnh mẽ nhưng tôi biết mẹ của tôi cũng đơn thuần chỉ là một người phụ nữa chứ không phải một anh hùng.
Mẹ cũng biết buồn, cũng biết đau những lần cuộc đời xô mẹ ngã. Mẹ cắn răng chịu đau đứng dậy vì con gái mẹ cần mẹ mạnh mẽ.
Mẹ không nói nhưng tôi biết, ngày bố quay đi, chính những người thân thiết nhất đã từ chối mẹ. Mẹ ôm con lầm lũi trong một góc tối, cố gắng quay lưng lại với bên ngoài, với những tiếng trách móc, dè bỉu của xã hội và của chính họ hàng. Mẹ vẫn còn quá trẻ, mẹ lấy đâu ra sức mạnh mà ôm chặt lấy tôi để đứng vững như thế? Mẹ từng tự sát!
Tôi không biết câu chuyện ấy diễn ra từ lúc nào. Tôi chỉ nhớ trang nhật ký đã ố vàng của mẹ mà tôi đã đọc từ rất lâu. Mẹ nói điều ngu ngốc cuộc đời mẹ là đã từng ước lúc ấy đủ can đảm để cắm lưỡi dao xuống sâu hơn, đủ can đảm để mặc con gái mẹ một mình trơ trọi, hoặc, mẹ đủ can đảm để đưa tôi theo cùng. Nhưng mẹ lại không đủ can đảm đến thế, mẹ chỉ đủ mạnh mẽ để sống tiếp, để tiếp tục ôm tôi vượt qua mọi rào cản trong cuộc đời.
Tôi tạ ơn vì mẹ đã không bỏ rơi con gái mẹ và cũng không bỏ rơi chính mình vào giây phút mẹ yếu lòng nhất.
Tôi cũng tạ ơn những người đã chỉ đứng nhìn mẹ ngã, khẽ thả bàn tay yếu ớt của mẹ ra để mẹ ngã sâu hơn. Nhờ có họ, tôi mới có mẹ của ngày hôm nay.
...
Khi mẹ khóc.
Mẹ của tôi cũng chỉ là một người phụ nữ trẻ, những thứ mẹ phải lo cho cuộc sống nhân lên làm hai khi mẹ còn có một đứa con gái bên cạnh. Tôi biết mẹ tủi thân khi phải tự làm những công việc vốn dĩ của những người đàn ông. Tôi biết mẹ sợ hãi những buổi tối có động bên ngoài nhà, mẹ ôm chặt lấy tôi lo lắng tới mức không dám thở. Tôi biết mẹ buồn cái cuộc đời này lắm...
Khi mẹ khóc, mẹ cắn chặt đôi môi nén lại nức nở như muốn vỡ tung lồng ngực.
Khi mẹ khóc, mẹ ôm chặt đứa con gái ngủ say như muốn tìm thêm hơi ấm.
Khi mẹ khóc, nước mắt mẹ lăn tràn ướt gối trong lặng câm.
Khi mẹ khóc, con đau lắm.
Nhớ con, mẹ ngửa mặt lên nhìn trời để nước mắt không rơi xuống gò má cao gầy ấy. Nhớ con, mẹ gọi điện cả ngày chỉ để nói: "Mẹ nhớ Nu lắm..."
Cuộc đời này đã bao lần buông tay mẹ như thế? Đã bao lần làm mẹ đau đến thế?
Và con cũng đã bao lần làm mẹ muốn khóc? Đã bao lần làm mẹ mệt mỏi đến thế?
...
Tôi nói mẹ hãy đi thêm bước nữa, khi tôi xa mẹ sẽ có người ở bên để mẹ chăm sóc và để bảo vệ mẹ. Người tìm đến bên mẹ không ít nhưng mẹ không tiến tới. Mẹ muốn tìm một người có thể thực sự chấp nhận mẹ và con. Mẹ cứ chờ mãi như thế cho tới tận bây giờ. Mười bảy năm, mẹ chờ một người đàn ông bao dung nào đó đã mười bảy năm.
Mẹ của tôi, chỉ chờ yêu thương.
...
Con gái.
Đứa con gái lớn lên trong vòng tay của một người mẹ đa cảm nó cũng sẽ đa cảm. Nó biết thương nhiều và cần được thương rất nhiều.
Nhiều lúc tự bản thân nó cũng thấy phiền phức với chính mình, sao mà cứ mơ mộng và mềm yếu thế? Nó thích trò ôm những tâm tư vào lòng một mình, thương ai chẳng nói, ôm vào lòng và giữ cho riêng mình vậy thôi.
...
Mẹ nói:
Em biết tình cảm của hai anh dành cho em từ lâu, em yêu cả hai anh, rất yêu và rất quý trọng tình bạn của các anh, tình bạn của 3 đứa chúng mình. Em không muốn làm tổn thương một ai cả. Val[…]
Truyện ngắn
Để đọc và hiểu truyện này bạn phải vất vả đôi chút, đó là bạn phải nhớ, nhớ và nhớ cộng thêm một chút tưởng tượng nữa. Đầu tiên, bạn phải nhớ lại cái khoảnh khắc gần cuối năm lớp mười hai, c[…]
Truyện ngắn
"Người ta cứ bảo em khôn, lấy ông Việt kiều đi Tây đi Mỹ cho sướng chứ theo chi chú tiểu trọc đầu. Nhưng đi Tây đi Mỹ không phải là chí nguyện của em. Lấy một người mình không thương, đến mộ[…]
Truyện ngắn
Con nhớ Bố, Và con cũng cảm thấy cuộc đời con như mơ khi được là con của Bố. Cho con và cho một tháng 7 nhiều mưa bão... Con đứng hồi lâu trước cửa hàng bán quần áo nam trên phố nơi mà năm[…]
Truyện ngắn
Đi thiệt hả nhỏ? Ừ, cơ hội của tao mà. Chỉ ba tháng thôi rồi tao lại về... Nó chẳng đợi Nga nói hết câu, đùng đùng đứng dậy. Mặc tiếng Nga gọi với theo, nó ào ra lấy xe và đạp một mạch. Cả[…]
Truyện ngắn
Trả lại anh những ngày bình yên
Yêu một người không yêu bạn, giống như ôm một cây xương rồng, càng xiết chặt vòng tay ôm, càng khiến mình bị tổn thương và trái tim rướm máu "Trách tim mình chẳng đủ vô tình để phôi pha mà[…]
Tâm Sự
Nếu bạn thấy một cô gái đang...
Nếu bạn trông thấy một cô gái uống say trong một quán bia, thì đừng vội vàng nhận xét cô ấy hư nhé! Bởi vì bia rượu không phải là tiêu chí để đánh giá một con người. Hãy nhìn vào chiếc bàn[…]
Truyện Blog
Đúng là dì ghẻ con chồng làm sao mà thương nhau cho được... Dì nhận lời kết hôn khi chưa tròn 21 tuổi. Em...làm vợ anh nhé! Bố nhìn thẳng vào đôi mắt nâu tươi sáng của dì mà nói. Dì khôn[…]
Truyện ngắn
Cháy hết mình cho những đam mê
20 tuổi đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời thấy đoạn đường phía trước trước còn lắm gian nan khó nhọc. Bao chuyện phải lo bao mục đích vẫn chưa đạt được khiến tôi mang nhiều áp lực và mệt mỏi. D[…]
Tâm Sự