XtGem Forum catalog
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Đạo tình
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 17183
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
12:05 - 15/08/2015


Thấy Ly Tâm thành thật khai báo, Tề Mặc không biết nói gì, hắn siết chặt bàn tay trên cổ Ly Tâm rồi cất giọng đầy tức giận: "Tiểu tử nhà họ Phương dám đòi công bằng cho em, em ở lại đây vì muốn đi cùng hắn? Vì hắn mà em dám bỏ ngoài tai lời nói của tôi, dám chống lại mệnh lệnh của tôi?"

Ly Tâm cảm thấy cổ cô bị bóp chặt, tuy không đến mức tức thở nhưng cũng không mấy dễ chịu, lại thấy cả người Tề Mặc một ngọn lửa đang bừng bừng cháy, nhưng lời nói lạnh lẽo như mang theo hàn khí và sắc nhọn như ở trên mũi dao. Từ trước đến nay, Ly Tâm chưa từng bắt gặp kiểu phẫn nộ này của Tề Mặc.

Ly Tâm vội lắc đầu: "Không phải, không phải, tôi chỉ là tình cờ gặp Phương Tuấn Kỷ, vào hôm anh gọi điện thoại cho tôi ấy, anh ta khiến tôi bị liên lụy làm tôi suýt chết cháy, làm sao tôi có thể đi cùng anh ta, anh ta có phải là gì của tôi đâu".

Thần sắc Tề Mặc hơi thay đổi, hắn nằm đè Ly Tâm xuống dưới thân, tay vẫn giữ chặt cổ cô. Hắn lạnh lùng nhìn Ly Tâm: "Nói đi".

Khuôn mặt Tề Mặc ngày càng sát gần Ly Tâm, ánh mắt vẫn không một chút ấm áp. Ly Tâm thở hắt ra, ôm lấy cánh tay hắn: "Tôi ủy thác cho anh ta tìm Tùy Tâm nên mới ở lại đây. Tôi thật sự muốn gặp Tùy Tâm, tôi không nói dối anh cũng không bỏ ngoài tai lời nói của anh".

Nhìn vào mắt Ly Tâm, Tề Mặc biết Ly Tâm không nói dối hắn. Nghe Ly Tâm nói vậy, nộ khí trong lòng Tề Mặc từ từ tan biến. Cảm giác tức giận đến rất nhanh nhưng hình như biến mất cũng rất nhanh.

Không hiểu vì nguyên nhân gì, khi Tuấn Kỷ đòi trao đổi Ly Tâm, Tề Mặc thật sự muốn băm vằm đối phương thành trăm mảnh. Nếu không phải Tuấn Kỷ là người có địa vị, không phải hắn đang có việc cần thương lượng với Phương gia, chỉ e là hắn đã ra tay rồi.

Nghe Tuấn Kỷ nói quen biết Ly Tâm từ trước, Tuấn Kỷ yêu cầu trả tự do cho Ly Tâm, nghe anh ta nói theo đuổi gì đó, bạn gái gì đó, Tề Mặc vô cùng tức giận. Ly Tâm là người của hắn, cả đời này cô chỉ có thể đi theo hắn, ở bên cạnh hắn, người khác đừng hòng mơ tưởng động vào cô.

Cho dù Ly Tâm có muốn tự do đi chăng nữa, hắn cũng sẽ không cho cô tự do. Trên đời này càng không ai có bản lĩnh bắt hắn phải trả tự do cho cô, hắn sẽ chặt đứt đôi cánh của cô, chỉ cho cô một đôi cánh tung hoành tứ hải cùng hắn, khiến cô mãi mãi ở bên cạnh hắn.

Sau khi hết phẫn nộ vì mấy câu nói của Ly Tâm, Tề Mặc chăm chú nhìn người phụ nữ ở dưới thân hắn. Cô không giãy giụa, cũng không hề phản kháng, cô chỉ ôm chặt vai hắn một cách rất tự nhiên. Tề Mặc từ từ thả lỏng cổ Ly Tâm rồi vuốt ve dấu tay trên đó. Sau đó Tề Mặc khép mi mắt, từ từ cúi xuống cắn cổ Ly Tâm. Hắn không cắn mạnh mà chỉ mút cổ cô rồi dùng răng day nhè nhẹ.

Thấy Tề Mặc đã khống chế được sự phẫn nộ, Ly Tâm bất giác thở phào nhẹ nhõm. Tề Mặc quái lạ thật đấy, trước đây dù có tức giận nhưng hắn cũng không bao giờ vô duyên vô vớ nổi nóng, tuy cô không nói thật với hắn nhưng tuyệt đối là chuyện nhỏ, không đến mức phải giận dữ như vậy. Vừa rồi Ly Tâm còn tưởng Tề Mặc sẽ bóp chết cô.

Vừa rồi Ly Tâm cảm thấy cổ họng không đau mấy, cô biết Tề Mặc không dùng sức, nếu không chắc chắn cô sẽ chết dở sống dở. Ly Tâm không quên câu nói của Tề Mặc là từ nay về sau sẽ không để cô bị thương, có nghĩa hắn cũng sẽ không làm tổn thương cô. Tề Mặc là người luôn giữ lời nên khi hắn nổi trận lôi đình, trong lòng Ly Tâm thật ra không cảm thấy sợ hãi. Không hiểu tại sao cô không hề hoảng sợ, cứ như cô biết trước Tề Mặc sẽ không nặng chân nặng tay với cô.

Trên cổ có cảm giác vừa buồn buồn vừa ngứa ngứa, Ly Tâm liền ôm chặt Tề Mặc, để mặc hắn cắn cổ cô, chỉ cần hắn không tức giận là được.

"Em hãy nhớ kỹ cho tôi, em là người của tôi, những chuyện khác đừng nghĩ tới". Giọng nói bá đạo của Tề Mặc vang lên bên tai Ly Tâm.

Ly Tâm mỉm cười, cổ cô đột nhiên nhói một cái, chắc Tề Mặc lại tức giận đây mà, vì vậy cô gật đầu: "Tôi biết rồi, tôi là thuộc hạ của anh, cả đời này tôi sẽ đi theo anh. Tôi có nói tôi sẽ rời khỏi anh đâu, đó là Tuấn Kỷ tự đưa mình quyết định, đem tôi ra đổi lấy lợi ích gì đó, tức chết đi được ấy, tôi có phải là hàng hóa để trao đổi đâu".

Nghe Ly Tâm nói vậy, Tề Mặc nhả cổ Ly Tâm rồi ngẩng đầu nhìn cô. Ánh mắt Ly Tâm ngời sáng pha trộn ý cười cười, Tề Mặc bất giác nhíu mày.

Ly Tâm đột nhiên cười lớn: "Lão đại, tôi rất vui khi anh không đồng ý đem tôi ra trao đổi, tuy điều kiện đó cũng khiến tôi động lòng". Bị Tề Mặc dạy dỗ nhiều, Ly Tâm liền khai báo thành thật, cô nghĩ sao nói vậy không một chút lừa dối Tề Mặc cũng không dám lừa dối hắn.

Tề Mặc vuốt ve cổ Ly Tâm, nói bằng một giọng đầy bá đạo: "Người của tôi, làm sao kẻ khác có thể quyết định. Em ngoài tôi ra không thể đi theo ai khác". Ly Tâm biết Tề Mặc rất bá đạo nên cũng không so đo với hắn mà chỉ nhìn hắn mỉm cười.

Tề Mặc đột nhiên cất giọng trầm trầm: "Em động lòng sao?"

Ly Tâm bị Tề Mặc vuốt ve cổ đến mức buồn buồn, cô liền giơ tay chống vào ngực Tề Mặc: "Tự do là thứ cả cuộc đời này tôi hướng đến, làm sao có thể không động lòng. Nếu lão đại cho tôi tự do, tất nhiên tôi sẽ rất vui mừng".

Tề Mặc hơi nheo mắt, từ đôi mắt hắn phóng ra một tia nguy hiểm, đến mức Ly Tâm nổi da gà. Tề Mặc nâng cằm Ly Tâm hỏi nhỏ: "Em muốn rời khỏi tôi?"

Ly Tâm nhìn Tề Mặc, cô biết hắn đang hỏi ý kiến của cô chứ không phải uy hiếp hay đe dọa. Cô nhạy cảm nhận ra tối nay Tề Mặc có gì đó rất bất thường, cô trầm mặc suy nghĩ trong giây lát rồi nhìn thẳng vào đôi mắt hắn. Ly Tâm phát hiện một ngọn lửa từ đáy mắt hắn đang cháy bừng bừng, ngọn lửa đẹp đến kinh người, nó không phải là điềm báo trước một cơn giông bão cũng không khiến cô cảm thấy sợ hãi mà chỉ thấy yên lòng và dễ chịu.

"Trước đây tôi muốn, nhưng bây giờ hình như không muốn nữa". Ly Tâm nói rất nghiêm túc.

Ánh mắt Tề Mặc lóe lên một tia sáng khác lạ, hắn nhấc cao cằm Ly Tâm: "Em nói thật không?"

Trước đây hắn không bao giờ để ý đến tâm trạng của người khác. Đối với hắn thế giới này có quy tắc bất di bất dịch "thắng làm vua thua làm giặc", bận tâm nhiều cũng chẳng có tác dụng gì, tất cả đều dựa vào thực lực. Tuy nhiên kể từ lúc ở trong Kim tự tháp, Tề Mặc phát hiện hắn rất muốn biết cảm giác chân thực và tiếng lòng của Ly Tâm. Hắn cảm thấy trong lòng ấm áp mỗi khi nhớ đến cảnh Ly Tâm ôm chặt hắn và rơi nước mắt ở trong Kim tự tháp. Sự ấm áp này từ trước đến nay hắn cũng chưa từng nhận được bao giờ, ngoài Ly Tâm không ai có thể trao cho hắn. Vì vậy Tề Mặc có cảm giác giống như bị nghiện, hắn bắt đầu để ý đến cảm xúc chân thực của Ly Tâm, bởi vì hắn muốn tiếp tục nhận được sự ấm áp đó.

Ly Tâm phát hiện ra Tề Mặc có vẻ vui mừng, sắc thái tình cảm này hình như chưa từng xuất hiện trên người Tề Mặc, cô bất giác gật đầu: "Tôi nói thật đấy, thế giới này ở đâu cũng vậy thôi. Tôi đi theo anh, làm thuộc hạ của anh cũng có thể tự do như thường".

Tề Mặc chăm chú nhìn Ly Tâm, khóe miệng hắn nhếch lên thành nụ cười. Hắn cúi đầu kề sát mặt Ly Tâm rồi nói với giọng đầy bá đạo: "Dù em có muốn, tôi cũng không cho em". Nói xong hắn phủ môi lên đôi môi của Ly Tâm.

Tề Mặc không biết tâm trạng của hắn lúc này là gì, không biết là vui mừng hay cảm giác khác, hắn chỉ muốn càng gần gũi với người phụ nữ ở dưới thân hắn, muốn thông qua hành động này biểu đạt cảm nhận của hắn. Hắn đang rất ấm áp, rất vui sướng, rất muốn gần gũi cô hơn nữa.

Ly Tâm cũng cảm nhận thấy Tề Mặc đang rất vui, cô cảm thấy một sự ấm áp dưới bề mặt lạnh lùng của hắn. Một Tề Mặc như vậy vô cùng xa lạ nhưng cũng rất quen thuộc. Ly Tâm nhất thời không thể lý giải nhưng cô chỉ cảm thấy bản thân không chán ghét cũng không bài xích, có lẽ do cô quen thuộc với sự tiếp xúc thân mật của Tề Mặc nên mới như vậy.

Một nụ hôn không chứa đựng dục vọng mà chỉ là sự bá đạo và ngông cuồng như bình thường. Nhưng nụ hôn truyền cảm giác ấm áp vào tận trái tim con người.

Nhìn vào đôi mắt Tề Mặc, Ly Tâm chỉ thấy sự mừng vui trong đó, cô bất giác nhíu mày: "Lão đại, anh ăn "đậu hũ" của tôi".

Tề Mặc mỉm cười bá đạo, nằm nghiêng xuống bên cạnh Ly Tâm và giơ tay ôm cô vào lòng, hắn cất giọng thản nhiên: "Chỉ cần tôi muốn".

Một tuyên bố rất ngông cuồng, Tề Mặc đúng là bá đạo hết chỗ nói, nhưng phản đối cũng vô hiệu, Ly Tâm chẳng thèm so đo với Tề Mặc. Mấy tối hôm trước Ly Tâm ngủ không ngon giấc, bây giờ được trở lại trong vòng tay ấm áp và bờ ngực rắn chắc của Tề Mặc, cơn buồn ngủ đột nhiên dội đến, khiến cô không mở mắt nổi, thôi thì chẳng nghĩ ngợi nhiều nữa, đánh một giấc rồi tính sau.

Ly Tâm dịch dịch người tìm tư thế thoải mái trong lòng Tề Mặc rồi nhanh chóng đi gặp "Chu công". Tề Mặc cũng không nói một lời nào, ôm chặt Ly Tâm vào lòng rồi cúi xuống hôn lên mi mắt đã khép lại của cô.

Ánh trăng từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào trong phòng, ánh sáng bàng bạc phủ lên hai thân hình đã chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng màu trắng bạc không mang cảm giác lạnh lẽo mà rất ấm áp, mềm mại và dễ chịu.

-------

Sáng sớm ngày hôm sau, Hoàng Ưng đứng chờ sẵn ở cửa phòng Tề Mặc và Ly Tâm. Tuy công việc này không phải của anh ta nhưng vì muốn xác nhận xem Ly Tâm còn sống hay không, Hoàng Ưng mới đích thân đến đánh thức hai người ở trong phòng.

Hôm nay đám Tề Mặc sẽ cùng Tuấn Kỷ đi Thái Bình Dương, Tề Mặc lại là người rất chỉnh chu trong công việc nên Hoàng Ưng mới chỉ gõ nhẹ cửa hai tiếng, Tề Mặc đã tỉnh giấc.

Hoàng Ưng cung kính báo cáo với Tề Mặc thông tin mà bọn họ tổng kết sau một đêm không ngủ, Phương gia đúng là không có thực lực ở khu vực Thái Bình Dương, trong khi đó Lam Bang đã ra mặt gây khó dễ cho bọn họ, vì vậy nhân lực và trang thiết bị không thể đơn giản hóa. Chỉ trong một đêm, mọi việc đã được đám Hồng Ưng và Hoàng Ưng chuẩn bị xong, nhờ thế lực của Tề gia cộng với sự trợ giúp của Phương gia, tất cả tiến hành thuận lợi.

Thấy Tề Mặc và Hồng Ưng bận bàn bạc việc khác, Hoàng Ưng liền chuồn vào phòng Tề Mặc. Ly Tâm đang ngồi trên giường ngáp dài ngáp ngắn như chưa tỉnh ngủ, Hoàng Ưng lôi Ly Tâm xuống đất và lên tiếng hỏi: "Cô vẫn chưa chết?"

Bị Hoàng Ưng kéo xuống giường, Ly Tâm đột nhiên tỉnh hẳn, cô ngồi ở dưới đất tung cước về Hoàng Ưng: "Tôi không chết anh vui lắm phải không?"

Hoàng Ưng tránh cú đạp của Ly Tâm, đứng nhìn cô từ trên cao: "Lão đại tức giận đến mức đó, chúng tôi còn tưởng cô không chết cũng bị lột sạch da rồi. Vậy mà cô chẳng bị sao cả, cô đúng là có bản lĩnh, xem ra sau này có chuyện gì phải nhờ cô mới được".

Ly Tâm đứng dậy cau mày đáp: "Anh biết thì tốt rồi, sau này nhớ đừng giở trò với tôi, nếu không tôi sẽ đi tố giác với lão đại".

"Tôi sợ quá". Hoàng Ưng lườm Ly Tâm, thốt ra ba từ bằng một giọng lạnh lùng, khiến Ly Tâm không biết anh ta thật lòng hay nói đùa.

Ly Tâm hừ một tiếng rồi mở miệng: "Có gì thì mau nói đi". Cô không tin Hoàng Ưng đợi Tề Mặc ra ngoài rồi vào phòng chỉ để đánh thức cô và nói những lời vô vị, Hoàng Ưng không phải là người rỗi hơi như vậy....
« Trước1...979899100101...115Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Lời chúc phúc của Odin
» Gặp em dưới mưa xuân
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
» Hãy nhắm mắt khi anh đến
» Nợ em một đời hạnh phúc
» Chênh vênh hai lăm
» Trái tim màu hổ phách
» Điều Bí Mật
» Ngồi khóc trên cây
» Lần nữa lại yêu
1234...678»
Tags:
bạn đang xem

Đạo tình

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Đạo tình v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất