80s toys - Atari. I still have
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Ôsin nổi loạn
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 12900
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
22:18 - 14/08/2015


Hai người đi đến chỗ lấy xe.

Tin..tin..

Kim Anh có tin nhắn. Cô đang đứng với Thế Du chờ người đưa xe ra thì nhận được tin nhắn. Kim Anh mở máy đọc
" Giáng Sinh vui vẻ nhé ~

Lập Hàn"

Kim Anh trố mắt nhìn tin nhắn "Sao Lập Hàn lại có số mình nhỉ". Cô không hề biết trên đường lúc đi từ căn biệt thự về mình đã ngủ quên và rơi điện thoại xuống đất trúng chân Lập Hàn vì cậu ngồi ngay sau cô. Lập Hàn đã nhặt lên và nháy vào máy mình số của cô.

Kim Anh cười khẽ. Cô nhanh tay nhắn tin lại chúc anh giáng sinh vui vẻ. Cử chỉ vừa tủm tỉm vừa nhắn tin của Kim Ah không lọt qua mắt Thế Du, cậu nhíu mày tò mò:

- Ai vậy.

- À Lập Hàn nhắn tin chúc giáng sinh ấy mà.- Kim Anh thật thà đáp.

Thế Du cau mày. Anh im lặng không nói gì nữa trong lòng vẫn không khỏi thắc mắc hai người đã thân đến nỗi trao đổi số điện thoại rồi cô à. Thế Du tự dưng thấy khó chịu.Suốt quãng đường về cậu không nói câu nào nữa.

- Này. Chờ đã.

Thế Du định nằm xuống đi ngủ.Kim Anh đã chặn lại. Cô lục trong túi đồ vừa sắm ban nãy ra một chiếc móc khóa hình vương niệm được đúc rất khéo léo dơ ra trước mặt Thế Du, nhoẻn miệng cười:

- Giáng sinh vui vẻ.

Thế Du ngỡ ngàng.Anh tròn mắt - điệu bộ ngây thơ nhất từ trước đến giờ mà cậu từng tỏ ra- miệng hơi há ra không biết nói gì. Kim Anh đưa chiếc móc khoá vào tay anh:

- Nó không mắc tiền nhưng mà dù gì cũng là quà của tôi nên cậu phải giữ gìn cẩn thận tý đấy nhé.- Kim Anh vừa nói vừa cười – Thôi cậu ngủ được rồi.

Kim Anh cất đống quà để tặng mọi ngưòi vào tủ. Cô đứng dậy xang phòng bên để thay đồ. Thế Du chờ cô ra khỏi phòng, Cậu nắm chắc chiếc khoá Kim Anh tặng mình rồi mỉm cười, đứng dậy lấy khoá xetrên bàn mình móc ngay vào chiếc móc khoá Kim Anh tặng rồi đi lại móc treo quần áo lấy trong túi chiếc áo khoác da mỏng của cậu ra chiếc móc khoá mà mình đã hào phóng bỏ ra 500k đểchuộc nó. Anh đặt nó trong túi áo Kim Anh đang treo cạnh áo mình rồi lại sàn nằm ngủ. Khoé môi anh khẽ cong lên như đang cười.

...

Renggggg...

Tiếng chuông đồng hồ báo thức vang lên làm Kim Anh giật mình cựangười. Cô đưa tay khuà khoạng lên trên bàn với lấy thứ đã làm dán đoạn giấc mộng vàng của mình. Kim Anh he hé nhìn đồng hồ điểm 7h sáng.Cô vò đầu bức tóc ném chiếc đồng hồ xang một bên để ngủ tiếp.

Bộp...

ÁI...

Kim Anh nghe thấy tiếng la liền trở mình ."Thôi chết", cô bật người dậy nhìn lại chiếc đồng hồ,nó không phải ở trên giường mà là dướí sàn. Ý thức được hành động mình vừa làm đã ném trúng đầu Thế Du . Kim Anh cắn môi chạy luôn ra khỏi phòng để khỏi bị phát hiện.

Thế Du nhăn mặt khi có vật gì đó rơi trúng đầu mình.Anh bật người dậy mặt nhăn mày nhúm ôm trán nhìn thấy chiếc đồng hồ bào thức nằm chỏng gọng dưới sàn rồi lại đảo mắt lên nhìn hung thủ đã gây ra vụ ám sát này. Nhưng không thấy ai trên giường.Kim Anh đã nhanh chân tẩu thoát ra ngoài. Cô đứng trong toilet nghe ngóng xem có biến động gì không.
Thế Du bị mất giấc ngủ lại còn mang thương tích trên người anh xoa xoa trán chỗ bị sưng lên như qủa sấu nghĩ chỉ có Kim Anh là người gây ra chứ không ai hết bởi ở đây chỉ có hai người.

Thế Du hầm hầm đứng dậy ra khỏi phòng, anh quát:

- Tôi cho cậu 3 giây để bước ra đây.

Kim Anh giật thót mình "Thôi xong rồi ", cô áp sát tai vào cửa WC để nghe tiếp.

- 1

Kim Anh bặm môi mặt nhăn nhúm như táo tàu nghĩ đến viễn cảnh:

" grừ...cậu dám ném đồng hồ vào gương mặt khả ái của tôi.Tôi - giết cậu- Trịnh Kim gầm gừ sách cổ lên quát cô.và rồi anh đấm đá Kim Anh túi bụi.

Ba.bảo trọng.- Kim Anh máu mũi xịt ra tứ tung kịp nói được ba từ và ra đi vĩnh viễn.

Khừa khừa...hahaha..cho cậu chết - Trịnh Kim cười vang gầm trời"

Không phải thế chứ. Kim Anh toát mồ hôi hột. Cô nghe giọng Thế Du như sắp giết người đến nơi vậy.Kim Anh lạnh cả sống lưng chân tay cũng toát hết cả mồ hôi.

- 2

"Chết cũng không ra" Kim Anh thầm nhủ. Cô khoá trái WC lại không để Thế Du lọt vào.

Thế Du đếm đến ba mà Kim Anh vẫn chưa lòi mặt ra, cậu bực mình đi lại phòng đồ không thấy Kim Anh đâu. THế Du nhìn qua phiá WC chắc chắn cô sẽ ở đó. Thế Du đứng trước cửa WC nói vọng vào:

- Cậu có ra đây không thì bảo.

- Làm,làm gì.- Kim Anh nuốt nước bọt nói.

Thế Du cố kìm giọng nhẹ xuống nói:

- Cậu không định đi học à?

"Chết.Hôm nay là thứ 2".Kim Anh thở phào khi cậu hỏi vậy như thế có nghĩa chuyện vưà rồi là do cô làm cậu không để ý đâu, yên tâm đôi chút vì lập luận mình vừa đưa ra, cô vờ nói:

- Chờ tý tôi làm vệ sinh đã.

- Nhanh lên.

Thế Du vào phòng vệ sinh đối diện làm vệ sinh xong. Anh ra ngoài thì thấy Kim Anh đang đứng quàng khăn. Thế Du nói từ sau lưng:

- Sáng nay cậu đã làm gì tôi.

Kim Anh giật bắn người quay lại sau người thụt lùi lại vài bước, nuốt khan, cười cười nói:

- Ờ thì... tôi chẳng may làm rơi cái đồng hồ báo thức. Ai ngờ nólại trúng đầu cậu...Ực...-Kim Anh vừa nuốt nước bọt vừa nhìn sắc thái của Thế Du mà nói.

- Vô ý vô tứ.- Thế Du lườm cô rồi ra bậc thềm xỏ giày vào đi ra ngoài.

Kim Anh thở phù ra "Làm mình hết hồn.." Cô chợt nhớ ra đang muộn học liền chạy theo Thế Du xuống dưới bãi.

Hai người cùng đi với nhau vào trường với ánh mắt nhìn lạ lẫm lẫn ghen tức củá một số thành phần nhất là Hữu Thiện cô đang đứng trong căn tin bỗng nhìn thấy họ, ánh mắt tối sầm lại "Sao họ lại đi chung" cô nghiêng đầu qua nghiêng đầu lại nhìn họ nhíu mày liên tục suy nghĩ.



Chương 78:


Tú Anh cùng Tử Kỳ gặp họ trong sân Tú Anh nhanh miệng cười toe toét:

- Anh rế.

Thế Du suýt cười thành tiếng vì câu chào của Tú Anh. "Cũng được đấy chứ" Cậu cuí đầu xuống, miệng mấp máy cười không để lộ ra ngoài. Kim Anh thì lườm Tú Anh. Tử Kỳ nhìn Trịnh Kim, anh bỗng ồ lên:

- Ơ trán mày bị sao vậy.

Nhắc đến Trịnh Kim liền quét mắt xang lườm Kim Anh, cô thì giả lơ nhìn đi chỗ khác. Tú Anh Tử Kỳ nhìn hành động lạ của họ rồi quay xang nhìn nhau cười ánh mắt gian tà rồi cùng cười to lên, Tú Anh đá lông mày liên tục nói:

- À... Em biết rồi...haha tối qua lăn lộn kiểu gì mà chị làm bạn em rơi xuống giường vậy...haha.

Tử Kỳ cũng góp lời:

- Mạnh mẽ vậy...haha.

"Gì" Kim Anh- Trịnh Kim quay xang nhìn Tú Anh và Tử Kỳ. KimAnh vỗ bốp vào đầu Tú Anh còn Trịnh Kim đánh vào đầu Tử Kỳ.:

- Đau – Cả hai nhăn nhó xoa chỗ bị đánh.

- Nói linh tinh - Cả hai không hẹn mà cùng đồng thanh.

Tú Anh trề môi:

- Không phải à.Thế sao qua một đêm mà nhan sắc thằng Kim nó thành như kia.

- Chối nữa à. - Tử Kỳ góp lời.

- Đã bảo không phải mà lại. Là vì...

Nhắc đến đây Kim Anh lại nhận được cái lườm của Trịnh Kim. Cô nhe răng ra cười trừ.Rồi đính chính với hai người kia cho họ khỏi nghĩ vớ vẩn. Trịnh Kim thì bỏ đi vào phòng y tế.

- Có vợ rồi mà vẫn lười học à.

Lệ Đạt thấy Trịnh Kim xuất hiện liền trêu. Trịnh Kim khoát tay:

- Em nhớ chị.

- Ồ...quý hoá quá - Lệ Đạt bật cười.

- Thôi, chị coi cho em ngủ một lúc nhé.Mệt quá.

- Làm việc quá sức à mà mệt - Lệ Đạt cười nham nhở trêu.

- Điên à. Thôi em ngủ đây kéo rèm lại hộ em.

- Ờ.- Lệ Đạt cười tủm tỉm rồi ra ngoài. Đóng của cho Trịnh Kim ngủ.

...

Kim Anh vào lớp đưa quà Noel hôm qua cô đã mua cho Chi Mai.

Hữu Thiện đi vào. Cô cười tươi chạy lại chỗ Kim Anh, nhẹ giọng nói:

- Kim Anh à, ra ngoài một chút tớ có chuyện nhờ bạn tí.

- Ờ - Kim Anh quay xang Chi Mai nói- Chờ tí tao vào.

- Ừ.

Kim Anh theo chân Hữu Thiện ra ngoài hành lang. Kim Anh hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

- Cậu..- Hữu Thiện ngập ngừng nói.

- Nói đi, ngại gì.

- Thì...tớ muốn nhờ cậu tạo cơ hộị cho tớ với tiểu Kim đi chơi với nhau được không.- Hữu Thiện nhìn Kim Anh với ánh mắt cầu mong chờ đơị.

Kim Annh chau mày:

- Sao lại nhờ tớ. Tớ có quan hệ gì với Trịnh Kim đâu.

Hữu Thiện cười nhẹ:

- Tớ thấy cậu cũng có vẻ thân với cậu ấy lắm mà. Sáng nay hai người còn đi chung mà.

- Đấy là tại...- Kim Anh bỗng imbặt không nói tiếp nữa.Suýt thì cô đã để lộ chuyện hai người cưới nhau.

- Tại gì? - Hữu Thiện chờ đơị.

Kim Anh lắc đầu, cười:

- Không có gì,Thôi được rồi, tôi sẽ giúp cậu.

- Cảm ơn nhé...hihi - Hữu Thiện cười mừng ra mặt – Có gì gọi cho tớ nhé. Số xxx....

- Ừ rồi – Kim Anh lưu số lại rồi tiếp - Vậy vào lớp thôi.

- Ừ.Cậu cứ vào trước đi. Tớ ra căng tin một chút.

- Ừ.

Kim Anh quay người về lớp. Hữu Thiện bỗng gọi giật lại:

- Này.

- Hở - Kim Anh quay mặt lại.

Hữu Thiện mỉm cười nói:

- Cậu có muốn uống gì không.

Kim Anh lắc đầu rồi đi về lớp tiếp. Hữu Thiện tắt ngay nụ cười trên môi, ánh mắt sắc bén, cười khẩy quay người bước đi trong những kế hoạch bày sẵn của mình.
....

- Anh à.

- ...

- Sao cơ. Ăn tối á.

- ...

- Được thôi. Mấy giờ ở đâu em ra.

- ...

- Ơ không cần đâu. Em tự đến đượcanh cho điạ điểm đi.

- ...

- Vâng rồi.

Kim Anh tắt máy.Cô đang chuẩn bị bữa tối thì Lập Hàn gọi đến. Nhìn lên đồng hồ đã điểm 6h mà vẫn không thấy mặt mũi Trịnh Kim đâu.Kim Anh đứng dậy bỏ túi rau vào lại tủ lạnh "Chắc tên này không ăn cơm ". Sắp đến giờ hẹn, KimAnh tung tăng chạy vào phòng quần áo. Cô chọn một bộ rồi khoá cửa ra ngoài.

Kim Anh cùng Lập Hàn vừa ăn vừa nói chuyện rất vui vẻ. Lập Hàn rủ rê:

- Tí anh em mình đi xem phim đi.

- Cũng được – Kim Anh đồnng ý.

Hai người ăn uống xong rời quán. Mỗi người một xe lên đường đi tăng hai.

Trịnh Kim đang trên đường về thì bỗng nhiên thấy một bóng dáng quen quen đằng xa đang đi cùng một người ngược chiều mình. Anh nheo mắt nhìn lại "Kim Anh". Cậu nhìn người đi song song với xe cô xem đó là ai thì nhận ra là người cùng nhóm trước với mình. 2 người phóng xe ngang qua người cậu. Trịnh Kim đi được một đoạn,cứ thấy bứt rứt bực bột thế nào ấy, câu vừa đi vừa lấy tay rút điện thoại trong túi ra.gọi cho Kim Anh:
"Alô anh là ai sao gọi cho người yêu tôi...

- Lô đề gì...Cậu. - Trịnh Kim quát rồi im lặng nghe đầu giây kia nói tiếp.

"biết mấy giờ rồi không mà gọi điện..."

Thì ra đó là nhạc chờ của Kim Anh. Trịnh Kim cau mày,hóa ra là anh bị hố.Trịnh Kim làu bàu "chờ với trả đợi"

- Gì vậy.- Tiếng Kim Anh cất lên.

Trịnh Kim sả ngay:

- Gì cái gì. Về mở cửa cho tôi nhanh lên

Mặc dù để điện thoại hơi xa tai rồi mà KimAnh vẫn nghe rõ tiếng quát của Trịnh Kim, cô nhìn xang Lập Hàn "chắc anh không nghe thấy gì đâu, đang đi đường mà".
Kim Anh nhỏ giọng:

- Cậu có khoá riêng mà.

- Để quên rồi.

- Vậy đi đâu đi tí hẵng về tôiđang đi với bạn rồi.

- Bạn bè gì để sau đi. Về mở cửa đi rồi đi tiếp.

- Đành hanh vậy.

- Nhanh.Nói nhiều.

- Cậu...

Kim Anh chưa nói hết đã nghe thấy tiếng tút tút bên đầu dây kia.Cô lẩm bẩm "Khó tính khó nết".Kim Anh quay xang Lập Hàn nói:...
« Trước1...5960616263...67Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Anh Hận Anh Yêu Em
» Anh là thiên thần hay ác quỷ? (New Version)
» Ánh trăng nói đã lãng quên
» Anh yêu em, 1m45 ạ!
» Bà xã nghịch ngợm, em là của anh
» Bạch mã hoàng tử
» Bạn gái của thiếu gia
» Bắt được rồi, Vợ ngốc
» Bảy ngày để nói Anh yêu Em
» Bên nhau trọn đời
1234...91011»
Tags:
bạn đang xem

Ôsin nổi loạn

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Ôsin nổi loạn v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất