
Chúng nó
Bình chọn: 276
Bình chọn: 276
Sáng sớm, đang lười biếng đọc sách trong phòng, lạnh, lạnh tê tái... Bỗng rầm...rầm...chuyện gì thế. Bà già, mày ra mà xem, chị Giấm làm sao ý, chị vô nhà vệ sinh, tao nghe cái ầm, rồi gọi không thưa, tao không dám vào... Lật đật chạy xuống, sao rồi, mày vào đây đỡ chị ra. Sao vậy trời, nặng quá, ăn cho lắm vào. Thằng Ngoáp đâu? Sốt cao, nằm luôn rồi. Thằng Đảo? Cũng thế, còn mình tao khỏe nhất, chắc cũng sắp tiêu luôn rồi... Thiên địa ơi... Gọi giùm tao taxi... Cô ơi, chị con có sao không? Chờ tý... Cô ơi, chị con vẫn không tỉnh? Chờ tý.. Cô ơi... Bảo chờ mà... Ra gọi taxi cho tao? Mày điên à ? Không điên, đưa về nhà, ở đây lạnh lắm, về tao tính. Mày ráng chờ chút đi... Tao không chờ được, đưa về, có gọi không ? Rồi, chờ tý. Đưa chị vô phòng tao, giờ không lên lầu được đâu. Ở nhà coi đó, tao đi gọi bác sĩ, khám cho chị và hết một lũ chúng mày... Chị con sao vậy ạ ? Sốt siêu vi. Mấy đứa kia thì sao ạ ? Cũng thế. Cô cẩn thận không bị nốt. Lát y tá sang truyền nước cho ba đứa này... Bà già, truyền luôn cho tao đi. Truyền làm gì ? Phòng hơn chữa mà, tao cũng thấy tao không ổn rồi. Cũng được. Dạ, truyền luôn bốn người đó bác sĩ... Chị y tá xinh đẹp. Á..á...á..á.., hu hu. Cái gì vậy Đảo ? Đau ? Chị y tá mắt long lanh : chị còn chưa cả đụng vào cậu ấy. Em kêu trước cho đỡ đau mà... Trời ơi ! Thiên địa ơi, cho con một phút bình yên. Các người khỏe nhanh rồi chăm tui lại nghe không ???
Ba đứa khệ nệ bước vào nhà, tay xách nách mang, mệt ! Bếp ngổn ngang chén đĩa, nhà chưa quét, cơm chưa cắm... Mấy thằng kia, sao không dọn dẹp. Tý nữa... Đi cắm cơm... Tý nữa... Chúng mày làm gì đấy ?... Coi phim, đang hay... Muộn rồi... Nhưng đang hay... Xuống làm ngay cho tao... Mày muốn tự làm đi... Tao cho nhịn hết bây giờ, xuống nhanh... Không!.. Tụi mày nhịn hết đi... Cũng được... Cái lũ này... Kệ bọn tao, mày không nấu thì thôi, nói nhiều... Tụi mày nhớ đấy... Sao, Bà già, nấu không, mệt quá?.. Tụi nó không chịu dọn dẹp, nhịn hết, khỏi nấu, mấy mình ra ngoài ăn... Bả không nấu thật tụi mày, ăn mì tôm rồi coi tiếp... Tụi bay ở nhà làm cái gì thế này? Nhà cửa ngổn ngang, không nấu cơm là sao? Thôi xong, chua như Giấm... Tụi nó ra ngoài ăn, không chịu nấu... Tại tụi nó coi phim, không chịu làm, em không hầu... Tại tụi nó... Tại tụi nó... Tụi bay im hết, 9h lên phòng gặp tao...
9h, phòng họp : Bình tĩnh hết chưa?... Đây là sổ đi chợ, trước giờ em lo, giờ em nói tụi nó không nghe, em không làm nữa... Không phải là tụi tao không nghe, tụi tao xem xong sẽ làm, mày chả hiểu... Hiểu cái đầu chúng mày, một lũ lười, tao không lo nữa, tụi mày tự mà làm cho chăm bớt đi... Mày tưởng tao không biết làm à, mày không lo tụi tao nhịn chắc, không làm thì thôi... Chúng mày nhịn hay không không liên quan đến ta, tao mặc kệ... Kệ thì kệ, tao không cần... Tụi bay im hết. Giờ tụi bay nói hay chị nói...
10 phút sau... Bà già, mai tao với mày dậy đi chợ sớm đi, nấu lẩu, lâu lắm không ăn?... Ê, phòng Heo có kẹo kìa, lấy ra ăn... Bà già, mai mua thêm mì gói đi, hôm nay hết rồi... Hay xuống xào mì ăn đi, đói quá... Xem phim đi... Xuống sân đá cầu được không... Ừ, nướng khoai nữa... Một lũ trẻ con!
Chỗ này là chỗ nằm của Xu xu này, chẳng biết ai bắt mất nó, tội nghiệp...
Hồi đó chị Giấm ngồi chỗ này nè, la Heo với Bà già nguyên buổi tối...
Hồi xưa chỗ này là giá sách này, một ngày đẹp trời đã đổ hết lên người tao...
Chả biết cái vườn bí của tụi mình giờ người ta trồng gì rồi nhỉ...
Cây liễu người ta phát đỡ đi, quang quẻ mày nhỉ nhưng tao vẫn thích nó um tùm như xưa, nhìn nhà mình nó ma quái thế nào ý...
Nhà này ngày xưa toàn chuột, cắn rách cái nệm của tao...
Hồi xưa còn có bọ chét nữa...
Mỗi lần mưa lại bị lụt...
Thế chúng mày mới chăm dọn nhà...
Sao hồi ý nhà mình chúng nó không yêu nhau nhỉ...
Sao hồi ý, bố mẹ đứa nào cũng khó, mà tụi mình ở chung cả lũ không ai cấm ...
Ừ, sao thế nhỉ????
Hoa Hoàng Anh
Nó bực bội ném hết đồ đạc trong phòng, mẹ nó vẫn chỉ im lặng như mọi lần. Nó – thằng bé 20 tuổi, luôn nghĩ mình thật bất hạnh khi được sinh ra trong một gia đình không đủ đầy. Ba nó mất kh[…]
Truyện ngắn
Hạnh phúc luôn rất mong manh và khó nắm giữ. Điều nhỏ bé duy nhất đưa mỗi cặp vợ chồng vượt qua những gian khó là sợi dây tình cảm. Giá như trong mọi hoàn cảnh họ luôn kiên nhẫn giữ lấy sợi […]
Truyện ngắn
Vết sẹo thì vẫn sẽ còn đó, nhưng nó cũng chỉ là vết sẹo, để nhắc nhớ về một hoài niệm không vui, quan trọng là với trái tim được may vá lại bằng những đường chỉ yêu thương kia, cô tôi sẽ vu[…]
Truyện ngắn
"Nếu.... thì hôm nay mình lấy gì mua thức ăn?......Hay là.... Mặc kệ bà ta đi...!". Nhưng rồi anh lại phân vân! Anh không đành lòng! Chua xót nhìn vào chiếc ví đã sứt gần hết những đường c[…]
Truyện ngắn
Năm nay tôi hai mươi bảy tuổi, tôi biết đã muộn lắm rồi, ừ, muộn lắm, những vẫn phải trở về, cho một bắt đầu khác... Bà già ngồi im lìm sau những đống cải khô, cái miệng thèm nhai trầu mà c[…]
Truyện ngắn
Các cậu phải tin cái đã! – Cậu bé nhỏ con nhất nói to – Có thể mất thời gian, nhưng chúng ta sẽ cứu được! Các cậu nghĩ bọn mình có cứu được nó không? – Một cậu bé thốt lên. Tớ không biết,[…]
Truyện ngắn
Vì thời gian kì diệu lắm. Nó có thể chữa lành mọi vết thương. Rồi sẽ tới lúc mọi khổ đau tan biến và chúng ta muốn lại được chạy đến sà lòng vào cha mẹ, ôm lấy họ và cất lên tiếng nói yêu th[…]
Truyện ngắn