
Em gái tôi là...một con mèo
Bình chọn: 337
Bình chọn: 337
Tôi trở về nhà lúc mẹ tôi đã bỏ đi, ba tôi đã say mèm còn em tôi đang thấp thỏm đợi tôi. Tôi và con Mèo không phải anh em ruột, hóa ra chúng tôi là anh em cùng mẹ khác cha. Đó là lỗi lầm của mẹ tôi nhiều năm về trước, khi bố tôi làm ăn xa nhà bỏ lại hai mẹ con tôi cô đơn với nỗi thiếu thốn vật chất lẫn tình cảm. "Mẹ đã nói với em là mẹ chỉ đi một lát thôi rồi mẹ sẽ về" con Mèo nấc lên từng tiếng khi hai anh em tôi ngồi thu lu trên giường đợi mẹ, nó nói rất khẽ để sợ bố nghe thấy, môi nó run lên và tay nó lạnh ngắt kể cho tôi nghe toàn bộ sự thật đau đớn ấy. Toàn thân tôi cũng bắt đầu lạnh tái đi như thể hơi ấm đã truyền từ tôi qua con Mèo để hâm ấm đôi tay bé nhỏ của nó, nhưng xót xa thay bởi chính tôi cũng đang run lên sợ hãi. Những đứa trẻ quê mùa lớn lên trong sự yêu thương của cha mẹ, sự quan tâm của làng xóm như chúng tôi, ở độ tuổi bắt đầu lớn như anh em tôi, để đối mặt với những "lỗi lầm" của người lớn, "sự thật" của cuộc đời quả là một bài học vô cùng khó. Mẹ tôi đã không quay về, tối hôm đó, hôm sau và cả nhiều những hôm sau nữa, mẹ đã không giữ lời hứa với em tôi. Người trong làng xầm xì, thêu dệt nhiều chuyện về gia đình tôi, rằng mẹ tôi đã bỏ lại hai anh em tôi để đi theo "ba ruột" con Mèo, rồi thì là tối đó có người đã nhìn thấy mẹ tôi nhảy xuống sông tự vẫn, ...
Trong những năm tháng dài chờ đợi ấy, tôi đã luôn cầu nguyện và tin rằng mẹ tôi vẫn còn sống ở một nơi nào đó, mẹ luôn nhớ về chúng tôi và rồi sẽ quay về nhà với chúng tôi; tôi cũng đã nhiều lần tự hỏi chính mình rằng, mẹ bỏ lại anh em tôi để ra đi là vì giận bố đã đánh mẹ, là vì thấy có lỗi với bố hay mẹ xấu hổ với tôi và con Mèo? "Mẹ ơi, mẹ về nhà với chúng con đi. Con và con Mèo không giận mẹ đâu. Chúng con cần có mẹ, mẹ về với chúng con đi mẹ!" Giấc mơ được gặp lại mẹ đã ám ảnh tôi trong nhiều năm liền, nó lặp đi lặp lại nhiều đến mức tôi có thể hình dung ra cảnh tượng đó bất kỳ lúc nào, tôi có thể cảm nhận được vị mặn của nước mắt thấm vào da, vị đắng ngắt ở cổ họng mỗi lần nhớ lại.
Cuộc sống không có mẹ khó khăn hơn rất nhiều. Tôi và con Mèo phải chia nhau lo việc nhà. Con Mèo ít nói hơn hẳn, hiếm khi thấy được nụ cười ngây ngô của nó, thay vào đó là ánh mắt dè dặt mỗi lần nó liếc nhìn ba tôi. Có những buổi chiều lang thang dọc bờ sông bắt gặp con Mèo cũng thơ thẩn ở đó, không hẹn nhưng cả hai đứa đều hướng về phía hạ nguồn nơi giao nhau giữa sông và biển, nước mặn và ngọt, chờ đợi và gặp lại.
Lang thang qua những mùa mưa nắng, tháng năm; chúng tôi giờ đã khôn lớn. Anh em tôi đã lớn lên như thế, trong sự chờ đợi và hy vọng, thiếu vắng bàn tay chăm sóc yêu thương của mẹ. Đôi khi tưởng chừng như kiệt sức, nhưng chính hy vọng và sự mong chờ đó lại tiếp thêm sức mạnh cho chúng tôi; chờ đợi rèn luyện con người ta tính kiên nhẫn, hy vọng giúp ta tin vào sự kỳ diệu, hướng ta về phía chân trời ánh sáng. Tôi còn nhớ một buổi sáng mùa hè nào đó, em tôi thức dậy với khuôn mặt tái đi vì sợ hãi, nó vào nhà vệ sinh rất lâu và trở ra với sắc mặt nhợt nhạt. Tôi hỏi nó đau ở đâu nhưng nó chỉ lắc đầu, mắt đỏ hoe. Lúc đó tôi đã rất sợ, sợ nó mắt bệnh nan y, sợ nó chết, sợ lại bị bỏ rơi thêm một lần nữa. Tôi chắc là nó cũng đã nghĩ giống tôi như vậy. Đó là khi lần đầu tiên em tôi có kinh, một dấu hiệu rất bình thường của con gái đến tuổi dậy thì. Tội nghiệp con Mèo, nó đã lớn lên như thế theo tháng năm, lớn lên cùng một thằng anh đồng trang lứa vô tâm và một người ba cộc cằn không cùng dòng máu, nhưng nó vẫn xinh đẹp và tỏa sáng theo cách tự nhiên nhất.
Thì ra tôi không phải thiên tài, cũng không giỏi như con Mèo đã nói, tôi chỉ là một kỹ sư bình thường như bao nhiêu thằng kỹ sư xuất thân từ đại học Bách Khoa khác; con Mèo cũng không ngu như tôi như tôi nghĩ, nó tốt nghiệp khoa báo chí truyền thông đại học Khoa Học Xã Hội Và Nhân Văn, là phóng viên của một trang báo mạng uy tín, tác giả của một vài quyển sách, nó đã thật sự tỏa sáng theo cách của riêng nó. Tất nhiên việc nó không trở thành hoa hậu Việt Nam không phải tại cái sẹo năm đó, mà là do nó thấp quá không đủ chiều cao để thi hoa hậu. Hôm tết về thăm nhà gặp lại tụi thằng Tèo, thằng Tùng Tư Heo với mấy thằng đực rựa xóm tôi, chúng nó cứ trầm trồ mãi về con Mèo. "Em gái mày xinh quá!", thằng Đức Cống lên tiếng khơi mào. "Con Mèo vừa xinh, vừa hiền, lại vừa giỏi, tao phải tận dụng cái vụ mượn sách ngày xưa để tiến lên mới được. Haha...", thằng Tùng Heo vẫn giữ nguyên cái thói tiểu-nhân-cơ-hội. "Tao chơi thân với mày nhất, gả nó cho tao là hợp lý nhất!", thằng Tèo bữa nay đã biết nói mấy câu nịnh đầm, nói chung là có tiến bộ. "Haha... tao mà làm vậy khác gì giao trứng cho ác, hoa nhài cắm bãi cứt trâu, còn lâu!". Tôi nửa đùa nửa thật trêu chúng nó. Nói một cách thật lòng thì tôi không an tâm giao con Mèo cho bất kỳ ai, không phải tôi không tin tưởng họ, càng không phải không tin tưởng
"Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?" Có lẽ với ai đó tuổi thơ là những chiều í ới gọi nhau thả diều, những buổi tắm sông, nước đục ngàu nhưng đứa nào cũn[…]
Truyện ngắn
Anh Hân và chị hình như vừa hái lạc xong, tất tưởi chạy ra. Vừa đến nơi là vồ lấy nhau lăn lộn trên thảm cỏ, mấy đứa nín thở, căng tai chăm chú... Khi ánh trăng chênh chếch, câu chuyện giữa […]
Truyện ngắn
Đêm đầu tiên, háo hức, hồi hộp và chờ đợi. Anh mê mải khám phá và kiếm tìm. Ham muốn chinh phục bao nhiêu thì buồn bã vì thất bại bấy nhiêu. Tôi không bao giờ quên lời anh hôm ấy: "Đồ con gá[…]
Truyện ngắn
"Dẫu khó khăn đến đâu hãy cố gắng lên nhé....Rồi mọi chuyện sẽ qua hết, đúng không?" Có những lần trong cuộc sống chúng ta vô tình lạc vào một xứ sở hoàn toàn mới lạ, không có những âm tha[…]
Truyện ngắn
Tại sao con lại nói dối bố? Bố dằn từng tiếng một rồi chìa tờ giấy báo điểm đậu đại học mà nó đã cố giấu. Nó nhìn thấy trong mắt bố là cả một sự kiềm nén ghê gớm, nên câu trả lời của nó cũn[…]
Truyện ngắn
Sự giải phóng bắt đầu từ tình yêu
Khi còn yêu nhau, anh có đưa tôi về gặp chị đôi lần, anh cũng kể tôi nghe nhiều về chị nhưng đó chỉ là những phác thảo mà tôi cố gắng lắm vẫn chỉ hình dung được chị là một người phụ nữ tần […]
Truyện Blog
Hãy dành nhiều thời gian hơn cho chính bạn
Một ai đó chính là bạn. Có một ai đó thật sự có giá trị lớn lao trong cuộc đời bạn. Một ai đó có thể cho bạn một lời khuyên thông minh và ý nghĩa nhất. Một ai đó luôn luôn hiểu bạn. Một ai […]
Truyện Blog
Bạn đang yêu hay bố thí tình yêu?
Nếu em không yêu anh, anh sẽ chết ngay ở đây cho em xem! Nếu em không yêu anh, anh sẽ sống cô đơn suốt đời, không yêu ai cả! ... Phần 1: Bạn chọn đứng trên mũi tàu Titanic hay đứng trên g[…]
Truyện Blog