
Thần tượng
Bình chọn: 609
Bình chọn: 609
Và đến hôm nay, cái ngày thứ bảy đáng buồn này, cái ngày Hải phải lủi thủi ra về và cố tình tránh mặt Nhiên để khỏi bị Nhiên gọi bằng hai chữ thần tượng mà đầy hổ thẹn. Sau giờ sinh hoạt chủ nhiệm, Hải phải cầm trên tay tờ giấy mời phụ huynh học sinh. Hải thấy hối hận quá, bởi vì game online mà Hải phải trả giá quá đắt. Rồi mẹ Hải phải nghĩ sao khi nhìn thấy kết quả học tập của Hải như thế! Lại sắp thi học kì II rồi mà giờ kiến thức của Hải bị hỏng nghiêm trọng, chỉ có toàn game và game. Rồi Nhiên sẽ nghĩ sao khi nhìn thấy bộ mặt thê thảm của Hải? Sẽ cười cợt, chế giễu hay sẽ gọi bằng thần tượng... Những suy nghĩ như thế cứ cuốn lấy Hải khiến Hải không thoát ra được. Và giờ đây, lê chân trên con đường thị trấn này, Hải không còn tâm trí nào để nhìn vào cái dịch vụ Internet bên đường ấy, cái nơi mà Hải đã từng giết thời gian của mình một cách vô ích trong suốt cả học kì. Để rồi giờ đây, Hải phải cố làm ra vẻ bình thường để giấu đi cái vẻ đau khổ của mình trước mặt mọi người. Hải thấy tuyệt vọng quá, có ai có thể thông cảm cho Hải đây? Mà chắc cũng chẳng ai thèm thông cảm cho một thằng như Hải. Bởi mấy thằng bạn của Hải chỉ được nước "gió chiều nào theo chiều ấy", lúc không cần thì nhìn đâu cũng thấy còn lúc cần thì chẳng có một ai. Ngoại trừ một người, đó là Khoa. Khoa không như những thằng đó nên Hải coi Khoa là bạn tốt. Nhưng hôm nay, Hải lại cố đi thật nhanh để Khoa không đuổi kịp. Bởi nếu Khoa tới thì Hải chỉ thấy hổ thẹn thôi. Trong lúc đang suy tư đó thì Hải nghe được tiếng gọi, thật quen thuộc:
- Hải! Chờ tao với...
Chẳng còn ai ngoài Khoa, Hải quay lại thì thấy Khoa và phía sau kia là... Nhiên và Hằng. Thấy vậy, Hải vội nói:
- Khoa! Nãy giờ mày làm gì mà lâu thế! Tao đợi mày quá trời!
- Bộ mày không buồn chuyện giấy mời phụ huynh sao?
- Ối trời! Kệ cái bà cô đó! Tao không còn một điểm đạo đức nào hết hết. Cô muốn trừ bao nhiêu thì trừ, tao cóc cần mời phụ huynh gì cả. Thằng Chí Hải này có gì mà phải buồn.
Nghe thấy những lời chướng tai của Hải, Nhiên bảo Hằng:
- Mày thấy chưa? Chỉ có những kẻ khùng mới đi chống đối lại giáo viên! Đã bị mời phụ huynh rồi thì phải biết hối hận. Còn đằng này lại...
Nhiên cố tình nói lớn để cho Hải nghe, Hải thấy xấu hổ quá. Thấy vậy Khoa bảo:
- Đúng rồi đó Hải, mày không nên chống đối với cô chủ nhiệm đâu! Như vậy chỉ thiệt cho mày mà thôi. Mày hãy cố gắng vượt qua tất cả, đối diện với sự thật và đừng dấn thân vào cái thế giới ảo online ấy. Tao tin rằng mẹ mày sẽ mở rộng vòng tay tha thứ cho mày. Bởi mày là niềm tin, niềm tự hào lớn lao của mẹ mày mà!
- Tao...
Lúc này Nhiên và Hằng tiến lại gần, Hằng bảo:
- Hằng thấy Khoa nói vậy cũng phải, Hải cố gắng vượt qua đi, đừng có buồn nữa mà. Hải như vậy tụi này cũng không ai vui đâu!
- Đúng rồi đó "thần tượng"! Hãy cố gắng lên đi, nghe lời giáo viên chủ nhiệm để có thể đạt kết quả tốt trong kì thi học kì sắp tới. Tôi tin rằng "thần tượng" sẽ làm được mà!
Nghe những lời chân thành của các bạn, Hải thấy xúc động và hối hận quá. Họ quan tâm đến Hải vậy mà Hải còn muốn gạt họ. Hải thật là một người bạn xấu, Hải không xứng đáng với tình bạn của họ. Bấy giờ, Hải cất giọng:
- Qua muộn rồi, tao không còn đường về nữa đâu. Thứ hai là thi rồi mà bây giờ kiến thức của tao đâu có gì ngoài game đâu. Làm sao có thể thi tốt được chứ!
- Không sao đâu! Mày học rất giỏi mà, nếu biết cố gắng ôn lại kiến thức thì mày có thể làm được đó. Tao và mày sẽ cùng cố gắng để vượt qua kì thi này!
- Đúng rồi đó Hải, Hằng tin Hải sẽ lấy lại được những gì đã mất mà!
- Cảm ơn các bạn, tôi không ngờ mình lại có những người bạn tốt như các bạn. Tôi sẽ cố gắng để đạt kết quả cao trong kì thi, lấy lại phong độ của thằng Nguyễn Chí Hải ngày xưa và không bao giờ làm các bạn phải thất vọng – Hải nghẹn ngào – Mà này Nhiên à!
- Sao cơ "thần tượng"?
Nhìn thẳng vào mặt Nhiên, Hải ân cần:
- Từ nay Nhiên đừng gọi tôi là thần tượng nữa nha! Tôi thấy hổ thẹn lắm, tôi không xứng làm thần tượng của Nhiên đâu!
Rồi không đợi Nhiên trả lời, Khoa nhanh miệng hỏi:
- Ủa mà sao Nhiên gọi Hải là thần tượng vậy?
Bởi từ trước tới giờ Khoa cứ thắc mắc không biết lí do, ngay cả Hằng là bạn thân của Nhiên còn không hiểu nữa là...
- Hải biết vì sao tôi lại gọi Hải thế hong? Tại vì Hải là người mà tôi rất ngưỡng mộ nhưng cũng rất xem thường!
Lời nói của Nhiên vừa kết thúc thì cả Khoa, Hải và Hằng đồng thanh:
- Là sao?
- Có thể nói là tôi và Hải đâu có thân gì nhau lắm đâu. Tôi chỉ biết Hải thông qua Khoa mà thôi, bởi thế tôi đâu có hiểu rõ con người Hải. Nhưng tôi ngưỡng mộ bạn vì bạn là một phó học tập phong độ, dám vì bạn bè mà đánh nhau. Còn tôi khinh thường bạn ở chỗ bạn đã xem thường việc học của mình, xem thường giáo viên, dám vì
Cho dù Coca khờ khờ, hay trêu con mèo Pu nhà tôi nhảy dựng lên, cho dù cô ấy luôn luôn làm khét bánh hay đứt tay khi động vào dao đĩa, tôi vẫn thích cô ấy, rất nhiều. 1. Tôi mở to nhạc lên […]
Truyện ngắn
Nghe đến hai chữ SIDA chú Tư bỗng loạng choạng, chân tay run lẩy bẩy rồi ngã chúi chụi xuống mương nước. Thằng Tèo vội chạy lại đỡ lên, người chú Tư rũ rượi như tàu lá úa. Ngày giỗ ông Nội,[…]
Truyện ngắn
Một lời nói dối trong tình yêu có thể cứu người và một lời nói thật phũ phàng có thể giết người. Tất nhiên chúng ta sẽ chọn lời nối dối chân chính. Thủa nhỏ, tôi được dạy rằng, phải sống[…]
Truyện ngắn
Nhưng mới nằm được vài ngày, má đột ngột đổi ý, bảo: "Đem cái giường nệm ra khỏi phòng, ai nằm thì nằm." Má bệnh đau lưng, đi đứng rất khó khăn, hầu như nằm một chỗ. Ở quê, mấy con tuy nghè[…]
Truyện ngắn
Anh có thấy không, Hải Đường của em, à không, em quên, chừng đó năm mà vẫn quên, Hải Đường không dành cho em, anh hai ha.... 1. Con trai à, lúc này con đã dựa lưng vào chiếc ghế nệm trên má[…]
Truyện ngắn
Con người ta dù có mạnh mẽ đến đâu thì cũng sẽ có lúc yếu lòng, nhưng nước mắt đó lại chảy ngược vào trong hay chảy ra theo khóe mắt. Con người ta nếu càng biểu hiện ở bên ngoài là sự mạnh m[…]
Truyện Blog
Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầ[…]
Truyện ngắn
Gió mùa năm nay vẫn ùa về vào cái tháng ba này mới lạ chứ. Nó thẫn thờ ngồi nghe mấy bản nhạc trong chiều tà xế lạnh. Nó nghiêng nghiêng cái đầu theo điệu nhạc radio nhưng đôi mắt đượm một n[…]
Tâm Sự