Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Thừa nhận đi, cậu Yêu Tôi phải không?
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 11473
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
21:09 - 14/08/2015


-Dạ?_Ngẩng đầu chườm khuôn mặt vô tội ngơ ngác như con gà con vừa lọt vỏ trứng nhìn ông thầy, Tử Di cắn môi

-Tôi hỏi chỗ của em ở đây sao?_Ông thầy nhắc lại đều đều, đôi mắt đen sâu như chọc vào nỗi đau của người bị hỏi cung, nghiêm đến ghê rợn, ép bầu ko khí xung quanh đã yên lặng lại còn ngột ngạt hơn trước

-Chuyện này...

-Trí nhớ tôi vốn rất tốt đấy_Như cảnh cáo cô học trò, ông thầy nhắc nhở về niềm tự hào của mình

-Dạ ko ạ_Cúi đầu hối lỗi, Tử Di ra chiều oán hận phận mình đen đủi chỉ vì nhan sắc trời cho quá hảo hạng nên đi đâu cũng bị người khác bắt gặp, làm gì cũng bị bắt quả tang

-Vậy sao em lại ngồi đây?

-Thầy!_Đưa đôi mắt ngấn lệ ngẩng cao đầu nhìn người đối diện, Tử Di buồn sầu kể nỗi oan khuất của mình, sắc mắt dần trắng bạch đi thấy rõ_Em có lí do ạ

-Là gì?_Chút động lòng cũng ko có, ông thầy tiếp tục tra khảo, chẳng để ý gì đến mớ bài tập khó nhằn mình vừa ra cho đám học trò nữa, chuyên tâm đi lo chuyện thiên hạ

-Phải...nói sao thầy?_Dè chừng nửa muốn nửa ko, cô nàng họ Hàn ấp úng, khẽ liếc sang bàn có bí thư danh cao trọng vọng đang an tọa

-Cứ nói

-Vậy ạ..._Mừng thầm trong bụng, Tử Di đứng dậy, hướng mắt về Lăng Tử Thần rồi đặt lên mặt ông thầy, bắt đầu kể về quãng thời gian ngày xửa ngày xưa_Nói thật với thấy, ngày trước, khi em ngồi ở chỗ bí thư, cứ mỗi lần em nhập tâm giải một bài toán, một mạch điện nào đó là y xì, 5 phút sau, từ một nơi nào đó ko rõ nguồn cội, một làn hương cực kì khó chịu lại xông vào mũi em, nhổ phang hàng loạt sợi lông mũi rồi chạy xộc vào cơ quan cảm giác. Nếu nó bình thường như thương binh đi bộ, em còn cho qua nhưng nó...nó khiến bụng em cồn cào, gan em nổi lửa, tim em đập thình thịch như đánh trận, cơ hồ chẳng thể chuyên tâm được nữa. Lần này đến lần khác, cuối cùng em thấy bực mình, quyết tìm ra nguyên nhân xuất xứ của đống hương phản cảm vô đạo đức kia và thật ko may, người sở hữu nó lại là bí thư 10C8 ạ.

-Rồi sao?_Khoanh tay để trước ngực, ông thầy căng tai lên

-Trấn tĩnh mình lại, cố dặn lòng phải thông cảm cho bạn ấy..._Liếc nhìn bí thư 10C8 một cách thánh thiện, Tử Di cười đáp trả nụ "thích quá còn giả vờ" của ai kia rồi tiếp tục hành trình minh oan cho bản thân_...nhưng sức cùng lực cạn thì biết làm sao thầy. Đêm qua em đã trằn trọc suy nghĩ, uống biết bao tách cafe để có thể tỉnh táo đưa ra quyết định sáng suốt cho mình và đến gặp bạn Chiêu Anh, đề nghị bạn ấy làm ơn làm phước gánh trọng trách nặng như chì cho mình rồi từ giã chỗ ngồi thân yêu chuyển sang đây ạ. Lí do chỉ ngắn gọn như thế thôi thầy ạ

-Ồ!_Bọn quỷ sức 10C8 sau khi nghe bài diễn văn đã đồng loạt hướng ánh mắt ưu ái về bí thư của mình, ồ lên một tiếng rồi vác dưa lê ra chợ buôn bán nồng nhiệt. Còn Tử Thần-nạn nhân vô tội trong câu chuyện-thì lại khác, vẫn im lặng như thường, chỉ đặt lên mình một nụ cười hài lòng

-Vậy à?_Xoa chiếc cằm mọc đơn độc một cọng râu vô duyên, ông thầy đưa nhãn thần nhìn bí thư 10C8 rồi lại nhìn cô trò nhỏ lẻo mép đang cười tươi roi rói trước mặt, mắt ánh lên ý cười_sao em ko nói với thầy chủ nhiệm mà lại tự ý đổi chỗ

-Em ko gặp được thầy nên chưa nói được ạ!_Vò đầu xảo biện, Tử Di cắn môi, chốc chốc lại nhìn trộm ông thầy đoán xét phản ứng

-Thế thì giờ em hãy về lại chỗ đi, khi nào thầy chủ nhiệm đồng ý mới được đổi, nghe rõ chưa

-Vâng_Chán nản đáp trả, Tử Di ngồi bệt xuống ghế, sửa soạn lại sách vở rồi trở về ngôi nhà thân yên bằng bộ mặt ko phục, lườm nguýt kẻ ngồi cạnh liên hồi ko thôi.

***
Rảo bước cầm đống vở to đùng đặt lên bàn thầy dạy Lý của mình, Tử Di nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ được rao, chơi vận tốc cực đại chạy đến cănteen nạp điện. Được vài chặng, bỗng có một đoàn người mặc áo vest đen nhảy từ mấy chiếc máy bay đang phành phạch trên bầu trời P&P đu người xuống nhảy vào hành lang nơi cô đang đứng, người ngợm ko khác gì mafia đứng chắn lối đi của cô, tay người nào người nấy đều lắm le khẩu M76 chĩa thẳng nồng súng về phía cô.

Hoảng loạn, Tử Di quay người định chạy lại theo lối cũ nhưng lại bị đám người còn lại phong tỏa, cơ hồ mọi con đường đều bị chắn lối

-Cô Hàn, mời đi theo chúng tôi_Một người đàn ông hung tợn lên tiếng, khuôn mặt nghiêm túc đến khó ngờ


Chương 22: Vụ bắt cóc đáng ngờ


- 3...2...1_Nở nụ cười nhẹ mãn nguyện nhìn 3 chiếc kim đồng hồ chồng lên nhau thành một đường thăng tắp trên mặt đồng hồ đeo tay, chàng trai nọ gập cuốn sách đang đọc giở, đứng dậy rời khỏi chiếc ghế sôfa màu cafe trong một cửa hàng nào đó, nhanh chân tiến đến chiếc xe đen bóng đang đợi mình ở bên ngoài. Ngẩng đầu nhìn bầu trời ko một gợn mây, chàng trai nọ lại mỉm cười lần nữa, ánh mắt đen sâu toát lên niềm hi vọng, sự chờ đợi lạ kì. Chần chừ vài giây, chàng trai mới bước lên xe, hòa mình vào dòng xe cộ tấp nập của thành phố Seul hoa lệ...

Trong khi ấy, ở một nơi nào đó trên Trái Đất vẫn quay tròn, quay tròn này, có một người người con gái đang lửng lơ như Tazan phiên bản nữ giữa ko trung lộng gió cùng bộ đồng phục gò bó của P&P, mặt tái mép ko còn một giọt máu.

Chật vật mãi mới đặt chân lên được sàn máy bay, Tử Di choáng váng ngồi phục xuống chiếc ghế bên cạnh, đưa ánh mắt kinh hãi nhìn chiếc thang dây dài ngoằng phía dưới, ko thể tin nổi mình vừa toát mồ hôi, chảy nước mắt ròng ròng trèo lên nó vừa cực khổ túm cái váy ngắn cũn trước làn gió tung hoành như bão này, lòng tạ ơn chúa vì đã thương tình che chở cho cô, ko để cô bị rơi phịch xuống đất từ độ cao phát choáng kinh dị này, thể thể cũng được toàn vẹn.

-Cô Hàn, hãy đeo cái này vào_Đưa cho người mình được lệnh áp tải đi một đôi tai nghe, người đàn ông được xem là thủ lĩnh của đám "du côn" thân hình bệ vệ, tay bất li thân với khẩu M76 chết người lên tiếng.

-Mấy người là ai thế?_Nhận thấy đối phương ko có vẻ gì đáng sợ như mình nghĩ, Tử Di bạo gan điều tra thân thế, ngoan ngoãn đeo tai nghe vào rồi liếc nhìn những chiếc máy bay khác đang lượn lờ ở phía sau

-Xin lỗi cô, cậu chủ chúng tôi đã dặn sẽ ko nói bất kì điều gì với cô cho tới khi đến nơi an toàn, do vậy..._Bưng một đống thức ăn vặt nằm gỏn lọn trong một hộp giấy khá to đưa cho người ngồi cạnh, người đàn ông tiếp lời_...trong lúc chờ đợi, cô có thể ăn những gì cô muốn

-Sao tôi có thể ăn khi chẳng hay biết gì về nguồn gốc của mấy thứ này chứ?_Nhăn mặt hồ nghi, Tử Di lẩm bẩm, thoáng chút do dự nhìn đống thức ăn "khiêu gợi" bên trong ko biết nên ăn hay ko nên, nuốt nước bọt ừng ựng. Chỉ cần cô sơ suất tin tưởng mà thò tay xử một em trong đám này, thể nào quãng đời sau này cũng phiêu như gió cho coi. Dạo này tệ nạn buôn bán thiếu nữ sắc xuân ngời ngợi như cô nhiều vô kể, ko có gì là ko thể xảy ra cả.

-Cô cứ yên tâm, chúng hoàn toàn "trong sạch", nếu cô ko ăn có thể để đấy, chút đói anh em tôi sẽ xử lí_Vẫn giữ khư khư ko rời khẩu súng khủng bố, người đàn ông đáp lời lần cuối rồi chú tâm quan sát quang cảnh bên ngoài qua chiếc laptop nằm ngay ngắn trên đùi mình, mặc cho trời âm u mịt mù vẫn ko chịu cởi bỏ chiếc kính râm đen thui, cứ như thể muốn nguy tạo cho mình một hình hài đáng sợ, dù thân chủ nó có ngủ gục hay chảy nước mắt vẫn giữ được vẻ bệ vệ nghiêm trang để đe dọa người khác vậy.

Dẩu môi nhìn người đàn ông, Tử Di chán nản tựa người vào thành ghế, quyết định ko nghĩ ngợi gì nữa cho mệt óc, trong lúc chờ đợi đến cái nơi cô ko hề biết ấy, tốt nhất nên lấp đầy khoang bụng rồi đánh một giấc thì tốt hơn.
***
Tại phi trường ngút ngàn gió ở Seul, giữa bầu trời sẩm tối theo thời gian, 3 chiếc máy bay sau một thời gian lướt qua biết bao nhiêu đỉnh núi chót vót hay mặt biển mênh mông cuối cùng cũng hạ cánh, thổi tung mọi thứ xung quanh nó bay đi thật xa.

Nhảy xuống một cáhc hùng dũng từ buồng máy bay, 1 đoàn người nom hung tợn trong bộ vest đen cùng chiếc kính râm to sự, tay nắm chặt khẩu M76 xếp thành một hàng dài, chờ đợi sự xuất hiện của vị chủ nhân đáng kính

Sải bước dài tiến tới đám tôi tớ của mình, 1 chàng trai ngạo nghễ trong chiếc áo sơ mi trắng dài ko sơvin để lửng hai chiếc nút chưa gài ở phí trên cùng chiếc quần Jean bụi mài nhìn chằm chằm vào chiếc máy bay ở phía xa rồi dừng lại, để những người kia hành lễ

-Đâu rồi?_Khô khốc ra lệnh, chân mày chàng trai khẽ nhướn lên khi ko thấy bóng hình của người cần tìm

-Vâng_Ngẩng đầu lên dè chừng, người đàn ông hơi chút lo lắng trước thái độ có vẻ ko được tốt của chủ nhân, thái độ nghiêm nghị ban nãy cũng dần tan biến mà thay vào đó là sự ngập ngừng, e dè lẫn kinh hãi_Tôi thành thật xin lỗi vì đã ko thể giữ cô gái đó...

-Gì?_Ko để cho kẻ tôi tớ kịp nói hết câu, chàng trai hỏi như hét, ánh mắt cật lực thoáng lo lắng phóng về phía xa, toan tiến đến chiếc máy bay vẫn chưa dừng quạt quay

-Cậu chủ!_Thấy có biến xấu, người đàn ông chạy theo chủ nhân ngăn cản, thật sự ko hiểu tại sao lại có phản ứng dữ dội như thế_Tôi vẫn chưa nói hết...

-Còn gì nữa?_Đằng đằng sát khí chiếu tướng lên kẻ dám cản đường mình, chàng trai dừng bước, dồn hết sức mạnh vào nắm tay đã vo thành cục

-À...tôi xin lỗi vì đã ko thể giữ cô gái đó tỉnh táo để gặp ngài, tại thấy cô ấy ngủ ngon quá nên tôi ko đành lòng đánh thức cô ấy giậy, xin ngài xá tội_Gập người tạo 1 góc 90 độ chuẩn ko cần chỉnh, chỉnh là sai bét, người đàn ông nửa câu xin lỗi, nửa câu đòi xá tội, bộ dạng y thể một con chuột lỡ sa chân vào cái bẫy của chủ nhà vậy

-Thế ư? Đang ở đâu?_Làm dịu ánh mắt dữ dội, chàng trai dãn cơ mặt, giọng nói giờ có chút trầm ấm

-Có ở trên máy bay, thưa ngài

Ngay khi nghe câu trả lời của kẻ bề tôi, chàng trai nhanh chân tiến lại gần chiếc máy bay-nơi kẻ là nguyên nhân của câu chuyện ko mấy dễ thở ban nãy đang thỏa sức chìm trong cơn mộng. Lặng người một lát nhìn cô gái mình "bắt cóc" từ Việt Nam đem đến đây, chàng trai nhếch môi cười dịu dàng, đưa tay bế lấy thân hình kia một cách cẩn thận, tránh đánh động làm cô thức giấc rồi quay trở lại chiếc ô tô ban nãy mình vừa ngồi, thoát khỏi phi trường đen kịt và lạnh lẽo...

Rẽ lỗi đến một khách sạn sang trọng bởi vẻ hiện đại của nó, chàng trai nọ tiếp tục cẩn thẩn bế cô nàng hám ngủ bước từng bước lên căn phòng mình đã đặt sẵn trong ánh nhìn đa chiều từ những người đi ra đi vào lẫn nhân viên của khách sạn, khuôn mặt điển trai vẫn giữ nguyên nét băng giá thường ngày và đôi mắt có thể áp bất kì ai.

Đặt nhẹ cô gái lên chiếc đệm êm ấm, chàng trai vò đầu chiếu tướng đám tôi tớ nãy giờ vẫn răm rắp đi theo mình, tay chỉ vào cô gái kia, lạnh lùng tra khảo người đàn ông tội lỗi:

-Ông có cho cô ấy uống thứ gì ko mà ngủ say như chết vậy

-Ko, thưa ngài_Ra chiều oan ức, người đàn ông thiểu não ưu ái liếc nhìn người bị mình bắt cóc, lòng chảy ko ra nước mắt_Cô ấy ăn xong đống thức ăn vặt rồi lăn ra ngủ, ko tin, ngài có thể hỏi anh em còn lại sẽ rõ

-Thôi được rồi, mấy người ra ngoài đi_Vẫy tay ra hiệu, chàng trai ngồi thụp xuống giường, nghĩ ngợi gì đó rồi quyết định lấy điện thoại của mình ra, bấm bấm điêu luyện

Áp điện thoại lên tai chờ dòng chuông đổ hồi sống động của số điện thoại mình đang gọi, chàng trai đứng ngồi ko yên, đi đi lại lại...
« Trước1...3940414243...94Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Anh là thiên thần hay ác quỷ? (New Version)
» Bà xã nghịch ngợm, em là của anh
» Bạch mã hoàng tử
» Bắt được rồi, Vợ ngốc
» Bồ công anh bất tử
» Cao thủ học đường (hai lớp học đối đầu)
» Chân ngắn, sao phải xoắn
» Chênh vênh hai lăm
» Chờ ngày mưa rơi
» Chuyện tình Kem Kiwi (Kiss the rain)
12345»
Tags:
bạn đang xem

Thừa nhận đi, cậu Yêu Tôi phải không?

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Thừa nhận đi, cậu Yêu Tôi phải không? v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất
XtGem Forum catalog