80s toys - Atari. I still have
  Truyện Game Blog
* Mobi Army 2.3.6
* M.X.H Avatar 2.4.5
* Khí­ Phách Anh Hùng Online
Vua Bài iWin Online
Bạn có thích Blogradio.yn.lt Không ?
Quảng Cáo
HOT - Kenh360.Org wap tải game, giải trí hot, ảnh girl xinh, share mọi code làm wap xtgem ... !
SMS - Wap Sms2015.Xtgem.Com kho sms, kho tin nhắn hình, tin nhắn miễn phí, những lời chúc hay nhất...!
Một cái chết lãng nhách - BlogRadio.Yn.Lt
Một cái chết lãng nhách

Một cái chết lãng nhách

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 245

Một cái chết lãng nhách

21:22 - 15/09/2015

Khoa chết một cách lãng nhách. Đấy là tôi cứ nói như vậy thôi. Với tôi, đứa nào tự tử thì đứa ấy là đứa đáng chết. Chính xác là đáng bị gọi là chết một cách lãng nhách.


***


Chẳng có lý do nào có thể bao biện cho việc tự kết thúc cuộc đời của mình như vậy cả. Chết kiểu đó nhất định tôi sẽ không nhỏ bất cứ một giọt nước mắt nào đâu. Quỷ tha ma bắt nhà cậu đi, Khoa ạ! Tớ muốn đạp phăng cái quan tài mà cậu đang nằm trong đó ngay lập tức.


Tôi đã bảo rồi mà, tôi sẽ không khóc, dù Khoa có là thằng bạn thân nhất của tôi đi nữa. Phải, thằng bạn mà tôi đã và luôn nghĩ rằng có thể hiến tặng nó một quả thận, một con mắt, một cánh tay của mình... Tất cả những gì tôi có hai cái, tôi đều sẵn sàng tặng không cho Khoa. Cái nào chỉ có một thì thôi. Quỷ tha ma bắt cậu đi, tôi chẳng khóc đâu. Nhất định thế!


- Anh là bạn thân của anh ấy, sao anh không giữ anh ấy lại?


Hiểu Minh lả người đi rồi song vẫn nắm chặt tay tôi hỏi. Tôi im lặng, ôm lấy cô. Thật chặt. Tôi biết nói gì với Hiểu Minh đây? Không lẽ tôi lại nói với cô ấy rằng: "Em là bạn gái của Khoa, sao em không giữ cậu ta lại?" Ngoài kia, tiếng kèn trống và tiếng khóc bắt đầu váng lên. Lễ viếng bắt đầu...


Một cái chết lãng nhách


Tôi thân với Khoa từ khi hai đứa bắt đầu đi học. Nhà Khoa cách nhà tôi hai con phố. Chúng tôi học cùng nhau từ lớp một đến lớp mười hai. Tôi chỉ đỗ cao đẳng trong khi Khoa đỗ Đại học Ngoại ngữ. Kể từ đó thì không còn ngày ngày cặp kè nữa. Song tối tối hai đứa vẫn kéo nhau ra trà Chanh ngồi chém gió với nhau.


Chúng tôi từng bị tụi bạn trêu là cặp gay vì lúc nào cũng dính tịt lấy nhau. Hồi đầu, Khoa ức lắm. Nhưng cậu ta vốn ẻo lả thật nên cũng chỉ biết chửi bới ngầm trong bụng thôi. Còn tôi thì chẳng bận tâm nên lúc nào cũng cười phớ lớ. Tôi nhớ có lần Khoa bảo:


- Nếu sau này, tớ với Hưng mà yêu cùng một cô gái thì sao?


- Chẳng sao cả – tôi đáp – cùng lắm là hai đứa mình chơi oằn tù tì xem đứa nào thắng sẽ có được cô ta, đứa nào thua thì rút lui.


- Sao lại thế được? Tình yêu cơ mà! Sao có thể dùng thứ đó để quyết định? Hưng đùa tớ đúng không?


Tôi phá lên cười. Khoa là vậy đó. Cậu ta cả tin và hồn nhiên đến vô cùng. Lúc đó, tôi còn trêu chọc cậu ta:


- Thế cậu có nhường cô ấy cho tớ không?


Khoa cắn môi và gật đầu quả quyết. Tôi hơi ngẩn người ra một chút nhưng rồi lại phá lên cười:


- Cậu rõ là đồ ngốc! Tớ thèm vào! Cô ấy mà yêu cậu thì dù cậu có nhường cho tớ cũng vô ích. Nhưng nếu cô ta yêu tớ thì cậu có muốn giành cũng vô nghĩa thôi!


Khoa ngẫm nghĩ một lúc rồi gật gật đầu và toe toét cười. Như thể mọi gánh nặng đã được trút bỏ vậy. Năm ấy chúng tôi học lớp mười hai.


Cuối năm lớp mười hai, tôi và Khoa cùng quen Hiểu Minh – hoa khôi của trường, học dưới chúng tôi hai lớp. Ban đầu quả thực là tôi rất thích Hiểu Minh. Không, phải nói là mê mệt Hiểu Minh mới đúng. Nhưng tôi giấu tiệt. Kể cả với Khoa. Tôi sẽ rất xấu hổ nếu như thích một ai đó mà lại bị người ta từ chối. Nhất là tôi nhận ra Hiểu Minh mê mẩn Khoa. Tôi hơi buồn một tẹo thôi vì như tôi đã nói, Khoa là người mà tôi sẵn sàng cho bất cứ thứ gì khi tôi có hai cái. Mặc dù Hiểu Minh chỉ có một.


Khoa không hẳn đã thích Hiểu Minh ngay từ đầu. Nhưng mỗi ngày tôi cứ ở bên cạnh thì thầm tiêm nhiễm về Hiểu Minh khiến cho Khoa xuôi xuôi. Lúc đó tôi chỉ nghĩ rằng tôi muốn Hiểu Minh được hạnh phúc và tôi chỉ tin Khoa mới xứng đáng là bạn trai của Hiểu Minh. Và họ yêu nhau chỉ sau khi Khoa nhận giấy báo đỗ Đại học.


Một cái chết lãng nhách


Đám ma Khoa. Những vòng hoa tang trắng đến lạnh người. Mẹ của Khoa ngồi thần người ra. Không còn giọt nước mắt nào nữa. Bạn bè ai cũng mắt đỏ hoe. Tôi chạy đôn chạy đáo giúp đỡ người nhà của Khoa mà lòng rỗng hoác. Cũng chẳng nghĩ được gì.


Hai hôm trước, lúc tôi đang ăn cơm với gia đình thì mẹ Khoa gọi điện cho tôi thông báo việc Khoa tự tử. Tôi vứt bát đũa và chạy ngay sang nhà Khoa. Người nhà kể, lúc chiều Khoa về vẻ mặt vẫn còn bình thường lắm. Chẳng ai nghĩ rằng sau đó chừng nửa tiếng, cậu ấy đã đi. Chẳng có một lý do nào. Chẳng có một dấu hiệu nào. Tất cả cứ như là một chuyện đương nhiên vậy. Không có cả thư tuyệt mệnh lẫn lời nhắn nào hết. Thầy cô ở trường hôm đó cũng bảo rằng Khoa vẫn bình thường. Trong một tháng trở lại đây cậu ta cũng vẫn rất bình thường. Chẳng ai biết vì sao cậu ấy ra đi cả. Hiểu Minh thì cũng mù tịt luôn. Cô bảo:


- Em và anh ấy vẫn bình thường. Thậm chí anh ấy còn hứa sẽ đèo em đi xem điểm thi Đại học của em nữa.


Vậy thì tại sao cậu ấy tự tử? Tôi cũng tra lại toàn bộ facebook của Khoa trong thời gian ba tháng trở lại đây thì cũng chẳng thấy gì đặc biệt cả. Một vài lời than phiền rất bình thường kiểu: "Mưa rồi, buồn quá đi." Hay vài status vẫn đầy rẫy khắp nơi: "Buồn buồn ngồi bắt chuồn chuồn." Thậm chí cũng chẳng có đến một từ "chết". Vậy mà cuối cùng thì cậu ta cũng chết. Một c

[1]2
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
Bạn là một cái cây cho người khác

Bạn là một cái cây cho người khác

Thuở xưa, có một người đàn ông không làm được điều gì to tát cả, không có tiền và chán nản. Một đêm, ông ta cuối cùng không đủ can đảm để sống thêm và đi đến một vực thẳm sửa soạn nhảy xuống[…]

Truyện ngắn

Gia sư khó tính

Gia sư khó tính

Khai thật đi nào cô bé, rồi anh em ta sẽ tìm cách giải quyết!! Bao giờ cũng thế, Sandglass luôn bắt đầu "tiết nghỉ giải lao" bằng mẫu câu đầy hứa hẹn như vậy. Đối với Linh thì điều này đã[…]

Truyện ngắn

Mẹ, con và mùa lũ

Mẹ, con và mùa lũ

Sáng nay, bầu trời âm u xám xịt với những đợt gió quần vũ như khiến ông trời muốn đổ sụp vì những cơn mưa xối xả không ngừng. Thẫn thờ nhìn trời đất với nét mặt đầy lo âu, mẹ liên tục chặc l[…]

Truyện ngắn

Đừng bao giờ từ bỏ

Đừng bao giờ từ bỏ

Cũng như ngày bé, tôi thất vọng có, buồn cũng có… Nhưng tôi không thể chạy về khóc với mẹ và xin mẹ cho tôi từ bỏ cuộc đời được. Có một câu chuyện như thế này: Lúc còn bé, tôi đi học thêm T[…]

Truyện ngắn

Người ăn xin một tay

Người ăn xin một tay

Một người ăn xin đã đến cửa nhà tôi, cầu xin mẹ. Toàn bộ cánh tay phải của bị cắt đứt, tay áo để trống lòng thòng, nhìn ông ta rất khó chấp nhận. Tôi nghĩ rằng mẹ sẽ hào phóng cho người ăn […]

Truyện ngắn

Cúc tím trên mộ oan nữ

Cúc tím trên mộ oan nữ

Không đọc nếu bạn sợ ma Dương bằng tuổi tôi.Thời ấy, nó là đứa con gái trẻ đẹp nhất Làng Lòi. Đêm nào, bọn con trai ngoài xóm cũng đến tán tỉnh rất đông. Những đêm có bọn con trai tới chơi, […]

Truyện ngắn

Đau gì như thể

Đau gì như thể

Có đáng không những tháng năm dài vằng vặc? Những tâm hồn thương tổn? Và kia, một mái đầu bạc phơ xơ xác? Ông già Tư Nhỏ thức dậy từ lúc nửa đêm. Ông rên lên một tiếng ứ hự, thấy thất vọng […]

Truyện ngắn

Linh hồn của tình bạn

Linh hồn của tình bạn

Tặng một người đã từng là bạn. Dưới hàng ghế dành cho khán giả, tôi hồi hộp sung sướng và xen một chút tự hào về anh. Vậy là anh đã thành công, chắc chắn tôi không nằm mơ. Tôi nhìn thấy rõ […]

Truyện ngắn

Ông nội

Ông nội

Mẹ bảo: "Được nghe ông mắng còn là vui đấy con ạ, lỡ mai này muốn nghe cũng chẳng được đâu". Ông nội tôi có hai con trai là bác Quang và bố tôi. Bác Quang thì đã mất cách đây mấy chục năm […]

Truyện ngắn

Bức thư của bố

Bức thư của bố

"Hôm nay bố gửi tiền chị nga đem hộ vì thời gian quá vội Bố chỉ kịp thông báo với con là bố bán được 1 con trên ba triệu nhưng không biết con cầm như vậy nên bố đã trả nợ hết ở nhà và cho ch[…]

Tâm Sự

  Girl Sexy
Text link: Vnfunz.Mobie.In| Xem Tử Vi Online Hằng Ngày | Trò chơi Việt | Đọc Truyện Hay Nhất