
Chuyện bức tranh
Bình chọn: 195
Bình chọn: 195
Cuộc đời này rất ngắn. Bản thân luôn biết mình muốn gì, hiểu rõ những gì nhất.
***
Bức tranh trong phòng triển lãm vẽ một hình tròn xanh bao quanh bởi hình chữ nhật đỏ. Rồi người xem tranh bắt đầu bàn luận về nó.
- Bầu trời và mặt đất.
- Quốc kì của một đất nước nào đó.
- Hòn bi trên bàn
- Đó là bức tranh vẽ một hình tròn trong hình vuông thôi và nó được treo trên tường
...
Rồi người ta chỉ trỏ, bàn luận về nó.
Nhiều khi nhận định xung quanh lại quyết định đến đến bản chất sự vật sự việc. Tất nhiên con người thường có thói quen phán xét, thường dùng cái nhìn trực quan để rồi bảo nó đúng nó sai, nó thế này nó thế kia.
Cuộc đời chưa bao giờ là bằng phẳng hay nói đúng hơn là cuộc đời luôn có những lúc tạo ra tình huống khiến người ta phải trăn trở, phải tìm cách để vượt qua. Và cách duy nhất để vượt qua là hành động, chon lấy lối đi riêng cho mình. Như việc xem một bức tranh.
Rồi đôi lúc bạn phải đau đầu trăn trở trước việc người này người kia bảo bạn làm như vậy là đúng sai là hay dở. Nhưng ruốt cuộc chỉ có bạn mới thật sự có câu trả lời cho chính mình. Miễn mình làm như vậy trong hoàn cảnh đó là phù hợp, không ảnh hưởng đến ai. Điều mình làm khiến bản thân thoải mái có khi lại tốt hơn thì ắt hẳn nó đã thực sự là tốt rồi.
Có bao giờ bạn nghe người ta nói: "Mi/em/anh thay đổi quá nhiều" ?
Trước câu nói đó bản thân thường hoang mang, đau đầu rồi trở nên khó xử và mệt mỏi.
Thực tế thời gian là dòng chảy vô tận, ai trải qua nó mà không có sự thay đổi? Người ta chỉ là đang thích nghi hơn với dòng chảy đó. Mà muốn thích nghi thì bản thân phải hòa nhập cùng nó. Nói đúng hơn là bạn đang trưởng thành và bạn sống không như người khác mong muốn. Tất nhiên nếu mình thấy thoải mái với những điều như vậy thì hà cớ gì phải bận tâm.
Cuộc đời này rất ngắn. Bản thân luôn biết mình muốn gì, hiểu rõ những gì nhất. Nên hãy sống là chính mình, đừng bận tâm nhiều về sự thay đổi. Đừng nên vì một vài đánh giá mà sống theo cách của người khác trên cuộc sống của chính mình.
Sau đó cả hai lên ô tô, không hề cân nhắc rằng Jeff đã quá say. Rồi Jeff nhào tới ôm hôn cô và muốn đẩy mọi chuyện đi xa hơn. Jenny vừa chuyển đến một thị trấn. Cô rất hạnh phúc về ngôi nhà[…]
Truyện ngắn
Những gì được gọi là "Hạnh phúc"
Sáu năm đã trôi qua, nhưng tôi vẫn nhớ những gì mà Thu đã dạy tôi về Hạnh phúc. Tôi đi khắp nơi và nói với mọi người về Hạnh phúc. Tôi kể cho những đứa trẻ có cảnh ngộ bất hạnh hơn cả tôi. G[…]
Truyện ngắn
Nơi ấy tôi đã từng sống. Nơi ấy có một dòng sông. Nó chảy qua vùng đất nghèo quê nội tôi như một ký ức tuổi thơ xam xám. Tôi đã từng cởi trần cùng lũ trẻ nhảy ào xuống dòng nước đen ấy để vù[…]
Truyện ngắn
"Người ta cứ bảo em khôn, lấy ông Việt kiều đi Tây đi Mỹ cho sướng chứ theo chi chú tiểu trọc đầu. Nhưng đi Tây đi Mỹ không phải là chí nguyện của em. Lấy một người mình không thương, đến mộ[…]
Truyện ngắn
Bố dạy con gái tập xe máy... Mạnh vào! Vào số! Ga lên! Ngày...tháng...năm.... Bố dạy con gái tập xe máy... Mạnh vào! Vào số! Ga lên! Bố ngồi đằng sau, nói nhát gừng như ra lệnh. Con gái l[…]
Truyện ngắn
Tôi có thói quen thường ghi lại những ý tưởng hay, những sự kiện và những danh ngôn mà mình thích để rồi chiêm nghiệm như xem bản đồ trên chặng đường đời quanh co khúc khuỷu. Một trong nhữ[…]
Truyện ngắn
Na Lan cùng các thành viên sống sót trốn khỏi căn nhà gỗ ma quái, chạy ra rừng tuyết mênh mang, nào ngờ lại dấn thân vào một nẻo đường còn kinh hoàng gấp bội... Xác treo trong nhà gỗHồn tan[…]
Sách Hay
Rồi tất cả sẽ qua, chúng ta đều phải lớn lên, đổi thay, thời gian chẳng đợi ai bao giờ. Nhưng chuỗi ngày tuổi thiếu niên không bao giờ trở lại ấy, bạn đừng lo, thời gian sẽ giữ chúng trong n[…]
Truyện ngắn
Còn thời cưỡi ngựa bắn cung...
Có hai loại người, những người làm việc và những người giành được lời khen ngợi. Hãy cố tham gia vào nhóm đầu tiên, ở đó ít cạnh tranh hơn. Có một lần, cô cháu gái 12 tuổi ưa vẽ vời của […]
Truyện Blog