
Cái đuôi
Bình chọn: 953
Bình chọn: 953
- Không phải truyện đáng cười mà cười cậu đó. Lúc ở bên cạnh mấy cô bạn thân, cậu kể cái gì mà ai nấy đều cười thế? Lẽ nào không phải truyện cười?
- Không. Tôi chưa bao giờ đọc truyện cười. Tôi kể chuyện bình thường.
Tiệc liên hoan cuối năm lớp 12. Hai lớp toán tổ chức chung, chúng tôi hết sức vui vẻ và có vẻ như các bạn đã nhận họ đã nhầm lẫn như thế nào về chúng tôi nên họ để chúng tôi đi mua sắm một vài đồ cùng nhau.
Cậu ấy vẫn hỏi cái câu cũ rích năm xưa " mẫu con trai cậu thích là gì?" và tôi cũng thành thật khai báo " mình không biết". Chúng tôi còn nói nhiều thứ linh tinh khác nữa nhưng chẳng nhớ thứ gì trừ câu tôi hỏi cậu ấy " cậu thấy tớ là người thế nào mà sao mãi tớ chẳng kết được bạn gì hết vậy?"
Khi đó cậu ấy đã cười mà bảo rằng " để đi chung đường với cậu thì không thể đứng im và luôn phải hành động. Cậu chạy nhanh quá khiến cho người phía sau cũng hụt hơi lắm. Ngốc"
Tôi nghĩ cậu ấy bảo tôi ngốc nên mọi người không thích chơi. Đúng là tôi phản ứng rất chậm trong khi nói chuyện với người khác, tôi thường không biết nên nói gì, nói như thế nào. Tôi khen cậu ấy thông minh, lanh lợi. Tưởng cậu ấy vui, ai dè cậu ấy vò đầu, lắc lắc, rồi cười vang. " Lúc đầu tớ cứ nghĩ là cậu giả ngốc nhưng cậu ngốc thật đó." Tôi hua hua tay thanh minh " tớ khen thật lòng mà, không phải giả dối đâu". Cả buổi đi hôm đó, tôi toàn bị cậu ấy cười.
Thiệp chúc mừng tôi đậu đại học với lời chúc lạ lùng "sẽ mất một khoảng thời gian nữa mới có thể đuổi kịp cậu, cậu có thể chờ cho đến khi mình chạy tới được không? Ngốc của tôi. Mình thích cậu. Thực sự rất thích cậu"
Phải mất hơn 7 năm tôi mới nhận ra cái đuôi của mình không hề khó chịu.
Ờ! Mẹ lại quên mất... Người mẹ nhếch nụ cười méo xệch. Người mẹ còng lưng xuống mảnh ruộng, đôi tay thoăn thoắt nhổ từng búi cỏ mọc nham nhở. Trời nắng cháy, mồ hôi bà đổ ướt cả tấm lưng á[…]
Truyện ngắn
... Những giọt nước của trời từ từ rơi xuống, gợi lại cho tôi biết bao kỉ niệm. Không như những người khác chỉ biết trốn tránh cơn mưa, tôi đi trong mưa để cảm nhận cuộc sống. Ngày ấy, một n[…]
Truyện ngắn
Khi tôi còn nhỏ, tức là cái thời chỉ thích được ngủ với bố mẹ vì có thể tránh được những con ma tóc dài đến trong những giấc mơ đêm hay trong tượng tưởng khi nhìn ra khung cửa sổ tối mịt, mỗ[…]
Truyện ngắn
Em không phải là người có thể che giấu được cảm xúc thật của mình. Giữa lúc mọi người đang cười nói, em lại ngồi khóc" hu...hu...", mascara nhem nhuốc như con gấu trúc, có lẽ anh sẽ phiền lò[…]
Truyện Blog
Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 Vâng! Đó là chú tôi...em ruột của bố! Trông bố và chú có nhiều nét giống nhau mà ko ch[…]
Tâm Sự
Chồng cặp bồ, vợ là người có lỗi?
Suốt đêm em không tài nào ngủ được, nhắm mắt là nước mắt lại lăn dài, em nấc lên đau đớn, uất nghẹn. Chẳng hiểu sao chuyện tồi tệ ấy lại xảy ra với gia đình mình, với cuộc hôn nhân của mình[…]
Tâm Sự