XtGem Forum catalog
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Nếu không là tình yêu
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 26690
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
22:11 - 14/08/2015


Tim tôi như bị siết chặt. “Các anh điều tra được gì?”

“Thương gia Hoa kiều họ Ngô ở Mỹ, hai mươi lăm năm trước mất con trai, là tín đồ Cơ Đốc giáo, bỏ tiền xây dựng nhiều nhà thờ… chỉ có một người duy nhất. Đó là Ngô Cẩn Mân, người đứng đầu gia tộc Ngô thị.”

Điện thoại trong tay tôi rơi xuống đất. Tôi vội lao đến bàn vi tính, tìm kiếm những video về Ngô Cẩn Mân trước đó, mở xem từng cái.

Phòng viên nói: Hai mươi tư năm trước, cậu con trai một tuổi của ngài mất tích ở thành phố A…

Phóng viên nói: Ngài tìm thấy một chiếc giày của con trai bên bờ biển. Sau khi tiến hành trục vớt trên biển hơn hai mươi ngày, lại tìm được di vật của con trai…

Phóng viên còn cho biết, cô ta từng nhìn thấy ảnh đứa trẻ, một cậu bé rất đáng yêu, giống như thiên thần…

Tim tôi đau buốt từng cơn, chân tay dường như bị một sợi dây vô hình trói chặt và mất hết sức lực. Tôi biết đây là dấu hiệu phát bệnh, vô thức lục túi xách, tìm lọ thuốc. Nhưng vừa chạm tay vào nắp lọ thuốc, tôi chợt nhớ tới lời của chuyên gia tim mạch trẻ tuổi Văn Triết Lỗi nói qua điện thoại với tôi mấy ngày trước:

“Tôi có trách nhiệm báo cho cô biết, tốt nhất cô nên bỏ đứa bé này…”

“Cô nên thương lượng với chồng cô, đây không phải chuyện nhỏ, có khả năng nguy hiểm đến tính mạng…”

“Cô muốn giữ thai nhi? Cô vẫn còn trẻ, sau này còn nhiều cơ hội có con…”

“Được thôi. Vậy với tư cách là một bác sỹ, tôi phải nhắc nhở cô, thuốc chữa bệnh tim tôi kê cho cô có tác dụng phụ, trong thời gian mang thai, cô hãy hạn chế sử dụng. Nếu không đứa trẻ sinh ra có khả năng bị dị tật bẩm sinh…”

“Tôi có lịch khám vào thứ tư tuần sau. Tốt nhất cô nên đến khám lại, tôi sẽ kiểm tra toàn diện cho cô…”

“…”

Vặn chặt nắp lọ thuốc, tôi run rẩy bỏ vào túi xách.

Tôi cố gắng hít sâu vài lần, ngồi yên một chỗ để ổn định tâm trạng. Khi cảm giác đau buốt trong lồng ngực đỡ một chút, tôi lại xem một lượt tin tức có liên quan trên mạng. Cuối cùng, tôi đọc được thông báo tìm người treo thưởng cả chục triệu đô la từ hai mươi tư năm trước trên một blog ở nước ngoài. Thông báo tìm người có đăng ảnh một bé trai. Đôi mắt đẹp long lanh đó, sống mũi thẳng đó và khóe miệng hơi nhếch lên đó… Tuy không giống Cảnh Mạc Vũ bây giờ nhưng có nhiều nét giống anh khi còn nhỏ.

Tôi còn tìm được ảnh vợ Ngô Cẩn Mân. Một người phụ nữ xinh đẹp, tao nhã đáng ngưỡng mộ đang nước mắt giàn giụa trong lòng Ngô Cẩn Mân…

Tôi không nhớ mình đã làm thế nào để lần mò tới thư phòng của ba tôi trong tình trạnh đầu óc choáng váng. Khi tôi hỏi: “Ba, ba có biết Ngô Cẩn Mân không?”, tôi đã thấy vẻ mặt hốt hoảng và bất an của ông.

“Ba, hai mươi tư năm trước, Ngô Cẩn Mân phát thông báo tìm đứa con trai mất tích của ông ấy trên ti vi suốt ba mươi ngày liền… Ba không biết sao? Vợ Ngô Cẩn Mân không chịu nổi nỗi đau mất con, đã mắc bệnh trầm cảm, phải nằm viện điều dưỡng suốt tám năm, ba chưa từng nghe nói sao? Ngô gia bây giờ vì quyền thừa kế mà sắp sụp đổ đến nơi, Ngô Cẩn Mân lao lực quá độ, lại bị bệnh nặng, chỉ e không chống đỡ nổi mấy năm nữa, ba có từng nghe nói không? Trong cuộc phỏng vấn, Ngô Cẩn Mân cho biết: “Trong mắt các người, trẻ nhỏ chỉ là loại hàng hóa không đáng giá, bán được vài vạn thậm chí chỉ vài nghìn tệ nhưng trong mắt ba mẹ các bé, chúng là những món quà quý báu, còn quan trọng hơn sinh mạng của họ. Họ thà khuynh gia bại sản, thà hy sinh tính mạng để đổi lấy sự bình yên cho con cái mình…”, ba từng nghe nói đến chưa?”

Tôi thật sự muốn nghe ba tôi thẳng thắn phản bác lời tôi, cho tôi biết, tôi đã hiểu nhầm rồi, Cảnh Mạc Vũ và Ngô Cẩn Mân không hề có quan hệ.

Thế nhưng ba tôi ngồi bất động trên ghế, như hóa đá.

Chứng kiến cảnh ba tôi mặc nhận tất cả, nước mắt tôi trào ra. Tôi không lau, để mặc vị mặn chảy qua bờ môi.

“Ba cũng có cốt nhục của mình, tại sao ba không thử nghĩ xem, nếu người bị mất tích là con, ba sẽ như thế nào?”

“Là lỗi của ba, ba đã quá ích kỷ!” Câu trả lời của ba tôi như vọng đến từ một nơi rất xa. “Ngôn Ngôn, con thử nói xem, liệu Mạc Vũ có tha thứ cho ba không?”

“Anh ấy sẽ không…” Mỗi sợi dây thần kinh trên người tôi đều run rẩy, bởi vì đau, cũng bởi vì hận. Tôi nói với ông: “Không người nào có thể tha thứ cho sự lừa dối như vậy…”

Nửa đêm, tôi tỉnh khỏi cơn ác mộng. Đầu tóc tôi ướt đẫm, tôi sợ đến mức tim càng lúc càng đau nhói.

Tôi xoa bóp hai cánh tay tê cứng, chuẩn bị xuống giường gọi điện cho bác sĩ Văn Triết Lỗi, người ở bên cạnh đột nhiên tỉnh giấc, ngồi bật dậy. “Ngôn Ngôn, em sao thế? Em cảm thấy khó chịu à?”

Tôi vuốt sợi tóc ướt dính bên má, chột dạ trả lời: “Em rất khỏe, không có… chỗ nào khó chịu…”

Căn phòng tối được thắp sáng bởi ngọn đèn vàng, tôi nhất thời không thích ứng được với ánh sáng đột ngột, vội vàng che mắt. Mu bàn tay tôi chạm phải giọt nước, tôi mới phát hiện mặt tôi đầy nước mắt từ lúc nào. Trước khi tôi tìm cách che giấu, Cảnh Mạc Vũ đã xoay vai tôi, đối diện với đôi mắt ngấn nước của tôi.

Dưới ánh đèn mờ mờ, ánh mắt sâu hun hút của anh đầy vẻ lo lắng. “Em khóc đấy à?”

Tôi vội vàng lau nước mắt, cố cất giọng bình thản: “Em không sao. Vừa rồi nằm mơ thấy ác mộng, em mơ thấy anh tìm được ba mẹ ruột, anh phải đi theo họ… Anh hỏi em có muốn đi cùng anh không. Anh nói, giữa anh và ba, em chỉ có thể chọn một…” Tôi gượng cười. “Em không biết làm thế nào nên mới khóc toáng lên.”

Cảnh Mạc Vũ nhíu chặt lông mày. Anh muốn nói gì đó nhưng lại thôi, chỉ vỗ về tôi: “Ba mẹ ruột của anh không còn sống trên đời này nữa, nếu còn sống, tại sao hai mươi mấy năm qua họ không đến trại trẻ mồ côi hỏi thăm tin tức của anh?”

Đó là vì họ tưởng anh đã chết! Đó là vì ba đã nói dối anh suốt hơn hai mươi năm trời!

Hai câu nói này tắc nghẹn ở cổ họng tôi, không thể thốt thành lời. Tôi không biết ba tôi làm thế nào để giữ bí mật suốt hai mươi tư năm, còn tôi không thể làm được. Dù lời nói dối có hoa lệ đến mấy, dù cơn ác mộng có đáng sợ đến thế nào, tôi cũng không có cách nào lừa dối anh…

“Được rồi!” Thấy tôi không lên tiếng, Cảnh Mạc Vũ vỗ lưng tôi, nhẫn nại an ủi: “Anh hứa với em, dù ba mẹ anh còn sống, anh cũng không rời khỏi Cảnh gia, em đã yên tâm chưa?”

Yên tâm? Nếu cả đời sống trong sự dối trá và hổ thẹn, tôi làm sao có thể yên tâm đây? Nếu muốn yên tâm thật sự, cách duy nhất chính là đối mặt.

Tuy hậu quả là hủy diệt gia đình này, hủy diệt hạnh phúc khó khăn lắm tôi mới giành được nhưng ít nhất, tôi sẽ không phạm phải sai lầm này đến sai lầm khác như ba tôi.

“Anh có thể cùng em đi du lịch không?” Tôi ngẩng mặt, nhìn anh bằng ánh mắt chờ đợi. “Đi đâu cũng được, chỉ có hai chúng ta… coi như hưởng tuần trăng mật.”

Cảnh Mạc Vũ mỉm cười, véo má tôi. “Em đang mang thai mà còn muốn cùng anh đi hưởng tuần trăng mật? Rõ ràng em muốn thử thách khả năng kiềm chế của anh.”

Tôi cười với anh. “Thế nào? Anh sợ không chịu được thử thách?”

Cảnh Mạc Vũ do dự một lát, hình như anh đang thực sự suy nghĩ xem có thể chịu đựng thử thách hay không. “…Chỉ cần em vui là được! Đợi khi nào anh ký xong hợp đồng với Huệ Thừa, anh sẽ đưa em đi Hawaii hưởng tuần trăng mật. Chúng ta sẽ ra bờ biển tắm nắng, đón gió biển, thư giãn tinh thần…”

“Vâng!” Nghĩ đến bầu trời trong xanh và gió biển mát rượi ở Hawaii, trong lòng tôi cuối cùng cũng xuất hiện ánh mặt trời. “Khi nào trở về, em sẽ cho anh biết một bí mật….”

“Được.” Cảnh Mạc Vũ thản nhiên đáp, vẻ mặt không hề có biểu hiện hiếu kỳ hay bất ngờ, giống hồi nhỏ tôi làm ra vẻ thần bí, nói cho anh biết có cô nữ sinh xinh đẹp yêu thầm anh. Tôi cho đó là một bí mật rất lớn, thận trọng quan sát từng sự thay đổi nhỏ trên gương mặt anh nhưng anh không hề có phản ứng…

***

Gần đây, tôi không ngủ sâu giấc, khi ánh sáng đầu tiên của ngày mới lọt qua rèm cửa, tôi giật mình tỉnh giấc, sau đó không thể ngủ tiếp.

Mở mắt nhìn người đàn ông nằm bên cạnh, ánh sáng vỡ vụn hắt tia màu vàng lên gương mặt Cảnh Mạc Vũ khiến đường nét cương nghị, lạnh lùng của anh trở nên ôn hòa. Tôi giơ ngón tay, thuận theo tia sáng chạm vào mũi anh, đó là sống mũi cao hiếm thấy ở người Trung Quốc… Có lẽ anh được di truyền từ đệ nhất mỹ nhân kiêm tài nữ của Malaysia trong truyền thuyết. Nói như vậy, cử chỉ tao nhã của anh chắc cũng do di truyền khí chất quý tộc từ bao đời của Ngô gia.

Nghĩ đến trò đùa của số phận, tôi bất giác thở dài. Rõ ràng câu chuyện của chúng tôi là đề tài thanh mai trúc mã và mối tình anh em cấm kỵ, trong nháy mắt đã biến thành câu chuyện về một hoàng tử gặp nạn và cô bé Lọ Lem, chưa biết chừng sẽ tiếp tục diễn biến thành bi kịch tình yêu của Romeo và Juliet…

Đáng tiếc, tính cách của tôi không thích hợp đóng vai Juliet bi lụy. Nếu đổi lại là Hứa Tiểu Nặc xinh đẹp, nhất định cô ta sẽ diễn hay hơn tôi nhiều.

Tôi gạt mái tóc lòa xòa. Chuyện này liên quan gì đến Hứa Tiểu Nặc? Đây là chồng tôi cơ mà…

Nằm mãi cũng thấy mệt, tôi muốn đổi tư thế nhưng phát hiện eo bị một cánh tay mạnh mẽ ôm chặt, chân cũng bị kẹp giữa hai chân như một sự chiếm hữu. Cảnh Mạc Vũ không cho tôi không gian để nhúc nhích.

Tôi đột nhiên nhớ tới lúc chúng tôi mới kết hôn, người đàn ông bên cạnh luôn miệng nói sẽ không cùng em gái chung chăn gối, thái độ kiên quyết vô cùng. Phải nằm cùng tôi trên một chiếc giường, anh tránh không chạm vào người tôi. Vậy mà chỉ ba tháng ngắn ngủi, anh đã học được cách làm người chồng đạt yêu cầu và một người cha tốt. Tôi tin không bao lâu nữa, anh nhất định có thể vượt qua chướng ngại tâm lý, nói ra ba từ tôi mong đợi bấy lâu: “Anh yêu em!”

Đáng tiếc, chúng tôi đã không còn thời gian.

Một khi Cảnh Mạc Vũ biết sự thật, nhất định anh sẽ ra đi, không ai có thể giữ chân anh… Bởi vì anh là Cảnh Mạc Vũ, một người đàn ông luôn đặt trách nhiệm lên hàng đầu.

Làm một người con bất hiếu suốt hai mươi tư năm, anh sẽ không cho phép bản thân tiếp tục nhận kẻ xấu làm cha.

“Em lại nghĩ ngợi linh tinh gì thế?” Cảnh Mạc Vũ vừa lên tiếng vừa nắm lấy bàn tay tôi đã dừng trên mũi anh một lúc lâu.

“Em đâu có…” tôi phản bác.

Cảnh Mạc Vũ lật người, chống tay trên người tôi. Anh giữ mặt tôi, không cho tôi né tránh, nhìn thẳng vào mắt tôi. “Mới sáng sớm em đã thở dài ba lần, còn nói không nghĩ linh tinh?”

“Thở dài có lợi cho trao đổi vật chất, có tác dụng làm đẹp.” Tôi cố cãi đến cùng. “Em muốn làm đẹp đấy chứ!”

“Thế à? Anh biết một cách sẽ giúp em càng đẹp hơn, lại có thể giảm bớt áp lực, điều chỉnh tâm trạng.”

“Cách gì?” Tôi hỏi, giọng đầy hiếu kỳ.

Cảnh Mạc Vũ nhìn tôi chăm chú. Sau đó, anh lặng lẽ tiến lại gần, cho đến khi hai bờ môi mềm mại của chúng tôi chạm vào nhau, mang theo hơi thở ấm áp…

Chúng tôi trao nhau một nụ hôn nhu tình, ngọt ngào vào buổi sáng sớm. Cơ thể hai chúng tôi càng lúc càng quấn quýt, trong vòng tay ấm áp của anh, tâm trạng nặng nề của tôi lập tức tiêu tan. Trong trái tim tôi chỉ còn lại cảm giác ngọt ngào. Đây đúng là cách giảm bớt áp lực, điều chỉnh tâm trạng rất tuyệt diệu.

Chúng tôi mải điều chỉnh tâm trạng, hoàn toàn quên mất đạo lý củi khô dễ bén lửa. Cho đến lúc môi lưỡi hòa quyện cũng không thể thõa mãn khao khát của bản năng, bàn tay Cảnh Mạc Vũ đã vượt qua giới hạn, thọc sâu vào áo ngủ của tôi. Tiếp theo, nụ hôn của anh cũng trượt quỹ đạo, theo một đường từ trên xuống dưới. Cơ thể vốn nhạy cảm của tôi làm sao chịu nổi sự quyến rũ đó, bị ngọn lửa nóng bỏng nhấm chìm trong chốc lát. Tôi say sưa đáp lại nụ hôn của anh, thậm chí còn hơi cong người, giạng chân để nơi nhạy cảm giữa hai đùi chạm vào bộ phận cương cứng nóng bỏng của anh, đòi hỏi sự tiếp xúc sâu hơn…...
« Trước1...3435363738...52Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Sẽ có thiên thần thay anh yêu em
» Bạn gái của thiếu gia
» Tôi không phải là công chúa
» Nhẹ bước vào tim anh
» Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái
» Thiên thần bóng tối (Black
» Lọ lem đường phố (Trò chơi của người quá cố)
» Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2]
» Lời thách đố tình yêu – Ni Xảo Nhi
» Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)
1234567»
Tags:
bạn đang xem

Nếu không là tình yêu

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Nếu không là tình yêu v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất