
Cược không, chắc chắn sẽ qua!
Bình chọn: 149
Bình chọn: 149
Em không dám chắc có thể quên anh trong một thời gian cụ thể, nhưng chắc chắn em sẽ quên được anh, không sớm thì muộn...
***
22 tuổi rưỡi, đời chưa vùi dập đủ để trong đầu tôi có sạn, nhưng cũng dạy cho tôi bước qua cái ranh giới của trưởng thành. Nhiều lúc muốn là một đứa bé, khóc khi buồn, cười khi vui, ghét thì thể hiện và thích thì nói. Nhưng hình như càng lớn chúng ta lại càng lạ. Khóc khi vui, cười lúc đau khổ, thích thì giấu mà ghét thì lại thơn thớt nói cười. Nghịch! Cảm xúc được giấu nhẹm đi, để hàng ngày đưa bộ mặt tỉnh rụi, vui vẻ ra tiếp xúc với thế giới, Đêm về thu mình lại trong không gian nhỏ, lúc thì khóc ngất, lúc thì suy tư, lúc thì tự kỷ ám thị rằng mình chả có cái gọi là đau khổ.. Thật buồn!
22 tuổi rưỡi, tôi phát hiện tôi đang bị lừa dối, vẫn là 1 con rối trong tình cảm, bị giật dây. Bị lừa lần 2 với cùng 1 chuyện, tôi chắc với bạn rằng cái cảm giác nó còn khốn nạn hơn nhiều so với lần đầu. Bây giờ trách ai, trách người ta vô tình ư? Thế sao từ đầu không chấm dứt, tự chấp nhận khổ đau rồi bây giờ kêu gào. Ai sẽ giúp? Vì con người ấy để bỏ qua những cái đáng giá hơn gấp nhiều lần. Bây giờ mất tất cả. Trách ai! Chỉ có thể trách bản thân đã quá khờ dại, dấn thân vào một tình yêu mù quáng. Cái hi vọng sẽ thay đổi được ư? Xa quá! Bản tính con người chẳng phải là một file nào đó, chỉ cần rename là có thể thành một file khác..Cứ giữ khư khư cái ước nguyện ấy sẽ chẳng bao giờ nhận kết quả. Hoặc giả người ta có thể vì mình mà đổi thay, thì cần nhiều thời gian và cả sự quyết tâm chứ chẳng bao giờ ngồi không mà được hưởng.. Đời mà!
21 tuổi, là lúc tôi biết người yêu có người yêu mới.. Tôi đã từng làm nhiều việc trong 1 lúc, vừa học bài vừa nghe nhạc, vừa chơi game vừa nghe nhạc..có thể tập trung ở 1 mức độ nào đó, không hoàn toàn. Nhưng đó là dùng liền 1 lúc các giác quan khác nhau. Còn yêu thương, không phải trái tim quá nhỏ để chứa 1 lần 2 người ah???Rồi cũng quay về, không xin lỗi nhưng chúng tôi đều ngầm hiểu là tự tha thứ. Niềm tin một khi đã sứt mẻ, cần thời gian và yêu thương mới có thể đắp dần vào. Tình yêu vẫn đẹp mà, chỉ có con người biến nó thành xấu xa và đau khổ. Chấp nhận hạnh phúc nào mà không có thương đau, nhưng trong thương đau ta nhận ra hạnh phúc, chứ không phải cái hạnh phúc túng thiếu do người ta trích ra từ một phần của tình cảm dư thừa để ban phát hay bố thí cho ta. Cần gì thứ hạnh phúc hại người ấy, nó chỉ làm ta mất niềm tin vào tình yêu thôi..
20 tuổi, tôi bước vào trò chơi tình ái. Quen nhau sau nửa năm nói chuyện. Tình điện thoại cũng đẹp như bao tình yêu khác. Hồi đó sống yêu chết yêu cho tình yêu ấy. Mường tượng tới cái viễn cảnh hạnh phúc nhất cuộc đời, chắc mẩm đây là con người dành cho mình, không sai được. Tình đầu ngọt ngào như quả chín trên cây, căng mọng, dồi dào. Tin tưởng, chân thành, tôi lần đầu tiên biết yêu. Yêu hơn chính bản thân mình!
Bây giờ, tôi mới 22 tuổi rưỡi. Chẳng khác mấy so với lúc trước 20 tuổi. Không người yêu, chưa có gì trong tay, nhưng trong thời gian đó, tôi học được nhiều điều,cũng lấy được khá nhiều. Tôi mất trắng những tháng năm ấy, chỉ để biết rằng cuộc vui nào cũng có chia ly, không có gì là mãi mãi. Mọi thứ nếu được, hãy nghĩ nó vô thường. Dùng lý trí nhiều hơn là trái tim để quyết định. Không phải không làm được, chỉ là mình có muốn hay không thôi. Nỗi đau nào cũng sẽ kết thúc, nếu nó còn gây nhức nhối thì cõ lẽ nó chưa kết thúc đâu. Cuộc sống này do chính bạn chọn mà, cứ sống theo cách mình muốn và có trách nhiệm với lựa chọn ấy, để khi có lỡ may - tôi nó lỡ may vì đời ai biết được điều gì, vẫ bất ngờ và thú vị đó thôi - còn biết chấp nhận và tự làm cho mình vẫn ổn. Phải ổn, dù có phải lăn, lê, bò, lết..để cho nó ổn. Cứ thế, dù cho có bất cứ chuyện gì. Ta trưởng thành theo cách mà ta chọn, quay lưng lại với quá khứ!!!
Dù tháng năm có làm anh thay đổi…
Cuộc sống thực tế vẫn luôn trần trụi và phức tạp hơn rất nhiều so với những gì diễn ra trên thế giới ảo với những con chữ trên bàn phím máy tính, nhưng em đã dành trọn những năm tháng tròn đ[…]
Tâm Sự
Thuở còn yêu nhau vào những buổi chiều thu trời trong xanh không một gợn mây ấy, em tựa vào vai anh ngây ngô hỏi: Vĩnh viễn có xa không hả anh? Vĩnh viễn vô tận em ạ, vì anh yêu em vĩnh vi[…]
Tâm Sự
Có duyên mới gặp, có nợ mới yêu
Anh coi em là gì trong trái tim anh? Gửi chàng trai, người đã từng thuộc về em!! Em với anh quen nhau khi anh vừa chia tay bạn gái. Anh và cô ấy chia tay được gần nửa năm thì em với anh bắ[…]
Tâm Sự
Buông ra thì dễ, người ta cứ đến và đi trong đời nhau
Tôi vẫn nghe đời giáo huấn về sự thủy chung và tin tưởng. Có người bước đến bên em, nói rằng yêu em, thế thì đã sao? Có người bước đến bên tôi, nói rằng yêu tôi, thế thì đã sao? Tôi khô[…]
Tâm Sự
Tôi không còn trong trắng, tôi sợ rằng cô gái còn trinh tiết đó sẽ cướp mất anh khỏi đời tôi. Ngay từ ngày đầu yêu anh ấy, tôi đã luôn mang trong mình một nỗi phấp phỏng, lo âu. Hơn 2 năm yê[…]
Tâm Sự
Là khi tình yêu thì căng đầy nhưng người đó lại không ở cạnh bên để cả hai cùng nhau chia sẻ. Vậy mà vẫn hẹn hứa, nhủ lòng mình sẽ kiên tâm... Yêu một người đã là dốc hết lòng, trút hết tâm[…]
Truyện Blog
Tô đau đáu nhìn vào làn khói trắng mê hoặc đang toả ra từ mồm thằng Phát Mặt Sẹo, nó nuốt nước bọt liên tục. Cái cảm giác mà người ta thèm ăn một thứ gì đó nhưng lại quá xa vời để có được tr[…]
Truyện ngắn
Vì còn những cái nghèo còn hơn tiền bạc. Và bắt đầu chớm những con chữ từ một thứ cảm xúc tương ngộ nơi người khác, mỉa mai lắm cái sự khô khan của chính mình, đến cảm xúc còn đi vay mượn. […]
Truyện Blog