XtGem Forum catalog
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Này anh! Tôi không phải là ôsin
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 5637
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
22:12 - 14/08/2015


- Chặn nó lại! – David ra lệnh cho đám vệ sĩ đứng bên ngoài.

Lại bị hai tên vệ sinh mặc áo đen xốc nách bế lên, thằng bé cố gắng cựa quậy thoát khỏi những cánh tay rắn chắc của hai tên vệ sĩ đứng hai bên. Nhưng hai tên vệ sĩ đứng hai bên chẳng những không xi nhê gì mà còn ném phịch Lin xuống trước mặt David một cách nhẹ bâng.

Đúng lúc đó, tiếng guốc từ ngoài cổng vang vọng vào bên trong. Một người con gái xinh đẹp đứng trước mặt Lin và David.

- Có chuyện gì vậy? – Tracy nhìn Lin trong khi hỏi David.

- Thằng ranh này nó cắn tao – dường như David thực sự tức giận, quát lên.

Tracy nở một nụ cười xảo quyệt.

“Xoạt…..”. Những móng tay sắc nhọn của Tracy lướt qua khuôn mặt Lin, tạo thành một vết xước dài. Lin trố mắt nhìn Tracy. Vẫn giữ nguyên nụ cười ấy, Tracy lên tiếng.

- Cái đấy là để trả cho những gì con mẹ thối tha của mày đã làm với tao!

- Mẹ Aliss không làm gì cô cả. Chính cô là người đã chia rẽ tình cảm của chú Steven với mẹ Aliss! – Lin vặn lại.

- Nói láo! – lại một cái tát nữa giáng xuống mặt Lin, lúc này khuôn mặt thằng bé đã không còn một chỗ nào lành lặn nữa cả, Tracy có lẽ đã thực sự tức giận khi nghe thằng bé nói vậy – nếu không có mẹ mày thì tao và Steven đã có thể trở thành một cặp.

- Này bà cô già, bà sẽ phải hối hận vì những việc đã làm với tôi ngày hôm nay – thằng bé nói với cái giọng điềm tĩnh như ông cụ non. Có vẻ Lin học được cái cách diễn xuất này ở Steven thì phải.

Lại một lần nữa Tracy bị thằng bé này “dìm hàng”. Đường đường là một siêu mẫu nổi tiếng mà lại bị tổn thọ trước thằng bé này. Máu nóng trong người Tracy lại bốc lên. Cô cười khẩy rồi tiến sát đến chỗ Lin, nâng cằm thằng bé lên.

- Mày nên nhớ, mẹ mày…… chỉ là loại gái làm tiền mà thôi.

Tuy còn bé nhưng ở nhà nghe bố mẹ nói chuyện nhiều nên Lin cũng hiểu được phần nào cái ý nghĩa của từ “gái làm tiền” là gì?

- Bà nói dối. Mẹ tôi không phải là người như vậy?

Tracy cười phá lên.

- Tin hay không tùy mày, nhưng nên nhớ…. nếu còn muốn sống sót thì phải nghe lời tao – Tracy hất mặt Lin sang một bên ròi hất tay cho bọn vệ sĩ bên ngoài – trói nó vào trong nhà kho.

Tracy quay lưng bước đi, đằng sau vẫn còn những tiếng gào thét của Lin.

++++

Nó ngồi trên ghế, đan hai tay vào nhau. Lòng nó bây giờ như có lửa đốt.

Hắn đi qua đi lại trong nhà. Nếu nói hắn không có đủ số tiền mà David yêu cầu thì không phải, nhưng hắn không muốn bị David lừa tống tiền trong mấy vụ vớ vẩn này.

- Em thử gọi lại cho hắn ta xem!

Nó luống cuống cầm điện thoại lên lần mò tìm số của David.

Bất chợt điện thoại nó rung, là David gọi. Hắn giật lấy cái máy từ tay nó rồi nghe.

- Giám đốc Steven nổi tiếng đây sao! Ồ ồ, xin chào xin chào?

- Anh là ai? – không thèm quan tâm đến lời chào hỏi của David, hắn vào thẳng vấn đề.

- Tao là ai mày không cần biết. Mày lập tức đưa 3 tỷ đến ngay chỗ đã hẹn, nếu không thì mày cũng biết hậu quả rồi đấy.

Hắn chưa kịp nói thêm câu gì thì David đã tắt phụt điện thoại.

- Mẹ kiếp – hắn buông câu chửi thề rồi ngồi phịch xuống ghế.

Thực ra hắn là người lo cho Lin hơn ai khác. Hắn rất quý đứa bé, mặc dù không phải là con hắn.

- Em gọi cảnh sát chưa? – hắn ngồi thẳng dậy hỏi nó.

- Tôi sợ…. gọi cảnh sát Lin sẽ bị nguy hiểm – nó rơm rớm nước mắt.

- Mà hắn là ai vậy? – hắn nhíu mày hỏi.

- Là….. David! – nó trả lời ngập ngừng, vì nó không muốn nhắc đến chuyện nó đã từng đánh David và chị nó đã từng là tình nhân của một tên khốn nạn như anh ta.

- Là ai? – hắn vẫn tiếp tục cái giọng đều đều ấy hỏi.

Nó quan sát phản ứng của hắn một lúc lâu rồi mới lên tiếng.

- Tôi nói…… anh sẽ không nghĩ xấu chứ? – nó nghi hoặc dướn mày hỏi.

Hắn gật đầu.

- Đó là người yêu cũ của……

- Của em?

Nó chưa nói hết câu thì hắn đã chen ngang. Nó mở to mắt nhìn hắn. Ôi trời! Hắn nghĩ gì mà nó lại đi yêu một tên như anh ta chứ.

- Không! Của Laura – nó từ tốn trả lời.

- Vậy…. Lin là con của…? – hắn hỏi ngắt quãng vì hắn thấy vấn đề mà hắn hỏi có vẻ hơi tế nhị.

- Không! Lin là con của anh Joe và chị Laura. Anh không thấy thằng bé rất giống Joe sao?

Cả nó và hắn đều không nói gì nữa. Không khí trong phòng chẳng mấy chốc trở nên im ắng.

Có điện thoại đến, bây giờ đã là 12h, chắc là Laura gọi. Quả đúng như nó nghĩ, trên màn hình điện thoại hiện lên số của Laura. Nó vội vàng bấm nghe.

- E…. em có thấy Lin đâu không?

Nó quay sang chần chừ nhìn hắn. Nó biết thể nào Laura cũng hỏi câu này nhưng sao nó vẫn cảm thấy khó trả lời Laura.

- Lin….. bị bắt cóc rồi!

Nói xong câu trả lời, đầu dây bên kia trở nên vắng lặng, không một động tĩnh.

- Chị Laura, chị Laura….. – nó gọi mãi mà chẳng thấy gì.

Lúc lâu sau là một tiếng tút tút kéo dài. Nó thở dài rồi dập máy.

- Anh sẽ chuẩn bị tiền và mang đến cho chúng nó, em cứ ở nhà, có gì anh sẽ liên lạc về! – hắn nói rồi đứng dậy.

- Không! Em sẽ đi – bất chợt nó đứng dậy.

Vẻ quyết tâm của nó làm hắn thấy ngạc nhiên. Hiếm khi hắn nhìn thấy một Alissa quyết đoán như vậy. Hắn cười rồi xoa đầu nó.

- Ở nhà và làm việc đi ôsin. Anh không muốn vợ của anh bị thương đâu!

Dứt lời, hắn đi một mạch ra cổng.

Cái từ “ôsin” hắn nói ra lần này không những không làm nó cảm thấy bực mà nó còn thấy có điều gì đó vui vui đang nhen nhói trong lòng nó. Cái từ ấy đã lâu lắm rồi nó mới nghe được từ miệng hắn. Đúng là thời gian trôi đi nhanh thật, mới ngày nào nó gặp hắn mà bây giờ đã trở thành “vợ” của hắn rồi. Nhưng thực sự nó vẫn không thể nào đến được với hắn. Dường như có một sự ngăn cách nào đó khiến nó không thể chấp nhận tình cảm của hắn. Nó cười nhạt, cuộc đời nó đã quá đau khổ rồi, có lẽ nên dừng lại ở đây thôi. Hắn sẽ tốt hơn khi không có nó.

~.~*~.~*~.~*~.~*~.~

Hắn đứng trước cổng công viên – nơi mà David hẹn để giao hàng cả tiếng đồng hồ mà không thấy có một bóng người. Từ trước đến giờ, hắn chưa bao giờ phải đợi ai thế này cả (trừ nó)

vậy mà phải đợi một tên bắt cóc bao giờ không?

Hắn hết nhìn đồng hồ rồi lại nhìn trời. Đã gần 2h sáng rồi, đường phố vắng tanh, không một bóng người. Không biết nó ở nhà ra sao rồi? Bất giác trong lòng hắn có dự cảm không lành.

Tracy dắt tay Lin xuống xe trước cổng công viên. Đập vào mắt là khuôn mặt hắn. Tracy vội vàng tống thằng bé trở lại xe rồi định nhảy lên xe luôn. Sao rõ ràng là bảo nó đến, vậy mà là hắn đến là sao. Đang định lên xe thì bất chợt một cánh tay siết chặt lấy tay cô, kéo giật lại.

Một nụ cười nhếch mép xuất hiện trên môi hắn.

Tay Tracy run lên bần bật. Sao cô lại rơi vào cái tình cảnh này chứ? Cái cô muốn đâu phải là thế này?

- Anh….. – Tracy lắp bắp nói.

- Tôi biết ngay là cô mà – vẫn giữ nguyên nụ cười ấy, hắn lên tiếng.

Tracy sợ đến tái cả mặt mũi. Cô biết một khi hắn đã ra tay thì khó có thể sống nổi với hắn. Nhưng cô làm tất cả những chuyện này là vì ai chứ?

- Cô biết tôi sẽ làm gì với cô rồi chứ? – lúc này khuôn mặt hắn đã thay đổi sắc thái, trở nên sắc lạnh hơn.

- Em….. em làm tất cả những chuyện này là vì anh mà! Tại sao không phải là em? Tại sao nhất định phải là cô ta? – Tracy dường như đã mất hết kiên nhẫn, cô khóc nức nở. Tracy níu tay hắn – Em phải làm gì để anh yêu em chứ?

- Làm gì sao? Cách tốt nhất là cô cút khỏi cuộc đời tôi…. Có thể lúc đó tôi sẽ yêu cô thêm chút chút – hắn lạnh lùng nói.



Chương 29: Nỗi đau của hạnh phúc


Tracy mở to mắt nhìn hắn. Cô không ngờ hắn lại có thể nói ra những từ đó. Mắt cô rưng rưng.

- Anh…. – cô ngập ngừng không nói nên lời.

Hắn nhếch mép cười rồi ngó vào trong xe.

- Lin! Lại đây với chú – hắn vẫy tay gọi Lin.

Thằng bé nhìn thấy hắn như vớ được vàng, lao ra khỏi xe như tên bắn đẩy ngã cả Tracy.

- Lần này tôi sẽ tha cho cô, nhưng David, anh cô thì….. cứ chờ đấy – hắn nói rồi dắt tay Lin đi thẳng luôn.

Tracy ngồi xụp xuống. Cô mất hết rồi, thật sự mất hết rồi.

Alissa! Nhất định tôi sẽ không tha thứ cho cô.

~.~*~.~*~.~*~.~*~.~

Nó ngồi trên ghế mà tim đập thình thịch vì lo. Không biết hắn đã đón được Lin chưa?

“Cạch…”. Tiếng mở cửa khô khốc vang lên giữa không gian tĩnh lặng. Nó chạy vội ra xem.

Lin đứng trước mặt nó, khuôn mặt cậu bé hốc hác, xanh xao như người chết vừa sống dậy. Chắc hẳn bọn chúng đã hành hạ thằng bé kinh lắm.

- Mẹ Aliss! – Lin chạy vội đến ôm nó.

Nó cũng ôm chầm lấy thằng bé. Nhìn Lin như vậy nó cũng thấy đau lòng.

- Chú Steven đâu rồi? – nó buông thằng bé ra rồi hỏi.

- Chú ấy dắt con vào nhà rồi đi luôn rồi!

Nó nhíu mày, hắn đi đâu vào giờ này chứ?

- Mẹ! Con đói.

Đang mải chạy theo những dòng suy nghĩ lan man nó bị tiếng của Lin kéo quay trở về hiện tại. Nó cười rồi dắt Lin xuống bếp.

++++

Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng nhẹ nhàng chiếu xuyên qua tấm rèm cửa sổ rồi đáp xuống khuôn mặt tựa thiên thần của nó.

Chuông đồng hồ báo thức đang ngập ngừng ở hồi thứ nhất thì đột nhiên tắt lịm, với mái tóc bù xù, nó thò đầu ra khỏi lớp chăn bông. Giữ nguyên bộ dạng méo xẹo của người bị cưỡng ép dậy vào lúc sáng sớm, nó thất thểu bước xuống cầu thang, chỉ đến khi trông thấy làn khói mỏng thơm lừng đang bay lên nơi góc bàn, bộ dạng rù rì ấy mới chịu tan biến.

Nó tiến lại phía bàn ăn, hắn đang lúi húi trong bếp làm gì đó thì phải?

Nó thò tay lên định bốc thức ăn thì bị tiếng nói của hắn ngăn lại.

- Này, anh vụng là không tốt đâu nhé!

Ngước lên, khuôn mặt hắn đập vào mắt nó. Hắn đang đeo cái tạp dề trên người làm nó nhớ đến cái hôm mẹ nó đến đây. Bất giác nó cười to.

- Em cười cái gì? – hắn đỏ mặt, vừa lúi húi tháo tạp dề vừa hỏi.

- Đâu có cười gì đâu – nó cố gắng nhịn lại rồi ngồi xuống bàn.

Hắn cũng không nói gì thêm nữa, ngồi xuống đối diện nó. Nó vừa gắp thức ăn, thỉnh thoảng lại lén nhìn hắn. Không hiểu hôm nay hắn có gì nổi bật mà khiến nó nhìn nhiều đến thế? Thực ra nó muốn hỏi hôm qua hắn đi đâu nhưng lại không có dũng khí để hỏi. Nó tự thấy mình hơi vô duyên khi hỏi câu đó, hắn đi đâu là chuyện của hắn, đâu có liên quan đến nó chứ? Không gian trong phòng bỗng chốc trở nên yên tĩnh. Mà cũng chẳng hiểu sao hôm nay hắn lại ít nói thế không biết? Bình thường cứ hễ ngồi cạnh nó là hắn nói không ngừng nghỉ mà.

- Muốn nói gì à? – hắn hỏi mà vẫn không ngẩng đầu lên.

- À…. ừm….. Tối qua…… anh đi đâu à? – nó nói ngập ngừng.

Lúc này thì hắn đã dừng mọi hoạt động lại, ngẩng lên nhìn nó.

- Anh về nhà – hắn nói nhẹ nhàng nhưng nó có thể dễ dàng nhận ra trong giọng nói của hắn có chút buồn buồn.

Thấy hắn như vậy nó cũng chẳng nói gì nữa, tiếp tục ăn.

—–

Hắn ngồi xem tivi mà đầu cứ nghĩ đi đâu đâu. Hôm qua nhận được tin nhắn của bà Selina hắn đã hộc tốc chạy về nhà. Nhưng khi về đến nơi, người đầu tiên mà hắn nhìn thấy lại là bà Elena – người vợ hiện tại của ông Steven, bố của nó. Và điều q
« Trước1...181920
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Xu Xu đừng khóc
» Thừa nhận đi, cậu Yêu Tôi phải không?
» Đợi chờ ký ức
Tags:
bạn đang xem

Này anh! Tôi không phải là ôsin

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Này anh! Tôi không phải là ôsin v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất