Teya Salat
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 10109
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
19:09 - 13/08/2015


-Làm gì mà như người mất hồn thế?

-Làm gì đâu. Cô ấy mới là người mất hồn ấy chứ…- Nguyên cười ha ha.

-Cậu thật là, lại làm cho người ta ngay tại nhà mình mà phải bỏ chạy…

-Cô ấy là ai thế?

-Lam, 23 tuổi, bác sĩ thú y, là nữ duy nhất của Ban bảo vệ của chúng tớ ở đây.

-Ồ, quý hiếm hả?

-Lại còn cợt nhả nữa… Cậu mà động đến cô ấy xem anh em ở đây có dần cậu nhừ xương không?

-Ha ha… Trong đó có cả cậu hả? Thế mới nói, anh em như tay chân, người yêu như quần áo. Quần áo thay ra vẫn có thể mặc lại, chứ tay mà đã muốn cầm dao chặt chân thì có chạy lên giời cũng không thoát.- Nguyên cười phá lên.

-Cái thằng này…- Thiên Anh trừng mắt bất lực nhìn cậu em họ.

-Tớ đùa mà…- Thiên Nguyên vỗ vai Thiên Anh- Cậu chả biết thừa khẩu vị của tớ còn gì.

-Ai mà biết được, bao nhiêu năm như thế, khẩu vị cũng có thể thay đổi chứ.

-Không thay đổi đâu. Mà lạ, ừ thì tớ có ý định tán cô bé ấy đấy, sao nào? Sao cậu phải ầm ĩ lên như thế? Hay là…- Nguyên nhìn Thiên Anh bằng vẻ mặt háo hức- Hay là cậu có ý gì với cô ấy? Khai ra mau.

-Thằng này muốn ăn đòn hả?- Thiên Anh dứ nắm đấm về phía Nguyên.

-Này, bị tớ gãi đúng chỗ ngứa rồi hả? Tớ biết tớ leo núi không giỏi bằng cậu, nhưng nếu nói đánh lộn thì cậu còn lâu mới so được với tớ.

Thiên Nguyên chỉ biết lắc đầu bó tay trước vẻ lém lỉnh của Nguyên lúc này. Nguyên lúc nào cũng là một người sôi nổi và nhiệt tình như thế. Thiên Anh biết cậu chàng này mặc dù có tật xấu là lăng nhăng, nhưng khi thực sự đã yêu một ai đó, thì Thiên Nguyên lại nghiêm túc hơn bất kì ai.

Đấy là nếu như, bởi vì Thiên Anh cũng không chắc liệu có ai có thể một lần nữa mở lại trái tim đó của Nguyên hay không?

***

Hai tuần sau…

Bãi đá bí mật của Thiên Anh chiều nay có thêm một người nữa nhàn hạ nằm ngửa mặt nên nhìn vách đá phía trên, miệng khẽ huýt sáo một cách thích thú. Thiên Anh vẫn ngồi ôm cần câu, chốc chốc lại cùng Nguyên nói một vài câu gì đó. Nguyên không có hứng thú câu cá như Thiên Anh, nhưng anh đặc biệt thích nơi này.

-Tớ nghĩ từ mai sẽ trưng dụng chỗ này làm chỗ nghỉ trưa?- Nguyên khẳng định một câu.

-Phì, cậu mà ngủ ở đây nếu lăn xuống biển thì không có mỹ nhân ngư nào vớt cậu đâu.

-Thử xem. Mặc dù tớ bơi không giỏi lắm nhưng không đến nỗi lăn xuống biển chết mà không biết gì.

Ngừng một lát, Nguyên hỏi tiếp:

-Cậu nhất định không về Hà Nội sao?

-Ờ, tớ thấy nơi này hợp với tớ hơn là Hà Nội.

-Thế còn Hương thì sao?

-Hương? Bọn tớ xong lâu rồi mà…- Thiên Anh cười- Hơn nữa Hương cũng không muốn xa thành phố, đó là lựa chọn của cô ấy.

-Bắt một thiên kim tiểu thư như cô ấy ra cái nơi đầu sóng ngọn gió này sống thì đời nào cô ấy chịu.- Nguyên chép miệng.

-Ừ, vậy nên tùy cô ấy quyết định thôi. Tớ…

Thiên Anh chưa kịp nói đến đây thì đột nhiên “ùm”, “ùm” hai bao tải lớn từ trên đỉnh núi xuống ngay vùng nước trước mặt hai người làm nước bắn tung tóe. Nguyên đang nằm mà bị giật mình đến nỗi chới với suýt ngã.

-Cái gì thế?

-Hai bao tải, không rõ là gì?

-Người ở đây không phải xử lý rác bằng cách này đấy chứ?- Nguyên trố mắt nhìn ra nơi mà hai bao tải đã chìm xuống.

-Không đúng, núi phía trên thuộc về khu vực được bảo vệ nghiêm ngặt, bình thường chỉ có các đồng chí trong hạt kiểm lâm đi tuần tra mà thôi…- Thiên Anh cau mày lẩm bẩm.

-A… - Nguyên giật mình kinh hãi chỉ ra phía vùng nước vẫn còn chưa lặng lại.

Theo hướng tay Nguyên chỉ, màu nước xanh không ngờ lúc này nổi lên ít bọt khí, trong nước có màu đỏ như máu khiến Thiên Anh cũng giật mình vất cả cần câu sang một bên.

-Cái gì thế?

-Mau xuống xem.- Thiên Anh không chần chừ bèn lao xuống nước.

Nguyên chần chừ một chốc rồi cũng nhảy ùm xuống để giúp Thiên Anh.

Vùng nước này không sâu nên cả hai chỉ lặn một chút là xuống được tới đáy. Trong làn nước mờ đục, Thiên Nguyên cuối cùng cũng lần tìm được một trong hai bao tải vừa được quẳng xuống. Anh lần thấy miệng bao đã được buộc chặt bằng dây thừng, lại còn buộc kèm theo một tảng đá lớn, rõ ràng là cố ý không để bao này nổi lên. Anh lần sờ vào bao, chợt rùng mình khi cảm giác đụng vào một đôi tay ở bên trong.

Trong bao là một con người.

Nguyên rút con dao gấp nhỏ trong túi ra cắt dây. Đến khi cảm giác không thể duy trì dưới nước lâu hơn được nữa thì dây thừng cũng chịu đứt. Anh vội ôm cả bao tải trồi lên mặt nước.

Vừa lên đến mặt nước, Nguyên vội há miệng hớp lấy một ngụm không khí thật lớn vào phổi. Thiên Anh đã đưa được cái bao tải còn lại lên bờ đá, đang chuẩn bị lặn xuống giúp anh thì đã thấy anh trở lên. Thiên Anh giúp Nguyên kéo cái bao lên. Nguyên nói trong hổn hển:

-Cẩn thận chút. Hình như… có người bên trong.

Thiên Anh gật đầu rồi tiếp tục kéo chiếc bao lúc này nhìn rõ máu theo nước biển chảy đầy ra bên ngoài bao.

Nguyên lên được bờ, không kịp nghỉ, vội vàng dùng dao cắt dây thừng buộc chặt miệng bao ra. Anh vội kéo bao ra, chỉ thấy bên trong là một cô gái tóc tai rũ rượi, đã bất tỉnh, hai tay hai chân đều bị trói lại, miệng bị dán băng keo, máu từ vết thương trên đầu không ngừng chảy ra. Bên kia Thiên Anh cũng đã cởi được miệng bao tải, bên trong cũng là một cô gái bị trói chân tay, miệng bịt chặt nhưng cô gái ấy chưa bất tỉnh nên giãy giụa rất dữ dội. Thiên Anh liếc mắt nhìn tình trạng của cô gái trong tay Nguyên, chỉ kịp giật băng keo ra khỏi miệng của cô gái này cho cô thở rồi bước sang chỗ Nguyên.

-Mau đặt cô ta xuống tớ xem chút. Còn thở không?

-Còn nhưng yếu lắm.- Nguyên đã giật băng keo ra từ nãy, bây giờ mới đặt tay lên mũi cô gái nghe hơi thở.

-Mau đưa cả hai tới bệnh viện trước đã. Cô gái bất tỉnh này có vẻ nguy kịch hơn, vì nước biển đã tràn vào phổi rồi. Lại còn vết thương ở trên đầu nữa.- Thiên Anh lo lắng gấp rút nói.

-Được. Giúp tớ đưa cô ấy lên xuồng.- Nguyên gật đầu.

Sau khi để cô gái bất tỉnh kia nằm yên ổn trên xuồng, Thiên Anh quay lại cắt dây trói chân tay cho cô gái còn lại, lúc này đã tỉnh hẳn, nhưng mặt mũi vẫn tái mét, sợ không nói được câu gì.

-Cô đưa tay đây, tôi đưa cô về bệnh viện đã.

Nghe Thiên Anh giục, cô ta cũng không chậm chạp khi phát hiện ra tình trạng khẩn cấp của người kia. Thiên Anh cho xuồng về bến rồi gọi xe cứu thương. 30 phút sau Thiên Anh và Nguyên đã đưa được cả hai cô gái đến bệnh viện lớn nhất đảo.

Ngồi nghỉ tại phòng chờ, lúc này cả hai mới hoàn hồn trở lại. Mọi việc xảy ra quá nhanh và bất ngờ khiến cả hai đều cảm thấy choáng váng hết đầu óc. Cô gái áo trắng bị thương ở đầu đã được đưa tới phòng cấp cứu, còn cô gái bị thương nhẹ hơn thì đã được khám tổng quát và đang truyền nước biển tại một phòng khác.

-Gọi cho bên công an chưa?- Nguyên ngả đầu ra phía sau ghế mệt mỏi hỏi.

-Gọi rồi. Họ sẽ đến đây ngay.

-Ừm… Một vụ giết người đúng không?

-Ừ…- Thiên Anh gật đầu- Nơi đó không phải là nơi tổ chức tham quan cho khách du lịch. Chắc chắn có kẻ muốn giết người diệt khẩu nên mới tìm đến nơi hoang vắng như thế. Hơn nữa chúng không chỉ có một người đâu.

-Nếu hôm nay mình không ở đó thì chắc chắn chẳng biết được chuyện này.- Nguyên rùng mình khi nghĩ đến chuyện suýt nữa thì mình đã chọn một nơi có đến hai cái xác để ngủ trưa.

-Cậu về khách sạn thay quần áo trước đi. Lúc nào cần lên trụ sở công an lấy lời khai tớ sẽ gọi. Tớ phải ở đây đợi bên công an họ đến đã.

-Vậy tớ về trước nhé! Lúc nào cần tớ thì gọi.- Nguyên gật đầu uể oải đứng dậy, vỗ lên vai Thiên Anh rồi đi ra phía cổng bệnh viện.



Chương 3: Cô gái "có vấn đề"

-Hả, trốn mất rồi?- Nguyên bật dậy hỏi.

-Ừm…- Tiếng Thiên Anh vang lên ở đầu dây bên kia- Lúc tớ mang đồ ăn đến thì y tá nói cô ta đã biến mất, không biết đi đâu.

-Thế còn cái cô bị thương ở đầu thì sao?

-Vẫn chưa tỉnh lại. Bây giờ cậu mang xe đến đón tớ, tớ với cậu đến trụ sở công an luôn.

-Ủa, từ hôm qua đến giờ cậu vẫn ở bệnh viện hả?

-Ừ. Đến ngay nhé!

-Đợi một lát.

Nguyên cúp máy rồi vùng dậy. Từ hôm qua, sau khi ở bệnh viện về, tắm rửa xong là anh lăn ra ngủ một mạch đến tận khi Thiên Anh gọi mới dậy. Đã hơn 7h sáng. Nghĩ lại mọi chuyện hôm qua, nhất là khi chạm vào người ở trong bao tải, Thiên Nguyên rùng mình một cái rồi bước vào nhà tắm.

Khi hai người đến trụ sở công an thì cũng đã hơn 9h sáng. Vừa thấy Thiên Anh, người được phân công gặp anh đã cười:

-Bác sĩ Bạch đây rồi. Anh đợi cậu từ sáng tới giờ.

-Anh phụ trách vụ này sao anh Trung?- Thiên Anh cũng bắt tay anh ta, hỏi lại.

-Ừ, sáng nay anh nhận lệnh từ sếp điều tra vụ này. Thế nào, đây chính là người đi cùng cậu hôm qua à? Hai người là anh em hả?

-Đây là em họ của em. Chắc anh cũng biết việc một trong hai người hôm qua đã tỉnh lại và bỏ đi mất.

Trung rót nước cho hai người rồi gật đầu:

-Sáng nay anh mới nhận được tin thôi. Cũng tại bên anh sơ xuất quá để bệnh nhân bỏ đi lúc nào cũng không biết. Còn cô gái kia chưa tỉnh phải không?

-Vết thương ở đầu ảnh hưởng khiến cô ấy hôn mê sâu, cũng không biết khi nào mới có thể tỉnh lại. Nhưng tình hình có vẻ khả quan, chắc sẽ không bị nguy hiểm đến tính mạng.

-Chút nữa hai cậu điền vào tờ khai, tường thuật lại vụ việc giúp anh để anh làm báo cáo nhé!

-Không vấn đề gì? Nhưng bên anh đã tìm ra manh mối gì chưa?

-Chiều hôm qua bọn anh đã đến hiện trường, mang tang vật về trụ sở cũng như rà soát lại nơi được cho là khu vực gây án.- Trung rút ra một bộ hồ sơ, rõ ràng là mới lập từ chiều qua.

-Khu vực núi phía trên thuộc địa phận được bảo vệ nghiêm ngặt nên bình thường sẽ không có khách du lịch. Chỉ có các anh trong ban kiểm lâm đi tuần tra, và nếu có thì là dân săn bắt trộm động vật trên núi.

-Bọn anh đã kiểm tra kĩ tang chứng vụ án. Hai bao tải này rất bình thường, có thể mua ở bất cứ chợ nào. Dây thừng cũng vậy. Còn tại hiện trường vụ án, có nhiều dấu chân khả nghi. Vì trước đó có mưa nên dấu giày để lại trên đá khá rõ.- Trung chỉ vào các tấm ảnh chụp dấu giày để lại.- Những dấu giày này toàn của đàn ông, có ít nhất 5 tên. Dựa theo kích cỡ dấu giày, có thể phán đoán được chiều cao của những tên này nằm trong khoảng từ 1m67 đến 1m73. Ngoài ra không có dấu vết giằng co nên có thể đoán chúng cho nạn nhân vào trong bao từ trước rồi mới đem tới đó phi tang. Tất cả các hành động này đều rất chuyên nghiệp. Chúng khôn g nghĩ rằng là có người có thể phát hiện ra việc này nên mới chủ quan không xóa dấu giày đi.

Thiên Anh và Nguyên cùng nhìn kĩ những tấm ảnh chụp rồi đưa lại cho Trung.

-Hiện giờ bọn anh đang tiến hành xác định thân phận cô gái còn lại trong bệnh viện. Cô ta không mang bất cứ giấy tờ nào trên người nên cũng có vài khó khăn. Trên người cô gái ấy ngoài những vết trói thì trên người cũng có những vết thương tím bầm, do bị đánh. Vết thương trên đầu là do khi bị vất xuống đã va phải đá ngầm phía dưới. Theo nhận định của bác sĩ thì hiện tại phổi cô gái này do bị nước biển tràn vào nên bị viêm nặng, phải nghỉ ngơi một thời gian dài. Bọn anh sẽ cố gắng tìm ra thân nhân của cô gái này sớm nhất có thể.

Thiên Anh gật đầu rồi cùng Nguyên điền vào tờ khai. Sau khi làm xong việc này, cả hai chào Trung rồi trở về phòng khám của Thiên Anh....
« Trước12345...32Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái [Ver 2]
» Yêu nhầm chị hai... được nhầm em gái
» Yêu không hối tiếc
» Vị gió Praha ( Prague )
» Tôi không phải là công chúa
» Tìm lại yêu thương ngày xưa
» Thừa nhận đi, cậu Yêu Tôi phải không?
» Thiên thần bóng tối (Black
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
» Thất tịch không mưa
1234»
Tags:
bạn đang xem

Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3) v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất