
Chỉ còn là quá khứ
Bình chọn: 439
Bình chọn: 439
Những món anh tôi làm đều dựa theo sở thích của anh, tôi muốn làm anh thoải mái khi ở nhà, có thể thưởng thức những hương vị mà anh yêu thích. Hai chúng tôi vẫn trầm mặt, anh ăn phần cơm anh, tôi ăn phần cơm tôi. Nhiều lúc tôi không nghĩ ra được rốt cuộc đây có phải là một gia đình hay không, cảm giác bên anh hoàn toàn khác xa với những gì tôi biết trước đây, anh đã thay đổi, thay đổi đến mức tôi không nhận ra được, đâu là con người thật của anh.
Tôi đặt chén cơm xuống, ngước mắt lên nhìn anh, giọng nói lãnh đạm xa cách:
- Quân, chúng ta không thể sống như thế này được nữa.
Không biết từ lúc nào chúng tôi đã trở nên như hiện tại, khách sáo như hai người xa lạ. Nhìn thấy biểu hiện gần đây của của anh tôi cũng đủ can đảm quyết định làm cho ngày này đến nhanh hơn dự tính, sự chịu đựng của tôi cũng đã đến giới hạn.
- Em muốn nói gì?
Hai tay tôi chấp trước mặt, ánh mắt lộ rõ sự mệt mỏi, môi hiện lên nụ cười thản nhiên.
- Chúng ta ly hôn đi.
- Em đang nói giỡn với anh đó à?
Sức chịu đựng của tôi đã đến hồi cạn kiệt, đêm qua anh làm gì, tôi đều nhìn thấy rõ mồn một. Tôi nhìn anh, cười mỉa mai, lấy chiếc laptop được để cạnh bên bàn ra, bắt cái đoạn video mà bé Hà đã gửi qua lúc sáng.
Trong màn hình xuất hiện hình ảnh người con gái với thân hình quyến rũ, bàn tay cô ta đang áp chặt lên vòm ngực rắn chắc của người đàn ông đang nằm bên dưới, mà người đàn ông đó không ai khác mà chính là chồng tôi. Anh cười ngọt ngào với cô ta, hoàn toàn khác xa với gương mặt lạnh lùng như hiện tại đang nhìn tôi, quả thật rất buồn cười, con người có thể thay đổi chỉ vì một chút dục vọng nảy sinh trong một thời gian ngắn để phản bội tình yêu bền vững đang trong thời gian hôn nhân.
Tôi không thể nghe thấy bọn họ nói gì, nhưng nhìn qua hình ảnh thì còn lời nói nào có thể biện minh cho những hành động ghê tởm này. Đôi chân thon dài của cô ta quấn lấy eo anh, mọi thứ diễn ra trước mắt, anh không chối, cũng không dám nhìn hình ảnh mà diễn viên chính bên trong chính là anh. Tôi biết bây giờ trong anh đang có một sự nhục nhã ê chề, tôi thấy thật buồn cười, làm rồi lại thấy nhục, đó chẳng khác nào một thằng đàn ông hèn hạ.
- Từ trước đến nay người đùa giỡn tôi, chính là anh. Chấm dứt hết đi Quân à, tôi không muốn mình làm con rối trong mắt anh, không muốn thấy sự lạnh nhạt của anh khi nhìn thấy tôi, nó hoàn toàn khác xa với nụ cười dâm đãng của anh khi cùng người đàn bà kia. Sự lừa gạt của anh đối với tôi đã chấm dứt hết mọi thứ, tôi nghĩ mình không đủ can đảm để tha thứ. Anh biết không, tôi yêu anh đến trái tim này làm anh rỉ máu, yêu hết những gì mà tôi có. Tôi nguyện im lặng, chờ anh sửa đổi mà quay về bên tôi, còn anh? Anh đã làm gì cho tôi, anh đi về khuya là vì bên cạnh cô ta, anh biết ngôi nhà này chỉ mình tôi, lạnh lẽo như thế nào không? Anh có từng nghĩ tôi cũng như những người đàn bà khác, mong chồng mình về nhà cùng ăn một bữa ăn gia đình hạnh phúc, mong được như những cô gái khác được người mình yêu dẫn đi dạo quanh thành phố vào những ngày cuối tuần. Mọi thứ ao ước của tôi đều do anh một ta phá bỏ, tôi sẽ cho anh được tự do, làm những gì mà anh thích, tôi sẽ không làm kì đà nữa, không làm người phụ nữ ngu ngốc chờ chồng về khi chỉ biết đó là vô vọng.
Anh vẫn im lặng, không nói bất cứ câu gì, ngay cả can đảm ngước lên nhìn gương mặt tôi cũng không dám. Từ trước đến nay, trước mặt anh tôi luôn là người phụ nữ hiền lành, nết na, chưa bao giờ nói ra những lời nói tuyệt tình như thế. Trong trò chơi tình yêu này, cô đã thua, nhưng anh lại hoàn toàn không thắng, anh cũng thua, thua bởi vì sự ích kỷ của mình, thua bởi vì những đồng tiền dục vọng.
Thấy anh vẫn cúi đầu xuống, tôi lấy dưới bàn ra một giấy tài liệu. Bên trong chính là đơn ly hôn, tôi đã làm nó cách đây nữa năm, tôi cứ nghĩ chỉ cần mình có lòng vị tha thì sẽ mãi mãi không bao giờ sử dụng đến nó, nhưng xem ra ngày này cuối cùng cũng đến. Cuộc hôn nhân này vốn dĩ là một sai lầm, tôi phải nhanh chống kết thúc nó thôi.
- Anh kí tên đi.
Không biết có phải do những lời nói của tôi làm anh hoảng loạn hay không, tôi nhìn thấy bàn tay đang cầm bút của anh không ngừng rung rẩy, thì ra cũng có lúc người đàn ông này bị tôi làm cho sợ hãi như thế này. Có thể anh chưa từng thấy vợ mình thật sự nổi cáu, đúng tôi chưa từng nổi cáu, hiện tại cũng thế, tôi chỉ dùng những lời nói thiết tha nhất dành cho anh. Không đánh, không tát, không sỉ vã, tôi chỉ có thể làm bấy nhiêu, tôi thật sự rất mệt mỏi.
- Mai anh sẽ kí.
Tôi không nhìn anh mà đứng lên xoay người vào
Tình yêu hai chữ tình yêu đối với người khác vẫn còn mơ hồ lắm, ảo mộng lắm, nhưng với cô nó hiện hữu ngay đây, nơi tình yêu nảy nở, nơi tình yêu thăng hoa, đơm hoa kết trái, rồi đau đớn m[…]
Truyện ngắn
Cha không nghĩ rằng con có thể đền đáp được cho người đó đâu...Nhưng con vẫn chưa được biết con ạ. Cậu sinh ra không có vành tai như bao người khác, trông vào gương thì trông rất là kì dị.[…]
Truyện ngắn
Ai rồi cũng sẽ trải qua những thời gian ẩm ương như vậy thôi. Bởi vì ngay từ đầu, vốn chẳng có ai là đơn độc cả. 1. Trắng xóa. Berne tọa lạc ở phía tây Thụy Sĩ, là một thành phố cổ kính có[…]
Truyện ngắn
Anh ấy là một người hoàn hảo. 1. Anh gọi mẹ tôi là dì, nhà anh đối diện nhà tôi. Ba anh mất vì bệnh, cả gia đình tổng cộng sáu người con, anh là út, lớn lên nhờ tình yêu thương của mẹ, một […]
Truyện ngắn
Audio Chọn nhầm bạn xấu không những mang lại sự thất vọng mà còn cả tai họa nữa. Một con chuột kết thân với một con mèo. Mộ[…]
Truyện ngắn
Có những điều đáng quý nhất trên đời, để khi nó mất đi ta mới thực sự cảm thấy nuối tiếc...! 4 tuổi Năm tôi bốn tuổi mẹ mới cho tôi đi học mẫu giáo cùng các bạn, đã có lần mẹ kể cho tôi ng[…]
Truyện ngắn
Bãi vàng, đá quý, trầm hương - Nguyễn Trí
Bãi vàng, Đá quý, Trầm hương là tập truyện của những trải nghiệm độc đáo, lạ lùng cùng những phận giang hồ và hảo hán gác kiếm. Với giọng văn và lối viết rất riêng, tác giả Nguyễn Trí đem[…]
Sách Hay
Ba, liệu có quá muộn cho một lời xin lỗi?
"Dòng chảy của thời gian bao giờ cũng khắc nghiệt và tiềm ẩn đầy nỗi đau đớn dằn xé đến tận tâm can. Một đời người ngắn ngủi, chớp mắt chỉ là phù du..." 1. Hạnh phúc – Hư danh – Sự kiêu ng[…]
Truyện ngắn
Đời thiếu gì những lần chờ đợi
Đời này có những chuyện đau đớn đến có lúc tưởng mình không thể nào chống cự được. Nghỉ việc. Phải xa rời một tình yêu. Thôi trọng một người bạn... Nếu tất cả những mất mát gãy đổ đó sờ thấy[…]
Truyện Blog