
Mảnh trăng gầy
Bình chọn: 275
Bình chọn: 275
Tôi gặp em vào 1 buổi trưa nắng gắt giữa lòng Cần Thơ ồn ã náo nhiệt. Cái cảm giác ban đầu của tôi đối với em chỉ duy nhất hai từ "quá đẹp". Nét đẹp hiện đại, dáng cao, làn da trắng nõn nà làm tôn lên gương mặt thanh tú, cái miệng nhỏ, sóng mũi cao và 1 đôi mắt biết nói: một kết hợp quá hoàn hảo. Em đến tìm nhà trọ và...em ở cạnh phòng tôi.
***
Em là người theo đạo Công giáo, hàng ngày vẫn học giáo lí, tôn thờ đức mẹ Maria và chúa Jesu yêu kính, lúc rảnh rỗi em vẫn đi nhà thờ, em tự nhận mình là người mến đạo...Em là người hiếu động, chỉ sau 2 tiếng gặp nhau và biết sắp tới mình sẽ gắn bó với nhau trong cùng 1 nhà trọ, thêm nhiều cái chung khác nữa, em bình thản bảo rằng em đã bỏ nhà đi 2 năm, sống khắp nơi: Trà Vinh, Bạc Liêu, Kiên Giang, Hậu Giang và bây giờ em dừng chân ở Cần Thơ, mỗi tháng mẹ em sẽ gửi cho em 3 triệu và bà ấy cũng ko biết em đang ở đâu, chỉ điện thoại khi cần tiền...Em cũng thật bình thản khi cho tôi biết em đã có chồng nhưng người ấy đang ở tù vì tội đánh người, "anh ấy sẽ ra sau 3 năm và em sẽ trở về bên anh ấy" em lặng lẽ buông những câu cuối cùng ấy, ánh mắt vẫn lóe lên một tia hi vọng mặc dù tôi cảm nhận vẫn rất mong manh.
Đối với một kẻ quanh năm chỉ có quyển sách làm bạn, căn phòng là người bạn thân hơn, còn xã hội bên ngoài là kẻ thù thì lời thú nhận của cô bé phòng bên cạnh làm tôi sợ, sợ thật sự. Chẳng hiểu tại sao lại sợ, có lẽ lối sống không hợp nhau. Tôi lặng lẽ lắng nghe và mỉm cười. Thằng con trai trong tôi trước đây từng xúc động trước vẻ đẹp của em giờ đây lại muốn lảng tránh, trốn chạy, tôi ít về nhà trọ hơn, chỉ về nhà sau 1 buổi tối mệt lử ở quán cà phê với nghề bưng bê – chạy bàn. Tôi gọi cô bé là "Xương Rồng". Hoa xương rồng rất đẹp, rất thanh cao, nhưng ít ai thích nó vì bên ngoài vẻ đẹp ấy là những cái gai nhọn sẵn sàng làm rướm máu bàn tay ai đó nếu ko cẩn thận chạm vào nàng xương rồng kiêu kì, sức sống của nó cũng thật mãnh liệt...tóm lại những gì bí ẩn, lẩn khuất trong con người em được tôi khắc họa 1 cách chi tiết và tỉ mỉ, rồi sau đó lại lẩn tránh trốn chạy như 1 tên hèn nhát.
Một buổi tối, hôm nay trời đẹp trăng tròn như cái đĩa dát vàng hào phóng từng con đường dẫn vào quán cà phê "Phố Nhớ", nơi tôi vẫn làm anh chàng phục vụ hiền lành và ngoan ngoãn, khung cảnh êm đềm theo từng lời hát của cô ca sĩ nghiệp dư "...em không giàu sang đi với anh trong cuộc đời, em không bằng ai nào thướt tha không như ngừơi ta luôn nồng cháy với gian dối, người hỡi em yêu anh bằng trái tim...". Bàn số 36 có người gọi tính tiền, tôi hấp tấp chạy đến theo thói quen nhưng những bước chân cuối cùng bỗng sựng lại một cảm giác mơ hồ len lỏi khi tôi thấy bóng dáng, mái tóc quen thuộc của cô gái phòng bên – "Xương Rồng" của tôi đang ngồi cạnh 1 lão già ngoài 50 tuổi, thản nhiên vòng tay bẹo má nhau...
Mệt phờ sau 1 ngày trên giảng đường và làm việc ở quán cà phê, chỉ muốn chui tọt vào phòng và ngủ 1 giấc thật dài. Tôi mở cửa 1 cách uể oải, cảm giác của 1 thằng con trai, tôi quay lại và muốn hét to lên khi thấy em đứng tự bao giờ bên cây bằng lăng, đôi mắt đen tuyền nhìn tôi lặng lẽ, em khẽ gọi "Anh có thất vọng khi thấy điều đó?". Tôi đi đến gần em hơn, nhìn vào đôi mắt ấy, rồi lại nhìn lên bầu trời, trăng đã khuyết một mảng lớn quá như lòng tôi nao nao khi nghĩ đến cô bé 19 tuổi đừng bên cạnh mình, tôi buông từng tiếng nhẹ như gió thổi "Đó là lối sống của mỗi người tôi không quan tâm lắm". Em vẫn nhìn tôi không chớp "Những lão già đó nếu em không lấy tiền của lão thì người khác cũng lấy thôi anh à, em cần tiền...anh có thể ghê tởm em hoặc giả 1 cái gì tương tự như thế nhưng anh là người tốt, không nên quan tâm quá về con bé như em..." Tôi quay lưng định bước đi không quên nhìn em lại lần nữa "tôi ngủ đây, cô cũng ngủ sớm". Tôi bước nhanh hơn, sợ ánh mắt kia sẽ níu chân tôi lại, bên em thằng đàn ông trong tôi như 1 gã điên, bé nhỏ, ích kỉ và 1 chút vật vã ghen tị với lối sống ấy, 1 lối sống mà có cho vàng tôi cũng ko dám vì còn gánh nặng gia đình và biết bao chuyện phải lo... "Cuối tháng này em dọn đi rồi", cửa phòng đóng lại và tôi nghe còn giọng nói của em vang lên.
Những ngày sau đó hầu như tôi chỉ về nhà để ngủ, chỉ gặp em ở cổng, ở nhà tắm của nhà trọ, tôi khẽ chào rồi vội bước nhanh, còn em vẫn cúi gằm mặt ko nhìn tôi. Một hôm về nhà thì có 1 mảnh giấy dán ở cửa phòng...Tôi buông người xuống chiếc giường quen thuộc, "Xương Rồng" đã dọn đi, em để lại địa chỉ ở quê em, dặn tôi nếu có dịp đi ngang hãy ghé thăm em...Đêm nay trăng thật sự khuyết...tôi đã khó khăn để chìm vào giấc ngủ...hình như quá nhiều mộng mị, em đã làm xáo trộn cuộc đời tôi...
Thời gian trôi qua, chuyến thực tập ở Cà Mau là do tôi chọn, cũng ko biết tại sao lại chọn chỉ biết mảnh giấy ngắn ấy ghi lại "số nhà..., huyện Trần Văn Thời, Cà Mau". Chiều nhá nhem tối, tôi đang đứng trước căn nhà đúng địa chỉ ghi trong mảnh giấy, trước nhà có giàn hoa giấy, ngôi nhà nhỏ ko giàu cũng
Lòng người có những khoảng lặng, vui chẳng được mấy chốc mà sao buồn thì cứ dài mãi... Dạo này đi làm về tôi hay vất balo lên ghế rồi lang thang ra đầu ngõ ngồi làm cốc trà đá. Một phần vì […]
Truyện ngắn
Với mỗi cặp vợ chồng, đêm tân hôn để lại nhiều kỷ niệm đáng nhớ, đáng trân trọng bởi đó là buổi tối đầu tiên đôi trẻ ở bên nhau với danh nghĩa vợ chồng chính thức. Đêm tân hôn của chúng tô[…]
Truyện ngắn
Trước đây, cứ hễ vợ mở miệng ra là hỏi tiền, vậy mà đã qua ngày lãnh lương mấy hôm rồi mà chẳng thấy vợ hỏi câu đầu tiên là tiền đâu. Chiều hôm ấy, sau khi tan sở, tôi chạy xe về nhà. Về gầ[…]
Truyện ngắn
World Cup dần cướp anh khỏi tay em
Có lúc em thầm nghĩ giá như anh ngoại tình, ít ra em còn được ghen với người thật, đằng này thứ anh say mê lại là bóng đá, chả nhẽ em lại tức với một quả bóng. Càng nghĩ càng thấy ấm ức tron[…]
Truyện ngắn
Ai cũng có một bài hát của riêng mình
Xem phóng sự những giờ phút cuối cùng của Ông mà con không thể cầm được nước mắt. Xúc động nghẹn ngào, Ông ạ... Lộc trời 103 năm sống vắt qua 2 thế kỷ, cả một cuộc đời binh nghiệp Ông cống […]
Truyện Blog
Lúc ấy trời đã tối, màn đêm sắp buông xuống, vị Đại sư nhân lúc ấy liền tóm lấy cái túi chạy đi. Phú ông sợ qua, vừa khóc vừa gọi đuổi theo: "Tôi bị lừa rồi, tâm huyết của cả đời tôi". Có m[…]
Truyện Blog
Vì tình tôi chút nữa đã hại anh mình
Tai ương ập xuống vào một tối mùa Đông lạnh cóng khi người hàng xóm tất tả chạy sang báo tin bố mẹ tôi bị tai nạn trên đường đánh hàng từ biên giới về. Còn nhớ khi đó đứa trẻ 12 tuổi là tôi […]
Tâm Sự
Thằng bạn tôi Tùng Sẹo. Hôm nay nó ra tù sau năm năm cải tạo vì tội mua bán ma túy. Gầy, đen và nhiều nếp nhăn đi nhiều. Nhớ ngày ấy nó hiền nhất lớp, chả gây gổ với ai bao giờ, nhưng mặt[…]
Truyện ngắn
Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên
Cứ hồn nhiên đi em, bình yên sẽ đến mà... Đừng bao giờ hoài phí nước mắt của mình cho những người không xứng đáng. Với họ, đó chỉ là giọt nước vô tri, thậm chí có khi họ còn chẳng dành t[…]
Truyện Blog