Duck hunt
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
• Bài viết :Bảy ngày để nói Anh yêu Em
• Post By : Đố Mười
• Lượt xem: 8370
• Mục: Truyện dài
• Chia sẻ : SMS Google Facebook
21:04 - 14/08/2015


– Ngủ vào ban đêm – Lập Khiêm không thèm suy nghĩ trả lời ngay lập tức.

– Người chết nghỉ gì?

– Nghỉ thở – Lập Khiêm đáp xong bèn nói – Trước đây là tui nhường bà thôi, đồ ngốc, đừng tưởng mình thông minh.

– Con chuột gì đi bằng hai chân?

– Chuột mickey

– Con vịt nào đi bằng hai chân?

– Vịt Donal.

– Haha…đồ ngốc . Vịt nào mà chẳng đi bằng hai chân. Tui thắng rồi – Diệp Hân phá ra cười vui vẻ vì có thể lừa được Lập Khiêm, nhỏ giương giương mắt đắc ý.

– Không tính, đố lại – Lập Khiêm hậm hực vì bị lừa bèn xua tay phản đối.

– Được, để xem tui không tin ông tài giỏi đến thế – Nhỏ lườm lườm quyết định phải bắt Lập Khiêm thua một phen mới hả giận – Có một cây lê có 2 cành, mỗi cành có ba nhánh lớn, mỗi nhánh lớn có 2 nhánh nhỏ, mỗi nhánh nhỏ có 2 cái là, mỗi cái lá có 2 quả.Vậy tui hỏi ông trên cây có bao nhiêu quả táo?

Lập Khiêm nhẩm lại lời của Diệp Hân, nhìn hai chân mày nhướn lên mỗi khi có chuyện lừa gạt đắc ý của Diệp Hân, Lập Khiêm thận trọng nghĩ rồi cười toe toét trả lời:

– Không có quả táo nào hết. Cây lê mà.

Diệp Hân hơi thất vọng vì Lập Khiêm không bị lừa, nhỏ thẳng lưng sữa lại tư thế tiếp tục lừa:

– Tui hỏi ông: Ở Việt Nam mình, rồng bay ở đâu và đáp ở đâu?

Lập Khiêm nhíu mày trước đâu đó này, cậu mím môi nghĩ ngợi một lúc, nhìn vẻ mặt tràn đầy đắc ý của Diệp Hân, cậu quyết không để cho nhỏ chiến thắng, nghĩ thêm một lúc thì cười cười đáp:

– Rồng bay ở Thăng Long và đáp ở Hạ Long.

Diệp Hân tức muốn hộc máu khi nghe câu trả lời của Lập Khiêm, nhỏ hỉnh mũi cố gắng lừa tiếp:

– Ở đâu trên thế giới , ngày hôm nay đi trước ngày hôm qua. Thứ sáu đi trước thứ 5?

– Từ điển tiếng anh.

– Được, từ điển việt nam có mấy từ?

– Cái này làm sao mà biết được chứ? Tui có phải là chuyên gia đâu, bà có giỏi thì đi đếm từng từ đi – Lập Khiêm phản đối kêu lên.

– Haha…ông thật là ngốc mà. Cả đứa trẻ lên 5 cũng biết được là từ điển tiếng việt có 4 từ. Không tin ông đếm lại xem có phải không. Tui đâu hỏi hết toàn bộ cuốn tử điển đâu. Sao hả, chịu thua chưa.

– Lại lần nữa – Lập Khiêm quyết chí thua keo này ta bày keo khác, tiếp tục giải đố.

– Trời không trăng không sao không đèn đường, không đèn nhà, không đèn xe. Có một thằng Tây Đen đúng vẫy vẫy tay. Hỏi làm sao xe đón được thằng đó.

– Dễ ẹc, vì đó là ban ngày.

– Cái gì ở phía trước mặt ông mà ông không nhìn thấy?

– Tương lai.

– Con trai và đàn ong khác nhau chỗ nào?

– Con trai không có râu, đàn ông có râu.

– Đồ ngốc. Thế ông là con trai không phải đàn ông à?

– Vậy bà giải thích đi…- Lập Khiêm bực tức gãi đầu.

– Con trai sống dưới nước, còn đàn ong thì làm tổ trên cây.

Lập Khiêm nghe xong muốn đập đầu chết quách cho rồi, thật không ngờ mình lại bị nhỏ lừa lần nữa.

Hai người cứ mãi như thế , nụ cười vang vọng khắp phòng..

Để chứng tỏ cho Lập Khiêm rằng nhỏ có thể cùng Hiểu Huy xây dựng tình cảm vững chắc, nhỏ quyết định quen với Hiểu Huy. Nhìn nụ cười rạng rỡ của Hiểu Huy, nhỏ tin rằng mình và Hiểu Huy có thể nắm tay nhau đi chọn con đường tình yêu.

Mỗi ngày, Hiểu Huy đến rước nhỏ đi học, đưa nhỏ về nhà, cùng nhau hẹn hò đầy lãng mạn và vui vẻ. Diệp Hân thấy nhỏ có thể ngẩng cao đầu trước mặt Lập Khiêm. Mỗi khi Hiểu Huy chở nhỏ đi ngang qua Lập Khiêm, nhỏ điều hất đầu đầy cao ngạo nhìn Lập Khiêm.

Lập Khiêm đáng ghét, mỗi khi gặp hai người bọn họ thì cố tình chạy thật nhanh cán lên vũng xình làm bắn lên hết người họ. Vậy là hai người lại có một cuộc đấu võ mồm bất phân thắng bại. Từ đó hễ gặp mặt nhau là cãi, không phải nhỏ châm chọc Lập Khiêm trước thì cũng là Lập Khiêm châm chọc nhỏ, chế giễu nhỏ.

Rồi đùng một ngày, Lập Khiêm bỗng tung ra một album bài hát , mười một bản balad rất hay. Cộng với ngoại hình luôn khiến các bạn gái phát cuồng, cậu nhanh chóng trở thành ca sĩ thần tượng tuổi teen được giới trẻ Việt Nam hâm hộ, có thể sánh ngang cùng với các anh chị đi trước. Mức độ càng lúc càng lan rộng, hình ảnh của cậu xuất hiện thường xuyên trên các chương trình ca nhạc.

Bạn bè đều cảm thấy hãnh diện khi bạn mình trở nên nổi tiếng, chỉ có nhỏ là bĩu môi nói:

– Xí…có kẻ nào đã nói không hứng thú xuất hiện trước đám đông. Không hứng thú làm thần tượng gì đó. Cảm thấy phiền phức, thích sự yên lặng hơn. Giờ xem đi, haiz, miệng cười không ngớt khi bị người ta quay quanh.

– Có biết tại sao trước đó tui không thích hay không hả – Lập Khiêm cũng khích bác lại – Là bởi vì có đứa bạn như bà, bảo đảm ngày nào cũng bị bà làm phiền đòi vé tham gia ca nhạc, đòi tham quan chỗ tập nhảy này nọ, lúc đó tui sẽ rất mất mặt. Bây giờ thì tốt rồi, không còn kẻ đeo bám như bà, tui thoải mái hơn nhiều. Tự do ca hát.

Nghe mấy lời của Lập Khiêm, Diệp Hân tức giận muốn hộc máu. Nhỏ thề từ nay về sau sẽ không xem Lập Khiêm là bạn nữa. Tình cảm với Hiểu Huy càng ngày càng thân thiết, bẵng đi cũng được 2 năm.
Diệp Hân thở dài một hơi kết thúc hồi ức về sự bắt đầu của việc trở thành oan gia với Lập Khiêm, nhìn theo bóng Lập Khiêm đi vào lớp, lòng nhỏ có chút buồn bã.

Tình bạn hơn 10 năm kết thúc thay bằng tình cảm 2 năm, cuối cũng tình cảm này cũng kết thúc.

Nhỏ mang tâm trạng như thế bước vào lớp học, mấy đứa bạn thân của nhỏ thấy nhỏ vào liền cho một tràng vỗ tay vang dậy:

– Chúc mừng, chúc mừng…..

– Haha…cám ơn cám ơn – Diệp hân tươi cười đáp lại.

Nhỏ Hằng bước đến khoát vai nhỏ nói giọng an ủi:

– Người ta nói con người thông minh không bao giờ để mình té ngã cùng một chỗ. Còn bà thì lại sa chân cùng một hố, thật là đáng thương.

– Ý bà là sao, hôm nay bà ăn nhằm cái gì mà nói chuyện khó hiểu quá – Diệp Hân nguýt nhỏ Hằng một cái.

– Thì tui nói bà, lần thứ hai bị Lập Khiêm từ chối trước sân trường chứ sao nữa – Nhỏ Hằng thản nhiên buông một câu chí mạng vào tim nhỏ Diệp Hân.

– Là ai xúi tui chứ hả? – Diệp Hân tức giận trừng mắt nhìn nhỏ Hằng lớn tiếng chất vấn.

– Haha, là tui chứ ai – Nhỏ Hằng cười nhanh nhở ngồi xuống bàn – Nói thật nha, không ngờ bà lại đi nhờ Lập Khiêm giúp thật, hồi nãy tui hỏi còn không chịu nhận. Bà làm cách nào mà nhờ được ổng vậy hả.

– Ai thèm nhờ hắn ta chứ. Là tự hắn ta lao đầu vào thôi – Diêp Hân chề môi nói.

– Nói thật nha, nhìn đi nhìn lại tui thấy, tui thấy Lập Khiêm rất tốt.

– Xí, hắn ta có gì mà tốt. Mình thấy Hiểu Huy tốt hơn hắn ta nhiều – Nhỏ hừ mũi đáp.

– Hiểu Huy hát hay hơn Lập Khiêm sao, học giỏi hơn Lập Khiêm sao, đạp trai hơn Lập Khiêm sao – Nhỏ Hằng ưởng ngực hất mặt hỏi Diệp Hân.

Nhỏ đành nuốt nước miếng chấp nhận. Đúng là so bề nào thì Lập Khiêm cũng hơn Hiểu Huy.

Diệp Hân vừa ra về thì đã thấy Lập Khiêm đứng dựa người vào tường, bên cạnh là chiếc xe đạp điện bóng loáng của cậu ta. Thấy Diệp Hân đi ra, Lập Khiêm thản nhiên nói:

– Lên xe đi. Chúng ta cùng về.

Một chút xúc động dâng tràn trong tâm hồn nhỏ, hóa ra cái tên này tốt bụng chờ nhỏ để chở nhỏ về. Từ trước giờ, toàn Lập Khiêm chở nhỏ, không thì nhỏ đi xe buýt, nên có thể nói, lâu rồi nhỏ không đi xe đạp. Nhưng ngay lập tức Lập Khiêm dội ngay một gáo nước lạnh vào nhỏ, dập tắt cơn xúc động dang trào của nhỏ.

– Bà chở tui.

– Sao tui phải chở ông? – Nhỏ trợn mắt, bức xúc hỏi.

– Vì bà nợ tui mà? – Lập Khiêm làm như không có gì đáp – là ai giúp bà chứ.

Đúng là hễ gặp tên khốn này thì răng và lợi của nhỏ đều biểu tình kèn kẹt, yêu nhau tha thiết không rời. Nhỏ cố nuốt cục tức xuống , dịu giọng nói:

– Lâu rồi tui không chạy xe nên chạy không quen, sợ bị té.

– Không sao, tui chống chân cho – Lập Khiêm coi như không có gì, ngồi ngay lên yên xe sau, đưa mắt nhìn nhỏ.

Diệp Hân miễn cưỡng lếch lại gần xe mà bắt đầu sự nghiệp đạp xe của mình, à quên xe đạp điện mà, cũng không đến nỗi phải đạp, nhỏ hớn hở vui mừng. Mà khoan đã, nhỏ nhìn lại Lập Khiêm một cái nhíu mày hỏi:
– Nhà nước quy định, đi xe đạp điện cũng phải đội mũ bảo hiểm.

– Uhm….- Lập Khiêm gật đầu.

– Vậy giờ sao chạy – Nhỏ trợn mắt nhìn Lập Khiêm không có đội nón bảo hiểm, nhỏ lại càng không.

– Bà chịu khó đạp đi – Lập Khiêm nhìn nhỏ an ủi.

Diệp Hân khóc không thành tiếng, cái đồ khốn này, đúng là chơi nhỏ mà, ức hiếp người quá đáng. Mai An Tiêm nói đúng mà “ của biếu là của lo, của cho là của nợ”, hắn ta cho nhỏ một ân huệ, nhỏ phải làm nô dịch cả đời. Mặt nhỏ lúc này nhăn nhó như *** khỉ nguyền rủa Lập Khiêm.

Click….

Tiếng chụp hình vang lên. Tiếng Lập Khiêm phá ra cười nghiêng ngã:

– Hình của bà mà đem vô vườn thú, chắc chắn bán chạy lắm.

Răng và lợi của nhỏ lần nữa bày tỏ tình yêu của mình, nghiến răng kèn kẹt. Nếu còn gặp tên khốn này lần nữa, chắc chắn răng của nhỏ sẽ bị mòn đến không thể nhai cơm cho xem. Diệp Hân cắn răng cắn lợi cố gắng đạp xe về nhà.

Lâu rồi không đạp xe, nhỏ thở hồng hộc như chó khát nước khi chở nặng, và phải gồng mình để xe không bị lệch. Còn cái tên không đáng mặt nam nhi kia thì huýt sáo vui vẻ. Nhỏ thật sự muốn mắng **** ba đời tổ tông nhà Lập Khiêm, chỉ ngặc nỗi, họ không có tội với nhỏ, tội lớn nhất là sinh ra tên khốn này. Thôi đành nuốt hận vào bụng, rồi tống khứ nó ra bằng đường tiêu hóa vậy.

Về đến nhà, nhỏ mừng còn hơn bắt được vàng. Nhảy tót xuống xe , lôi cặp sách ra khỏi rổ xe, hất mặt thở dốc nói:

– Tới rồi đó, tạm biệt, không tiễn nha.

Nào ngờ Lập Khiêm lại dắt xe vô nhà nhỏ luôn.

– Nè, ông đi theo tui làm gì? Về nhà ông đi – Diệp Hân đẩy công bước vào nhà thấy Lập Khiêm cũng bước vào theo .

– Vô nhà bà ăn cơm chực, không được sao. Cơm chùa ngon hơn cơm nhà – Lập Khiêm mặt dày đáp.

Lần này, Diệp Hân ngửa mặt lên trời cầu xin cho thiên lôi đánh chết tên khốn này.



Chương 3: Hẹn hò cùng thần tượng


– Này! Đến rồi, đến rồi….- Nhỏ Hằng vui mừng hớn hở cầm trên tay một tờ báo ầm ầm chạy vào lớp như vũ bão.

– Đến gì…đến tháng rồi à – Diệp Hân có tình trả đũa trêu chọc nhỏ Hằng lại, nhìn lại tướng chạy dậm chân thật mạnh nói thêm – Coi chừng lũng đất.

- Lũng cái đầu của bà thì có. Tui khinh bỉ đứa bạn đầu óc chứa sạn không như bà – Nhỏ Hằng bĩu môi mắng rồi quăng cái phạch tờ báo trên tay nhỏ xuống .

– Gì vậy – Diệp Hân cầm tờ báo lên xem lật thật nhanh hỏi. Nhỏ Hằng ngồi xuống hít thở sâu lấy lại hơi sức nói:
– Nhìn nè…..tèng teng …

Nhỏ nhìn theo tay lật của nhỏ Hằng thấy một hàng chữ đập vào mắt nhỏ:” Hẹn hò cùng thần tượng đã đến Việt Nam”. Nhỏ vừa nhìn hang chữ rồi nhìn đến hai chữ “Việt Nam” thì không khỏi tròn mắt há hốc miệng nhảy dựng lên:

– Không phải chứ, thật sự sẽ đến Việt Nam sao. Ôi trời ơi, Bigbang, DBSK…..ai…ai…chừng nào chừng nào.

Nhỏ kích động nắm lấy cổ áo của nhỏ Hằng siết mạnh hỏi, quên mất việc mình đang rơi vào hành động giết người khiến sắc mặt nhỏ Hằng đột nhiên tái lại, nhỏ Hằng bị siết cổ hai tay vơ vào không nói được một câu trợn mắt nhìn nhỏ.
...
« Trước1...56789...28Sau »
Bình Luận Bài viết
Cùng chuyên mục
» Lời chúc phúc của Odin (2015-08-28)
» Gặp em dưới mưa xuân (2015-08-15)
» Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em (2015-08-15)
» Hợp đồng hôn nhân 100 ngày (2015-08-15)
» Đạo tình (2015-08-15)
1234...192021»
Bài viết ngẫu nhiên
» Anh Hận Anh Yêu Em
» Anh là thiên thần hay ác quỷ? (New Version)
» Ánh trăng nói đã lãng quên
» Anh yêu em, 1m45 ạ!
» Bà xã nghịch ngợm, em là của anh
» Bạch mã hoàng tử
» Bạn gái của thiếu gia
» Bắt được rồi, Vợ ngốc
» Bảy ngày để nói Anh yêu Em
» Bên nhau trọn đời
1234...91011»
Tags:
bạn đang xem

Bảy ngày để nói Anh yêu Em

bạn có thể xem thêm

Truyện dài còn nữa nè

Bảy ngày để nói Anh yêu Em v2

đang cập nhật thêm
Link:
  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất