
Chàng Guitar
Bình chọn: 661
Bình chọn: 661
- Cậu nói cậu sáng tác bài hát để dự thi mà. Sao rồi?
- Bị loại rồi. Nó không đạt.
Vẻ mặt dò hỏi và có đôi phần trêu chọc của Nam chuyển sang buồn buồn khi tôi hỏi. Cậu thở hắt ra rồi nhanh chóng lấy lại nụ cười: "Mà không sao. Vạn sự khởi đầu nan. "
- Ừ. Gian nan đừng có nản là được.
- Tớ chỉ sợ mình không đủ khả năng thôi, còn quyết tâm thì tớ luôn tràn đầy.
- Tớ thích cậu ở điểm đó đấy.
Dứt lời thì tôi cũng im bặt, ngượng ngùng nhìn Nam. Không biết làm gì, tôi nhe răng cười. Tự nhiên tôi nhớ tới lời một bài hát, thấy có chút liên quan: "Trong nhân gian có hai điều không thể giấu, một là khi say, hai khi đã yêu ai rồi. " Nam nhìn tôi phì cười, chắc bộ dạng tôi buồn cười lắm.
- Cảm ơn cậu. À, cậu đưa guitar đây tớ chơi tặng cậu một bản. Tự nhiên có hứng ghê.
- "Mong manh tình về" nhé!
- Ok luôn!
Nam lãng đãng như một cơn gió. Da diết như một bản tình ca. Xa xôi như bầu trời.
"Bao nhiêu cơn mơ anh mơ chỉ đê thấy em... "
Mối lần ngồi nghe Nam ôm đàn hát, tôi như khác đi, cứ mơ hồ, cứ lặng im. Tôi thích lắm. Giá bài hát cứ kéo dài mãi. "Cậu có thể là chàng guitar của riêng tớ thôi, được không?"
- Cậu nghĩ gì mà lặng im ghê thế? Tớ hát hay quá hả? – Nam kết thúc bài hát lúc nào tôi không hay, nhìn tôi hỏi.
- Chàng guitar. – Tôi vẫn chưa thoát ra hẳn những dòng suy nghĩ miên man, miệng thì nói mà mắt thì vẫn lơ mơ.
- Ai? Tớ hả? – Nam ngạc nhiên.
- Hở? Ơ... À, tự nhiên tớ nghĩ tới điều đó thôi. – Tôi lúc này mới ngớ ra, nhìn Nam rồi mỉm cười. – Nhưng hay mà đúng không?
- Ừ, nghe lạ lạ. Chàng guitar. Hợp với tớ chứ nhỉ!
***
- Tớ đang chuẩn bị qua nhà cậu đấy!
- Ok
Tối nay là tối cuối tuần và tôi có một cái hẹn với Nam. Không phải là hẹn hò. Nam rủ tôi đi coi Nam hát ở Lisa Coffee. Tôi chưa đến quán này bao giờ và cũng chưa coi Nam hát ở quán cà phê bao giờ nên, tất nhiên, tôi rất háo hức. Như lời Nam kể thì Nam và mấy người bạn của Nam cùng thành lập một nhóm nhạc, cùng đi hát ở các quán cà phê lớn nhỏ khắp thành phố để thỏa cái đam mê đàn hát. Nhóm lấy tên là 3A. M. Tôi cũng thắc mắc với Nam về cái tên nhóm. Nam cười lớn rồi nói: "Cái giờ của những cảm hứng nghệ thuật. " Nhóm thường diễn vào cuối tuần và mỗi buổi diễn luôn theo một chủ đề. Khi nắng, khi mưa, khi bão... 3AM có tổng cộng bốn người. Nam chơi guitar, một cậu đánh cajon, một giọng nữ và một giọng nam. Không hiểu tại sao tôi luôn tò mò về giọng nữ và, sao nhỉ, một chút, chỉ một chút thôi, ganh tị. Tôi hỏi Nam và cậu ấy lại tít mắt: "Xinh đẹp khỏi phải nói, hát hay khỏi phải bàn" Hừm, tôi ghét. Để xem, tôi sắp được giải tỏa sự tò mò rồi. Nam đã tới trước cổng, tiếng xe rất gần. Tôi vội soi mình lại trước gương, chào mẹ rồi vội bước ra. Nam cũng chạy vào chào mẹ tôi rồi mới quay xe đi. Nam đưa túi guitar cho tôi mang. Khoảng cách của tôi và Nam lúc này trở nên rất gần. Tôi nhích ra sau nhưng cây guitar đập nhẹ vào đuôi xe khi xe di chuyển, tôi đành quay lại vị trí cũ. Nam không để ý. Cậu vừa lái xe vừa nghiêng đầu nói chuyện với tôi. Gương mặt Nam, rất gần. Trái tim tôi đập binh binh. Gió đêm mát mẻ và tôi thấy ấm áp hơn bao giờ. Phải cố ngăn bản thân hết mức tôi mới không ôm lấy Nam và tựa cằm lên vai cậu ấy. Ôi trái tim... Nam rẽ vào một con đường nhỏ và chạy chậm dần. Quán Lisa hiện ra, nổi bật với đèn điện sáng trưng, rực rỡ. Tôi đúng tần ngần trước quán chờ Nam gửi xe. Lisa trông xinh xắn với những chậu hoa lớn bé được sắp xếp phía trước quán, không theo một thứ tự nào, có cả những chậu lan được treo lơ lửng nơi mái hiên. Những bông hoa, chiếc lá trở nên lạ lẫm dưới ánh đèn, một nửa được chiếu sáng, một nửa bị khuất bóng như có đến hai mảng màu. Tại lúc này đây, tôi không hề nghĩ, phía sau cánh cửa này là nơi mà một thời gian sau đó tôi luôn cố quên đi, một nơi bám đầy bụi kí ức. Giọng Nam vang lên từ phía sau: "Vào thôi nào Lan Chi!"
Tôi mỉm cười bước theo. Nụ cười tươi rói của Nam khến tôi bối rối một vài giây, dù không phải lần đầu tôi nhìn thấy. Nam đẩy cửa để tôi bước vào trước. Chiếc chuông nhỏ treo phía trên cánh cửa reo lên, mọi người người ngoái đâu nhìn. Tôi hơi giật mình. Quán lúc này chỉ có vài vị khách, họ nhìn theo phản xạ rồi nhanh chóng quay lại câu chuyện của mình. Cậu nhân viên vui vẻ chào, nụ cười tươi máy móc. Nam kéo tôi đến phía mấy cậu bạn đang vẫy tay với cậu. Họ đang ngồi trên những chiếc ghế gỗ cao được đặt bên trên một cái bục mà tôi đoán chắc là sân khấu của quán.
- Ai đây chú? – Một cậu bạn lên tiếng hỏi ngay khi nhìn thấy tôi.
- Lan Chi. Bạn cùng lớp với tớ. – Nam vừa nói vừa đỡ cây guitar trên vai tôi xuống, lúc này tôi mới để ý là mấy cậu bạn đó đang nhìn mình. Từ lúc bước vào quán đến giờ mắt tôi cứ mải mê nhìn ngắm những bức tranh tường rực rỡ, với những hình thù lạ lẫm mà đầy độc đáo. Mải miết nhìn khiến tôi quên để ý xung quanh.
- Chào Lan Chi! Tên bạn hay thật!
Mai mốt ba đừng đến trường con nữa, tự con biết về được rồi! Đó là câu nói mà ông nhận được từ thằng con trai mình rất mực yêu thương. Đáng lẽ sau một buổi kiếm tiền mệt mỏi, ông đã có th[…]
Truyện ngắn
42 lời khuyên của cha mà bạn cần ghi nhớ
Con số 42 tưởng rằng rất nhiều, nhưng mỗi lời khuyên đều ngắn gọn và vô cùng sâu sắc. Chắc hẳn có không ít bạn, khi cha mẹ cất lời khuyên sẽ gạt phăng đi và nghe tai phải cho ra tai trái[…]
Truyện ngắn
Con dâu đi làm về, chưa kịp cởi giày đã nghe trong bếp tiếng mẹ chồng hậm hực: "3 năm làm dâu chưa bao giờ thấy nó lo lắng Tết nhất với mẹ chồng. Dâu nhà người ta, áp Tết đã xắn xở mua sắm, […]
Truyện ngắn
Cho đến một ngày, cũng như những ngày khác, hai bố con đang trên đường về nhà và tôi thì đang cầu mong lại được nghe những âm thanh du dương từ miệng bố cất lên rủ tôi ăn kem như mọi khi. Và[…]
Truyện ngắn
Người yêu hỡi, Hạnh phúc đôi khi nhẹ như gió bay. Một lần chia tay, Dẫu bao yêu thương chỉ như khói mây... Cuộc sống đưa người ta đến với nhau rồi cũng chính cuộc sống đẩy người ta rời khỏ[…]
Truyện Blog
Đàn ông nào chẳng ghen, nhưng mỗi đàn ông ghen một kiểu. Trong Hán tự, chữ ghen có bộ nữ đi kèm cứ như thể ghen là phẩm chất đặc thù của đàn bà, đàn ông chỉ biết đàn, không biết ghen. Thật[…]
Truyện Blog
Tôi cắt mọi chi viện lẫn tiền bạc với cậu con trai cả, nhưng con trai tôi vẫn kiên quyết tránh mặt mẹ và đấu tranh tới cùng. Tôi đang rất buồn. Thằng con trai lớn của tôi bị một cô gái làm […]
Tâm Sự
Tôi trở lại quê hương sau hơn 10 năm xa cách, 10 năm không phải thời gian quá dài, nhưng chừng đó cũng đủ để làm mọi thứ đổi thay. Những con đường, dãy phố, hàng cây... tất cả khoác lên mình[…]
Truyện ngắn