Điệu múa thiên thần
Bình chọn: 355
Bình chọn: 355
(BlogRadio.Yn.Lt - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán chổi"
Anh im lặng, nhỏ cũng im lặng, cứ như mọi chuyện xảy ra trước đó chưa hề tồn tại, anh vẫn là anh, người bạn thân nhất của cuộc đời nhỏ.
1.
Minh đáp chuyến máy bay về thành phố vào một buổi chiều mát mẻ, rời xa nơi này chưa đến một tháng mà khiến anh cảm thấy như đã qua một năm. Cuộc thi vẽ toàn quốc đem lại cho Minh niềm tự hào kiêu hãnh, anh thích vẽ, anh thích tô màu lên những trang giấy trắng tinh một cách cẩn thận đầy chăm chỉ.
Minh lấy chiếc điện thoại trong túi áo ra, nhấn vào số máy quen thuộc trong danh bạ. Điện thoại được kết nối, chưa quá ba hồi chuông đầu dây bên kia đã có người nghe máy.
"Alô. Tui nghe nè"
"A lô. Tui về rồi nè, có phải bà quên giờ ra đón tui rồi không?"
Trước khi đi ra nước ngoài dự thi, Vy đã hứa với Minh rằng ngày cậu ấy trở về nhỏ sẽ đích thân ra sân bay đón và cùng nhau đi ăn mừng nếu như anh mang theo thắng lợi. Vy còn nói, ngày đó nhất định sẽ mời vì Minh là người vẽ đẹp nhất.
Lúc đó Minh rất vui, Vy là cô bạn hoạt bát vui vẻ, những lời nói ra chưa bao giờ suy nghĩ, nhỏ cứ vô tư như thế. Nhưng lúc này, Minh đứng trước dòng người qua lại, đợi mãi vẫn không thấy bóng dáng nhỏ nhắn chạy nhảy của Vy đâu. Trong lòng anh thoáng buồn và thất vọng, chiếc điện thoại trên tay vẫn đang còn kết nối, nhưng đầu dây bên kia lại im lặng, hoàn toàn khác xa với biểu hiện thường ngày của Vy.
Vy lên tiếng, giọng nói của nhỏ khàn khàn.
"Ừh Minh nè, tui xin lỗi ông nha. Hổm nay nhà tui có việc, hiện giờ tui đang trên Đà Lạt khoảng một thời gian nữa mới về, đến khi về dưới tui nhất định mời ông một bữa ăn bù được không?"
Minh thoáng do dự, thường ngày đi đâu, làm gì Vy đều kể hết do anh nghe. Nhưng trong khoảng thời gian anh đi dự thi ở nước ngoài thì Vy lại chưa hề gọi điện cho anh lấy một lần, khi đó anh cứ nghĩ nhỏ không dám làm phiền vì sợ anh sẽ mất tập trung không thể hoàn thành tốt bài thi được.
Nhưng hôm nay nghe giọng nói và điệu bộ khác thường của nhỏ làm anh thấy nghi nghi trong lòng.
"Bà có chuyện gì phải không? Nay tui nghe giọng bà lạ lắm"
Vy cười, vẫn giọng điệu vui vẻ như thường ngày.
"Tui có gì đâu, lên đây khí hậu lạnh lắm nên cảm nhẹ thôi. Ông mới xuống máy bay phải không? Về đi, đừng có đứng đó nữa, cha mẹ ông la cho coi."
Minh nghe nhỏ nhắc nhở thì xoay qua nhìn cha mẹ không biết đã đứng bên cạnh anh từ lúc nào, dù sao đi nữa đứng ở đây nghe điện thoại mãi cũng không được tốt cho lắm.
"Ừ tui biết rồi, cúp máy đây. Bà nhớ uống thuốc đó, bệnh quài cũng đâu có được"
"Dạ anh hai, em đâu phải con nít ba tuổi đâu. Thôi bye ông nha"
"Ừ bye"
Minh lên taxi cùng cha mẹ về nhà, nhưng anh không hề hay biết rằng trên một chiếc taxi khác có một ánh mắt đượm nước và ánh buồn đang nhìn về phía anh. Nhỏ đưa tay lên lau sạch những giọt nước mắt đang lăn dài trên khóe mi, nụ cười trên môi chưa bao giờ tắt.
Vy biết trước mà, Minh nhất định sẽ giành giải thưởng cao nhất trở về, khiến trường được nở mày nở mặt, danh tiếng cũng tốt hơn, con đường nghệ thuật sau này sẽ càng dễ dàng hơn thế nữa. Còn Vy, chỉ cần đứng nhìn từ xa như thế này thôi cũng đủ lắm rồi, nhỏ không tham lam quá nhiều cho chính bản thân mình, nhỏ chỉ mong thằng bạn thân này thực hiện được ước mơ từ nhỏ của nó mà thôi.
2.
Ngày thứ hai khi trở về, Minh đứng trước ban công tầng năm nhìn mọi thứ xung quanh thành phố. Nơi anh ở là kí túc xá dành cho học sinh của trường, căn phòng này cũng là do Vy chọn, nhỏ nói đứng trên cao như thế này có thể nhìn thấy được toàn bộ khung cảnh tuyệt đẹp của Sài Gòn, không sợ nhàm chán khi ngồi lì trong phòng nữa.
Nơi ở của Vy chỉ cách anh hai căn mà thôi, cũng nằm cùng trên một tầng cao chót vót. Mỗi buổi sáng hai người không hẹn mà gặp nhau tại ban công, nhỏ thường hay chạy bộ bằng máy tập thể dục, đó là thói quen từ khi học cấp hai đến nay. Nhỏ thích ngồi im lặng trên ghế ngay ngắn, tạo dáng, cười tươi đến nỗi cái miệng nhỏ nhắn cứng đơ để được anh vẽ cho bức tranh chân dung thiệt đẹp.
Tình bạn thanh mai trúc mã, theo như anh thì hai người chính là như thế. Anh và nhỏ cùng với nhau từ năm lớp ba, lúc đó anh từ dưới Tiền Giang cùng gia đình lên Sài Gòn sinh sống. Ngày đầu tiên đi học của tuổi thơ ấu rất thú vị, nhỏ thân là con gái nhưng tính tình thì hoàn toàn giống con trai. Có đứa con gái này mà mặc váy trồng thêm cái quần ngắn ở trong để bắn bi cùng mấy thằng con trai đâu, có đứa con gái nào tối ngày chỉ biết la hét, chưởi bới, chỉ vì một chiếc bánh ngọt bị người khác ăn mất.
Ấn tượng đầu tiên của anh về nhỏ là như thế, hoạt bát, vui vẻ, năng động, đôi chân nhỏ nhắn trông gầy gò thế kia mà lại có rất nhiều khả năng. Nhỏ múa pha lê rất đẹp, thân hình dẻo dai làm đủ mọi động tác khó một cách dễ dàng. Lúc trước Minh thường cười đùa rằng một đ
Cảm ơn cậu, vì đã ở bên tớ. An gầy xanh, mái tóc suôn dài, rất dày và mượt. Khác với những đứa học sinh lớp 12A sôi nổi và cá tính, An khá trầm. Cô bạn luôn lặng lẽ ngồi một mình ở chiếc b[…]
Truyện ngắn
Xin lỗi ba! Ba à! Con mong rằng lời xin lỗi con gái nói ra lúc này là chưa quá muộn. Hai năm rồi ba ạ, hai năm kể từ ngày con chân ước chân ráo một mình bước vào thành phố này nhập học, 18 […]
Truyện ngắn
Anh chỉ là một thằng hèn, vô tích sự. Mẹ anh đã dành trọn cả tấm lòng tha thiết để nuôi nấng anh trưởng thành, lại phải lo cho đứa cháu nửa đời còn lại. Một người mẹ nghèo nhưng luôn chứa ch[…]
Truyện ngắn
Cuối cùng khi đã gần như hoàn tất công việc, Trời thêm vào khóe mắt nguời cha vài giọt nuớc mắt. Nhưng sau một thoáng tư lự, Ngài lại chùi chúng đi. Khi ông Trời bắt đầu tạo ra nguời cha đầ[…]
Truyện ngắn
Hắn lục lại tờ giấy tìm người. Trong ánh sáng vàng nhạt của chiếc bóng đèn dây tóc duy nhất trong căn phòng, tờ giấy ố vàng dường như càng bạc màu hơn. Chắc nó đã được in lâu lắm rồi. Chừng […]
Truyện ngắn
Trang trại tình yêu - Carole Mortimer - 2013
Và cuối cùng Jude Marshall không thể kiên nhẫn hơn được nữa, chính anh sẽ đối mặt với ba chị em nhà Calender. Nhưng không biết là may mắn hay bất hạnh cho Jude khi mà người anh phải đối mặt […]
Sách Hay
Bước ra khỏi cánh cửa phòng bệnh viện, Phương cảm thấy trời đất như đang tối sầm lại, cô không thể tin được vào những gì bác sĩ vừa nói với mình. Vô sinh ư? Cô sao? Đó chính là lí do vì sao[…]
Truyện ngắn
Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi - Cửu Bả Đao - 2013
"Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi" là câu chuyện về nhóm bạn thân gồm Kha Cảnh Đằng, Lão Tào, Bột Khởi, Cai Biên và A Hòa, cả năm người cùng thích cô bạn Thẩm Giai Nghi xinh xắn và học […]
Sách Hay