pacman, rainbows, and roller s
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Thưa Thầy... Em Yêu Anh
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 9436
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
19:12 - 13/08/2015


Chuông reng. Như định trước, tôi vọt lên chỗ anh sau giờ học và kiếm chuyện nói với anh hòng từ chuyện này bắt qua chyện kia giải thích chuyện anh giận tôi thật là vô lý. Tôi có làm gì đâu mà giận.

Sinh vẫn ngồi trên bàn chấm bài trễ như mọi ngày, tôi đi lên và nhẹ nhàng lên tiếng hỏi câu “mào đầu”:
- Bài hôm nay nhiều không hả thầy? Có cần em phụ không ạ?
Sinh cụp mắt đưa đẩy cây bút đó không thèm nhìn tôi. Cũng cái thái độ đó khi dưới tán cây lúc chiều. Sinh trả lời nhẹ nhàng, lạnh tanh tuy không cộc lốc , không nhát gừng nhưng trong từng câu nói đó anh làm người ta cảm thấy nỗi bực tức của anh:
- Cám ơn em. Mình tôi xử lý đống này được rồi, không cần em nhọc công. Hết giờ học rồi. Về đi. Xớ rớ ở đây làm gì?
Tôi đang rất muốn hét vào mặt anh rằng sao thầy vô duyên quá vậy? Em có làm gì thầy đâu mà thầy giận em. Nhưng tôi phải kềm chế. Dẫu sao anh vẫn còn đang bị tổn thương nếu tôi làm thế là không hay. Tôi vẫn cố tươi cười để vuốt giận anh:

- Em xớ rớ ở đây tại vì ngày mai là chủ nhật. Không có gì để làm đâu. Cho nên em ở lại trễ tí để giúp thầy. Có sao đâu.
Mặc cho nụ cười của tôi rất là hối lỗi và đáng yêu nhưng Sinh vẫn lạnh lùng:
- Khỏi. Tạ ơn em. Tôi nghĩ bây giờ có một người đang rất cần em giúp đó. Andrew bây gờ cũng đang chấm bài ở phong B05 đó. Em qua đó mà giúp.
Rõ cứng đầu. Người ta đã xuống nước như thế mà còn không chịu dãn mà cứ căng thế à. Cục tức của tôi bắt đầu dâng. Phải kềm xuống. Vuốt xuống… Tôi đưa tay lên ngực, nhắm mắt đôi ba giây để kềm lại mình. Tôi muốn hét vào mặt cái ông già ấy ghê.
Nhưng thôi, bình tĩnh nào, bình tĩnh. Mình yêu thầy. Thầy đang giận chứng tỏ mình cũng có giá trị. Hãy nghĩ đến điều tốt đẹp đó. Vuốt xuống nào.
Tôi mở mắt ra lại nở nụ cười một lần nữa. Bạn có hiểu một nụ cười miễn cưỡng để che đậy sự bực tức chỉ vì mình không nỡ làm tổn thương người ấy lần nữa cực nhục lắm hay không? Nhưng người ấy nào có hiểu cho tôi, cứ chọc tức tôi mãi thôi.
- Andrew chỉ là bạn thôi mà thầy. Thầy là thầy của em. Em phải giúp chứ, em học thầy nhiều hơn Andrew mà. Với lại em giúp Andrew rồi mà. Giờ tới phiên em giúp thầy. Thầy cho em giúp nhé. – Tôi mỉm cười tươi hơn khi nãy cùng với đôi mắt mở to tha thiết.
Tôi hy vọng là anh sẽ mềm lòng một chút vì tôi hầu như chưa bao giờ xuống nước năn nỉ ai lâu như thế? Trừ khi người ấy tôi thật sự yêu quý.
Sinh đẩy mắt kiếng lên sống mũi nhếch mép cười nhạt:
- Thật sao? Em cũng còn nhớ tôi là thầy của em cơ đấy. Giúp tôi rồi có định đòi quà tôi không? Hôm qua em giúp Andrew rồi hắn có tặng quà em không? Chắc là có nhỉ?
Câu nói này của Sinh làm tôi bị tổn thương theo như cách anh nói thì tôi có tử tế gì, giúp người chỉ nhằm mong sự đền đáp lại. Mặt tôi biến sắc hẳn, tôi không ngờ ng có bộ mặt dễ thương như anh lại có thể chua cay và sốc óc đến như vậy. Tôi tức muốn khóc. Tôi bặm môi lại, nuốt nước bọt xuống và kềm lại cái nắm tay đang run lên. Vừa lúc đó Andrew từ đâu xộc vào miệng cũng dấm dẳng bực tức:
- ( Ông nghĩ ông là thằng quái nào thế? Cô ấy không có trách nhiệm phải năn nỉ ông. Cổ làm thế là quá tốt rồi đó. Còn cô, tôi nghĩ cô về giờ là vừa. Dây dưa với loại người này mệt lắm.)
Sinh lúc này đã giận còn giận hơn. Anh cau mặt lên cao giọng hơn với tôi khi nãy:
- Đó, có người rủ em về rồi. Về đi.
Rồi chẳng nói thêm anh đứng lên đẩy tôi lẫn hắn ra khỏi lớp. Còn tôi thì quay qua dòm Andrew nổi cơn tam bành. Dùng cặp uýnh hắn túi bụi:
- ( Tuyệt. Tôi đâu có nhờ anh giúp. Anh rảnh quá ha?)
Còn Andrew vừa né vừa năn nỉ tôi:
Tôi tiếp tục đánh đấm hắnĐâu liên quan đến anh. Anh vừa làm hỏng chuyện của tôi đấy.) – Tôi quẳng cặp vào người hắn rồi bỏ đi trong lòng cảm thấy bực bội…



Mấy ngày hôm sau nữa khi tôi đi học tôi đã cố tình tránh mặt Andrew để bảo đảm là tôi không làm gì cho hắn nổi điên bất tử như hôm nọ thì mệt lắm. Nhưng hễ mỗi lần tôi tìm cách đến gần Sinh thì hắn lại lăng xăng kiếm chuyện này chuyện nọ để hòng tách anh ra khỏi tầm mắt của tôi. Cứ thế, những lần nói chuyện giữa anh và tôi ít dần. Tôi cảm thấy như một phần trong mình bị tước đi, tôi không chịu nổi điều đó. Tôi nhớ anh mặc dù tôi luôn thấy anh trong tầm mắt nhưng không thể nào đến gần anh được.Tôi bèn tìm mọi cơ hội để được gần anh như hồi nào chính vì thế tôi phải căng óc ra canh chừng để không đụng Andrew lẫn canh me để lại được nói chuyện với Sinh. Nhưng hầu như không có vì ngày nào hầu như Andrew cũng đến trường cả và hắn không cho tôi một cơ hội nào để gặp anh dầu là một chút. Sinh dường như cũng nhận thấy là dạo này tôi không trêu chọc anh nữa, ngay cả một cái cười dành cho anh cũng không được trọn vẹn trên môi…
Hôm nay là một ngày thứ bảy nhàm chán vì Andrew cũng có đi dạy và hắn lúc nào cũng kè kè bên Sinh. Hắn buôn toàn chuyện vớ vẩn không có một chủ đề gì nhất định. Điều đó làm tôi khó chịu.Thật sự khó chịu. Tôi sẽ nói chuyện với hắn một lần cho ra nhẽ. Hắn không có quyền gì cấm tôi thích Sinh cả.

Nghĩ là làm, sau giờ học tôi đi tìm hắn và thấy hắn đang ngồi đọc sách dưới tàn cây. Tôi bước đến và ngồi phịch xuống kế bên hắn.Tôi nói: “ I like Sinh. (Tôi thích Sinh.)”. Andrew vẫn thản nhiên lật sách và nốc lon coke: “ I knew that. (Tôi biết.)”. Tôi quay đầu lườm hẳn sang hắn: “ So what can I do for you release him for a moment? ( Thế tôi phải làm gì để được nói chuyện với ổng?) ”. Andrew ngẩng lên nhìn tôi bằng đôi mắt rất xanh của hắn rồi tiếp tục đưa lon Coke lên miệng: “You don’t have a chance. I don’t like you cause you weren’t beautiful. You don’t ever ask me about this anymore.(Đừng có mơ. Tôi không thích cô vì cô không đẹp. Cô đừng bao giờ hỏi tôi về chuyện này nữa”). Cũng lại chuyện đẹp không đẹp.Cái tên vớ vẩn.Yêu một người rất cần nhiều lý do chứ không phải đẹp xấu không. Nhưng tôi thừa nhận là tôi thích Sinh lần đầu tiên vì anh đẹp trai và giống cậu tôi, sau đó tôi càng chắc chắn cảm xúc của mình hơn vì tính anh cũng rất hay mà.Sinh chẳng bao giờ nói nhiều nhưng những hành động của anh luôn khiến người ta rung rinh.

“ I don’t deny I like him because he’s handsome. That’s just the first sight. Later I knew him more than, that made senses.If some thing happened to him made him ugly.I would still love him any way, cause I knew he is still himself. And finally you’re not his father to decide for him.If you were his father, you didn’t have permision. Cause that’s his life.(Tôi không phủ nhận là tôi thích ổng vì ổng đẹp trai. Lúc đó chỉ là cái nhìn đầu tiên thôi. Sau này tôi biết rõ hơn về ổng.Nếu bây giờ ổng có xấu đi thì tôi vẫn yêu vì trước sau xấu đẹp gì tôi biết ổng vẫn là ổng.Cuối cùng là anh đâu có phải là ba của ổng đâu mà anh dám tự tiện quyết định chuyện đời tư của ổng chứ?) “- Tôi bảo Andrew như vậy.
Hắn nhìn tôi hơi ngạc nhiên, rồi mỉm cười lạnh nhạt bảo: “ Good speech. But I don’t have intention to make your love way become easier.Nóihaylắm.Nhưngtôikhôngcóýđịnhthachocôđâu.”
Tôi nhìn hắn mà nổi căm ghét của tôi dâng lên ngùn ngụt. Tôi mà có con dao nào ở đây tôi sẽ nhào tới và…gọt cái đầu hắn như gọt…dừa. Đồ kì đà cản mũi. Đồ..đồ.. khoai Tây. Tôi liếc xéo Andrew một cái và rồi bỏ đi.Tuy chưa biết làm gì hắn nhưng tôi sẽ tìm cách vượt qua hắn.

Khi tôi bước chưa được mấy bước thì hắn gọi giật lại: “Hey, hold on a sec. You did waste your time to explain why do you love Sinh. If I don’t give you a chance, I will be a small minded person. So I think I should reward for you. ( Này. Cô đã phí công sức giải thích vì sao cô yêu Sinh. Nếu tôi không cho cô một cơ hội thì tôi quá hẹp hòi. Nên tôi nghĩ là tôi nên mở đường cho cô.). Tôi nghe hắn nói thế liền quay ngoắt lại nhìn hắn với ý thăm dò: “ Really? Will you?(Thật không?Anh sẽ làm thế chứ?)”. Andrew gật gù: “ Yeah.I accept but on one condition.Will you do any thing for him( Phải tôi sẽ làm thế với một điều kiện. Có phải cô sẽ làm tất cả vì Sinh không?)”. Tôi do dự về điều này,tôi không dám gật. Nếu điều đó không vượt quá khả năng cửa tôi và điều đó thật sự trong sáng thì tôi sẽ làm.Còn trường hợp xấu nhất thì….

Tôi nhìn Andrew đăm chiêu suy nghĩ. Cái đầu tròn lẳn như quả bóng của hắn đang toan tính gì đây? Tôi hy vọng là hắn không có ý định đen tối với tôi. Hắn đang mỉm cười chờ đợi tôi. Cái vẻ của hắn đầy gian manh. Tôi nhìn hắn thật lâu và rốt cuộc tôi thở hắt mạnh ra và bảo hắn: “ I will do anything.But I won’t do if it is not pure. ( Tôi sẽ làm tất cả.Nhưng nếu nó không trong sáng tôi sẽ không làm)”. Hắn nhìn tôi, ôm bụng cười sằng sặc rồi vỗ vai tôi: “ Set your mind at ease. I won’t force you do any thing bad.How do you think about one kiss for me?( Yên tâm đi.Tôi sẽ không bắt cô làm gì xấu đâu.Nghĩ thế nào về một nụ hôn nhỉ?)”. Tôi giật mình đẩy hắn ra lắp bắp: “ Wh…at?…a kiss?? ( Cái…cái..gì? Một…nụ…hôn hả?)”. Hắn nhìn vẻ lúng túng của tôi và tiếp tục: “ As you wish. It just a light kiss. Not any thing purer than that.Dare you?( Như cô muốn. Chỉ là một nụ hôn phớt thôi.Không có gì trong sáng hơn thế.Dám không?). Tôi nhìn hắn cười mà kinh hãi. Hắn thật là khiếm nhã. Nhìn vẻ mặt nửa bối rối nửa chực lo lắng và giận dữ của tôi, hắn khoái chí nắm vai tôi và ghé vào tai thôi thì thầm: “ Just one kiss and I won’t bother you or him any more. Just think, one kiss as same as freedom ( Chỉ một nụ hôn thôi và tôi sẽ không “cản mũi” hai người đâu.Nghĩ đi, một nụ hôn bằng với tự do đấy.)”. Suy nghĩ một hồi lâu tôi ngẩng lên: “ I’ll do it. But you must keep your promise.(Tôi sẽ làm nhưng sau đó anh phải giữ lời hứa)”. Andrew nheo mắt nhếch mép khẽ: “You have my words. I’ll promise.( Tất nhiên.Tôi giữ lời)”. Đó thật là giây phút ghê rợn khi tôi nhắm tịt mắt run rẩy từ từ ghé môi tới , vừa trờ tới thì hắn đặt ngón tay lên môi tôi và đẩy phắt tôi ra.Tôi té xuống ghế và nửa ngạc nhiên, nửa mừng rỡ tuy vẫn chưa hiểu vì sao hắn làm vậy.
Andrew đứng lên vất lon coke vào thùng rác, kéo cặp lên vai và nhìn tôi khinh khỉnh: “ I feel pity for you. You do anything for him but you’re just vehicle for him reach to some else.You’re jerk. I don’t need it.Bye and just happy with him for today . (Tôi thấy thương hại cô đấy. Cô nguyện làm mọi thứ vì ổng nhưng ổng chỉ coi cô là phương tiện để ổng tiếp cận người khác thôi.Đồ ngốc. Tôi không cần nụ hôn của cô đâu. Tạm biệt và hãy tranh thủ hạnh phúc với ổng hôm nay đi.).

Tôi tròn mắt nhìn hắn. Tôi không hiểu nổi hắn đang ngụ ý gì. Tôi vội chạy theo hắn níu lại hỏi: “ What do you mean?I don’t get it.(Nói gì vậy? Tôi không hiểu)”. Andrew trề môi,nheo mắt bảo tôi: “ Just ask Sinh about Jasmine Leemon.Now don’t bother me. And take care your friend, too.(Hãy hỏi Sinh về Jasmine Leemon. Bây giờ thì đừng làm phiền tôi.Và hãy trông nom cả bạn cô nữa.)”. Nói rồi hắn đeo headphone lên đầu đút tay vào túi quần và bỏ đi với dáng nhún nhẩy. Còn tôi đứng giữa sân trường ngơ ngác đầy những dấu chấm hỏi trong đầu.Jasmine Leemon là ai vậy? Cô ấy có quan hệ thế nào với Sinh?
...
« Trước1...2021222324Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2]
» Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái
» Về nơi đáy mắt trong
» Vẽ em bằng màu nỗi nhớ
» Truyện cổ tích Mèo và Sói
» Trái tim màu hổ phách
» Tìm lại yêu thương ngày xưa
» Thưa Thầy... Em Yêu Anh
» Tha Thứ Cho Anh, Yêu Em! (For Give Me, I Love You)
» Sẽ để em yêu anh lần nữa
1234»
Tags:
bạn đang xem

Thưa Thầy... Em Yêu Anh

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Thưa Thầy... Em Yêu Anh v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất